Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1730: Người này có còn tồn tại nữa không?

Chương 1730: Người này có còn tồn tại nữa không?
Vào thời khắc tên của thanh kiếm vang lên, dường như hắn đã cảm nhận được tâm trạng của Trường Tương Tư.
Cái gọi là "danh khí sinh linh (4), thai nghén sinh ra kiếm linh, cũng không phải một sinh mệnh khác được sinh ra.
(4) Danh khí sinh linh: binh khí có danh tiếng ắt sinh ra linh hồn.
Sự huyền bí của sinh tử luân hồi vượt xa những gì hắn có thể tưởng tượng vào thời khắc bây giờ.
Có thể nói sáng chiều bầu bạn, cảm xúc, cảm nhận của hắn đều đã ngấm vào trong thanh kiếm này, trở thành một thể, lại dưới sự nuôi dưỡng của ánh sáng thần thông, thai nghén ra linh tính.
VÌ vậy...
Sự kích động của Trường Tương Tư là của hắn. Sự nặng nề của Trường Tương Tư cũng là của hắn.
Tâm trạng của Trường Tương Tư là tâm trạng của hắn.
Lúc này, tâm trạng của hắn đang tuôn trào trong Trường Tương Tư, mà Trường Tương Tư cũng vì hắn mà im lặng.
Tần Chí Trăn có cảm giác rất trang trọng, có lẽ cũng là vì để cầm chắc đao của mình, nghênh đón trận chiến này càng tốt hơn.
Khương Vọng hoàn toàn có thể cảm nhận được sự đối đãi đoan chính này, vì vậy hắn đang nghĩ.
Hướng Tiền có thể nằm thì tuyệt đối không ngồi, Hướng Tiền có dùng roi đánh cũng không chịu nhúc nhích kia, đã để lại cái gì trước mặt vị tu sĩ Thiên Phủ này?
Để cho một tuyệt đỉnh thiên kiêu Ngũ Phủ Đồng Diệu cũng giữ một sự tôn trọng lớn như vậy!
Hắn lại nhanh chóng gạt suy nghĩ này đi, hiện tại nhất định phải tập trung giành chiến thắng, còn lại để hỏi sau!
Thời gian dường như chưa bao giờ trôi qua, cũng dường như đã bị chôn vùi từ lâu.
Tinh quang như nước chảy, tiếng Dư Tỷ đồng thời vang lên...
Hoành Thụ đao và Trường Tương Tư chạm nhau!
Ổ trung tâm của Diễn Võ Đài!
Keng!
Đây là âm thanh đầu tiên tuyên bố trận đấu được mong chờ nhất đã chính thức bắt đầu.
Một tiếng mà vang vọng.
Trùng điệp trong lòng người.
Như sét giật sấm gầm, khiến người ta bừng tỉnh, khiến kẻ chột dạ mất hồn mất vía!
Đao kiếm giao nhau.
Một cái đen nhánh như trời đêm, một cái trắng tinh như sương tuyết.
Tần Chí Trăn và Khương Vọng cách nhau bởi đao kiếm.
Đao kiếm xen kẽ, lưỡi kiếm và lưỡi đao chạm vào nhau tạo ra âm thanh vừa đáng sợ vừa chói tai.
Đốm lửa bắn ra tung tóe.
Từng chút một, những tia lửa đỏ thẫm tạo thành một đường thẳng đứng.
Lưỡi đao va phải sao trời!
Giống như pháo hoa quấy rầy đêm yên tĩnh, mặt trời mọc tan chảy sương tuyết.
Ngoài đêm đen và tuyết trắng, đây là loại tuyệt sắc thứ ba!
Vẻ đẹp bao giờ cũng ngắn ngủi, giống như "ánh sao" giữa đao kiếm, lóe lên rồi biến mất.
Khi nó "mất đi", đêm đen lại quay trở về.
Tần Chí Trăn thu đao!
Đao này, nghĩ lại mà kinh!
Lưỡi đao đen tối cuộn lại màn đêm, cũng xé hồi ức thành từng mảnh nhỏ.
Nhìn thấy quá khứ, quá khứ đã qua.
Nhớ đến chuyện cũ, khó hồi hồn trong mộng.
Chuyện cũ như mây khói, đao này cắt đứt quá khứ, tiến tới chặt đứt kiếp trước ----- Là vì hủy diệt kiếp trước!
Tần Chí Trăn không phải là người duy nhất "lưu luyến ánh sao"
truy đuổi sinh tử, Khương Vọng cũng vậy.
Đao kiếm đồng thời vụt qua, Khương Vọng đã vào trạng thái cảnh giác cao nhất.
Xanh ngọc không hiện, nhưng tai thì khác.
Hắn cảm thấy một thế giới khác.
Trạng thái Thanh Văn Tiên đã được mở ra!
Từ nay về sau, mười chín hơi thở, Vạn tiếng triều bái, ta tất đến nghe!
Âm thanh của lưỡi đao xuyên qua không khí, âm thanh của lưỡi kiếm đang run rẩy, tiếng tim đập của đối thủ, tiếng máu đang chảy trong huyết quản...
Tất cả âm thanh trên diễn võ đài, đều bị nắm giữ, đều thần phục trước Trạng thái Thanh Vân Tiên, cung cấp tất cả tin tức mà chúng có, hoàn toàn không che giấu. Trong thế giới của âm thanh này, nó đã lấy một góc độ khác để đem lưỡi đao trở lại trạng thái như ban đầu.
Đối với đao thuật siêu việt tuyệt đỉnh của Tần Chí Trăn, Khương Vọng dành cho nó một sự tôn trọng cao nhất, vì thế hắn liền kích hoạt Trạng thái Thanh Vân Tiên trước tiên.
Nhận hết tất cả, biết hết mọi thứ.
Rất tốt!
Nói rất tốt, không phải là vì đao thuật của Tần Chí Trăn không đủ cường đại, mà vừa lúc, vì người này hoàn toàn không phải chỉ là nói ngoa, đao thuật mà hắn ta vừa mới phát huy ra, quả thực là đã vượt qua cả độ cao nhất của cảnh giới này.
Chiêu đao Tiền Thế Diệt này của Tần Chí Trăn, quả thực nếu so sánh với Tây Cực Thức trong Bát Hoang Vô Hồi Kích Pháp của Hạng Bắc, thế càng mạnh hơn, ý càng cường đại hơn, kiên quyết hơn mà cũng đáng sợ hơn.
Nhưng trong những tin tức mà Trạng thái Thanh Vân Tiên thu được, cộng với uy thế mà tự bản thân Khương Vọng đã lĩnh hội qua, thì nhát đao vừa rồi cũng chỉ mạnh mẽ vạch ra được một đường, không thể đạt tới trình độ nghiền ép cùng cảnh của Đấu Chiêu tại Ngoại Lâu Cảnh được.
Nếu quả thực có thể đạt tới trình độ "thật sát phát đệ nhất hiện thế" ngay từ giây phút đầu tiên chắc chắn thì Khương Vọng sẽ kéo dãn khoảng cách, từ bỏ việc chém giết bằng kiếm thuật, mà quay lại thử nghiệm thần thông và đạo thuật để giành thắng lợi ~-- điều này không thể nghi ngờ là để lại nhược điểm, dẫn đến việc thua thiệt ngay từ bước đầu.
Vì vậy mới nói là rất tốt!
Tần Chí Trăn là muốn lập nên thế bất khả chiến bại, tranh thế trước một bước, nhưng đáng tiếc là hắn ta đã chọn sai đối thủ rồi.
Như vào lúc này, đao thuật của Tân Chí Trăn mạnh thì đúng là mạnh thật, nhưng không đủ để khiến hắn phải lùi bước.
Kiếm thuật của Khương Vọng, cũng có thể tranh phong với kẻ có đao thuật tuyệt đỉnh như Hạng Bắc, chỉ hơi kém mấy phần mà thôi, thắng thua tùy thuộc vào sự nắm chắc khi lâm trận, còn Hạng Bắc bây giờ thì sao?
Bây giờ dưới sự tăng cường của Trạng thái Thanh Vân Tiên, tình huống lại bất đồng, thế nhưng vẫn có thể tranh chấp!
Chỉ cần không phải là không còn chút sức lực nào để phản kháng, thì thối lui chắc chắn không phải là sự lựa chọn đầu tiên của hắn.
Sau khi sử dụng Trạng thái Thanh Vân Tiên, Khương Vọng càng ngày càng trở nên bình tĩnh hơn, thể hiện ra tư thái nắm chắc toàn thế cục, chân hắn đạp lên ấn ký thanh vân, phong thái tiên nhân hoàn toàn lộ ra.
Vào giờ phút này, hắn hoàn toàn buông lỏng chính mình, toàn tâm toàn ý cảm thụ một đao này, nghênh đón một đao này.
Đi về đông thử kiếm.
Chính là lấy kiếm thuật để nghênh đón đao thuật!
Lưỡi đao đen kịt cuộn ngược, giống như mây đen che đỉnh, giống như một luồng khí tức ngột ngạt bao phủ bầu trời. Cũng giống như một màn đêm đen quét qua.
Đứng trước lưỡi đao này, Khương Vọng cảm thấy một sự cô độc thực sự to lớn.
Đêm dài đằng đẳng vắng bóng cố nhân.
Quá khứ đã bị phá hủy, tiền kiếp cũng bị tiêu diệt, nếu quá khứ của một người đã không còn tồn tại, vậy người này, sẽ là ai? Khi những câu chuyện của người này không còn được nhắc tới nữa, thì người này còn tồn tại nữa không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad