Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1828: Chơi diều

Chương 1828: Chơi diều
Nơi Hoàng Dĩ Hành ngã chết, chính là cổng thành phía đông, cổng này đối diện Lâm Tri.
Khương Vọng và Lâm Hữu Tà đi ra ngoài cổng thành.
Dưới bóng đêm, thành Chiếu Hành giống một con thú khổng lồ ẩn núp trong bóng tối.
Tường thành của nó được xây dựng lên rất cao, dù sao nó đã từng có cái tên là "Thiên Hùng".
Chỉ nghe tên cũng có thể thấy được tráng chí hùng đồ.
Thành Thiên Hùng đại biểu Dương quốc, đã từng sinh ra một quốc gia mạnh nhất trong Nhật Xuất Cửu Quốc từ tàn khu của Dương quốc.
Đều là quá khứ.
Hiện tại tông miếu trong Dương quốc đều đã bị phá hủy sạch sẽ, Quốc chủ cuối cùng của triều đại đã chết trong vạn quân. Huyết mạch tông thất Dương quốc cũng bị Dương Kiến Đức dùng để tế luyện ma công.
Xã tắc đã mất, đã không còn nghe thấy triều đình Cựu Dương, cũng không còn người nào nhớ về Cựu Dương nữa.
Còn nhiều, rất nhiều người "Dương Địa" như Hoàng Dĩ Hành vậy, như cá gặp nước với thân phận người nước Tề.
Mặt trăng cô đơn treo cao bầu trời.
Lâm Hữu Tà đứng đối diện cổng thành, tựa như đang mô phỏng lại tình hình khi đó. Hoàng Dĩ Hành đi tới trên cổng thành như thế nào, lại rơi xuống như thế nào.
"Ngươi thấy được manh mối gì từ trên thi thể sao?" Lúc này Khương Vọng mới tìm được cơ hội mà hỏi thăm.
"Cơ bắp của Hoàng Dĩ Hành đã nói cho ta biết, trước khi chết ông ta rất sợ hãi." Lâm Hữu Tà nói.
"Thế nhưng vẻ mặt của ông ta, còn có bức vẽ kia nữa..." Nói tới đây, Khương Vọng cũng ngưng lại, nói: "Cái tên tổng bộ đầu kia có vấn đề sao?"
"Cũng chưa chắc chắn." Lâm Hữu Tà lắc đầu: "Che giấu có ba cấp độ, nét mặt, tâm trạng và nội tâm. Nội tâm tức là bản năng phản ứng rất nhỏ bé của cơ thể. Nét mặt và tâm trạng của ông ta được tạo ra rất tốt, không bị điều tra ra cũng là chuyện thường."
Tạo ra?
Khương Vọng bắt được cái từ này.
Mấy từ nét mặt, tâm trạng, nội tâm cũng làm cho hắn có cảm giác mới mẻ.
Lâm Hữu Tà nói tiếp: "Trước khi chết Hoàng Dĩ Hành vẫn luôn chống cự thứ gì đó, thế nhưng trong cơ thể lại không có vết tích tồn tại của loại lực lượng thứ hai. Hiện tại điều duy nhất mà ta có thể xác nhận chính là, ông ta cũng không phải tự sát. Ngoài ra, có thể dễ dàng biết được, trước khi ông ta rơi xuống từ một nơi cao, nội tạng của ông ta rất hoàn chỉnh. Nói cách khác, ông ta chống cự cũng không kịch liệt. Vậy người mà có thể biến ông ta thành dạng này, hoặc là mạnh tới mức đáng sợ, hoặc là có thủ đoạn kỳ dị nào đó."
Khương Vọng không thể nào hiểu nổi "dễ dàng có thể thấy" là dễ dàng kiểu gì, thế nhưng cũng không ảnh hưởng tới việc hắn tham dự thảo luận.
"Có thể là thuật pháp như Huyết Nhục Khôi Lỗi?"
"Cũng không hẳn, ta cũng không tìm được dây điều khiển, những thủ đoạn kỳ dị kia, cũng không chỉ là con rối mà thôi, có rất nhiều khả năng."
Lâm Hữu Tà nói, tung người mà lên: "Ta lên trên cổng thành xem sao."
Nàng ăn mặc trung tính, bay lên trên tường thành, tay áo tung bay trong gió..
Lúc này Khương Vọng mới phát hiện, người này cũng quá gầy đi.
Giờ phút này, nàng bay trong bầu trời đêm, giống như một con diều mỏng manh vậy.
Mà sợi dây kết nối với nàng, đã biến mất trong bầu trời đêm của Tề quốc.
Một vài phương diện có thể hơi yếu đuối của nàng, bị tác phong làm việc của nàng che giấu rất tốt.
Nàng vô cùng thờ ơ lạnh lùng, đối với người khác lẫn với bản thân đều là như thế.
"Thế nào?"
Khương Vọng ở phía dưới hỏi lên.
"Một lát nữa, dù xảy ra bất cứ thứ gì đều không cần để ý tới ta." Lâm Hữu Tà nói với giọng bình tĩnh.
Khương Vọng còn chưa kịp suy nghĩ những lời này có ý gì, cũng đã thấy Lâm Hữu Tà bỗng quay người lại, đưa lưng về phía bên này, ngửa mặt ngã xuống!
Thậm chí đạo nguyên quanh người nàng cũng đã tản đi!
Khương Vọng vô thức muốn đưa tay đón đỡ, thế nhưng nhớ lại yêu cầu vừa rồi của Lâm Hữu Tà, lại nửa đường ngừng lại.
Chỉ phóng ra chút Phong nguyên, tạo thành vòng xoáy nhỏ sát đất, để có thể phản ứng bất cứ khi nào.
Lâm Hữu Tà vẫn rơi tới khi cách mặt đất chỉ có hai tấc đồng nhân, mới đột ngột dừng lại. Từ cực động hóa thành cực tĩnh, rồi xoay người mà lên.
Đương nhiên nàng cũng cảm nhận được Phong nguyên sát mặt đất, thế nhưng cũng không nói gì, chỉ lại bay lên tới đỉnh của cổng thành, bóc ra một mảnh ngói đen, rồi từ từ hạ xuống mặt đất.
"Khi vừa rơi xuống dưới thì nhìn thấy cái này." Lâm Hữu Tà nói.
Khương Vọng nhận lấy mảnh ngói đen này, thấy được một hàng chữ bên dưới...
"Phụng Lễ Diêu Trấn."
Phía dưới có một đoạn trống, lại có thêm hai chữ nhỏ: "Ngự chế."
"Dương văn." Khương Vọng nói.
"Dương nào cơ?" Lâm Hữu Tà hỏi.
Lúc này Khương Vọng mới phản ứng lại.
Hắn đã luyện Càn Dương chi Đồng - bí truyền của hoàng thất Dương quốc, về sau lại tu luyện đạo thuật siêu phẩm "Long Hổ", cho nên cũng hiểu biết về chữ viết của Dương quốc.
Chữ trên mảnh ngói đên này rất giống chữ của Dương quốc (dương trong mặt trời mới mọc), thế nhưng lại có chút biến đổi, hẳn là chữ của Dương quốc (dương trong âm dương) mới đúng.
Cho nên hắn nói: "Dương trong Dương Kiến Đức."
"Ngươi còn nhận biết chữ của Dương quốc sao?" Lâm Hữu Tà kinh ngạc hỏi lại.
Khương Vọng thành thật trả lời: "Ta biết chữ viết của Đại Dương đế quốc thống trị cả Đông Vực kia, chữ này rất giống với nó, chỉ là có hơi khác biệt nho nhỏ, không khó hiểu lắm."
"Trên đó viết thứ gì?" Lâm Hữu Tà hỏi.
Thế là Khương Vọng lại đọc lại một lần.
Lâm Hữu Tà nhìn hắn, ánh mắt kia rõ ràng đang nói... không nghĩ tới ngươi lại thật đọc sách!
"Điều này có gì không đúng sao?" Khương Vọng hỏi.
Hắn hỏi đương nhiên là vụ án.
"Đôi mắt Hoàng Dĩ Hành bảo tồn không tệ lắm, từ ánh mắt có thể thấy rõ, trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, tầm mắt của ông ta vô cùng rõ ràng." Lâm Hữu Tà nói: "Ta vừa mới đứng tại nơi mà Hoàng Dĩ Hành rơi xuống, phục chế quỹ tích, trạng thái khi rơi xuống. Sau đó ta thấy được cái này."
Nàng cường điệu nói: "Trước khi chết, Hoàng Dĩ Hành tất nhiên thấy được cái này."
Khương Vọng vẫn không biết tại sao nàng lại xác định được điều này, cũng không biết tại sao lại biết được tầm mắt từ ánh mắt của người chết, lại có thể chính xác tìm ra hiện trường vụ án, Thanh Bài thế gia, tự có bí mật.
Chỉ là dùng mảnh ngói đen này tới nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad