Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 275: Nội gián.

Hô Diên Ngạo Ba sắc mặt nghiêm túc, nhìn Từ Quân Nhiên và Kim Thái Nghiên đang ngồi trên ghế sa lon, lại nhìn thư ký Triệu Phù Sinh với ánh mắt tương tự, trầm giọng nói:
- Kế tiếp chuyện mà chúng tôi muốn nói là, sự việc hôm nay vẫn còn là bí mật, hi vọng các ngươi có thể cẩn thận.
Biểu cảm của đám người Từ Quân Nhiên đều vô cùng chăm chú, bọn họ đều biết, tình hình mà Hô Diên Ngạo Ba muốn nói tiếp theo, hiện tại vẫn ở trong trạng thái giữ bí mật.
Nhìn về phía Kim Thái Nghiên, Hô Diên Ngạo Ba mở miệng nói:
- Lát nữa để Phù Sinh gọi điện cho cục thành phố của các con, con và Tiểu Từ trên danh nghĩa không tham dự hành động kia nữa. Con đừng nghĩ gì cả, làm như vậy một là vì bảo vệ sự an toàn của các con, thứ hai là làm tê liệt kẻ địch, tê liệt cái tên nội gián núp trong bóng tối kia.
Kim Thái Nghiên tuy trong lòng có chút không bằng lòng, nhưng là Từ Quân Nhiên tối ngày hôm qua đã nói qua với cô, cô biết Hô Diên Ngạo Ba làm như vậy có cái lý của ông ấy, cho nên gật gật đầu, biểu thị bản thân không có ý kiến gì, chỉ có điều, cô vẫn nhìn thoáng qua Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên biểu lộ nụ cười khổ, sự thay đổi của vị đại tiểu thư này cũng thật là quá lớn, trước kia là hoa khôi cảnh sát lạnh băng cao cao tại thượng, bây giờ ngược lại lại có chút trìu mến khiến cho người khác khó mà cự tuyệt.
Chỉ đáng tiếc, bản thân lại không thể tiếp nhận.
Nhìn về phía Triệu Phù Sinh, lông mày của Từ Quân Nhiên hơi nhăn lại hỏi:
- Không biết phải dựa vào cớ gì để điều Thái Nghiên từ cục thành phố đến?
Đây là chuyện mà hắn quan tâm, dù sao thân phận đặc thù của Kim Thái Nghiên, tuy cục thành phố Giang Châu không có mấy người biết thân phận của cô, nhưng cô dù sao vẫn là phó đại đội trưởng của đại đội cảnh sát hình sự của cục công an thành phố, địa vị ở trong cục thành phố cũng rất quan trọng, hơn nữa về bản án của tập đoàn buôn lậu, vẫn là Kim Thái Nghiên đang phụ trách, hiện tại đột nhiên muốn điều cô ấy đi, không tham gia vào hành động đó, nghĩ thế nào cũng có chút không được phù hợp cho lắm, Từ Quân Nhiên cũng tò mò, Triệu Phù Sinh muốn viện cớ thế nào đây.
Triệu Phù Sinh cười ha ha, đã tính trước nói:
- Bí thư ngày hôm qua đã nói với tôi chuyện này. Tôi về suy nghĩ, có thể dùng danh nghĩa hệ thống công an chánh pháp tỉnh ủy huấn luyện, đến lúc đó tổ chức một chút, ở trong phạm vi toàn tỉnh tuyển hơn mười nữ cán bộ công an tiến hành tập trung huấn luyện, tình trạng của cục thành phố Giang Châu tôi sẽ giải thích một chút. Đội trưởng Kim là nữ cán bộ cấp bậc cao nhất, hoàn toàn phù hợp tư cách này. Đến lúc đó tôi gọi điện thoại cho cục thành phố Giang Châu là được rồi.
Hô Diên Ngạo Ba khen ngợi gật đầu:
- Rất được, cách nghĩ này có thể, ta bây giờ sẽ đi nói với lão Trương một tiếng.
Việc này không nên chậm trễ, buổi chều phải hành động. Nếu như không mau chóng làm xong lớp huấn luyện này, Hô Diên Ngạo Ba cũng không dám cam đoan, con gái bảo bối của mình bị hay không bị điều tham gia cái hành động kia. Phải biết rằng cho dù ông ta là bí thư chánh pháp tỉnh ủy, cũng không có cách nào can thiệp chuyện đơn vị cấp dưới phá án như thế nào, mấu chốt nhất là Kim Thái Nghiên cũng không hy vọng thân phận của mình bị lộ ra ngoài ánh sáng.
Hô Diên Ngạo Ba đứng dậy đi gọi điện thoại, bên này Triệu Phù Sinh nói với Kim Thái Nghiên cùng Từ Quân Nhiên:
- Chỉ cần đội trưởng Kim không tham gia hành động kia, tôi đoán chừng hành động lần này còn phải công dã tràng, đến lúc đó chúng ta có thể bắt tay vào việc điều tra chuyện nội gián rồi.
Nói xong câu đó, sắc mặt ông ta có chút buồn bã, bất đắc dĩ nói ra:
- Những chuyện khác tôi có cách, chuyện này biện pháp của tôi thì không nhiều rồi.
Lời ông ta nói là sự thực, trước đó bọn họ vẫn không điều tra vấn đề của cục thành phố Giang Châu, đối với việc nội gian đương nhiên cũng không rõ cho lắm, thậm chí còn có thể nói là không có đầu mối. Nói thực, toàn bộ tổ chuyên án bây giờ đối với tập đoàn buôn lậu này, những tư liệu có được đều là bên tỉnh Lĩnh Nam đồng hành cùng với bộ công án cung cấp một ít tư liệu, bộ công an của tỉnh Giang Nam bên này trên thực tế là rất bị động.
Từ Quân Nhiên cười cười:
- Chuyện này, tôi lại có một cách. Không biết có được hay không.
Triệu Phù Sinh hai mắt tỏa sáng, cười:
- Tôi biết cậu nhất định sẽ có cách, mau nói đi.
Kim Thái Nghiên cũng biểu lộ vẻ mặt hi vọng nhìn Từ Quân Nhiên, không biết vì sao, cô cảm thấy Từ Quân Nhiên khẳng định sẽ có cách.
Từ Quân Nhiên cười cười, chậm rãi nói:
- Rất đơn giản, tra ghi chép của điện thoại!
- Cái gì?
Kim Thái Nghiên cùng Triệu Phù Sinh đều ngây ngẩn cả người, hơi kinh ngạc nhìn Từ Quân Nhiên, gương mặt khó hiểu.
Sắc mặt Từ Quân Nhiên rất bình tĩnh, lúc này mọi người đối với kỹ thuật điều tra, còn đang dừng lại ở thủ đoạn điều tra bình thường, cũng không ý thức được tầm quan trọng của khoa học kỹ thuật, như việc tra thông tin ghi chép, cái việc mà đời sau ai ai cũng biết thậm chí là thủ pháp mà người vợ dùng để kiểm tra người chồng, ở những năm tám mươi, căn bản không có người nghĩ đến.
Chỉ vào đầu của mình, Từ Quân Nhiên cười nói:
- Bất kể là người nào, chỉ cần tên đó từng gọi điện cho người khác, chúng ta đều có thể tra được ở trong cục điện thoại, đây là điều không thể nghi ngờ, tuy khả năng phải phí một ít khí lực, có điều chuyên án của bộ công an ra mặt, hẳn không phải là vấn đề, chúng ta đến lúc đó chỉ cần điều tra cuộc điện thoại của một vài vị lãnh đạo của cục thành phố Giang Châu, là có thể tìm được nội gián là ai.
Kim Thái Nghiên cùng Triệu Phù Sinh trợn mắt há hốc mồm, hơi kinh ngạc nhìn Từ Quân Nhiên, không ngờ trong mắt họ cái việc khó khăn kia, ở trong miệng của Từ Quân Nhiên, lại biến thành chuyện dễ dàng như vậy.
- Theo như lời cậu nói, muốn bắt cái tên nội gián kia chẳng phải là rất đơn giản sao?
Kim Thái Nghiên sửng sốt sau một hồi lâu, mở miệng cười khổ nói.
Từ Quân Nhiên lắc đầu:
- Không dễ dàng như vậy, biện pháp mà tôi nói, chỉ có thể tìm ra người hiềm nghi, cụ thể y gọi cho ai, chúng ta còn phải xác minh thân phận của đối phương, quan trọng nhất là, cô phải làm sao để có thể xác định ai mới là nội gián có khả năng tiết lộ bí mật? Công an thị cục có bản lĩnh tiếp xúc những văn kiện kia hoặc là kế hoạch hành động đấy, tối thiểu hai mươi mấy người, trong đó kể cả lãnh đạo của thị cục các cô, lãnh đạo đội cảnh sát hình sự, còn có một vài cảnh sát, chẳng lẽ đều đều bắt đầu giám sát họ sao?
Kim Thái Nghiên cùng Triệu Phù Sinh im lặng không nói, hai người đều biết Từ Quân Nhiên nói không sai, tình huống như ngày hôm nay, muốn tập trung phạm vi của tên nội gián kia, thật sự là quá khó khăn rồi.
Nhìn thấy bọn họ không nói lời nào, Từ Quân Nhiên trong lòng trống rỗng bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Có những lúc, những thứ chất chứa ở trong lòng cứ mãi không thể nói cho người khác biết, thật sự rất buồn bực.
Cũng giống như hắn biết rất rõ Hà Kiến Bình là nội gián, nhưng lại không có cách nào nói ra được, chỉ có thể nghĩ cách dẫn dắt đám người Kim Thái Nghiên tự phát hiện, cảm giác như vậy, thật sự lại khiến cho Từ Quân Nhiên cảm thấy bất lực vô cùng.
Nghĩ ngợi một lúc, Từ Quân Nhiên nói:
- Tôi thấy hay là như vậy, Thái Nghiên cô có thể báo cáo cùng lãnh đạo, nói là đã phát hiện bọn buôn lậu tại thành phố Giang Châu quay vòng lưu trữ vật phẩm buôn lậu, lập tức dẫn người tới bắt người, sau đó ở bên tỉnh này, Triệu xử trưởng có thể cùng tổ chuyên án giám sát cuộc điện thoại gọi đi từ thị cục Giang Châu, xem ai là người đáng nghi nhất.
Triệu Phù Sinh sững sờ, Kim Thái Nghiên thì vô thức hỏi:
- Cậu biết chỗ đó?
Lập tức chính cô ta nhịn không được nở nụ cười khổ, Từ Quân Nhiên đều nói rồi, là dụ rắn rời hang, xem ra đây chính là kế hoạch của hắn rồi.
Từ Quân Nhiên cười ha hả:
- Tôi đương nhiên không biết, có điều tôi cảm thấy, nếu như cô bên này dẫn người xuất phát, kết quả không đến mười phút thì đã có người gọi điện thoại ra ngoài, cô đoán sẽ là người nào?
Sắc mặt của Kim Thái Nghiên biến đổi, cuối cùng nhẹ nhàng gật đầu, nhất định phải thừa nhận, cái kế hoạch này của Từ Quân Nhiên rất có đạo lý, tên nội gián kia nếu như biết địa điểm giao hàng của tập đoàn bị phát hiện rồi, trước tiên khẳng định sẽ ra ngoài gọi điện thoại, đến lúc đó chỉ cần giám sát ghi chép điện thoại của thị cục thì có thể tra được điện thoại rốt cuộc là ai gọi đi, hơn nữa cũng tự nhiên có thể tìm hiểu được nguồn gốc, tìm được tên nội gián kia.
- Thực ra, bí thư Từ cậu đã có người hoài nghi rồi, đúng không?
Bỗng nhiên, Triệu Phù Sinh mở miệng hỏi Từ Quân Nhiên.
Kim Thái Nghiên sững sờ, lập tức quay đầu nhìn về phía Từ Quân Nhiên:
- Cậu thực sự đã có người hoài nghi?
Cô có thế nào cũng không ngờ tới, Từ Quân Nhiên chỉ là nhìn mấy cái hồ sơ, lại đã nghĩ tới đối tượng hoài nghi, phải biết rằng cái tên nội gián kia giấu mình rất kỹ, bằng không thì sớm đã bị Kim Thái Nghiên tự mình hoặc là tổ chuyên án của bộ công an phát hiện.
Từ Quân Nhiên nở nụ cười khổ không thể tưởng được Triệu Phù Sinh lại thông minh đến vậy, chỉ từ trong những lời nói của mình, liền đoán được tâm tư của mình, tuy mình quả thật biết rõ Hà Kiến Bình là nội gián, nhưng lại không có chứng cớ chứng minh, muốn thuyết phục bọn họ, chỉ sợ phải phí mất một phen công phu rồi.
Lông mày nhẹ nhàng nhíu lại, Từ Quân Nhiên do dự trong chốc lát, mới nhìn Kim Thái Nghiên gật đầu nói:
- Đúng vậy, quả thật có người hoài nghi.
- Là ai?
Kim Thái Nghiên lập tức mở miệng hỏi, cô vẫn luôn muốn phá vụ án này, nhưng đã kéo dài hơn nửa năm đến bây giờ, chẳng những không bắt được phần tử phạm tội, thậm chí chính cô ta thiếu chút nữa bị đối phương hại. Đêm qua cô nửa đêm ngủ không được, nằm ở trên giường nghĩ đến những lời nói của Từ Quân Nhiên. Từ Quân Nhiên nói đều không sai, nếu như không phải Hô Diên Ngạo Ba ngăn cản mình và Từ Quân Nhiên đi nằm vùng, thì hành động của hôm nay cũng chỉ có một kết quả. Nội gián thông qua hội nghị của cục thành phố biết được thân phận của mình và Từ Quân Nhiên, sau này gặp mặt sẽ không cho mình cơ hội được rút súng, gọn gàng dứt khoát xử lý sạch sẽ hai người, đến lúc đó vận mệnh chờ đợi mình và Từ Quân Nhiên, ngoài cái chết ra không còn lối khác.
Vì vậy, Kim Thái Nghiên đối với cái tên nội gián kia, có thể nói là hận thấu xương!
Từ Quân Nhiên vừa nhìn nét mặt của cô, đã biết được suy nghĩ của vị đại tiểu thư này, lắc đầu nói:
- Tôi cũng không xác định được, nhưng ứng cử viên tôi hiện tại hoài nghi có ba bốn người, phạm vi nội gián đại khái có thể chốt lại được, nhất định một người trong bọn họ.
Kim Thái Nghiên lập tức ngây ngẩn cả người, cùng với Triệu Phù Sinh liếc nhìn nhau một cái mà không hề mở miệng, trong khi đó thì Hô Diên Ngạo Ba mới vừa từ thư phòng nói chuyện điện thoại xong trở lại phòng khách nghe được những lời mà Từ Quân Nhiên nói sau đó mỉm cười:
- Ầy? Cậu nói thử xem, đều là những ai? Nếu như có thể thu hẹp được phạm vi điều tra, lại có thể chuyên môn tiến hành giám sát bọn họ rồi.
Từ Quân Nhiên thở phào một cái, bản thân phí bao tâm tư nói nhiều thứ như vậy, chính là vì để nghe được câu này, nếu hắn thực sự không có biện pháp tốt nào, để khiến cho vị đội trưởng Hà hiện ra nguyên hình, dù sao, Hà Kiến Bình kiếp trước sở dĩ bị phát hiện, là bởi vì nhà của y bị trộm, phát hiện hơn mười vạn tiền mặt.
Có đôi lúc, một phần tử phạm tội che dấu rất tốt, thường thường là trong lúc lơ đãng bị liên lụy tới.
Cố tình trồng hoa hoa không nở, vô tâm sáp liễu liễu thành rừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận