Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 369: Chết cũng không nhận tội.

Đừng cho rằng điều thiện nhỏ mà không làm, đừng cho rằng điều ác nhỏ mà làm đại.
Đây là điều Từ Quân Nhiên học được từ nhỏ. Vốn hắn cho rằng cán bộ bây giờ không được vênh váo hung hăng, hoặc ít nhất thì cũng không đụng chân đụng tay với quần chúng. Nhưng hắn phát hiện mình đã sai, rất sai là đằng khác. Trong mắt một số người, người nhà nước không phải là nô bộc của dân chúng mà là cha mẹ tổ tông của họ.
Quyền lực là thứ tồn tại vô hình, mắt không nhìn thấy được, nhưng nó lại kết nối với những sự vật hữu hình. Tất cả những tổ hợp hữu cơ được liên kết với quyền lực hoặc có quan hệ trực tiếp với nó đều sẽ tạo nên môi trường của quyền lực. Trong môi trường đó quyền lực là nhân tố quan trọng nhất. Nó là động lực, là hợp lực mà trong đó người ta phân làm hai vai, một là chủ thể quyền lực, hai là kẻ bị chi phối. Chủ thể là người ảnh hưởng và chi phối. Còn kẻ bị chi phối là nô dịch, chịu sự chi phối của chủ thể.
Môi trường quyền lực không phân chia lớn nhỏ, lớn thì có thể ở phạm vi toàn cầu, có thể là cả vũ trụ, nhỏ có thể ở phạm vi gia đình. Quốc gia là một khung quyền lực điển hình nhất. Trong mỗi quốc gia đều có các hạt nhân cấu thành nên nó. Quan chức và công chúng đều là chủ thể quyền lực, cũng là bị thể quyền lực. Làm quan để thể hiện uy quyền của một quốc gia, khi mở rộng hoạt động quản lý là chủ thể của quyền lực, mà khi tiếp nhận sự đánh giá, giám sát của quần chúng lại trở thành bị thể. Quần chúng cũng vậy, tổ chức chính quyền, đảng phái và các tổ chức chính trị khác là vật dẫn thể của quyền lực.
Trên một ý nghĩa nào đó thì chính trị chính là một cái chảo nhuộm. Ở đó có thể phân biệt được nhân tâm và nhân tính. Kết nối nhân duyên với chính trị và quyền lực thì có thể mượn thần uy của quyền lực để mưu cầu lợi ích cá nhân cho mình. Sự thần thông vô biên của quyền lực là nguyên nhân chủ yếu khiến cho các chủ thể quyền lực bị ô nhiễm.
Đối với một người làm quan nào đó thì thứ quyền lực nắm trong tay họ sẽ chứng minh một thân phận nào đó của họ. Họ xem mình cao hơn quần chúng một bậc, cho rằng đại chúng không có quyền được phát ngôn trước mặt mình. Nói thẳng ra là bản thân họ có quyền thì có thể áp đảo những người khác.
- Bí thư Từ, cậu không nên chỉ nghe lời bọn họ thôi.
Hồ Đại Hải dứt khoát nói chống chế. Dù sao không ai làm chứng chuyện y ra tay đánh người. Những người trong chính quyền xã chắc chắn không dám nói rồi. Còn ngay cả những người dân trong thôn kia y cũng chẳng để tâm. Chỉ cần y cứng miệng thì chẳng ai làm gì được.
Từ Quân Nhiên nhướn mày, gõ nhẹ lên mặt bàn, nói:
- Đồng chí Hồ Đại Hải, anh có thái độ gì vậy?
Hồ Đại Hải ngồi dựa vào phía sau ghế, làm ra vẻ lợn chết không sợ nước nóng, nói:
- Dù sao tôi cũng chẳng đánh cô ta. Các anh muốn làm thế nào thì làm.
Từ Quân Nhiên không nói gì. Trưởng phòng Dương bên cạnh sầm mặt xuống, nói:
- Đồng chí Hồ Đại Hải, chẳng lẽ đồng chí cho rằng nhiều người dân lao tới đây chỉ với mục đích vu oan giá họa cho đồng chí à?
Khóe miệng Hồ Đại Hải nhếch lên, để lộ một nụ cười lạnh lùng, nói:
- Trưởng phòng Dương, cũng không hoàn toàn như vậy. Anh cũng biết cái khó của cán bộ cơ sở chúng tôi. Những quần chúng này không những không hiểu và ủng hộ việc làm của chúng tôi mà đôi khi còn cho rằng chúng tôi đang hại họ. Chưa nói việc khác, chỉ nói việc hôm nay thôi. Một phó bí thư đảng ủy xã như tôi bị mười mấy người dân bao vây tấn công. Nếu không phải cán bộ lãnh đạo huyện tới kịp thì anh nói xem tôi có dám đánh như họ không?
Trưởng phòng Dương không ngờ Hồ Đại Hải này lại có thái độ càn quấy vậy, đã không thừa nhận hành vi của mình thì thôi lại còn đổ vấy tội cho người khác.
Từ Quân Nhiên nhìn chăm chú vào khuôn mặt tỏ rõ thái độ các người thì làm gì được ta của Hồ Đại Hải. Hắn thừa hiểu Hồ Đại Hải là thứ quan côn đồ. Làm việc ở cơ sở nhiều năm, đã quen với động thái và tác phong làm việc ở đó, y giống hệt một con khỉ khôn khéo biết tránh đòn. Y rõ ràng đang tỏ ra rất ngoan cố, không chịu nhận tội xem các người có làm gì được ta đây mà.
Uống một ngụm nước lớn, Từ Quân Nhiên đột nhiên mở miệng:
- Bí thư Hồ, vậy tôi hỏi anh. Những người này tại sao phải vu cho anh tội đánh phụ nữ mang bầu đến nỗi sảy thai?
Hồ Đại Hải trừng mắt, nói:
- Còn phải nói nữa sao? Bởi vì Hồ Đại Hải tôi tính tình cương trực, làm việc đắc tội với nhiều người nên mới bị người ta hãm hại.
Trưởng phòng Dương tức giận vô cùng, không ngờ tên Hồ Đại Hải lại là một cao thủ gian xảo như vậy. Y nhìn Hồ Đại Hải cười lạnh nói:
- Nói vậy thì bí thư Hồ còn là một công thần ấy chứ nhỉ? Là một cán bộ chính trực bị tiểu nhân bỉ ổi hãm hại. Phải biểu dương khen ngợi đúng không?
Là một cán bộ bên thanh tra, lần đầu tiên y gặp loại lưu manh vô sỉ như thế này. Thế nên trong lòng cảm thấy ngày càng tức giận.
Nhưng Từ Quân Nhiên vẫn điềm tĩnh, đưa tay vỗ vỗ người trưởng phòng Dương, cười nhạt một tiếng nói:
- Trưởng phòng Dương đừng vội. Bí thư Hồ đã nói thế thì tôi muốn hỏi thêm anh ta vài câu.
Trưởng phòng Dương không phải kẻ ngốc. Chu Trạch Thành và Cố Hoàn đã chỉ đích danh Từ Quân Nhiên, người thanh niên này và phụ trách thẩm vấn Hồ Đại Hải chứng tỏ họ rất tin tưởng Từ Quân Nhiên. Thậm chí có thể nói làm vậy mới khiến họ yên tâm đi khỏi đây. Chính bởi quan hệ đó với Từ Quân Nhiên, nên khi hắn mở miệng, y liền nể mặt im lặng. Chỉ có điều đôi mắt y đang nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Hồ Đại Hải. Từ Quân Nhiên thậm chí còn dám tin rằng, lần này trừ khi Hồ Đại Hải là cá nước mặn có thể sống lại, bằng không đã rơi vào tay của ban thanh tra thì trưởng phòng Dương không bóp chết cũng phải lột mấy lần da của y mới hả.
Nhìn thẳng vào Hồ Đại Hải, nét mặt của Từ Quân Nhiên vẫn hết sức ôn hòa:
- Bí thư Hồ, tôi muốn hỏi anh, anh có biết người ta vẫn thường nói gì không?
Hồ Đại Hải sững người, hơi ngạc nhiên nhìn Từ Quân Nhiên, lắc mạnh đầu nói:
- Tôi không hiểu ý cậu.
Từ Quân Nhiên cười, khóe miệng hơi cong, giống như một nụ cười lạnh lùng, nói:
- Tôi muốn nói với anh là, trên thế giới này giấy không gói được lửa. Một người chỉ cần làm sai một việc thì chắc chắn sẽ có một ngày nhận hậu quả của việc làm đó. Anh hiểu ý tôi không?
Hồ Đại Hải bật cười ha ha, lắc đầu liên tục nói:
- Bí thư Từ, cậu nói vậy nhạt quá. Cán bộ đảng viên chúng ta không phải kẻ vô thần luận giả.
Từ Quân Nhiên tiếp tục:
- Anh nói anh chưa từng đánh người ta. Thế thì tôi có thể cho rằng hoặc là bí thư Hồ hoặc những người dân kia, một trong hai chắc chắn có người đang nói dối không?
Hồ Đại Hải hơi ngây người ra một chút, đầu không ngừng suy nghĩ về ý tứ trong lời nói của Từ Quân Nhiên. Hắn phát hiện bản thân quả thực không thích những người hay chữ. Cái này cũng giống như làm kẻ trộm hay coi thường kẻ cướp vậy. Nguyên do bởi kẻ trộm cảm thấy cướp bóc là những kẻ thiếu kỹ năng. Một người thô lỗ như Hồ Đại Hải rất không thích một người thông minh như Từ Quân Nhiên.
Kết giao với những người thông minh rất dễ bị ăn hiếp chịu thiệt. Đó là một kinh nghiệm tổng kết sau nhiều năm từ thực tế bản thân. Thế nên mặc cho Từ Quân Nhiên hỏi thế nào, y đều nhất quyết không mở miệng.
Từ Quân Nhiên cười lạnh một tiếng, khoát tay nói:
- Đưa anh ta ra ngoài.
Trưởng phòng Dương đợi Hồ Đại Hải được đưa ra ngoài xong mới khẽ hỏi:
- Bí thư Từ, chuyện này là…
Từ Quân Nhiên cười hà hà, nói:
- Bí thư Cố đã để chúng ta ở lại tìm hiểu tình hình. Thế nên nếu tôi nói không cần thẩm vấn Hồ Đại Hải, gọi vài người dân tới hỏi tình hình là được.
Trưởng khoa Dương ngạc nhiên, nhưng ngay lập tức hiểu ra. Việc này nếu đúng vậy thì Hồ Đại Hải chắc chắn sẽ bị phạt. Nếu không phải là sự thật thì tạo nên sự việc như vậy cũng chẳng cho y kết quả tốt đẹp gì. Thế nên kẻ xui xẻo cuối cùng vẫn chính là Hồ Đại Hải.
Trong lòng Từ Quân Nhiên còn nghĩ sâu xa hơn. Xem biểu hiện vừa rồi của Hồ Đại Hải thì khẳng định y không phải là thứ tốt đẹp gì. Người như vậy nếu là thân thích họ hàng với An Duy Minh thì cũng có thể nói Hồ Đại Hải chắc chắn biết những việc An Duy Minh làm ở thôn Liên Hợp. Chỉ có điều giờ chưa có chứng cớ nên tạm thời không được đánh rắn động cỏ. Từ Quân Nhiên rất hiểu rằng động đến Hồ Đại Hải chắc chắn sẽ kinh động tới Mã Tụ Bảo. Mà giờ vẫn chưa phải lúc.
Quả nhiên, chỉ trong chốc lát, trưởng khoa Dương đã mang đủ tư liệu tới. Nhân viên tổ điều tra đã thống kê rất nhanh, tìm hiểu tình hình cũng rất nhanh. Những quần chúng được tìm hiểu đều là thân thích họ hàng với người phụ nữ kia. Người phụ nữ chẳng qua chỉ vì lấy mấy cây ngô đã bị đánh một trận, rồi bị sảy thai. Việc này khiến cho cả gia đình họ hàng của họ đều cảm thấy vô cùng phẫn nộ. Thế nên cả bọn mới tập hợp thành một nhóm đến trụ sở xã làm ầm ĩ lên. Họ chỉ muốn tìm Hồ Đại Hải để có lời giải thích rõ ràng.
- Bí thư Từ, cậu xem chuyện này phải làm sao?
Trưởng phòng Dương xem tư liệu xong cẩn thận hỏi lại Từ Quân Nhiên.
Y hỏi vậy vì muốn thể hiện thái độ Từ Quân Nhiên là người chịu trách nhiệm, y chỉ là người chỉ đâu đánh đó. Như vậy, y sẽ không phải gánh phần trách nhiệm trong chuyện này.
Từ Quân Nhiên cười cười nói:
- Mang theo những ghi chép này. Mang theo cả Hồ Đại Hải. Chúng ta đợi bí thư Mã và xã trưởng Vương tới rồi cùng đi tới thôn Liên Hợp.
Trưởng phòng Dương gật đầu, nói:
- Để tôi đi thu xếp.
Không đầy nửa giờ sau, Nét mặt Từ Quân Nhiên bỗng chốc trở nên khác lạ, hắn hỏi:
- Anh nói gì? Xã trưởng Vương và bí thư Mã đều đã ở thôn Liên Hợp rồi à?
Vẻ mặt Từ Quân Nhiên rất kinh ngạc nhìn thẳng vào chủ nhiệm Tần. Hắn hỏi vẻ khó hiểu:
- Cuối cùng là xảy ra chuyện gì?
Chủ nhiệm Tần không quen với Từ Quân Nhiên lắm. Trước đây, y chưa gặp vị phó bí thư đảng ủy xã vừa mới tới này. Nghe Từ Quân Nhiên hỏi xong, y cất giọng hơi sợ hãi, nói:
- Cụ thể thì tôi cũng không rõ. Hình như bên thôn Liên Hợp có xảy ra chút vấn đề. Vốn dĩ bí thư Mã và xã trưởng Vương họp ở trụ sở xã, nhưng vì nghe tin có chuyện nên họ qua thẳng đó.
Chân mày Từ Quân Nhiên nhíu chặt lại. Hắn có thể nhận ra chủ nhiệm Tần không có ý dối mình. Thế cũng có nghĩa là hai người Mã Tụ Bảo và Vương Tường Lâm quả thật đã ở thôn Liên Hợp. Nhưng tại sao bọn họ lại có cuộc họp chính quyền xã đột xuất thế này?
Mà quan trọng hơn rốt cục là thôn Liên Hợp đã xảy ra chuyện gì. Chuyện gì đến mức bí thư đảng ủy xã và xã trưởng cùng một lúc phải lao về đó. Đột nhiên hắn cảm giác được chuyện ở xã Trường Thanh càng ngày càng thú vị. Bức màn bí mật che phủ xã Trường Thanh giờ đang được từ từ kéo ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận