Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 494: Phí báo danh.

Dựa theo chính sách nhà nước, nghiêm cấm cá nhân và tập thể khai thác tài nguyên khoáng sản. Nhưng mọi người đều thích lén làm việc này, càng nghiêm cấm, cho thấy lợi ích càng lớn, càng có người cam tâm bất chấp nguy hiểm. Tra lịch sử khai thác khoáng sản thế giới và Trung Hoa, sẽ rất rõ ràng. Sau khi Columbus phát hiện đại lục Châu Mỹ, Châu Phi, có bao nhiêu công nhân người Hoa đến Nam Phi, đến San Francisco nước Mỹ đi đãi vàng, vượt đại dương, thì xương cốt cũng không còn. Nơi dấu tích hiếm hoi của người phía Tây Trung Hoa ngày nay, diện tích phân bố mỏ khoáng sản rất lớn, đất rộng người ít, rất nhiều nơi đều có người lén khai thác. Chạy lên cao nguyên khai thác, toàn là đàn ông, những người này cho dù là đông hạ, giá lạnh nóng bức, đều trần như nhộng, làm việc không cần mạng.
Từ Quân Nhiên đời trước xem qua “Nội bộ tham khảo” chỉ từ cán bộ cấp Vụ trở lên được xem, xem qua một lượt nghiên cứu điều tra, ở trong nói khai thác khoáng sản ở mỗi huyện, hoàn toàn bị tổ chức thế lực đen tối địa phương nắm giữ, những người này có súng đạn khống chế đất, kết thành một mạng lưới lớn, hình thành lên một hệ thống đầu rồng khai thác, luyện, buôn lậu, xôn xao. Chính quyền địa phương không làm gì được chúng, xin quốc gia phái cảnh sát vũ trang đến tiêu diệt mấy lần, kết quả là “Lửa đồng thiêu chẳng rụi, gió xuân thổi sinh sôi”. Đến nay, cũng chưa thu được hoàn toàn về nhà nước…bởi vậy có thể thấy được, việc khoáng sản thực sự là một đống đay rối, cắt không đứt, quản lý vẫn loạn. Muốn giải quyết nó, giống như đoạt thức ăn trước miệng cọp, không áp dụng biện pháp cứng nhất định xem ra làm không được.
Những thứ này đều là sau khi điều tra rõ ràng, Từ Quân Nhiên cảm thấy muốn chỉnh đốn tài nguyên khoáng sản xã Trường Thanh tốt, không thể dùng sức mạnh, chỉ có thể áp dụng cách đạt được bằng mưu trí. Mở cuộc họp bí thư mấy lần, hút không biết bao nhiêu bao thuốc, trong khói thuốc hầm hập, mạch suy nghĩ cũng dần dần rõ ràng hơn. Sau khi phân tích tình hình đầy đủ, cảm thấy căn bệnh chủ yếu trước mắt là người can thiệp vào nội bộ đội ngũ cán bộ quá nhiều, tuy ai cũng không dám công khai thừa nhận, nhưng đều thần thông hô phong hoán vũ trong bóng tối. Vốn do người của doanh nghiệp quản lý, độ mạnh yếu căn bản không đủ, chẳng qua là đi qua đi lại, một khi giao khoán, các loại hiện tượng kỳ lạ sẽ xảy ra. Phải thu hồi lại quyền giao khoán, khống chế phạm vi nhỏ, người đứng đầu quyết sách.
- Bí thư Từ, làm như vậy, sẽ đắc tội một nhóm người.
Ngồi trong văn phòng của Từ Quân Nhiên, hai người Vu Thanh Hải cùng Trần Đại Xuyên dắt tay nhau đến, sau khi họ nghe việc Từ Quân Nhiên muốn làm, liền vội chạy đến, với tư cách là lão đồng chí làm việc tại xã Trường Thanh nhiều năm, hai người lo lắng, Từ Quân Nhiên làm như vậy sẽ khiến mình thiệt thòi.
- Lão bí thư Trần, trưởng làng Vu, tôi hiểu sự lo lắng của hai người, nhưng việc này không làm, xã chúng ta muốn phát triển, căn bản không có khả năng.
Từ Quân Nhiên nhìn hai người già, vẻ mặt cười khổ giải thích:
- Bây giờ tôi thiếu bao nhiêu tiền, không phải hai người không biết, xã chúng ta thực sự quá nghèo.
Không bột đố gột nên hồ, Từ Quân Nhiên dù có biện pháp, có đường đi, nhưng tài chính xã quẫn bách, hắn phải nghĩ cách kiếm tiền mới được.
Vu Thanh Hải cùng Trần Đại Xuyên không hẹn mà cùng thở dài, họ đều là người thông minh, đã làm việc ở xã Trường Thanh nhiều năm, tất nhiên hiểu lời của Từ Quân Nhiên không sai một chút nào. Hai vị bí thư trước kia của xã Trường Thanh, Chu Trạch Thành không quản lý được tài chính, Mã Tụ Bảo lại giỏ vơ vét của cải, kết quả như thế này chính là tài chính của cả xã Trường Thanh nhiều năm nay ngày càng ít, thậm chí đến bây giờ sau khi Từ Quân Nhiên nhậm chức, thình lình phát hiện mấy quy hoạch của mình muốn biến thành hiện thực, vấn đề lớn nhất gặp phải chính là không có tiền.
- Ha ha, hai vị, tôi biết sự lo lắng của hai vị, yên tâm đi, lần nay tôi nhất định sẽ làm cho tài chính trong xã khá hơn.
Từ Quân Nhiên cho hai vị lão cán bộ liều thuốc an thần.
Tiếp theo, Từ Quân Nhiên mở đại hội Đảng ủy mở rộng, lại mở một loạt hội nghị với những người phụ trách trực tiếp ban ngành. Chỉnh đốn quyết định trật tự khai thác tài nguyên khoáng sản quán triệt ở chính quyền, Đảng ủy. Từ Quân Nhiên dùng âm điệu như cắn răng nghiến lợi thể hiện quyết tâm chỉnh đốn ở các hội nghị:
- Toàn bộ trên dưới xã, cho dù ai cản trở chỉnh đốn công tác lần này, Từ Quân Nhiên tôi liền gây khó dễ với người đó.
Sau đó, Từ Quân Nhiên liền ra tay khai triển, mở rộng chỉnh đốn công tác, áp dụng sách lược ngăn trước thả sau. Bởi cái gọi là “Nan giải, nan giải, anh cả ra mặt sẽ không khó”. Đầu tiên điều binh khiển tướng, để doanh nghiệp xử lý thuyên truyển mấy cán bộ viên chức trẻ tuổi có nhiệt huyết trong cơ quan, tạo thành đội chỉnh đốn chuyên nghiệp khoáng sản, phá xe Jeep thành xã tuyên truyền, một cái loa phóng thanh kéo theo bốn cái loa, bảo phát thanh viên trạm radio tuyên truyền tài liệu tốt, sau đó đến từng thôn xung quanh mỗi mỏ than, cả ngày oa oa không ngừng, cường hóa tuyên truyền chính sách, công tâm là thượng sách. Thực ra, tình hình kia chẳng qua giống dựng người rơm, có tác dụng đe dọa. Đồng thời, thông cáo tuyên bố trên truyền hình và đường lớn, yêu cầu tất cả nhân viên khai thác mỏ than đến xã đăng ký, không đăng ký không có tư cách tham gia cạnh tranh.
Làm như vậy, trong xã lập tức chấn động lớn, mọi người nhao nhao đều bàn luận một loạt biện pháp quyết liệt này của Từ Quân Nhiên, có người nói hắn đây là mượn cơ hội vơ vét của cải.
Từ Quân Nhiên đối với loại tin đồn này hoàn toàn bỏ ngoài tai, hắn gọi Đinh Tử Đạt chủ nhiệm doanh nghiêp đến, trực tiếp căn dặn:
- Lão Đinh ông nhớ kỹ, cho dù là quan hệ của ai, chỉ cần là người tham gia báo danh, mỗi nhà đều thu hai trăm đồng phí báo danh cho tôi, ngoài ra căn cứ vào cửa mỏ than và loại mỏ than cạnh tranh nhận thầu không giống nhau, thu thế chấp họ năm trăm đến năm nghìn đồng trở lên.
Đinh Từ Đạt chần chờ một chút:
- Bí thư, như vậy thích hợp không? Nếu không huyện hỏi đến, tôi sợ…
Từ Quân Nhiên khoát tay chặn lại:
- Không cần quan tâm đến họ, nếu ai có ý kiến, bảo họ đến tìm tôi!
Bây giờ hắn bằng bất cứ giá nào, mấy ngày trước Từ Quân Nhiên cố ý xem qua tình hình tài chính xã Trường Thanh, phát hiện trong tài khoản lại chỉ có khoản nhận thầu mình lấy được từ tổng công ty phát triển kinh tế thành phố và bên Lâm Cường, nếu không có khoản tiền này, tài chính xã Trường Thanh bỗng nhiên đạt đến chữ thiếu hụt rồi.
Lúc biết tin này, Từ Quân Nhiên thiếu chút nữa đập tan sở tài chính, nhưng sở tài chính vẻ mặt đau khổ nói với Từ Quân Nhiên, cho dù là mấy chục ngàn này, đợi đến sau khi bắt đầu khởi công chợ nông sản, chỉ sợ cũng tiêu hết không còn, nếu không trong thời gian ngắn có được phát ngân sách, Từ Quân Nhiên chuẩn bị suy nghĩ thúc đẩy mở rộng trồng cây ăn quả trong xã, chỉ sợ khó có thể thực hiện.
Về sau, Từ Quân Nhiên gọi điện thoại vào trong huyện, đòi tiền Tề Tam Thái và Vương Trường Lâm, nhưng hai vị này ngày thường không cùng chung suy nghĩ hận không thể để đối thủ chính trị gặp đen đủi, lúc này lại đồng thanh tỏ vẻ, tài chính huyện không dư dả, không có tiền chỉ có mạng, chính sách ủng hộ có thể, muốn có tiền thì nằm mơ đi!
Đến cuối cùng, Từ Quân Nhiên nói mỏi miệng cũng không thể kiếm được một phân tiền từ tay hai vị này, Vương Trường Lâm vị đại nhân chủ tịch huyện này còn trực tiếp tỏ vẻ với Từ Quân Nhiên, nếu không có khoản nhận thầu lần trước xã Trường Thanh giao lên đoạn thời gian trước, tài chính huyện cũng đã sớm đói rồi.
Sự việc đến bước này, Từ Quân Nhiên thực không có cách nào khác, chỉ có thể tự nghĩ cách kiếm tiền thôi.
Mà cái phí báo danh cùng thế chấp nhận thầu, chính là cách kiếm tiền đầu tiên Từ Quân Nhiên nghĩ ra.
Đinh Từ Đạt nghe lời của Từ Quân Nhiên, gật đầu:
- Vậy thì được, nghe theo bí thư ngài.
Từ Quân Nhiên nghĩ nghĩ rồi nói:
- Như vậy đi, phí báo danh thuộc về phòng doanh nghiệp, tiền thế chấp giao cho sở tài chính thống nhất quản lý.
Cứ làm náo động lên như thế, trong lúc Từ Quân Nhiên thậm chí ngay cả lễ đặt móng khởi công chợ nông sản suýt nữa thì bỏ qua, may Hoàng Hải nhắc nhở hắn. Chợ nông sản cuối cùng cũng được khởi công, Tề Tam Thái và Vương Trường Lâm dẫn đầu lãnh đạo chính quyền huyện ủy tham gia nghi thức cắt băng, bên xây dựng tất nhiên là công ty kiến trúc Phong Nguyên của Lôi Bạo, sau này Từ Quân Nhiên mới biết, công ty kiến trúc này không chỉ của một mình Lôi Bạo, là cậu ta hợp tác với người khác thành lập, mà người hợp tác với cậu ta, nghe nói là người nhà phó chủ tịch thành phố Hoàng chính quyền thành phố. Cũng chính vì nguyên nhân đó, Tiền Phù Sinh sở kiến trúc huyện, mới dám không nể mặt Từ Quân Nhiên, vì lãnh đạo quản lý sở xây dựng trong thành phố, vừa hay là phó chủ tịch thành phố Hoàng.
Đương nhiên, điều này không ảnh hưởng đến tâm tình Từ Quân Nhiên, một mặt vì sự chú ý của hắn đều đặt ở việc chỉnh đốn nhận thầu tài nguyên khoáng sản, một mặt khác, lại vì đội giám sát công trình sở xây dựng tỉnh phái xuống đã tới huyện Phú Lạc. Người dẫn đầu là một vị trưởng phòng sở xây dựng, tuy biểu hiện ra người ta không có liên hệ trực tiếp với Từ Quân Nhiên, nhưng sở xây dựng bên kia là bị chính quyền Đảng ủy tỉnh bên kia phái xuống, lý do là chủ tịch tỉnh Trần Tinh Duệ rất có hứng thú với thử nghiệm này của xã Trường Thanh, vì thế sở xây dựng chú ý cao độ với việc này, với tư cách là thí điểm đầu tiên của công tác giám sát tỉnh Tùng Hợp, xã Trường Thanh là nơi đứng mũi chịu sào.
Từ Quân Nhiên không biết phản ứng sau khi biết tin này của Lôi Bạo, hắn chỉ biết, sau khi đội ngũ giám sát đến, trên mặt Cát Đại Tráng mấy ngày liền không có nụ cười.
Bây giờ Từ Quân Nhiên phân công trong xã rất rõ ràng, Cát Đại Tráng toàn lực phụ trách công tác xây dựng chợ nông sản, bản thân hắn lại phụ trách việc chỉnh đốn tài nguyên khoáng sản. Thậm chí lãnh đạo khác trong xã, cũng có nhiệm vụ của mình, dùng lời của Từ Quân Nhiên mà nói, mọi người phải đồng tâm hiệp lực, tranh thủ trong đoạn thời gian ngắn nhất, để diện mạo xã Trường Thanh rực rỡ hẳn lên.
Ngày hôm nay, Từ Quân Nhiên gọi thành viên Đảng ủy đến phòng hội nghị, mở một cuộc họp hội ý. Dự định ban đầu của Từ Quân Nhiên là để mọi người tìm hiểu tình hình công việc gần đây, nhưng không ngờ, những thành viên Đảng ủy này lại nói với mình một đống phiền toái, nói trắng ra đều là kể khổ. Không thể không nói, hiệu quả chỉnh đốn tài nguyên khoáng sản lần này trên thực tế cũng không rõ ràng. Tình trạng khai thác tài nguyên khoáng sản không chính phủ xã Trường Thanh đã trở thành thói quen, rất ít người để ý tới thông cáo chính phủ, đến phòng doanh nghiệp báo danh cũng ít ỏi không có là mấy, mấy cửa mỏ than đang khai thác kia, vừa nhìn thấy xe tuyên truyền đến liền dừng lại, xe vừa rời đi liền làm việc. như thế này xem ra, không thêm độ mạnh thì không thể thay đổi cục diện được.
- Bí thư Từ, ngài nói xem, việc này phải làm thế nào?
Vu Thanh Hải cười khổ hỏi Từ Quân Nhiên, lão gia tử chạy tới chạy lui giữa các thôn, thực sự rất mệt, bây giờ lại là cục diện như thế này, khiến hắn thực sự có chút nổi giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận