Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 392: Người phụ nữ bình thường.

Cả người Tạ Mỹ Quyên đều rút cả vào trong chăn, cô nhớ lại chuyện tối hôm này, cô hối hận khi lúc nảy mình làm chuyện đó, bỗng nhiên cảm thấy không đúng lắm.
Tạ Mỹ Quyên cũng không phải người ngốc nghếch, người bình thường trong lúc ngủ có bao nhiêu người sẽ nhất trụ kình thiên chứ, chẳng lẽ Từ Quân Nhiên hắn đang mộng tình sao?
- Tên nhóc khốn kiếp này!
Trong lòng cô thầm mắng một câu, mặt Tạ Mỹ Quyên có chút nóng lên, tám chín phần chuyện xấu hổ mình vừa làm đã bị tên nhóc khốn kiếp Từ Quân Nhiên thấy cả rồi, hắn cố ý gây ra tiếng động, chính là dựng cảnh giả ngủ say, không ngờ mình lại ngã soàng vào người hắn, chốc lát mọi kế hoạch đều vỡ lẽ.
Vừa nghĩ đến việc mình ngã nhào vào người hắn, nắm lấy trúng ngay vào nơi đó, Tạ Mỹ Quyên cảm thấy cả người mình như có ngọn lữa nóng lên.
- Thiệt là, hôm nay mình đã làm gì thế này.
Tạ Mỹ Quyên mang theo tâm tư khó hình dung, chìm vào giấc mộng đẹp.
…………………
………………….
Ngày thứ hai lúc Từ Quân Nhiên mở to mắt, cũng đã tám giờ hơn rồi, ánh nắng ấm áp chiếu vào khuôn mặt hắn, khiến cho Từ Quân Nhiên cảm thấy có chút ngứa, hắn ngẩn đầu lên, nhìn sắc trời bên ngoài, lúc này mới biết thì ra mặt trời đã lên cao lắm rồi.
- Say rồi, ngủ quên mất.
Từ Quân Nhiên nghiêng người ngồi dậy, nhìn đồng hồ một cái lắc lắc đầu.
- Cậu tỉnh rồi sao?
Một câu nói khiến cho Từ Quân Nhiên đang muốn đứng lên liền ngồi bịch xuống lại chỗ cũ.
Từ từ xoay người lại, Từ Quân Nhiên gượng cười nhìn về phía Tạ Mỹ Quyên:
- Chị Tạ, cái đó, chị đã tỉnh rồi.
Tuy ngoài miệng nói như vậy, trong lòng Từ Quân Nhiên cảm thấy vô cùng ký quái, người phụ nữ ăn mặc đoan trang diễm lệ trước mặt mình, với người phụ nữ mình nhìn và nghe thấy hôm qua hoàn toàn không giống nhau, giống như hai thái cực, không thể không nói, người phụ nữ như Tạ Mỹ Quyên, nếu như để cô vào thời cổ đại, nhất định là tuyệt thế mỹ nữ nghiêng nước nghiêng thành.
Tạ Mỹ Quyên hừ một tiếng, nhìn thoáng qua Từ Quân Nhiên đang sợ hãi nhìn mình, thản nhiên nói:
- Tôi làm điểm tâm, cậu cũng ăn chút đi.
Nói xong, cô quay người đi thẳng vào phòng bếp, đợi đến lúc Từ Quân Nhiên không nhìn thấy mình, lúc này mới dùng tay vỗ nhẹ vào lòng ngực như mới trút đi gánh nặng, coi như là không mất mặt trước tên nhóc này.
Từ Quân Nhiên nhìn theo bóng dáng của Tạ Mỹ Quyên, khóe miệng để lộ lên một nụ cười chẳng thể diễn tả, phụ nữ quả nhiên là nhân vật mạnh mẽ nhất thế gian này, cho dù chuyện đó đáng xấu hổ đến thế nào, bọn họ vẫn có thể làm ra bộ dạng dường như chưa từng xảy ra chuyện gì, giống như Tạ Mỹ Quyên lúc này, tối hôm qua làm ra nhũng chuyện đó, Từ Quân Nhiên tin rằng nhất định cô cũng đã hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì, mà bây giờ dường như người bình thường chưa từng xảy ra chuyện gì nói chuyện với mình, thật sự là lợi hại mà.
Dù sao người ta Tạ Mỹ Quyên cũng đã không nói gì, Tù Quân Nhiên cũng cảm thấy vui mừng, cũng giả bộ như không có chuyện gì xảy ra đi vào trong phòng bếp ăn cơm.
- Trong nhà không có gì để ăn, tôi tùy tiện làm vài món, cậu chịu khó một chút.
Tạ Mỹ Quyên vừa bới cơm cho Từ Quân Nhiên vừa nói.
Từ Quân Nhiên cười nói:
- Vậy là tốt rồi, tốt rồi.
Trên bàn đặt một dĩa trứng xào dưa leo, và một dĩa khoai tây, Tạ Mỹ Quyên bới cho Từ Quân Nhiên một chén cơm đầy, đặt trên bàn rồi nói:
- Ăn đi, thử tay nghề nấu ăn của tôi.
Nói đến tay nghề, Từ Quân Nhiên cười cười, ánh mắt không tự chủ nhìn sang ngón tay thon ngọc ngà của Tạ Mỹ Quyên.
- Tên tiểu tử!
Tạ Mỹ Quyên vô tình nhìn thấy ánh mắt của Từ Quân Nhiên nhìn về phía tay mình, trong lòng thầm thẹn thùng, rút tay lại chỉ vào trán Từ Quân Nhiên một cái, gắt giọng nói:
- Nhanh đi rửa tay rồi vào ăn cơm!
Từ Quân Nhiên ngưng động, hắn căn bản không ngờ tới Tạ Mỹ Quyên sẽ làm hành động đó với mình, nghĩ đến viễn cảnh hôm qua mình nhìn thấy, Từ Quân Nhiên cảm thấy máu trong người đang dâng lên, bụng dưới cũng lập tức nóng lên, không còn kiểm soát được phản ứng bản thân, cũng không biết vì cớ sao, đột nhiên hắn cảm thấy ngón tay của Tạ Mỹ Quyên chỉ vào trán mình, thậm chí còn cảm thấy có gì đó ướt át.
Tạ Mỹ Quyên cảm thấy biểu cảm đó của Từ Quân Nhiên, liền nghĩ đến chuyện xảy ra tối hôm qua, liền thu tay lại ngay, lại cảm thấy có chút gì đó không phù hợp, liền vội vươn tay ra cầm lấy một tờ báo dí vào trán Từ Quân Nhiên, mặt có chút hồng lên giải thích:
- Cái đó, tôi vừa rồi cầm khăn lau cái kia một chút, có chút mùi vị, cái kia, cái kia.. Quân nhiên cậu trước tiên đi rửa mặt đi.
Được rồi, cũng đã qua một đêm rồi, có thể còn mùi vị nào chứ, Từ Quân nhiên nhìn ra được, Tạ Mỹ Quyên thật sự luống cuống.
Từ Quân Nhiên nhìn thấy bộ dạng có chút hoang mang của cô ta, trong lòng không khỏi buồn cười một hồi, loại chuyện đó bất kể là vì mình hay vì Tạ Mỹ Quyên mà nói, đều rất xấu hổ, hay là đừng nói đến nữa thì tốt hơn, nếu không càng tô càng đến, điều quan trọng nhất là, trạng thái hiện tại của hắn là nhất trụ kình thiên, căn bản không dám đứng dậy.
- Chị, không cần đâu, không có mùi vị gì.
Từ Quân Nhiên nói một cậu, lập tức cảm thấy có chút gì đó kì kì, lập tức hiểu ra, mình vừa nói lời đó, có mang chút ý đùa giỡn với Tạ Mỹ Quyên rồi.
Mặt Tạ Mỹ Quyên đỏ bừng lên, cúi đầu xuống cả buổi không nói gì, Từ Quân Nhiên thậm chí cảm giác mình có thể thấy được vẻ mặt lúng túng của cô lan truyền tới cổ cô.
- Cái này… cái này…
Từ Quân Nhiên ngậm ngừng hơn nửa ngày, một câu đầy đủ cũng không nói nên lời.
Sau một hồi lâu, Tạ Mỹ Quyên bỗng nhiên mở miệng nói:
- Ăn cơm, ăn cơm đi.
Từ Quân Nhiên ngơ ngác gật đầu:
- Được, được, vậy ăn cơm, ăn cơm đi.
Một nam một nữ mang tâm tư riêng của mình ngồi đối diện bắt đầu dùng sớm, ai cũng không chủ động mở miệng, cứ im lặng như vậy ăn bữa cơm.
Ăn xong cơm. Từ Quân Nhiên định đứng dậy cáo từ, lại cảm thấy làm như vậy có chút giống như có tật giật mình, cho nên dự định sẽ nói chuyện với Tạ Mỹ Quyên vài câu sau đó mới cáo từ, hai người cứ như vậy mang theo tâm sự riêng ngồi trên ghế salon nói chuyện.
Từ Quân nhiên lúng túng nhìn về phía Tạ Mỹ Quyên:
- Tửu lượng của chị Tạ thật không tệ đấy, hôm qua còn chuốc say cả tôi đây, đến sáng nay, đầu tôi vẫn còn cảm thấy quay vòng vòng.
Lời nói này của hắn mang đầy ngụ ý, ý nói mình căn bản không nhớ chuyện gì đã xảy ra tối hôm qua, cũng hy vọng Tạ Mỹ Quyên sẽ không hiểu lầm điều gì.
Nhưng Tạ Mỹ Quyên sớm đã có phản ứng lại rồi, tên nhóc Từ Quân Nhiên này tối hôm qua chắc chắn đã tỉnh hẳn, nói không chừng đã nhìn thấy rõ việc xấu hổ mình làm rồi, vì thế khi nghe Từ Quân Nhiên nói câu nói giấu đầu lồi đuôi này, sắc mặt cô đột nhiên thay đổi đỏ bừng lên, gật đầu dùng giọng điệu nhỏ như tiếng muỗi nói:
- Ừm, trước đây vẫn hay theo lãnh đạo xuống xã.
Dừng một chút, cô tột nhiên nghĩ đến điều gì đó tiếp tục nói:
- Cái kia, thật ra tôi cũng chỉ uống nhiều một chút thôi, tửu lượng của tôi cũng không tốt lắm đâu.
Tạ Mỹ Quyên cũng không phải kẻ ngốc, hôm qua vì uống nhiều quá nên mới không kiểm soát được cảm xúc, bây giờ ý thức đã tỉnh táo hẳn rồi, thì làm sao lại không nghe ra được ý nghĩa trong câu nói của Từ Quân Nhiên chứ? Những lời giải thích này của cô cũng chính là hi vọng Từ Quân nhiên biết, mình không phải loại phụ nữ dâm đãng đó.
Từ Quân Nhiên cười nói:
- Chị Tạ đã từng nghĩ qua sẽ kết hôn chưa?
- Việc này không cần phải vội, từ từ cũng được.
Tạ Mỹ Quyên cười cười, khóe miệng lộ ra nụ cười bất đắc dĩ nói:
- Lúc trước công tác ở thôn, bận rộn cũng không đoái hoài tới việc thành hôn, bây giờ làm việc ở huyện, công việc càng thêm bận cũng chẳng quan tâm chuyện đó, trước đây vài ngày, chị của tôi có giới thiệu cho tôi một người, gặp mặt một lần.
Ngược lại cô cũng không có nói dối, đã đến cái tuổi này, nếu nói không muốn kết hôn là nói dối, dù sao cũng đã gần ba mươi tuổi rồi, hơn nữa lại là một người phụ nữ xinh đẹp, những lời đồn đại ở bên ngoài đã khiến Tạ Mỹ Quyên chịu đựng đủ rồi, chỉ là mình hôm nay đã làm đến chức phó bộ trưởng của tổ chức huyện ủy, cũng coi như là người có thực quyền trong huyện, những người đàn ông bình thường cô đều không thấy không thích hợp, cho nên mới chậm trễ như thế.
Giới thiệu đối tượng?
Từ Quân Nhiên ngây người một chút, theo bả năng hỏi:
- Chị, người mà chị gặp sao? Làm công tác ở đâu?
- Gặp rồi thì đã sao!
Tạ Mỹ Quyên dường như cũng không chú ý đến khẩu khí của Từ Quân Nhiên, bình thường cô cũng không có bạn bè gì, đại phần thời gian cô đều bận công tác ở ngoài, nếu không thì sẽ ở nhà một mình, thực ra bởi vì cô quá xinh đẹp, người bình thường hoặc những kẻ ghen ghét cô đều không muốn qua lại với cô, hoặc là cảm thấy thanh danh của cô không được tốt, sợ mất mặt, cho nên bình thường Tạ Mỹ Quyên ngoài nói chuyện với chị họ là cô dâu của Chu Trạch Thành ra, ngay cả người để nói chuyện cũng không có, hôm nay gặp phải Từ Quân Nhiên, thật sự khiến cho cô mở rộng tấm lòng, cảm thấy có thể thổ lộ nói hết với người đàn ông này.
- Con người đó, cũng không phải tệ, là bạn học của anh rể tôi, lớn hơn tôi sáu tuổi, dung mạo, thể hình, công tác tất cả đều không tệ, còn là phó chủ nhiệm văn phòng của thành ủy chúng ta…
Tạ Mỹ Quyên nói xong, trên mặt nở một nụ cười:
- Người khác ai cũng cảm thấy người này không tệ, rất thích hợp với tôi, nhưng tôi lại cảm thấy, hai người ở cùng nhau đều quan trong nhất đó chính là cảm giác, đúng rồi, các sinh viên đại học các cậu không phải đều nói hai người ở bên nhau đều cần thiết nhất là có cùng chung tiếng nói gì đó sao? Tôi chính là muốn tìm một người có thể nói chuyện với tôi, bất kể đều gì cũng không cần gấp gáp, số mệnh của tôi không tốt, yêu cầu kén chồng cũng không cao lắm đâu.
Cô nói như vậy, tim Từ Quân Nhiên lại đập thình thịch, bởi vì Tạ Mỹ Quyên người phụ nữ đang ở trước mặt mình ngay thời khắc này, mang theo một tốt chất khêu gợi vũ mị, trên mặt thể hiện rất rõ khát khao tình yêu, giống như một vị nữ thần được đầy xuống trần gian vậy, không thể không nói, nếu như Tạ Mỹ Quyên được sinh vào thế kỷ hai mươi mốt, nhất định sẽ trở thành minh tinh rung động lòng người.
Từ Quân Nhiên không tự chủ được hỏi một câu:
- Vậy chị Tạ thích loại đàn ông như thế nào?
Tạ Mỹ Quyên cười, vươn tay ra vuốt tóc của mình, thản nhiên nói:
- Tôi cũng không thể nói rõ, thực ra nhiều khi tôi cũng cảm thấy mình thật phiền phức, tôi thích đọc sách, xem qua một số sách mà trước đây chúng ta không được phép xem, trong đó những người đàn ông, đối xử đặc biệt tốt với người vợ, thường thường sẽ tặng một số món quà nhỏ cho vợ, còn có người còn viết tặng vợ một cuốn sách thể hiện tình cảm gì đó. Đúng rồi, tôi từng xem qua một cuốn sách, đó là nói về một người đàn ông lúc đi du lịch, đến mỗi một nơi, sẽ chụp lại những phong cảnh xinh đẹp nhất, sau đó gửi cho vợ của anh ta.
Trong mắt cô lộ ra cái nhìn quyến rũ, vẻ mặt để lộ biểu cảm nhìn về phía xa xăm nói:
- Tôi không thèm để ý đến địa vị của anh ta, cũng không quan tâm đến anh ta là người giàu có hay không, tôi chỉ hy vọng, anh ta có thể thực lòng yêu thương tôi, bảo vệ tôi, chăm sóc tôi…
Từ Quân Nhiên không nói nên lời, nói chuyện nữa ngày, thì ra vị chị Tạ này, cũng là người phụ nữ có suy nghĩ bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận