Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2064: Cầm như tinh sa

Chương 2064: Cầm như tinh sa
Bên trong tinh lâu giống như Phật tháp.
Khương Vọng đứng ở giữa chỗ này, không biết bản thân đang đứng tại tầng thứ mấy.
Hai bên, trần nhà, sàn nhà và cả tường đều là màu bụi vàng.
Mỗi cách một khoảng lại thấy trên vách tường treo một bàn thờ Phật màu vàng sáng lóa.
Trên bàn thờ Phật có đặt đủ loại tượng Phật màu vàng trông rất là sống động.
Cách thức xuất hiện của tòa tinh lâu này không hoàn toàn giống với cách Thất Tinh Lâu xuất hiện lúc bí cảnh Thất Tinh mở, nhưng có lẽ hai bên đều dựa theo nguyên lý tương tự.
Có thể nói, Quan Diễn đại sư đã bắt chước cảnh tượng bí cảnh Thất Tinh mở ra bằng thủ đoạn nào đó, nhờ vậy mới đón hắn thành công.
Khương Vọng không thấy tình hình bên ngoài nhưng vẫn cảm nhận được tòa tinh lâu này đang di chuyển.
Bởi vì hắn không có mục tiêu đối chiếu nên không tài nào phán đoán tốc độ di chuyển. Có điều, hắn khẳng định tinh lâu này nhanh hơn đạo thuật của Điền Hi Lễ, thậm chí nhanh hơn tia tinh quang từ Phụ Bật Lâu của Điền An Bình.
Khương Vọng nghĩ đến Điền An Bình liền không khỏi nhớ đến...
Tức Thành là pháo đài của y, còn Phụ Bật Lâu là cây nỏ của y ư?
Khương Vọng đã có cảm nhận rất quái lạ từ lúc truyền chỉ. Hình như Nội Phủ của Điền An Bình được phóng ra và luyện chung với Tức Thành.
Điền An Bình đã để lộ thủ đoạn trong đêm Khương Vọng lẻn vào Thất Tinh Cốc này, hơn nữa uy thế từ đợt tấn công thông qua Phụ Bật Lâu ấy có vẻ không thua gì Điền Hi Lễ.
Tất cả đều do thủ đoạn vượt qua cấm phong tu vi của Điền An Bình sao? Trong tình huống bị hạn chế tu vi xuống Nội Phủ Cảnh, y lại lợi dụng Phụ Bật Lâu và Tức Thành để sử dụng sức mạnh Thần Lâm Cảnh trá hình sao?
Dường như y đã bỏ hệ thống tu hành ra ngoài nhằm tránh thoát cấm phong trên cơ thể. Theo một ý nghĩa nào đó, có lẽ Phụ Bật Lâu và Tức Thành đều được tính là cơ thể của y...
Quả là một nhân vật khủng bố phá vỡ thường thức.
Nếu Điền An Bình không bị cấm phong mười năm qua thì hiện tại y phải đáng sợ đến nhường nào chứ?
Việc Điền Thường khiêm nhường và Điền Hòa ẩn nấp đều có mục đích riêng, nhưng sao có thể nói không phải là do Điền An Bình quá sức kinh khủng chứ? Bọn họ không dám ra mặt quá nhanh cũng vì sợ bị Điền An Bình theo dõi.
Bằng không hai người có bản lĩnh như thế đã sớm sống thuận buồm xuôi gió rồi.
Khương Vọng không nghĩ linh tinh được bao lâu.
Tinh lâu bay một lúc rồi đột ngột dừng lại.
Nó tan rã trong gió như lâu đài cát, toàn bộ kiến trúc tinh lâu ngoan ngoãn hóa thành tinh sa bay trên không trung... rồi rơi vào một bàn tay.
Chủ nhân bàn tay ấy mặc áo tăng màu xanh nhạt, phần đầu trọc ánh lên màu trắng ngọc sáng bóng, gương mặt tuấn tú thần kỳ.
Đó chính là Quan Diễn.
Chỗ này có cổ thụ chọc trời, rừng che ánh sáng nên tinh quang mới bắt mắt như vậy.
Chẳng qua hoàn cảnh quanh đây thật sự khó mà cướp được ánh mắt người khác dành cho Quan Diễn.
"Tiền bối!" Khương Vọng kinh ngạc, tất nhiên cũng vui mừng.
Sau lần rời đi trước, chỉ có chân linh của Quan Diễn đại sư lưu lạc tại kẽ hở thế giới, cũng nhờ Ký Thần Ngọc của Tô Khởi Vân mới có thể hiện hình một thời gian ngắn.
Bây giờ y lại hiện hình hẳn, hiển nhiên là đã đột phá cực lớn.
Quan Diễn có vẻ uể oải, nhưng nụ cười vẫn dịu dàng như cũ. Y tiện tay thu hồi đám tinh sa ấy rồi nói: "Tiểu hữu đi theo ta."
Y thấy Khương Vọng nhìn tinh sa trong tay bèn giải thích: "Đây là tinh lâu ta lập nên hồi lúc đạt được Ngoại Lâu, bởi vì tốn chút công sức nên nó không tan rã theo cái chết của ta, có điều bị mất liên lạc..."
"Sau đó ta thành ra thế này nên không cần nó nữa. Lần này ta cố ý tìm nó về để đón ngươi, ta cũng dùng nó để liên kết với bí cảnh Thất Tinh Lâu đấy."
Chuyện này lại đánh xuyên qua nhận thức của Khương Vọng lần nữa!
Hóa ra tinh lâu có thể mạnh đến mức tự tồn tại độc lập kể cả khi người ta đã chết!
Ngoại trừ luyện thể, minh đạo và phóng tinh quang, tinh lâu còn có thể sử dụng như pháp khí nữa à!
Hắn lập tức cảm thấy những tu sĩ Ngoại Lâu và tinh lâu mà mình từng biết đều trở nên không chân thật hẳn.
Dường như Quan Diễn đại sư đã đoán được suy nghĩ của Khương Vọng nên giải thích thêm: "Đương nhiên tinh lâu ta thành lập khi trước có phần khác những tinh lâu kia, ta nói là ta tốn chút công sức..."
Đây là "có phần khác"? "Tốn chút công sức" mà ngài nói là tốn đến cỡ nào vậy...
Khương Vọng câm nín, nhưng nhớ tới việc Quan Diễn đại sư có Tha Tâm Thông nên cũng không dám oán thầm quá đáng.
Quan Diễn lại nói: "Ngươi yên tâm, ta không có sử dụng Tha Tâm Thông với ngươi. Nó là năng lực nhưng không phải quyền lợi của ta, bình thường ta không dùng tới nó. Lần ngươi đến Sâm Hải Nguyên Giới trước... Ta chưa hoàn toàn kiểm soát được trạng thái chân linh nên không tài nào khống chế năng lực thần thông vừa tìm về, giờ thì ta đã khống chế được nó. Ta chỉ có cảm giác đại khái về những gì ngươi đang suy nghĩ chứ không phải là dùng năng lực thần thông..."
Khương Vọng hoàn toàn có thể hiểu được ý của Quan Diễn đại sư.
Thỉnh thoảng hắn có thể chế tạo ra hiệu quả Lạc Lối thông qua việc nắm giữ tình thế chiến đấu ngay cả khi không sử dụng tới thần thông này. Đó là quán tính dần được hình thành sau khi hắn đạt được thần thông, hoặc nên nói đó là bản năng của hắn.
Quan Diễn sở hữu thần thông Tha Tâm Thông, hiểu được vô số lòng người. Do đó, phần lớn thời gian y đều nhìn thấu tâm tư của một số người mà không cần đến thần thông.
Điều thật sự làm Khương Vọng xúc động là câu nói "nó là năng lực nhưng không phải quyền lợi của ta" của Quan Diễn đại sư.
Sau khi có được lực lượng mạnh mẽ, tu sĩ siêu phàm rất dễ sinh ra ảo giác "ta là thần linh", vì thế xem chúng sinh là cỏ rác, cần gì lấy đó.
Tuy nhiên, Khương Vọng thấy đó chỉ là biểu hiện của người không có đủ tâm tính để khống chế sức mạnh thôi.
Có bao nhiêu người sở hữu khả năng dòm ngó tâm tư người khác mà kiềm chế được không nhìn đâu?
Ngay cả bản thân Khương Vọng cũng không dám chắc mình có thể làm được điều đó.
Hắn cảm thán: "Đối với rất nhiều người, năng lực đạt được chính là quyền lợi..."
Quan Diễn nhìn hắn chăm chú: "Chí ít với tiểu hữu thì không phải là vậy... Đến rồi."
Đến khi y dứt lời, Khương Vọng chợt phát hiện bản thân đã vô tình đi theo y đến trước một cây gỗ mục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad