Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3129 - Quan ải khó vượt (2)



Chương 3129 - Quan ải khó vượt (2)




Chương 3129: Quan ải khó vượt (2)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thời gian không còn nhiều, Khương Vọng tuyệt đối không thể lãng phí, không thể cho Trương Lâm Xuyên càng nhiều không gian hoạt động. Rời khỏi Thái Hư Huyễn Cảnh, dặn dò Ngụy quốc chuyện truy đuổi đơn giản mấy câu, liền tự mình đi về hướng Tống quốc.
Một đường bay nhanh, bôn ba không nghỉ.
Đối với việc Khương Vọng đến, Thần Tị Ngọ hiển nhiên vô cùng kinh ngạc, nhưng mà vẫn tiếp đãi rất lễ phép.
Dùng lễ tiết tối cao của văn nhân, mời Khương Vọng đến thư phòng của hắn ta trò chuyện.
Tàng thư đầy phòng đều là trân phẩm, tiếc là khách mời lại không hề có chút tâm tư nào.
Ở địa cung Yến Vân Sơn nói chuyện về Trương Lâm Xuyên, lúc này nội dung câu chuyện cũng là về Trương Lâm Xuyên. Giống như Trương Lâm Xuyên so với vạn năm Văn Hoa phong lưu đều quan trọng hơn… Khiến cho Thần Tị Ngọ không khỏi có hơi tiếc nuối.
Nhưng hắn ta là một người biết lễ, phong nhã chỉ ở bản thân, sẽ không cưỡng cầu người khác. Liền bắt đầu trao đổi về Trương Lâm Xuyên với Khương Vọng.
Nghe Khương Vọng vài ba câu thuật lại toàn bộ tình hình bên phía Ngụy quốc, hắn ta cũng cảm khái nói: “Ở Ngụy quốc làm chuyện ác như thế, nhưng lại có thể khiến Ngụy quốc không bắt được chút dấu vết nào? Người tên Trương Lâm Xuyên này đúng là có chút tà tính.”
Khương Vọng nói thẳng vào chủ đề chính: “Lần này ta tới là để nhắc nhở Thần huynh, phải cực kỳ cẩn thận đối với Trương Lâm Xuyên. Hắn ta gây ra sóng gió như thế, ắt có mưu đồ. Mục tiêu tiếp theo, rất có thể sẽ là Tống quốc.”
“Đa tạ Khương huynh quan tâm.” Thần Tị Ngọ hiển nhiên lòng đầy tự tin đối với phòng ngự của Tống quốc: “Từ lúc xảy ra chuyện ở địa cung Yến Vân Sơn đến nay, nước ta liền tiến vào trạng thái báo động. Từ Thương Khâu đến biên thành, phàm những nơi có quan ải, đều nghiêm tra, một con ruồi lạ cũng bay không lọt. Quan lại các bộ lại càng chờ lệnh suốt 12 canh giờ, nếu Trương Lâm Xuyên kia dám tới mảnh đất Văn Hoa này, tất sẽ phải vùi thân tại đây!”
Khương Vọng vừa nghe lời này, liền biết Thần Tị Ngọ vẫn chưa thật sự để trong lòng, người kia hiển nhiên cũng không cảm thấy, Trương Lâm Xuyên dám vào lúc này tới Tống quốc giương oai.
Nhưng nói đến nghiêm tra quan ải, các nơi cảnh giới, lúc đó Ngụy quốc chẳng phải cũng thế sao?
Cuối cùng thì sao?
Trương Lâm Xuyên vẫn làm ra việc ác, thành công trốn thoát, biến mất tăm chẳng chút bóng dáng.
“Xin Thần huynh nhất định phải xem trọng chuyện này.” Khương Vọng vô cùng nghiêm túc nói: “Ta biết Tống quốc là nơi địa linh nhân kiệt, nội tình sâu đậm. Nhưng Trương Lâm Xuyên là người vô cùng xảo trá, mất hết nhân tính, không thể đối xử như lẽ thường. Ta thậm chí hoài nghi, hắn ta không chừng hiện tại đã xâm nhập Tống quốc.”
Lập tức, hắn liền đem phân tích của Trọng Huyền Thắng, cùng với tình báo liên quan đến Trương Lâm Xuyên mà hắn tổng kết được, nói tỉ mỉ một lần với Thần Tị Ngọ, lời lẽ cực kỳ khẩn thiết. Nói là tận tình khuyên bảo, cũng không quá đáng.
Nghị luận về quốc phòng của một nước, vốn là một chuyện rất dễ khiến người ta sinh ra ác cảm quơ tay múa chân. Nhưng thái độ của Khương Vọng chân thành như thế, Thần Tị Ngọ lại là một người có tính cách bao dung, cũng thật sự tiếp thu.
Hắn ta trầm tư một lúc lâu, thi lễ với Khương Vọng một cái, nghiêm mặt nói: “Khương huynh phân tích có lý, người như Trương Lâm Xuyên quả thực không thể khinh thường. Ta sẽ lập tức thúc đẩy toàn Tống quốc âm thầm sẵn sàng hành động. Nếu như Trương Lâm Xuyên đã lẻn và nước ta, tuyệt đối sẽ không cho hắn ta cơ hội chạy trốn nữa!”


“Trương Lâm Xuyên này, nếu như bị ta bắt được, tất sẽ tróc da lột xương, ăn tươi nuốt sống, nhai nát xương cốt!” Trong quân trướng, tướng lĩnh Ngụy quốc đỏ mắt hung ác nói.
Phân tích thảo luận chửi bới Trương Lâm Xuyên, tất nhiên không phải chỉ có một người, lại càng không chỉ là nhất thời.
Một vòng tướng lĩnh ngồi quanh chậu than, ánh lửa tỏa ra, chiếu vào gương mặt đang nghiến răng nghiến lợi của bọn họ.
“Được rồi.” Đàm Văn Khí lên tiếng: “Trương Lâm Xuyên mắng mấy cho đủ.”
Ông ta đặc biệt nhìn người có giọng lớn nhất kia, giọng lạnh lùng: “Ai cho phép ngươi uống rượu lúc thi hành công vụ? Quay về lãnh trượng chịu phạt!”
Tướng lĩnh bị điểm danh không có gì để biện hộ, chỉ hận thù cắn răng nói: “Các huynh đệ không cam lòng đâu!”
Trương Lâm Xuyên trốn thoát đã là sự thật, đây là chuyện mà những người đang đấu tranh như bọn họ nhất định phải đối mặt.
Đàm Văn Khí chỉ hơi trầm mặc, liền nói: “Võ An hầu Tề quốc không nói gì đã rời đi, không chừng sẽ mời Nguyễn chân quân đến. Ngày mai các ngươi trước dẫn người quay về, ta sẽ đến núi Tu Di một chút, xem có thể mời Hành Niệm thiền sư ra tay hay không.”
Hành Niệm thiền sư của núi Tu Di, là tồn tại thành tựu [Vị Lai Tinh Túc Kiếp Tinh] tối cao hiện tại. Trong việc đoán vận mệnh sẽ không thua Nguyễn Tù.
Mặc dù nói như thế, nhưng trong lòng ông ta hiểu rõ, cơ hội xa vời.
Thứ nhất, thời gian trôi qua càng lâu, mối liên hệ giữa trấn Vãn Tang và Trương Lâm Xuyên lại càng yếu ớt. Cho dù là Hành Niệm thiền sư, hiện tại đi truy tìm hành tung yêu nhân, độ khó cũng vượt xa mấy ngày trước.
Thứ hai, nhân vật như Hành Niệm thiền sư, há sẽ quan tâm đến cảm nhận của ông ta? Cũng sẽ không quá quan tâm đến thể diện của Ngụy quốc. Cho dù có mang theo nhiều tiền công đức hơn nữa, đối phương đoán chừng cũng sẽ chẳng thèm ngó ngàng tới. Ngoại trừ tương lai của núi Tu Di, chính pháp Phật gia, e rằng chẳng có thứ gì đáng để Hành Niệm thiền sư ra tay nữa. Mặc dù ông ta đại diện Ngụy quốc lên núi, nhưng chưa chắc đã thấy được Chân Phật.
Nhưng mà không đi thử một lần, sao hắn ta có thể cam lòng?
Đừng thấy tổ đội truy sát của Ngụy quốc vẫn đang tiếp tục hành động, lại còn rất có thanh thế. Nhưng mà Trương Lâm Xuyên đã thật sự trốn thoát!
Ngụy quốc sẽ không từ bỏ việc truy tìm Trương Lâm Xuyên, nhưng lượng tài nguyên có thể điều động để truy sát một giáo chủ tà giáo cấp bậc mao thần tương đối có hạn, không thể nào hao tổn quốc lực vào việc này được.
Nhưng mà tài nguyên có hạn… căn bản chưa đủ để cùm cổ Trương Lâm Xuyên.
Đây là một nghịch lý, nhưng cũng là hiện thực mà ông ta không thể không đối mặt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad