Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 761: Liên Bang Xô Viết giải thể

Khi trời tối, Từ Quân Nhiên không quay về chỗ của mình, mà trực tiếp ở lại nhà của Tôn Chấn Bang.
- Quân Nhiên, con không đi làm sao?
Hôm nay Mạnh Sảng nghỉ ngơi, buổi sáng nhìn thấy từ Quân Nhiên đang làm tổ trên sô fa xem ti vi, cũng không đi làm, lập tức cảm thấy có chút bất ngờ. Hai ngày trước là cuối tuần, Từ Quân Nhiên suốt ngày ở nhà không ra ngoài, bà cho rằng cháu ngoại nghỉ ngơi, nhưng hôm nay là thứ hai, Từ Quân Nhiên như thế này khiến Mạnh Sảng có chút không vừa ý, sao đi Lĩnh Nam một chuyến, lại không muốn đi làm rồi.
Lúc này Từ Quân Nhiên mới nhớ tới, mình quên mất không nói với mợ việc tạm thời bị văn phòng bên kia cách chức. Dù sao chuyện này cũng không phải việc tốt gì, nói ra cũng không được xem là vinh quang gì. Quan trọng nhất là, Từ Quân Nhiên không coi đây là chuyện to tát gì.
- Mợ, con bị tạm thời đình chỉ công tác, ý của bên phía trường Đảng, muốn để con tạm thời không cần lên lớp.
Từ Quân Nhiên nhàn nhạt nói một câu, ánh mắt lại chăm chú vào chương trình Trung Ương trên ti vi.
Mạnh Sảng gật đầu, nhưng thoáng cái liền ngây ngẩn cả người:
- Con bị tạm thời đình chỉ công tác!
Thanh âm cao lên mấy tầng, Mạnh Sảng chạy nhanh đến trước mặt cháu trai:
- Quân Nhiên, con không phải đang nói đùa với mợ chứ?
Dù nghĩ thế nào bà cũng không rõ, cháu trai mình rốt cuộc phạm sai lầm gì, đang tốt đẹp lại bị đơn vị tạm đình chỉ công tác, cho dù bài báo kia khiến cho sóng to gió lớn, cũng không đến nỗi không nể mặt của Tôn lão gia, trực tiếp tạm đình chỉ xử lý Từ Quân Nhiên, thậm chí ngay cả trường Đảng cũng không cho đi học, những người này muốn làm gì?
Đường đường một sinh viên tốt nghiệp đại học Bắc Kinh, lại bị đơn vị tạm thời đình chỉ công tác, điều này khiến sắc mặt Mạnh Sảng thoáng cái trở nên khó coi.
Bà vừa muốn nói tiếp, không ngờ sắc mặt Từ Quân Nhiên lại thay đổi nhìn TV, trong miệng tự lầm bẩm:
- Đây, đây không phải là nói đùa chứ?
Màn hình tv là đài một Trung Ương, đang phát bản tin quan trọng, nhìn kiến trúc ngọn tháp tròn trịa trên màn hình. Mạnh Sảng vừa cười vừa nói:
- Hình như là Châu Âu.
Nhưng ngay sau đó phóng viên bản tin cầm míc nói khiến bà có chút ngây ngẩn cả người.
- Hiện tại chúng tôi đang đưa tin ở Moscow, đằng sau tôi là điện Kremlin. Rạng sáng ngày hôm nay, Moscow đã xảy ra đảo chính quân sự, quân đảo chính đã chiếm lĩnh điện Kremlin, phát ngôn viên quân sự nói rằng họ đã khống chế thế cục thành công, chi tiết tình hình sẽ được chúng tôi tìm hiểu thêm.
Sắc mặt Mạnh Sảng cổ quái nhìn cháu ngoại mình, Từ Quân Nhiên lại sớm đoán ra được chuyện này, hắn lại viết rất rành mạnh trong bài báo cáo kia, kết quả mâu thuẫn xã hội Liên Bang Xô Viết trở nên gay gắt, tất nhiên sẽ dẫn đến một hồi cải cách lớn. Thậm chí kịch liệt hơn có khả năng biến thành đảo chính quân sự.
Quả nhiên, Từ Quân Nhiên nói đúng, mâu thuẫn Liên Bang Xô Viết thực sự trở nên gay gắt rất nghiêm trọng, sự rung chuyển rất lớn đang ở trước mắt.
Buổi tối cuối tháng mười, bản tin thời sự của Trung Hoa đưa tin, Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Liên Bang Xô Viết xảy ra đảo chính, lực lượng phe bao thủ chiếm lĩnh điện Kremlin.
Những ngày tiếp theo, lịch sử cũng không có bất kỳ sự thay đổi nào, tựa như những gì Lý Dật Phong biết. Chỉ có điều thời gian Liên Bang Xô Viết tuyên bố giải thể sớm hơn vào tháng mười hai, ngày năm tháng mười hai, tổng thống Liên Bang Xô Viết tuyên bố từ chức, giao lại quyền lực quốc gia cho tổng thống Nga. Ngày hôm sau, Xô Viết tối cao thông qua nghị quyết cuối cùng, tuyên bố Liên Bang Xô Viết không còn tồn tại, từ đó, chính thức giải thể.
Mà giờ khắc này, thế lực của phe bảo thủ bên trong Trung Hoa rốt cuộc chiếm được thế thượng phong, bắt đầu trắng trợn tuyên truyền phản đối giai cấp tư sản tự do hóa, phòng ngừa lý luận diễn biến hòa bình.
Đương nhiên. Cho dù trong miệng người nào, bài luận của Từ Quân Nhiên lúc trước, đều được khen ngợi là nhìn xa trông rộng, có chiến lược vượt thời đại.
- Người anh em, cậu không biết sao? Bây giờ mọi người ở toàn bộ Bắc Kinh đều đang bàn tán, nói trước kia cậu học Trang Vương nào đó, ba năm không thể hiện, một khi thể hiện liền nổi tiếng!
Ngồi ở trong quán bar Dạ Sắc, Trần Hoành Đạt vừa quay về Bắc Kinh đang cười nói ngồi bên cạnh Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên bất đắc dĩ lắc đầu:
- Đừng nghe người ngoài nói bừa.
Hắn biết rõ, sự tình đến trình độ này, còn lâu mới kết thúc.
Điểm này có thể nhìn ra được từ những văn bản công bố mỗi ngày. Từ Quân Nhiên đã nghe Mạnh Sảng nói đến, còn tổng cục đài phát thanh và truyền hình, nhận được mấy văn bản khác nhau. Hôm nay là ngày “Cương lĩnh sửa chữa kế hoạch năm năm” văn phòng Quốc – Vụ công bố, nội dung là phải cẩn thận với cải cách mở cửa. Ngày mai lại tuyên truyền “Bước đi phải lớn hơn, phải dũng cảm hơn – Công tác tuyên truyền trong cải cách mở cửa phải ứng đối thế nào”, mọi người đều có sự nghi ngờ không biết theo ai, không biết chính sách Trung ướng rốt cuộc sẽ điều chỉnh như thế nào, ý thức chiến đấu giữ các phe phái đã thay đổi đến nỗi bé nhỏ không đáng kể, mà loại tư tưởng này thực ra là sự thể hiện của đấu tranh phe phái ở tầng cao nhất.
Nhẹ nhàng uống một hớp rượu, Từ Quân Nhiên biết rõ, phong ba lớn hơn sắp tới rồi.
Quan trọng hơn là, đoạn thời gian gần đây hắn vẫn luôn cảm thấy kỳ lạ, vì sao lịch sử lại xảy ra sự thay đổi lớn đến vậy, thời gian Liên Bang Xô Viết giải thể, xảy ra sớm hơn hai năm!
- Mấy người các cậu uống đi, tôi đi làm chút chuyện.
Từ Quân Nhiên vỗ vai Trần Hoành Đạt, đứng lên nói rồi đi ra ngoài, bọn người Tào Tuấn Vĩ còn đang ở bên ngoài giải quyết nốt những vấn đề công việc còn lại, Trần Hoành Đạt về trước mở đường.
Trần Hoành Đạt nghe thấy Từ Quân Nhiên nói liền ngây người, nhưng vẫn gật đầu, đích thân tiễn Từ Quân Nhiên ra cửa quán bar Dạ Sắc.
Lần này quay về từ Lĩnh Nam, trong tay Từ Quân Nhiên đã có chút tiền dư dả, tự mua cho mình một chiếc xe con, không phải là đắt tiền lắm, chỉ là một chiếc Santana rất bình thường, dù sao đã có điều kiện, nếu mỗi ngày đều phải chen chúc trên xe công cộng, cũng không phải tác phong của Từ Quân Nhiên.
- Đúng rồi, Quân Nhiên, ngày mai Vũ Tình sẽ quay về, cậu muốn đến sân bay đón cô ấy không?
Trần Hoành Đạt bỗng nói với Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên suy nghĩ:
- Bỏ đi, gần đây tôi không thích hợp lộ diện, hôm nay nếu không phải là sinh nhật cậu, tôi cũng không định ra ngoài. Cậu đi đón chị Vũ Tình đi, thuận tiện nói với chị ấy, hôm sau tôi mời chị ấy ăn cơm, có chuyện cần thương lượng.
Trần Hoành Đạt gật đầu đồng ý, đưa mắt nhìn Từ Quân Nhiên lái xe rời quán bar.
Lái xe về đến nhà, Từ Quân Nhiên vừa vào cửa liền ngây người, cậu hai Tôn Chấn An và cậu ba Tôn Chấn Bang đang ngồi trên salon không biết đang nói chuyện gì.
- Cậu hai, cậu ba.
Trong lòng tuy có chút nghi hoặc, Từ Quân Nhiên vẫn cung kính lên tiếng chào hỏi hai vị trưởng bối.
Bây giờ Tôn Chấn Bang nhìn đứa cháu ngoại này thế nào cũng thấy thuận mắt, một bài luận liền khiến Tôn gia ở thế bất bại, hôm nay dù là phe bảo thủ hay phe cải cách, ai cũng không dám nã pháo vào Tôn gia, nguyên nhân rất đơn giản, Từ Quân Nhiên người ta đã sớm tiên đoán được vấn đề tồn tại của Liên Bang Xô Viết, điều này cho thấy ngày thường trưởng bối có phương pháp giáo dục, ai có thể nói ra cái gì?
Tôn Chấn An nhìn Từ Quân Nhiên lại có ngổn ngang cảm xúc, việc Liên Bang Xô Viết lại khiến Hoàng gia tổn thương nguyên khí, Hoàng lão đã xác định, sang năm sẽ lui xuống, hơn nữa còn lui toàn bộ. Mà vào đầu tuần này, thế lực quân đội của Hoàng gia bị tẩy trừ triệt để, mà bản thân mình, tuy mất đi cơ hội trở thành Bộ trưởng Trung Ương Bộ, nhưng nhờ phúc của bài luận của cháu ngoại, giữ vững được vị trí người đứng đầu Tỉnh ủy Giang Nam. Có thể nói không khoa trương, nếu không có sự xuất hiện đột ngột của bài luận này, khiến Hoàng gia mất đi sự tín nhiệm với mình, bắt đầu chèn ép mình, chỉ sợ lần này, mình cũng khó tránh kiếp nạn, dù sao trước kia mình cũng theo chủ trương thân cận với Hoàng lão.
Bây giờ thế lực phe bảo thủ đang chiếm thế thượng phong, Tôn Chấn An tìm đến em trai, thương lượng với Tôn Chấn Bang, xem bước tiếp theo nên xử lý cục diện thế nào.
- Quân Nhiên, con ngồi đi, cậu có chuyện muốn hỏi.
Câu nói của Tôn Chấn An, khiến Từ Quân Nhiên dừng bước, do dự một chút, hắn vẫn ngồi đối diện hai cậu.
- Quân Nhiên, con cảm thấy, bước tiếp theo sẽ là tình huống gì?
Nhìn sự lạnh nhạt của cháu ngoại, Tôn Chấn An rất chăm chú hỏi.
Đối với đứa cháu ngoại vốn không được nhiều người trong gia tộc để mắt, bây giờ Tôn Chấn An không dám xem thường chút nào, phong ba của bài luận từ vài năm trước đến nay, có thể được thủ trưởng tuần tra phía Nam khen ngợi một tiếng vãn bối thiên tài, tay của toàn bộ Bắc Kinh đều đếm qua. Khi cha nói chuyện này với mình, Tôn Chấn An liền biết, người cầm cờ tiên phong đời thứ ba của Tôn gia, lặng yên không một tiếng động, đã từ Tôn Vũ Hàng trở thành Từ Quân Nhiên.
Chẳng qua, hắn có chút không nỡ, nhưng cũng biết, lúc này mình không thể kéo chân sau của gia tộc, hiện nay dưới tình thế hỗn loạn này, có Tôn gia mới có sự phát triển của những người khác dưới cờ. Nếu không giống Hoàng gia, lão gia rút lui toàn bộ, thế lực bị tẩy trừ triệt để, chỉ sợ không có cách nào tham gia vào chính trị nữa.
Tuy Tôn Chấn An không thích quyền lực, nhưng cũng không phải người ngốc, lúc này Tôn gia có thể bình yên vô sự, toàn bộ là nhờ bài luận lúc trước làm mưa làm gió của Từ Quân Nhiên. Nay Tôn lão gia nghị luận ở bên ngoài, không thể nghi ngờ đã thành người lãnh đạo phe bảo thủ.
Cho nên khi Từ Quân Nhiên cầm một bài viết “Gia tăng cải cách phải kiên quyết không dời” ra khỏi thư phòng giao cho Tôn Chấn An, sắc mặt kinh ngạc của Tôn Chấn An không cần nghĩ cũng biết.
Vốn cho là mình và em trai chỉ hỏi cách phát triển gì đối với thế cục này, nhưng Từ Quân Nhiên cầm thứ này ra, không phải đánh vào mặt mình sao? Phải biết rằng bài luận lần trước của hắn, là lá cờ tiên phong phản đối giai cấp tư sản tự do hóa.
- Quân Nhiên, bài luận này của con nếu phát ra ngoài, có thể gây chuyện lớn đó! Bây giờ bên ngoài có tình hình như thế nào, con cũng không phải không biết.
Tôn Chấn Bang có chút lo lắng nói với Từ Quân Nhiên. Dù sao bây giờ thế lực của phe bảo thủ đang chiếm thế thượng phong, bài luận này của Từ Quân Nhiên phát ra ngoài, chắc chắn sẽ dẫn đến một vòng tranh luận mới.
Tôn Chấn An cũng lo lắng nói với Từ Quân Nhiên:
- Đúng vậy, cậu hai biết con là vì muốn tốt cho trong nhà chúng ta, nhưng bây giờ trong tình hình này, bảo thủ một chút không phải xấu.
Hắn thật sự hơi sợ, vốn là Hoàng gia nghiêng quyền về chính phủ và người dân, trong khoảnh khắc tan thành mây khói, điều này khiến Tôn Chấn An vốn có ý kiên quyết cải cách nhận ra được, thời đại hiện nay, nếu đứng sai đội, sẽ có bao nhiêu sai lầm nghiêm trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận