Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 500: Phiền toái lớn.

Ánh mắt của Cát Đại Tráng đảo qua gương mặt của mấy người, hừ lạnh một tiếng rồi nói:
- Chuyện của trường học, trong một tuần phải làm tốt cho tôi. Phải dựa theo ý của Bí thư Từ. Mấy người các ngươi hiện tại phải tháo mũ, bất quá ta ngăn chặn sự việc lại. Hai thôn các người đích thực có không ít khó khăn, mọi chuyện đều có nguyên nhân nhưng trách nhiệm là khó tránh khỏi, lấy lại cho tôi chút cơ trí, trong xã hiện tại đang nhiệt liệt thời đại làm kiến thiết, trong huyện rất quan tâm đối với công việc của xã chúng ta. Vào lúc này mà xảy ra chuyện thế này, các người có phải là đang chê mạng dài không?
Đám người Triệu Vạn Quân trợn tròn mắt, không ngờ tới bí thư Từ thật sự tức giận đến như vậy, lại muốn bãi miễn nhóm người của mình, nhưng bọn họ vô cùng rõ ràng, Từ Quân Nhiên có bản lãnh và năng lực này, đừng quên hắn cùng bí thư Chu bộ tổ chức huyện ủy có quan hệ rất tốt, nghe nói bí thư Chu mấy lần vì chuyện của bí thư Từ, ở hội nghị thường ủy từng đập bàn.
Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của mấy người này, Cát Đại Tráng trong lòng thầm nở nụ cười lạnh, hắn sở dĩ đáp ứng Từ Quân Nhiên sẽ xử lý chuyện này, không có cân nhắc về phương diện này, dù gì bất luận có nói thế nào, Từ Quân Nhiên là bí thư, không thể nào đều quan tâm chú ý đến mọi mặt được, y hoàn toàn có thể lợi dụng cơ hội này, thu nạp tâm phúc.
Ho khan một tiếng, Cát Đại Tráng nói với đám người Triệu Vạn Quân:
- Sự tình tôi đã nói với Bí thư Từ rồi, mấy người các ngươi, lập tức trở về nghĩ cách cho tôi, hãy mau sửa lại trường học một chút. Còn nữa, tôn kính với hiệu trưởng Vương một chút cho tôi, đừng cho rằng đám các ngươi vụng trộm làm những chuyện ám nguội mà tôi không biết, nếu lại có lần tiếp theo, các ngươi hãy đợi bí thư đến thu thập các ngươi đi!
Sự tình cứ như vậy giải quyết hết, Từ Quân Nhiên đương nhiên cũng không còn truy cứu nữa. Tuy lửa phát rất lớn, nhưng hắn cũng rất rõ, điều kiện kinh tế của xã Trường Thanh vẫn còn đó, cho dù muốn ở trên phương diện giáo dục đầu tư, vậy thì cũng cần phải có tiền mới được.
Ngày hôm nay Từ Quân Nhiên đang ở trong phòng làm việc viết báo cáo, cây ăn quả gieo trồng đã bắt đầu mở rộng ở xã rồi, mấy cái cải cách nhà xưởng cũng đang tiến hành, công việc ở xã ngoài dự đoán của mọi người tất cả đều thuận lợi, điều này làm cho Từ Quân Nhiên cảm thấy hết sức cao hứng.
- Bí thư, bí thư, chuyện tốt đây!
Hoàng Hải thoáng cái đẩy cửa phòng làm việc của Từ Quân Nhiên, trong tay cầm một phong điện báo, hô to gọi nhỏ với Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên sững sờ:
- Đã xảy ra chuyện gì? Hắn cũng rất tò mò, Hoàng Hải vẫn luôn rất bình tĩnh, làm sao mà lại trở nên giống hệt đứa trẻ như vậy.
Hoàng Hải đem phong điện báo đưa cho Từ Quân Nhiên, mặt mũi tràn đầy vẻ vui mừng nói:
- Bí thư, bí thư, anh xem đi, xã chúng ta, thật sự có mỏ vàng đó!
Biểu cảm của Từ Quân Nhiên đơ một lúc, lập tức mặt cũng đầy hứng khởi, nhận lấy điện báo để xem, sau một hồi lâu, Từ Quân Nhiên ngẩng đầu, dặn dò Hoàng Hải:
- Chuẩn bị xe, đi huyện ủy!
Sau khi tin tức xã Trường Thanh có mỏ vàng lớn được truyền tới trong huyện, chính phủ huyện, huyện ủy của huyện Phú Nhạc đều cảm thấy phấn chấn, huyện Phú Nhạc từ trước đến nay đều đang tìm cách để gia tăng kinh tế mới, dù sao thì mọi người đều rất rõ.Quá độ ỷ lại nhiều vào xí nghiệp quốc doanh cũng không phải là kế hoạch lâu dài, nhưng khổ nỗi không có điều kiện ngoại thương hấp dẫn, trong huyện cũng có làm một vài xí nghiệp, nhưng đều là đánh lẻ, đánh nhỏ chiếm đa số, nếu như xã Trường Thanh thực sự có một cái mỏ vàng lớn như vậy, vậy thì huyện Phú Nhạc hoàn toàn có thể dùng lá bài mỏ vàng này đi hấp dẫn càng nhiều các nhà đầu tư đến.
Lần này trong huyện Phú Nhạc xem như áp dụng động tác lớn rồi, do bí thư huyện ủy Tề Tam Thái, chủ tịch huyện Vương Trường Lâm, thường vụ phó chủ tịch huyện Đổng Phương Tiếu giống như suất đội, trong huyện những người lãnh đạo sau khi nghe Từ Quân Nhiên báo cáo liền chạy tới xã Trường Thanh, chuẩn bị tiến hành thực địa xem xét. Đã có như vậy một cái mỏ vàng tồn tại, kinh tế của huyện Phú Nhạc chắc chắn tăng lên nhanh chóng.
Từ Quân Nhiên sớm trở lại xã, thông báo tới các lãnh đạo khác trong xã, đợi đến lúc lãnh đạo huyện đến xã Trường Thanh, Từ Quân Nhiên bí thư đảng ủy xã Trường Thanh, chủ tịch xã Cát Đại Tráng dẫn thành viên các ban ngành trong xã tiến hành nghênh đón.
Sau khi đám người Tề Tam Thái xuống xe, đám người Từ Quân Nhiên, Cát Đại Tráng vội vàng nghênh đón, lần này bởi vì ý tứ của Từ Quân Nhiên, cũng không có đại đội treo cờ, gõ trống để nghênh đón, chỉ là để cho cán bộ chính phủ và đảng ủy xã ra cửa nghênh đón.
- Hoan nghênh lãnh đạo huyện đến xã Trường Thanh kiểm tra công việc.
Sau khi Từ Quân Nhiên cùng Tề Tam Thái nhiệt tình nắm tay, chào hỏi, lão Viễn liền đưa tay bắt tay với chủ tịch huyện Vương Trường Lâm.
Nắm chặt lấy tay của Từ Quân Nhiên, Vương Trường Lâm nói:
- Trước tiên hãy đi xem cái mỏ vàng kia đã.
Từ sau khi Từ Quân Nhiên từ trong tỉnh tìm tới giám sát công trình, Vương Trường Lâm liền đối với hắn không lạnh cũng không nóng.
Đợi đến lúc Cát Đại Tráng chào hỏi, Vương Trường Lâm nhiệt tình hơn rất nhiều, kéo Cát Đại Tráng nói hồi lâu, không biết hai người đang nói thầm mấy thứ gì đó.
Từ Quân Nhiên lúc này đưa tay ra chào hỏi với phó chủ tịch huyện thường vụ Đổng Phương Tiếu, ngày thường hai người ở trong huyện thành cũng đã gặp mấy lần, bề ngoài cũng không có trở ngại, nhưng không ngờ tới lần này Đổng Phương Tiếu chỉ chạm tay nhẹ nhàng rồi rút tay trở về, đi hướng về phía trước. Cũng không thăm hỏi ân cần Từ Quân Nhiên như trước kia.
Từ Quân Nhiên hơi có chút ngoài ý muốn, không ngờ tới, nhìn thấy Đổng Phương Tiếu kéo phó chủ tịch xã nói chuyện đến cả buổi.
Hôm nay Từ Quân Nhiên cũng cảm thấy, không biết vì cái gì, lãnh đạo trong huyện, đối với mình dường như cũng không phải rất nhiệt tình, mà ngay cả Lý Xuân Thủy cũng chỉ là lên tiếng chào hỏi với mình mà thôi, cũng không giống như trước kia luôn tỏ ra thân mật. Từ Quân Nhiên là người thông minh, lập tức cảm nhận được trong này khẳng định có gì mờ ám đây, dù sao từ những tình tiết nhỏ là có thể nhìn ra được, một người có địa vị như thế nào ở trong lòng của lãnh đạo, bây giờ xem ra, dường như mình ở trong lòng cán bộ lãnh đạo của huyện Phú Nhạc, địa vị có chút giảm xuống.
Chu Trạch Thành đi tới, vỗ vỗ bả vai của Từ Quân Nhiên, thấp giọng nói:
- Cậu lần này, giữ bí mật quá đấy.
Từ Quân Nhiên ngây người một lúc, lập tức trên mặt hiện lên thần sắc đã hiểu rõ, hóa ra những lãnh đạo huyện Phú Nhạc, là bởi vì mình trước đó giữ bí mật quá nghiêm khắc, đều giấu diếm tất cả bọn họ, đợi đến có kết quả mới thông báo tới bọn họ. Nói không dễ nghe thì, những lãnh đạo này hiện tại rất bị động, bởi vì có chuyện tốt như vậy xảy ra, vậy mà bọn họ trước đó không biết gì, thậm chí đến việc báo cáo với lãnh đạo thành ủy cũng không biết phải mở miệng như thế nào.
Trong nội tâm thở dài một hơi, Từ Quân Nhiên hiểu được, hóa ra mình đã phạm vào điều tối kỵ trên quan trường rồi.
Có điều hắn cũng không hối hận, Từ Quân Nhiên không phải không biết mình làm như vậy có thể sẽ đắc tội với người khác, nhưng hắn không có sự lựa chọn, nếu như mình sớm đem tin tức này để lộ ra ngoài, hiện tại chỉ sợ xã Trường Thanh sớm đã bị những thế lực nào đó ở trong thành phố thâu tóm rồi, thậm chí còn không cần đến trong thành phố, mà ngay cả những người khác trong huyện, chỉ sợ cũng sẽ không trơ mắt nhìn núi vàng bày ra ở trước mặt mình.
- Đám người này, thứ gì thế không biết!
Từ Quân Nhiên trong lòng thầm mắng một câu, ngẩng đầu nhìn, phát hiện những lãnh đạo đều đã có người đi cùng rồi, ngược lại là chỉ có mình, bên cạnh có một lãnh đạo là Chu Trạch Thành đứng bên cạnh, xem ra đây chính là kết quả nhận được khi bản thân giữ bí mật chuyện này.
Có điều Từ Quân Nhiên ngược lại không để ý chuyện này chút này, có Trần Đại Dũng bộ trưởng bộ tổ chức thành ủy ở đó, còn có Chu Trạch Thành hỗ trợ, địa vị mình ở xã Trường Thanh cũng không cần phải lo lắng quá. Dù sao lúc vừa mới chào hỏi cùng các lãnh đạo, Từ Quân Nhiên nhìn ra được, Tề Tam Thái đối với mình không có gì không hài lòng, có vị lão bí thư này quan tâm, trong một thời gian ngắn Từ Quân Nhiên không phải lo lắng bản thân sẽ xuất hiện nguy cơ gì cả.
- Thế nào, nghĩ kỹ rồi?
Chu Trạch Thành đứng ở bên cạnh Từ Quân Nhiên, cười hỏi.
Chuyện trong quan trường đại bộ phận đều là như thế, mọi người tuy nhìn lên đều không có đòi hỏi gì, nhưng nếu thật sự không đòi hỏi, vậy vẫn còn là người sao? Chỉ có điều người trên quan trường giỏi về che giấu mình, đem ẩn giấu đi cái phần mà mình thấy cần nhất, để cho người khác không nhìn thấy. Nhưng nhất định phải thừa nhận, bất kể là chấp nhất đối với quyền lực hay là đối với tiền bạc, không phải đều là một loại đòi hỏi sao? Chỉ có điều đối với người trong quan trường mà nói, loại dục vọng này của bọn họ càng cường liệt mà thôi.
Mỉm cười, Từ Quân Nhiên nói với Chu Trạch Thành:
- Xem ra, tranh luận trong huyện lần này không nhỏ.
Chu Trạch Thành gật gật đầu:
- Bắt đầu Chủ tịch huyện đưa ra chuyện này muốn lập tức hồi báo cho thành phố, nhưng bị bí thư Tề bác bỏ, ý của ông ấy là không thể lộ hết ra ngoài, bởi vì tùy tiệnbáo cáo lên cấp trên, một khi nhỡ chuyện không khoa trương cho lắm, trong huyện không dễ ăn nói với các lãnh đạo chính quyền thành ủy.
Từ Quân Nhiên nở nụ cười:
- Bí thư Tề thực sự là người thông minh.
Hắn cũng không phải không rõ chuyện gì xảy ra, động não một chút liền hiểu được dụng ý của Tề Tam Thái, lão hồ ly này rõ ràng chính là không hy vọng bản thân ở trong chuyện này không vớt vát được tý lợi ích nào, dựa theo cách nghĩ của y, trước tiên tới xã Trường Thanh khảo sát sau đó báo cáo với cấp trên, tối thiểu có thể làm quen một chút tình hình, đến lúc đó mặc dù lãnh đạo của thành phố có hỏi tới, y cũng có thứ để mà nói, đến lúc đó công lao nên có cũng không thể nào chạy thoát được.
Không thể không nói, người lăn lộn quan trường vài chục năm, tài trí chính trị và thủ đoạn của Tề Tam Thái, đã đạt được đến bước nhất định.
- Hiện tại cậu biết nên làm như thế nào rồi chứ?
Chu Trạch Thành hạ thấp giọng nói với Từ Quân Nhiên. Ông ta lần này tới đều đứng cùng một chỗ với Từ Quân Nhiên, kỳ thật cũng là cho một thái độ rõ ràng hướng tới những người khác trong huyện, dù sao sau khi Cố Hoàn điều đi một thời gian, ông ta cũng nghe nói tại xã Trường Thanh xảy ra một vài chuyện. Theo cách mà Chu Trạch Thành thấy, bản thân nhất thiết phải cảnh cáo một vài kẻ bụng dạ khó lường.
Từ Quân Nhiên gật gật đầu:
- Tôi biết rồi.
Rất đơn giản, không phải là để cho mọi người quen thuộc tình trạng sao? Từ Quân Nhiên trong lòng cười cười, nhìn những người khác bên cạnh đều có người đi cùng, đám người Cát Đại Tráng phân biệt đi bên cạnh lãnh đạo đã đề bạt mình, chỉ có Tề Tam Thái bên người không có ai, Từ Quân Nhiên dứt khoát vài bước, đi tới bên cạnh của Tề Tam Thái.
- Bí thư Tề , đi bên này.
Từ Quân Nhiên đi ở phía trước, dẫn đường cho Tề Tam Thái.
Tề Tam Thái gật gật đầu, đi theo sau lưng Từ Quân Nhiên, hai người đi đầu hướng về phía đại viện đảng ủy xã Trường Thanh, những người khác đương nhiên là đi cùng ở sau lưng bọn họ.
Đứng từ xa nhìn theo bóng của đám người Từ Quân Nhiên, khóe miệng của Chu Trạch Thành nổi lên vẻ tươi cười, nói với một bóng hình xinh đẹp sau lưng:
- Ngươi không đi chào hỏi sao?
Đứng từ xa nhìn theo bóng của đám người Từ Quân Nhiên, khóe miệng của Chu Trạch Thành nổi lên vẻ tươi cười, nói với một bóng hình xinh đẹp sau lưng:
- Ngươi không đi chào hỏi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận