Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 452: Giông bão lại nổi lên.

Ngày mùng năm tháng tư năm 1984, tỉnh Tùng Hợp thành phố Song Tề huyện Phú Nhạc xã Trường Thanh mở đại hội đảng, bí thư đảng ủy xã – Từ Quân Nhiên đại biểu đảng uỷ thực hiện công tác báo cáo đại hội, tuyển cử gồm chín ủy viên đảng uỷ, năm ủy viên Kỷ ủy. Đại hội tiến hành rất thuận lợi, nhưng Từ Quân Nhiên biết, trong đó có rất nhiều thứ, không đủ để cho người ngoài nói.
Trong mỗi một tổ đều phải tìm một cái tên khác biệt, trên thực tế là tìm hai người phối hợp diễn, một người tên là Khiếu Thuận, một người tên là Lý Thiên, hai người bọn họ đều biểu diễn vô cùng thành công. Hội nghị vừa tuyên bố danh sách đề cử của những người khác biệt, bọn họ trước tiên đứng lên, khẩn cầu các đại biểu đừng chọn bọn họ. Hai người công khai thanh minh, lý lịch của mình, không đủ để trở thành người được đề cử, Khiếu Thuận thậm chí còn không nói phương thức, tôi đây là được lãnh đạo cân nhắc, không trâu bắt chó đi cày. Trở thành người được đề cử, bất quá là không trâu bắt chó đi cày, xin mọi người tuyệt đối không nên chọn tôi. Đối với loại bày tỏ thái độ trần truồng như vậy, đại biểu toàn hội trường đương nhiên vỗ tay nhiệt liệt.
Cuối cùng, kết quả bỏ phiếu đương nhiên là không quá chênh lệch, tất cả người được đề cử hầu như đều là vượt qua số phiếu trúng tuyển. Tiếp đó, Từ Quân Nhiên tiếp tục chủ trì đại hội, tuyển cử bí thư, phó bí thư đảng ủy, phó bí thư cùng bí thư, phó bí thư Kỷ ủy. Những việc này đều chẳng qua là hư thật nửa nọ nửa kia đùa nghịch dân chủ, làm như có thật cho qua. Từ tổ chức đại hội đảng thành công, Từ Quân Nhiên thấy sự tình không hề phức tạp giống như bọn họ phân tích. Bởi vậy, với việc tổ chức hội nghị đại biểu cũng có mấy phần tự tin.
Nói cho cùng, Từ Quân Nhiên đối với những hành vi đi qua như thế cảm thấy chán ghét, mà dù sao cũng không có cách nào, đây là tình hình trong nước của Trung Hoa, ai cũng đều không có cách thay đổi.
Dựa theo lịch trình pháp định, người đại diện xã trấn sẽ phải mở đủ thời gian ba ngày mới có thể xem như hợp pháp. Nhưng không có một người nào ở xã trấn ngốc như vậy, bình thường đều là một ngày đã thu dọn, cũng may ủy ban huyện cũng đều ngầm cho phép sự phù hợp thực tế này, phù hợp cách làm của nước Trung Hoa.
Trước khi họp, Từ Quân Nhiên lại triệu tập ủy viên của đảng ủy xã mở cuộc họp một lần.
Cát Đại Tráng hiện tại tập trung một trăm phần trăm tinh thần, tất cả tâm tư đều đặt ở lần đại hội đại biểu này, còn dồn tâm tư hơn cả Từ Quân Nhiên. Hội nghị vừa bắt đầu, y là người đầu tiên lên tiếng:
- Bí thư Từ, tôi đề nghị. Lần này hội nghị chúng ta nhất định phải tập trung làm tốt công tác tổ chức, đến ngày diễn ra cuộc họp hôm đó, tôi thấy có thể phái xe phái người dậy sớm đi đến từng thôn, đưa các đại biểu đều tập trung kéo đến đây.
Từ Quân Nhiên nghĩ ngợi, gật đầu:
- Cái này được.
Những lời sau đó của Cát Đại Tráng lại khiến cho lông mày của Từ Quân Nhiên thoáng nhăn chụm lại với nhau, chỉ thấy Cát Đại Tráng nói tiếp:
- Chúng ta còn có thể an bài trạm công an gác ở bên ngoài hội trường, tạo thành một áp lực tâm lý nhất định. Hơn nữa trong hội trường đại biểu từng thôn ngồi cùng một chỗ, bí thư chi bộ đảng của thôn ngồi ở giữa bọn họ, lại cử đại biểu trong xã kẹp ở giữa đại biểu của thôn, hai bút cùng vẽ. Giám sát quá trình phát ngôn và điền phiếu bầu của đại biểu.
Từ Quân Nhiên lập tức có chút không vừa ý, bí thư cho bộ đảng của mỗi thôn đương nhiên đều là đại biểu cho nhân dân. Đại biểu trong xã đại bộ phận cũng đều là nhân viên có quan hệ mật thiết với lãnh đạo đảng ủy xã và chính phủ. Nói trắng ra, cách của Cát Đại Tráng chính là cử người giám sát những đại biểu nhân dân kia.
Ngoài dự đoán của mọi người, Từ Quân Nhiên còn chưa kịp phát biểu ý kiến, Triệu Văn Võ cùng đám người Phạm Thụ Lâm đều biểu thị tán thành, đến ngay cả tâm phúc của Từ Quân Nhiên Hoàng Hải cũng đồng ý với ý kiến của Cát Đại Tráng.
Từ Quân Nhiên rất là kinh ngạc, hắn không hiểu. Những người này rốt cuộc là nghĩ như thế nào, chẳng lẽ không biết là làm như vậy không đúng sao?
Thấy Từ Quân Nhiên có chút chần chừ, rất nhanh đã có người thông minh hiểu ra là có chuyện gì. Tư cách của Phạm Thụ Lâm. Ông ta cười rồi nói với Từ Quân Nhiên:
- Bí thư, thực ra xã trấn đều làm như vậy cả, hơn nữa hiệu quả thực sự không tệ.
Nghe thấy những lời này, dường như đây chính là thành công, kinh nghiệm thành thục.
Từ Quân Nhiên bất đắc dĩ lắc đầu. Trầm giọng nói:
- Đối với đại hội đại biểu lần này, chúng ta nhất định phải tiến hành tổ chức nghiêm mật, phái người đi đón tôi không có ý kiến. Nhưng tôi không đồng ý làm những trò như giám sát. Chứ đừng nói đến để đồng chí của đồn công an trà trộn vào, vậy thì được cái gì nào, chẳng lẽ chúng ta là Quốc Dân Đảng những kẻ chuyên đi bịt tai mà trộm chuông sao?
Tất cả mọi người đều sững sờ, không ngờ tới bí thư Từ sẽ nói như vậy, chỉ thấy Từ Quân Nhiên cười, giải thích nguyên nhân vì sao bản thân làm như vậy:
- Đầu tiên, xét thấy cục diện hỗn loạn trong nhiệm kỳ mới lần trước, để lại hậu quả nghiêm trọng, không ít cán bộ xã Trường Thanh không thể không nhận được bài học kinh nghiệm giáo huấn. Lần này tâm tính của mọi người đã gần như bình thản, hoạt động bình thường, công việc chỉ có thể là trong chặt ngoài lỏng, đừng có cố ý tạo ra bầu không khí căng thẳng. Muốn cho các đại biểu cảm thấy vô cùng thoải mái, hãy tận lực tạo nên bầu không khí dân chủ và hài hòa. Thứ hai, không thể để cho nhân viên canh phòng bên ngoài, có hai đồng chí thường trực là được, chức trách chủ yếu là khuyên bảo khả năng sẽ xuất hiện nhân viên kêu oan, đưa đại biểu nhân dân trở thành đối tượng chuyên chính. Thứ ba, phải kiên trì giáo dục trực diện, không cần phải giám sát đại biểu nhân dân. Trước mắt cũng không có dấu hiệu cho thấy tình trạng có người bày ra mua chuộc để trúng tuyển. Chúng ta là nhân dân làm chủ xã hội, không cần phải làm căng thẳng như vậy, phải tin tưởng quần chúng của chúng ta!
Từ Quân Nhiên đã nói như vậy rồi, những người còn lại cũng không nói thêm gì nữa, dù sao hắn mới là người cầm đầu, là người làm chủ. Chỉ là sắc mặt của xã trưởng Cát Đại Tráng có chút không được tốt lắm, biểu cảm cũng có chút là lạ, bình tĩnh mà xem xét y không tin làm như vậy có thể có hiệu quả được, hơn nữa y cũng lo lắng lúc bầu phiếu sẽ chịu thiệt, bởi vì xã trưởng như y trước mắt cũng là đại diện xã trưởng, không thể đại biểu nhân dân tuyển cử không tính, y đối với chuyện chính mình có hay không trúng tuyển cũng không nắm chắc được mấy phần.
Tâm tư này Từ Quân Nhiên cũng biết, hắn cũng hiểu rõ Cát Đại Tráng nhất định là không tán thành những cách này của mình, có điều nếu như Cát Đại Tráng đã không mở miệng, Từ Quân Nhiên cũng không muốn thay đổi gì.
Sau đó, vì phòng ngừa một vài tư tưởng không cần thiết làm hỗn loạn, Từ Quân Nhiên ở trước đại hội lại đặc biệt tổ chức mở một lần đại hội đảng ủy. Trong cuộc họp, Từ Quân Nhiên cường điệu chỉ ra, lần này đại hội đại biểu bản thân mình là bí thư tổng phụ trách, chịu trách nhiệm hoàn toàn, trong đại hội đại biểu toàn bộ chương trình đều phải xử lý theo như yêu cầu của mình, có những gì không rõ, vấn đề gì không hiểu thì phải xin chỉ thị từ chỗ hắn mới có thể khai triển công việc. Bất kỳ đồng chí nào nếu như không làm việc theo như yêu cầu, bất luận có xảy ra vấn đề hay không, Từ mỗ con người này sẽ không khách khí chút nào mà đi truy cứu trách nhiệm của y. Yêu cầu này, đã khống chế rất tốt toàn thể thành viên ban ngành nói và làm việc.
Đối với Từ Quân Nhiên mà nói, đây là chuyện mà không có cách nào khác, dù sao bất luận mình cùng Cát Đại Tráng đấu tranh như thế nào, cũng đều không bày lên bục ở trước mặt, đem so sánh với chuyện bầu cử, thì đó đều là những vấn đề có thể sơ sót, nếu không thì một khi những vấn đề này ảnh hưởng đến chuyện bầu cử, truyền tới chính phủ huyện ủy, mình sẽ trở thành mục tiêu bị chỉ trích. Dù sao ở trong quan trường, có vài quy tắc ngầm mà trong lòng mọi người đều biết rõ, nhưng một khi đem lên trên, những quy tắc ngầm này liền không dùng được.
Ngày mười tháng tư, đại hội đại biểu sẽ được tổ chức như thường kỳ, là người có trách nhiệm đầu tiên, Từ Quân Nhiên tự mình đảm nhiệm tuyển cử chức chủ nhiệm ủy ban, hắn trước tiên tổ chức tham dự hội nghị đại biểu đảng viên mở hội nghị nội bộ đảng, rất ngắn gọn nói lên vài điểm: Một là thời cơ xã Trường Thanh tổ chức đại hội đại biểu cùng điều kiện đã thành thục, đảng uỷ quyết tâm tổ chức tốt lần hội nghị này, tuyệt đối không thể để xuất hiện bất cứ chỗ sơ suất nào. Phàm có bất kỳ hoạt động phi tổ chức, kiên quyết sẽ tra đến cùng, quyết không nhân từ mà nương tay. Hai là muốn thông qua lần đại hội đại biểu này, làm được “Hai cái thể hiện”, thực hiện “Hai cái bảo đảm”, đối với đại biểu nhân dân áp dụng “Hai phần giáo dục”: Thể hiện đảng ủy, chính phủ xã Trường Thanh, kiên cường đoàn kết, chính trực vô tư , thể hiện sức chiến đấu của tổ chức đảng các cấp xã Trường Thanh, sức thu hút cùng sức ngưng tụ; bảo đảm đảng ủy xã người việc được an bài chặt chẽ cùng công tác thực hiện chu đáo, bảo đảm ý đồ đủ phiếu trúng tuyển, đối với tôi đại biểu nhân dân tiến hành một lần giáo dục pháp chế dân chủ, tiến hành một lần giáo dục ý thức tham chính. Ba là cân nhắc đến công tác thực tế, nguyên tắc toàn bộ hội nghị kiên trì là: Về pháp tuân nghiêm, về sự giản tiện.
Sau cùng, Từ Quân Nhiên yêu cầu từng bí thư chi bộ đảng của thôn và người phụ trách chi bộ đảng, ghi lại những lời mà mình nói, đầu đuôi truyền đạt cho mỗi đại biểu tham gia hội nghị.
- Bí thư Từ, làm như vậy được sao?
Trước khi hội nghị chính thức được bắt đầu, Hoàng Hải đi theo Từ Quân Nhiên có chút lo lắng hỏi, anh ta thật sự lo lắng cho Từ Quân Nhiên, tuy nói trong lòng cũng hy vọng Cát Đại Tráng cái tên đen đủi ấy tốt nhất là không thể trúng tuyển, nhưng dù có nói thế nào, chuyện này cũng liên quan đến nón quan của Từ Quân Nhiên, với tư cách là tâm phúc của Từ Quân Nhiên, Hoàng Hải thì không thể không lo lắng cho Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên cười, thản nhiên nói:
- Làm hết sức mình, còn lại nghe theo ý trời vậy.
Nói thật, trong lòng của hắn cũng không rõ ngọn nguồn, dù sao mình đối với tình trạng của xã Trường Thanh, cũng không phải là hoàn toàn hiểu rõ, có điều sự việc đến hôm nay, Từ Quân Nhiên cũng chỉ có thể kỳ vọng những đại biểu nhân dân bọn họ, đừng để cho mình thất vọng thôi.
Có điều cũng may, hội nghị bất thường diễn ra thuận lợi, Cát Đại Tráng với tư cách trưởng làng đủ phiếu trúng tuyển, y đối với Từ Quân Nhiên lần đầu tiên biểu hiện ra thần sắc bội phục. Dò xét viên của huyện cũng vô cùng hài lòng. Tin tức truyền đến thị trấn, Chu Trạch Thành đặc biệt gọi điện thoại cho Từ Quân Nhiên:
- Bí thư Từ quả nhiên lợi hại, chúng ta trước kia đều là bưng hứng những đại biểu này, sợ bọn họ trở mình lật mặt, người được đề cử còn phải mang theo mấy điếu thuốc đến từng đoàn đại biểu an ủi bỏ phiếu. Còn cậu, vừa lên đã thông qua hội nghị tiến hành giáo dục bọn họ, từ mọi phương diện đều trấn áp trên đầu bọn họ, cao minh, thật sự là cao minh!
Từ Quân Nhiên sau cùng cũng thở ra nhẹ nhõm, hạ lệnh để cán bộ cơ quan nghỉ ngơi vài ngày, bản thân cũng chuẩn bị nghỉ ngơi, đi một chuyến về huyện thành, tạm biệt mấy người sai vặt của bộ tài chính, dùng lợi cho sau này kiếm tài chính. Nhưng chưa đợi đến lúc Từ Quân Nhiên xuất phát, một lúc đến hai cuộc điện thoại, một là thông báo từ văn phòng huyện ủy, sáng ngày mai tám giờ, ở nhà khách huyện ủy mở hội tiếp đãi bí thư đảng ủy xã trấn, còn cuộc gọi khác là Vương Hiểu Long từ huyện thành gọi cho hắn, nói anh ta cùng Thôi Tú Ạnh đang ở mỏ than Hồng Tinh phát hiện ra vài thứ đáng quan tâm.
Để điện thoại xuống trong chớp mắt, Từ Quân Nhiên cảm giác hai tay của mình đều hơi run rẩy, hắn biết rõ, xã Trường Thanh bình lặng mấy tháng nay, chỉ sợ là sắp lại nổi sóng rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận