Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 485: Bí thư xuống nông thôn.

- Lão Hoàng, cùng tôi đến thôn Tân Liên một chuyến.
Từ Quân Nhiên gọi Hoàng Hải qua, dặn dò hành trình hôm nay của mình.
Hoàng Hải gật đầu:
- Bí thư, có cần phải dẫn những người khác không?
Từ Quân Nhiên khoát tay:
- Chỉ hai chúng ta, đi vòng vòng.
Thôn Tân Liên cách trụ sở chính quyền xã không xa, Từ Quân Nhiên cùng Hoàng Hải hai người hành trang gọn nhẹ, chỉ chốc lát đã đến nơi.
- Bí thư, đây là vị trí chợ nông sản.
Đến một nơi cách cửa thôn không xa, Hoàng Hải giới thiệu với Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên nhìn mảnh đất hoang, cau mày:
- Chính quyền xã làm gì vậy? Lâu như vậy vẫn chưa khởi công.
Hắn thật không ngờ, sắp hết một tháng rồi, Cát Đại Tráng lại vẫn chưa quyết định được rốt cuộc là do công ty nào nhận công trình này.
Hoàng Hải cười khổ thấp giọng nói:
- Bí thư, ngài không biết, hình như trong huyện mở họp vì chuyện này đấy.
Lông mày Từ Quân Nhiên cau lại:
- Trong huyện?
Hoàng Hải gật đầu:
- Đúng vậy, hình như là cục xây dựng bên kia vì việc này bắt đầu giằng co, cục trưởng và phó cục trưởng đều muốn chọn một công ty kiến trúc đến xây dựng, trưởng thôn Cát ai cũng không muốn đắc tội, liền báo việc này lên huyện, chính quyền huyện bên kia cũng vẫn đang tranh luận.
Sắc mặt Từ Quân Nhiên lập tức liền trở nên khó coi, hắn lại quên mất vụ này, vì công trình chợ nông sản này là hạng mục trong huyện chú ý đến, vì thế lúc đầu khi phê chuẩn, trong huyện quyết định xử lý hạng mục này thành công trình trọng điểm của chính quyền huyện, do cục xây dựng chuyên phụ trách việc này, chính quyền huyện còn phái phó chủ tịch huyện để ý tiến độ công trình này.
Nhưng hết lần này đến lần khác vấn đề lại xuất hiện, trong lòng Từ Quân Nhiên rất rõ, cậu em vợ Tất Vân Đào của Trịnh Thủ Nghĩa cùng Lôi Bạo coi trọng công trình chợ nông sản này, họ vì thế mỗi người có cách riêng của mình, nhao nhao vận dụng quan hệ của mình muốn có được công trình này, cho nên mới có cục diện giằng co nửa vời như hiện nay.
- Đi, chúng ta vào huyện.
Từ Quân Nhiên trầm ngâm rất lâu, rồi nói với Hoàng Hải. Chuyện này nếu muốn giải quyết, vẫn phải vào huyện xem xét.
Trở lại Đảng ủy xã, Từ Quân Nhiên ngồi xe Jeep, dẫn theo Hoàng Hải vào huyện.
- Cậu đến cục thiết kế hỏi thăm một chút xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Từ Quân Nhiên để lái xe đưa đến dưới nhà mình, dặn dò Hoàng Hải.
Hoàng Hải gật đầu:
- Đúng rồi, bí thư, buổi tối có cần…
Từ Quân Nhiên cười khoát tay:
- Không cần, tự tôi có thể tìm cơm ăn, vừa hay tụ họp với vài người bạn. Còn cậu, cũng đừng quá cực khổ, buổi tối cậu cùng lão Vương nên quay về nhà. Tôi biết nhà các cậu đều ở huyện, buổi tối không cần đợi tôi.
Rất nhiều cán bộ xã Trường Thanh là do huyện điều tới, nhà của mấy người người này phần lớn đều ở trong huyện, vợ con cũng đều vẫn ở trong huyện, ngày thường vì công việc rất ít về nhà, thường là nhân dịp trở lại huyện làm việc, mới có thể về nhà thân thiết. Từ Quân Nhiên nói như vậy. Hoàng Hải cùng lão Vương lái xe đều rất vui, vô cùng cảm tạ bí thư.
Về lại trong nhà mình, Từ Quân Nhiên ngồi trong chốc lát, thò tay cầm chìa khóa Tạ Mỹ Quyên để bên chỗ mình. Mở cửa phòng Tạ Mỹ Quyên. Hắn biết Tạ Mỹ Quyên vẫn chưa về, vì nếu Tạ Mỹ Quyên về rồi, thấy bên mình bật đèn, chắc chắn sẽ qua.
Quả nhiên. Lúc năm giờ chiều, Từ Quân Nhiên đang ngồi trên sa lon xem ti vi. Liền nghe thấy tiếng chìa khóa phát ra, có người trở về rồi.
- Ơ! Sao cậu lại trở về?
Mở cửa nghe thấy tiếng ti vi trong phòng, Tạ Mỹ Quyên nao nao, lập tức nhìn Từ Quân Nhiên đang mỉm cười với mình, lúc này ngẩn người.
Từ Quân Nhiên mỉm cười, vươn tay làm một thế ôm:
- Nhớ chị quay về chứ sao.
Tạ Mỹ Quyên nghe thấy lời của hắn cười thản nhiên, quyến rũ liếc người đàn ông một cái rồi nói:
- Tên háo sắc, biết dùng lời nói đường mật để dỗ tôi, tôi mới không tin lời nói quỷ dối của cậu đấy.
Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng lại không nghĩ như vậy, cũng chỉ có một mình cô biết thôi. Loại tâm tư này của phụ nữ, từ trước đến nay là thứ toàn thế giới khó đoán được nhất.
Hai người lâu rồi không gặp, tất nhiên triền miên, lưu luyến không rời nhau, rạng sáng ngày thứ hai, Tạ Mỹ Quyên dậy làm bữa sáng cho Từ Quân Nhiên rồi đi làm, Từ Quân Nhiên sau khi sắp xếp lại một chút, mới đi đến đại viện huyện ủy, hắn chuẩn bị tìm Tề Tam Thái để hỏi việc lúc nào chợ nông sản khởi công.
Vừa vào cửa, Tề Tam Thái liền vừa cười vừa nói với Từ Quân Nhiên:
- Vừa hay hôm nay cậu tới, đi thôi, cùng tôi xuống xã.
Từ Quân Nhiên ngay người một lúc:
- Bí thư Tề, ngài đây là?
Hắn có chút không hiểu, không biết Tề Tam Thái rốt cuộc muốn làm gì?
Tề Tam Thái cười khoát tay:
- Đi thôi, chúng ta đi xem chư hầu một phương của cậu, rốt cuộc làm thế nào ở xã Trường Thanh?
Từ Quân Nhiên đang chuẩn bị báo cáo, không ngờ Tề Tam Thái nói thẳng:
- Tôi không nghe cậu báo cáo, tôi phải đến xã Trường Thanh xem xem.
Từ Quân Nhiên bị những lời này dọa sợ vừa muốn nói gì đó, nghĩ nghĩ lại quyết định im lặng, sau đó nói với Tề Tam Thái:
- Bí thư, ngài muốn xem cái gì?
Tề Tam Thái nói:
- Nghe nói thôn thí điểm cây ăn quả kia của cậu không tệ, đi thôi, đưa tôi đi nhìn xem.
Nói là thôn thí điểm cây ăn quả, thực tế không có quan hệ lớn gì với Từ Quân Nhiên, hắn chỉ là cho nguyên một thôn có truyền thống gieo trồng cây ăn quả làm thành thí điểm, đương nhiên trong lúc này rất nhiều thứ không thể nói với người ngoài. Dù là ở đây trước kia trồng cây ăn quả mười năm, nhưng chỉ cần Từ Quân Nhiên đem nơi này thành thí điểm, vậy sau này chiến tích sản xuất, đều là của Từ Quân Nhiên người này.
Xe đi đến nửa đường, Tề Tam Thái chân thành sâu sắc nói với Từ Quân Nhiên:
- Tiểu Từ, lúc nghiên cứu cậu làm bí thư ở dưới xã, từng có một phen tranh luận, một vài thường ủy lo lắng, sợ tú tài khó làm soái tài. Mọi người nói, cán bộ rèn luyện trường Đảng nhiều năm trở lại đây đều làm trưởng thôn trước, có nên là để cậu ở vị trí này để thử thử? Tôi bảo vệ ý kiến của mình, tôi tin cậu có thể làm tốt. Đoạn thời gian này nghe được phản ánh cậu có nhiều biện pháp, làm cũng được.
Từ Quân Nhiên biết lời ông ta nói là thật, chuyện này Chu Trạch Thành từng nói riêng với Từ Quân Nhiên, đừng thấy sau khi Từ Quân Nhiên lên làm bí thư Đảng ủy xã, rất nhiều người đều ít nhiều khoe thành tích với hắn qua lời nói, nhưng trời biết họ nhiệt tình như vậy có phải vì bản thân là bí thư hay không? Nhưng theo cách nói của Chu Trạch Thành, Tề Tam Thái lúc đó ở đại hội thường ủy rõ ràng thể hiện sự ủng hộ Từ Quân Nhiên, tuy có lẽ ông ta là vì giành sự ủng hộ của Chu Trạch Thành và Cố Hoàn, nhưng cho dù nói thế nào, đây đều là một phần nhân tình, Từ Quân Nhiên ghi nhớ ở trong lòng.
Nợ khó trả nhất, chính là nợ nhân tình, điểm này cho dù là trong sinh hoạt hay là trong quan trường, đều giống nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận