Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 4009

Chương 4009Chương 4009
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Khương Vọng xoay thân di chuyển, như chim xanh xuyên qua rừng xanh, không ngừng tạo ra thêm các vét thương trên cơ thể của Khánh Hỏa Quan Văn, hắn dùng tiếng kiếm minh để đáp lại: “Ta thực sự không biết giữa chúng ta có chuyện gì để nói!”
“Ta đã có thể xóa sổ ngươi từ sớm, từ cái lần đầu tiên ngươi hạ xuống thế giới Phù Lục, lần đầu tiên xuất hiện trước mặt Khánh Hỏa Hành.” Khánh Hỏa Quan Văn nói: “Ngươi có biết tại sao ta lại không làm như thế không?”
Thanh âm của Khương Vọng lạnh lẽo như mũi kiếm: “Ngươi cũng đâu có giết người khác, ta cũng đâu có vô duyên vô cớ xóa bỏ một con kiến. Chẳng lẽ ngươi cho rằng đây là một ân huệ à?”
Lúc này năm người hỗn chiến ở một chỗ, giết chóc không ngừng nghỉ, quang ảnh lần lượt đan xen vào nhau, gần như xoắn lại thành những sợi chỉ đầy màu sắc! Phàm là người phản ứng không đủ nhanh nhạy, đều không thể lưu lại trong một chiến trường như thế này.
“Bởi vì trên người ngươi có Nhân Đạo Chi Quang!” Khánh Hỏa Quan Văn bỗng nhiên cất cao giọng nói: “Ngươi có khả năng phát triển thành trụ cột Nhân tộc của chúng ta!”
Khương Vọng trầm mặc!
Kiếm của hắn lại càng nhanh và càng mạnh mẽ hơn!
“Ngươi đã đoán được ta là ai rồi đúng không?” Trong giọng nói của Khánh Hỏa Quan Văn an giấu sự cấp bách: “ Đó là chuyện liên quan đến tương lai của Nhân tộc, ngươi không thể giả bộ câm điếc được!” Khương Vọng chém ra một tiếng sám cực kỳ ác liệt: “Ngươi ở chỗ này làm mưa làm gió, kéo dài hơi tàn, đùa bỡn chúng sinh, lăng nhục thế nhân. Tương lai của Nhân tộc thì có liên quan gì tới ngươi?!” “Ta là ail?” Ánh lửa đen như mực quấn quanh thân thể của Khánh Hỏa Quan Văn, giọng nói của nàng ta cực kỳ tức giận: “Sao ngươi dám nói tương lai của Nhân tộc không có liên quan gì đến ta? Trừ khi ngươi chưa từng đọc sử, chưa từng biết chữ, trừ khi ngươi không phải Nhân tộc!”
Khương Vọng đè nén tâm tình kích động của mình lại, thanh âm trở nên lạnh lùng và nghiêm túc: “Ta càng ngày càng chắc chắn ngươi là Vô Hán Công, cũng càng ngày càng chắc chắn ngươi không phải là Vô Hán Công!”
Một người trầm mặc như Lâm Tiện, lúc này cũng bỗng nhiên quay đầu lại.
Vô Hán Công!
Cái tên gia hỏa cực kỳ tà ác, cực kỳ tàn nhẫn, cường đại nhưng lại đáng khinh này, lại là Vô Hán Công chân chính hay sao? Là truyền kỳ của Nhân tộc, một trong bát đại hiền thần thời Viễn Cổ hay sao?
Cái này đúng là khiến người ta cảm thấy quá kinh ngac, cũng khiến người ta cảm thấy quá thất vọng!
Ngược lại, Khánh Hỏa Quan Văn lại cực kỳ kích động, nhất thời đẩy lui thế công của tất cả mọi người quay trở về: “Ngươi dựa vào cái gì mà nói ta không phải Vô Hán Công?”
“Vô Hán Công đã chết rồi!” Khương Vọng dùng lôi âm phản kích lại: “Vị vĩ đại tiên hiền của Nhân tộc, đã chết trận ở thời đại Thượng Cổ rồi!”
“Đúng! Ta đã chết rồi! Chết nhập vào trong sử sách, chết một cách hoàn toàn triệt để! Một người giống như ta, cả đời cống hiến cho Nhân tộc, sống cũng giao hết, chết cũng giao hết, đáng lẽ nên được coi như một bộ xương khô trong mộ, nên để cho các ngươi mãi mãi hoài niệm!” Khánh Hỏa Quan Văn nghiêm nghị gào thét: “Thế nên một chút thịt vụn, một luồng tàn hồn của Vô Hán Công cũng không thể là Vô Hán Công, phải không, vãn sinh hậu bối, người trẻ tuổi ở thời đại mới của ta?!”
Thân là thầy của hàng vạn người Nhân tộc, đương nhiên Vô Hán Công có tư cách nói rằng bản thân đã cống hiến cả cuộc đời mình cho Nhân tộc.
Tắt nhiên, không một hậu sinh vãn bối chúng sinh nào có tư cách nói rằng tương lai của Nhân tộc không liên quan gì đến nàng ta cả. Nhưng người đứng trước mắt này thực sự là Vô Hán Công hay sao?
Cho dù nàng ta thực sự là một chút thịt vụn, một luồng tàn hồn của Vô Hán Công biến thành, liệu nàng ta vẫn có thể được coi là Vô Hán Công không?
Đúng là có quá nhiều đầu mối để chứng minh điều đó.
Ví dụ như Khánh Hỏa Quan Văn đã thể hiện ra kiến thức uyên bác và năng lực toàn diện trên toàn phương vị. Nàng ta có thể sử dụng linh hoạt nhân thể ở cấp độ Đồ Đằng Chi Linh để đối phó với các cuộc tấn công của thiên kiêu đến từ các tộc, bao gồm Khương Vọng, Tịnh Lễ, Hí Mệnh, Khương Vô Tà, sử dụng sát pháp để đối phó với sát pháp, dùng thương thuật de ứng đối với thương thuật. Những điều này có lẽ cũng có thể không tính là gì.
Nhưng nàng ta lại có thể tạo ra cả một Ác Quỷ tộc, Phù Lục Nhân tộc, thậm chí là cả một Đồ Đằng Linh tộc theo kế hoạch, nàng ta còn có thể tạo ra một hệ thống tu hành Đồ Đẳng hoàn chỉnh, lại còn xây dựng được một hệ thống vương quyền đại diện cho trật tự hiện tại của vùng đất Phù Lục...Và sáng tạo ra cả một Sáng Thế Chi Thư thay thế cho sự vận hành của thiên đạo!
Đừng nói là thế giới Phù Lục, cho dù có dõi mắt nhìn khắp lịch sử Nhân tộc ở hiện thế, cũng tuyệt đối không có nhiều tồn tại có thể làm được điều này!
Và Vô Hán Công - người đã thành tựu Vạn Pháp Nguyên Lưu, hiển nhiên là tồn tại đầu tiên được nghĩ tới.
Ví dụ như là dù nàng ta có kiến thức sâu rộng đến như vậy, nhưng nàng ta lại không biết ở hiện thế có Tề quốc, rõ ràng nàng ta xuất thân ở thời đại trước khi đạo lịch xuất hiện.
Ví dụ như là Trọng Đồng Nhật Nguyệt Te Thiên mà Ác Quỷ Thiên Đạo thể hiện ra vừa rồi... chính là đôi mắt trong truyền thuyết của Vô Hán Công!
Nhưng chính xác thì điều gì được dùng để chứng minh sự tồn tại của một con người?
Dù người trước mặt có cường đại đến mức nào, cho dù nàng ta có giống với Vô Hán Công trong lịch sử đến đâu, nhưng những người đến từ hiện thế như Khương Vọng, Tịnh Lễ, cũng khó có thể đánh đồng nàng ta với nhân vật huyền thoại trong lịch sử kia được. 1218 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad