Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 908: Lưới

Tuy rằng thái độ của Từ Quân Nhiên rất ôn hòa nhưng trong tai của Chu Kiếm giống như một trận lôi đình vừa ngang qua.
Dù sao chuyện mà Từ Quân Nhiên vừa nói cũng không phải là chuyện nhỏ. Nếu như sự việc đúng như Từ Quân Nhiên nói trong nội bộ của Cục công an có nội giám thì có nghĩa là gì?
Ngẫm lại điều này Chu Kiếm cảm thấy không rét mà cũng run người. Trên đầu ông ta lúc này dường như có cái lưới lớn vô hình.
- Bí thư Từ, tôi…
Chu Kiếm há hốc mồm định giải thích gì đó với Từ Quân Nhiên. Dù sao ông ta cũng phải có trách nhiệm trong chuyện này. Nếu như thực sự có người muốn dùng chuyện này báo cáo lên trên, vậy thì Chu Kiếm sẽ càng đen đủi hơn.
Từ Quân Nhiên mỉm cười:
- Yên tâm, tôi sẽ nói giúp cho anh thôi. Về phía tỉnh ủy cũng sẽ không truy cứu. Dù sau chuyện này có thể sẽ liên lụy đến rất nhiều người. Việc anh cần làm là phải chuẩn bị nghênh đón tốt tổ điều tra của Tỉnh ủy.
Nói xong, hắn liền rời khỏi cục thành phố. Có những lời chỉ cần nhắc đến là được không nhất thiết phải nói quá nhiều.
Từ Quân Nhiên nhẹ nhõm quay về. Chu Kiếm lại ngồi không yên trong phòng làm việc. Bất luận thế nào vừa nghĩ đến trong đội ngũ làm việc mà mình dẫn dắt lại xuất hiện phần tử cặn bã trong lòng ônhg ta cảm thấy vô cùng không thoải mái.
- Tiểu Trương, gọi Điền Đại Tráng và Lý Trung Nguyên trong đội cảnh sát hình sự tới đây.
Sau khi dặn dò thư ký xong, Chu Kiếm trầm mặc ngồi hút thuốc trong phòng làm việc.
Rất nhanh chóng, Đội trưởng đội cảnh sát hình sự Điền Đại Tráng và Đội phó Lý Trung Nguyên đã đến phòng làm việc của Chu Kiếm.
- Cục trưởng, ngài tìm tôi?
Điền Đại Tráng là một người rất béo. Gã có một nụ cười ôn hòa trên khuôn mặt xem ra không có một chút nguy hiểm nào. Nhưng những người quen biết gã đều biết gã là một người nổi tiếng nham hiểm. Nếu đắc tội với gã vẻ bề ngoài thì như không có chuyện gì nhưng sở trường của gã giống như chú ếch trong câu chuyện “nước ấm nấu ếch”, con dao cùn cứa thịt làm thương người.
Chu Kiếm gật gật đầu, đưa mắt nhìn thoáng qua Điền Đại Tráng nói:
- Lão Điền, vụ án của Bí thư Tiền điều tra đến đâu rồi?
Điền Đại Tráng cười hi hi:
- Xin Cục trưởng yên tâm, tôi biết nên làm thế nào. Tôi bảo đảm sẽ cậy mồm được mấy tên kia.
Gã tưởng rằng Chu Kiếm quan tâm tới tình hình tiến triển của vụ án, cho nên gã vỗ ngực cam đoan.
Chu Kiếm bất đắc dĩ lắc lắc đầu:
- Vấn đề không phải vậy. Anh biết không, vừa rồi Bí thư thành ủy Từ….
Nói rồi, ông ta đem toàn bộ chuyện Từ Quân Nhiên vừa tiết lộ cho mình nói cho Điền Đại Tráng nghe một lượt. Cuối cùng Chu Kiếm mới thành thật nói ra:
- Nếu tình hình đã vỡ lở như vậy rồi, bắt đầu từ bây giờ các cậu nhất định phải nghiêm khắc tìm kiếm trong số nhân viên đã tham gia bắt người. Tôi yêu cầu các cậu trong thời gian ngắn nhất phải tìm cho bằng được rốt cuộc ai là người thầm bắn lén.
Lần này, thực sự là ông ta đã quyết tâm. Chuyện này liên quan đến mũ ô sa trên đầu ông ta.
Điền Đại Tráng và Lý Trung Nguyên nhìn nhau. Điền Đại Tráng thì hồ đồ còn Lý Trung Nguyên thì vờ hồ đồ. Y
không ngờ Từ Quân Nhiên lại hành động nhanh đến như vậy.
- Các cậu quay về làm việc đi. Chuyện này nhất định phải điều tra nghiêm túc.
Sau khi căn dặn một hồi, Chu Kiếm cho phép Điền Đại Tráng và Lý Trung Nguyên rời đi, ông ta quyết định gọi mấy Phó cục trưởng trong cục đến cùng nghiên cứu. Dù sao đối với cục công an mà nói cũng không phải là chuyện nhỏ. Nếu như đúng là có nội gián thì hậu quả không thể tưởng nổi.
Cuộc họp khẩn cục công an rất nhanh chóng được triển khai. Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Cục trưởng đại nhân bước vào hội nghị, mấy người phó cục trưởng có chút ngạc nhiên. Cần biết trong cục thành phố ông ta rất có uy. Ông ta rất ít khi để lộ ra vẻ mặt thận trọng đến vậy, lại còn gọi mấy phó cục trưởng đến, lẽ nào đã xảy ra chuyện gì lớn?
- Cục trưởng, có chuyện gì sao?
Một Phó cục trưởng hỏi. Hiện giờ, vụ án của Tiền Vân Lục đã trở thành mối quan tâm từ trên xuống dưới trong cục. Mọi người đều cảm thấy nếu Cục trưởng đã mời mọi người tới thì sẽ có liên quan tới chuyện này.
Chu Kiếm gượng cười, cũng không vòng vo, nói thẳng tất cả mọi chuyện ra. Cuối cùng, ông ta nghiêm túc nói:
- Lần này, tôi dự định sẽ tiến hành một cuộc sàng lọc nội bộ trong cơ quan. Bất luận là phải bỏ ra bao nhiêu công sức, nhất định phải điều tra ra tên nội gián này là ai. Trong đội ngũ của chúng ta nhất định phải đảm bảo tính thuần khiết.
Nghe xong ông ta nói, sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi. Mấy cục phó quay lại nhìn nhau. Đột nhiên cảm thấy đằng sau lưng mình có một luồng khí lạnh toát ra. Bọn họ đều không phải kẻ ngốc. Nếu những lời này của Chu Kiếm là thật thì cũng có nghĩa là bất cứ lúc nào cũng sẽ có một họng súng màu đen chĩa sau lưng mình.
Đây là cảm giác gì chứ?
Sắc mặt của Chu Kiếm u ám, cả cơ thể phảng phất có hàn khí thúc bách. Ông ta dùng những lời lẽ lạnh như băng từng câu, từng chữ nói với các Phó cục trưởng:
- Đây không phải là thương lượng với các anh mà là chỉ thị! Là mệnh lệnh! Không phải là mệnh lệnh mà là tử lệnh! Tôi chỉ có một yêu cầu. Nhất định trong thời gian ngắn nhất hoàn thành chỉ thị của lãnh đạo thành ủy với cục chúng ta, xét xử phần tử núp trong bóng tối bắn người. Tôi không nói đùa với các anh. Vụ án này đã kinh động đến cả tỉnh ủy. Ít ngày nữa tổ chuyên án của tỉnh ủy sẽ đến thành phố ta điều tra. Đến lúc đó cấp trên trách tội Cục trưởng nhất định sẽ phải chịu trách nhiệm. Nói không chừng sau này sẽ không thể làm việc cùng mọi người được nữa. Thế nhưng, trước chuyện này tôi có thể khẳng định: các vị đang ngồi ở đây nhất định sẽ rời khỏi cục thành phố này trước tôi. Đến lúc đó đừng trách Chu mỗ tôi không nể tình.
Lần này ông ta thực sự quyết tâm rồi. Chuyện này có liên quan đến tiền đồ của bản thân, nên Chu Kiếm bất chấp chuyện này có liên lụy đến ai. Cho dù là có liên quan đến Thiên Vương, chỉ cần chắn đường đi của mình Chu Kiếm cũng sẽ không chút do dự liều mình với đối phương.
Thái độ của Chu Kiếm nói thực là đã hù dọa được mấy cục phó tham gia hội nghị. Bất luận thế nào bọn họ cũng không thể nghĩ đến Chu Kiếm lại có thái độ như thế. Lần này đến người hiền lành cũng phải nổi gió. Có thể thấy chuyện này cuối cùng liên lụy mạnh như thế nào.
- Cục trưởng, ngài yên tâm. Chúng tôi nhất định sẽ dốc hết toàn lực.
- Đúng vậy, Cục trưởng Chu xin cứ yên tâm. Nếu đã là chuyện của chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ phải nỗ lực làm tốt.
Tất cả đều không ngốc. Có thể ngồi vào đây thì không ai là kẻ ngốc. Nếu đúng như Chu Kiếm nói nội gián ẩn giấu trong nội bộ thì chuyện này quả là chuyện lớn.
Chu Kiếm xua xua tay:
- Nếu đã rõ mọi chuyện thì lập tức quay về làm việc. Tranh thủ trong thời gian ngắn nhất tìm ra một đáp án cho Ủy ban nhân dân thành phố.
Mấy vị Phó cục trưởng không dám thất lễ. Sau khi rời khỏi hội nghị, lập tức gọi những nhân viên cảnh sát dưới quyền tới và truyền đạt lại chỉ thị của Cục trưởng Chu Kiếm. Từ cơ quan trong cục cho đến cơ sở đồn công an đều không được bỏ sót một ai. Tất cả các nhân viên cảnh sát đều phải nghiêm túc hỏi dò, kiểm tra kỹ càng. Một khi phát hiện ra kẻ tình nghi bắn lén thì phải tạm giữ súng của gã, đồng thời báo cáo với lãnh đạo.
Một chiếc lưới vô hình được chậm rãi mở ra ở Nam Châu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận