Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 149: Không nể mặt lãnh đạo Thành ủy!

- Quân Nhiên, cậu thật lợi hại
Vừa bước vào đại viện công xã trấn Lý gia, Từ Quân Nhiên đã bị Lý Càn Khôn ôm cổ, lớn tiếng nói.
Có chút khó hiểu nhìn y, Từ Quân Nhiên không hiểu nói:
- Sao cơ?
Lý Càn Khôn cười ha hả, vội kể lại cuộc điện thoại mình vừa nhận được, cuối cùng cười nói:
- Bí thư Dương cử người đuổi theo cậu nhưng không đuổi kịp, sau đó gọi điện tới chỗ tôi, ông ấy nói, ngày mai lúc nào đội xây dựng chúng ta xuất phát, lãnh đạo phía thành phố cũng sẽ tới tiễn.
Nghe câu nói không đầu không cuối của Lý Càn Khôn, Từ Quân Nhiên lại ngây người ra.
Mình xuất hiện trong báo cáo của lãnh đạo đứng đầu?
Nghĩ đến việc này, Từ Quân Nhiên không kìm được vô cùng kích động. Hắn cũng là người bình thường, mặc dù bí mật trùng sinh, khiến hắn có được ánh mắt nhìn xa hơn người thường, nhưng sự kính ngưỡng đối với vĩ nhân của hắn cũng không khác người khác, có thể khiến vĩ nhân biểu dương mình, trong lòng Từ Quân Nhiên nếu nói hoàn toàn thờ ơ thì căn bản là lừa người.
Y lập tức hiểu được, vì sao Dương Duy Thiên lại thông báo cho Lý Càn Khôn. Ngày mai lúc đội xây dựng xuất phát, lãnh đạo thành phố sẽ tới tiễn, đây là làm cho lãnh đạo bên trên xem.
Nói mấy câu với Lý Càn Khôn, Từ Quân Nhiên lấy cớ mình có chút kích động, muốn ở một mình một lúc, rồi quay về phòng làm việc của mình.
Ngồi trên sô pha cũ, Từ Quân Nhiên sờ cằm, khống chế tâm tình của mình không còn kích động nữa, cẩn thận tự hỏi được mất lợi hại của chuyện này.
Lần này sở dĩ mình thu hút sự chú ý của lãnh đạo, e rằng không chỉ là vì công xã trấn Lý gia làm vấn đề kinh tế tập thể này, hẳn còn do bài phát biểu của mình và Tào Tuấn Minh. Mặc dù Từ Quân Nhiên dự định ủng hộ phe cải cách, nhưng hắn rất rõ, nếu làm cải cách mở cửa theo xu hướng hiện tại, tự do phong hóa xuất hiện cuối thời kì những năm 80 sẽ khó mà tránh được. Cho nên trong bài phát biểu, Từ Quân Nhiên đã chỉ ra rõ ràng, phải hạn chế cải cách mở cửa trong phạm vi xã hội chủ nghĩa.
Lý luận kiểu này, đáng lẽ ra phải tới cuối những năm 80 mới được thủ trưởng đưa ra. Người lớn cơ trí phát hiện ra trong việc cải cách mở cửa tồn tại vấn đề, liền chỉ ra. Mà lúc này, Từ Quân Nhiên chỉ đưa ra trước cách nói của y. Căn cứ sự thông minh tài trí của các cụ, chắc chắn hiểu thứ Từ Quân Nhiên muốn biểu đạt, cũng chính vì vậy, nếu hiện tại không đẩy mạnh khống chế, trong vòng mười năm tới, chắc chắn Trung Quốc sẽ xuất hiện xu hướng tự do hóa giai cấp tư sản.
Không thể không nói, công lao của các bậc lão thành, hiểu biết của họ về đất nước này, vượt xa người bình thường. bài phát biểu của Từ Quân Nhiên chỉ là mở đầu, để các ông cụ ý thức được một vài vấn đề, cho nên trong báo cáo của mình, hắn mới tăng phần liên quan tới chủ nghĩa xã hội khoa học đặc sắc của Trung Quốc.
Từ giờ khắc này, lịch sử đã thay đổi.
………………….
…………………..
Không đợi tới lúc Từ Quân Nhiên nghĩ tới việc bước tiếp theo phải ứng đối như thế nào, hắn bất ngờ phát hiện, công xã trấn Lý gia thường ngày không mấy khi nhìn thấy nhân vật lớn, bất chợt đã thành bánh trái thơm ngon. Ban đầu là Bí thư Huyện ủy Dương Duy Thiên dẫn lãnh đạo chính quyền Huyện ủy tới cửa. Rồi tới tận lúc chạng vạng tối, Bí thư Thành ủy Trương Kính Mẫn lại dẫn đám lãnh đạo chính quyền Thành ủy thành phố Toàn Châu tới đại viện công xã trấn Lý gia.
Đúng vậy, Từ Quân Nhiên cũng rất bất ngờ, hai nhân vật lớn Bí thư Thành ủy Trương Kính Mẫn, và Chủ tịch thành phố Chu Dật Quần cùng tới không nói, phía sau còn có một đoàn lãnh đạo ủy ban thường ủy chính quyền Thành ủy thành phố.
- Quân nhiên, chuyện này…
Bên cạnh Từ Quân Nhiên, lão Bí thư Nghiêm Vọng Tung có chút kinh ngạc nhìn hắn, ông được Từ Quân Nhiên sắp xếp người tới đón.
Từ Quân Nhiên cười cười, thấp giọng nói:
- Lão Bí thư, không phải lo lắng, những người này, hiện tại phải cầu cận chúng ta.
Đã trải qua sự rèn luyện trong quan trường từ kiếp trước, Từ Quân Nhiên khôn khéo cỡ nào chứ. Hắn hiểu ngay mục đích của những người này tới. Hai vị lãnh đạo Trương Kính Mẫn và Chu Dật Quần, đừng nhìn hiện tại nói năng khí thế ngất trời với đám người Dương Duy Thiên, bộ dạng thăm dò kiểm tra, nhưng trên thực tế, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm về phía mình.
Quan trường như chiến trường, lợi ích đương nhiên là nguyên nhân khiến mọi người hướng tới. Không nói cái khác, người sáng suốt vừa nhìn liền biết công xã trấn Lý gia hiện tại là một miếng bánh béo bở, chỉ cần có thể tạo quan hệ với công xã trấn Lý gia, chiến tích sẽ càng ngày càng lớn. Căn bản không thể nói rõ ảnh hưởng đối với con đường làm quan sau này. Cho nên bất luận là lãnh đạo huyện hay thành phố, chỉ cần là những người có mong mỏi đối với tiền đồ của mình, hiện tại đều hướng ánh mắt tập trung vào công xã trấn Lý gia, nói chính xác hơn thì là tập trung vào bản thân Từ Quân Nhiên.
Nguyên nhân rất đơn giản, trong bài phát biểu của mình, thủ trưởng số một nói công tác của công xã trấn Lý gia rất có hiệu quả, cán bộ trẻ dám tìm tòi sáng tạo cái mới, tinh thần chủ động đi đầu rất đáng được công nhận.
Chỉ mấy câu nói đơn giản đó, chẳng khác nào gán cho Từ Quân Nhiên một thanh thượng phương bảo kiếm, sau này bất kể hắn thử nghiệm cái gì, đều có thể dùng “chủ động đi đầu” để giải thích. Hơn nữa chỉ cần Từ Quân Nhiên đồng ý, hoàn toàn có thể nhắc một chút tới sự giúp đỡ của huyện và tỉnh trong buổi phỏng vấn sắp tới. Trong mắt lãnh đạo cấp trên, năng lực lãnh đạo của huyện Võ Đức, thậm chí cả thành phố Toàn Châu chắc chắn sẽ được đánh giá rất cao.
Thế giới này chính là bất công như vậy, không phải anh có năng lực, có bản lĩnh là có thể một bước lên mây, còn cần một loạt nhân tố như thời cơ, người trọng dụng.
Từ Quân Nhiên không phải người theo chủ nghĩa lý tưởng đó, mặc dù trùng sinh, lúc ban đầu từng có tráng chí hùng tâm mong muốn thay đổi tất cả, nhưng với trải nghiệm chìm nổi trên quan trường mấy chục năm, cộng thêm hiểu biết sâu sắc về tình hình đất nước Trung Quốc, khiến Từ Quân Nhiên nhanh chóng hiểu ra, có những thứ không đơn giản như mình nghĩ, mưu toan dùng sức mạnh của một mình thay đổi thế giới này, trừ khi mình có cơ hội đứng ở trên đỉnh cao quyền lực, sau đó mới có thể từng bước triển khai kế hoạch của mình. Bằng không, căn bản chính là chuyện hoang đường viển vông.
Sau khi nhận thức được điều này, đối với kế hoạch về sau của bản thân mình, Từ Quân Nhiên cũng sớm đã có nhận thức mới.
- Bí thư từ, lãnh đạo Thành ủy mời ngài qua.
Tiêu Hồng Hoa đi tới cung kính nói với Từ Quân Nhiên. Lúc này, tin Từ Quân Nhiên được thủ trưởng số một điểm danh khen ngợi đã truyền ra khắp huyện Võ Đức. Đối với những người bình thường sống trong tầng lớp cơ bản, cả đời cán bộ cao nhất từng gặp chỉ là Bí thư Thành ủy mà nói, tên của thủ trưởng số một chỉ tồn tại trong truyền kì truyền miệng của mọi người, nhưng hiện tại Từ Quân Nhiên lại có được sự khen ngợi của người đó, đối với huyện Võ Đức nhỏ bé này mà nói, giống như một trận động đất.
Thay đổi rõ ràng nhất, hiện tại tất cả nhân viên công tác trong chính quyền Huyện ủy, xưng hô với Từ Quân Nhiên đều biến thành kính ngữ. Mọi người hiểu rất rõ, chỉ cần người thanh niên này không phạm lỗi mang tính nguyên tắc, con đường làm quan chắc chắn sẽ thông suốt. Cuối cùng hắn có thể bước tới nấc thang nào, căn bản không ai có thể tưởng tượng ra.
Cười khổ một cái, Từ Quân Nhiên vừa đi theo Tiêu Hồng Hoa ra bên ngoài, vừa thấp giọng nói:
- Tiêu đại ca, không cần khách sáo như vậy.
Tiêu Hồng Hoa cười cười:
- Có thời gian thì tới nhà chơi uống nước.
Hai người đều hiểu rất rõ, cứ theo như tình hình hiện tại, quan hệ của họ chỉ có thể càng thân thiết hơn. Phải biết rằng Dương Duy Thiên vừa ra tiếng ủng hộ Từ Quân Nhiên trên hội nghị thường vụ Huyện ủy, kết quả Từ Quân Nhiên lập tức được lãnh đạo cấp trên xem trọng. Tiêu Hồng Hoa là người đưa tin của Dương Duy Thiên, về mặt nào đó chính là cùng một chiến tuyến với Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên cũng hiểu, tương lai chắc chắn Tiêu Hồng Hoa sẽ phát triển ra bên ngoài. Y làm người đưa tin ba năm cho Dương Duy Thiên, hiện tại vẫn là cán bộ cấp phó phòng. Chỉ cần Dương Duy Thiên ổn định lại cục diện của huyện, chắc chắn sẽ đề bạt người của mình. Tiêu Hồng Hoa là người đưa tin, được coi trọng chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Người như vậy, đương nhiên là phải tiếp xúc lôi kéo ngay.
Cũng với lý lẽ ấy, Tiêu Hồng Hoa cũng có ý muốn kết giao với Từ Quân Nhiên.
Cũng không phải nói hai người đều là loại người hám lợi. Chỉ là trong tình huống như vậy, nếu có cơ hội kết giao với một người tiền đồ vô cùng còn có lợi ích đối với bản thân, không ai lại ngốc nghếch mà từ chối.
Tới nơi lãnh đạo thành phố đang tập trung, Dương Duy Thiên giới thiệu thân phận của Từ Quân Nhiên với mấy vị lãnh đạo, sau đó mới nói với Từ Quân Nhiên:
- Chiều mai, chính quyền thành phố và Thành ủy sẽ tổ chức một buổi lẽ liên hoan tiễn đội xây dựng, công xã các cậu sắp xếp một chút.
Từ Quân Nhiên nhướng mày, hắn rất không thích kiểu văn vẻ quan cách này, tuy nhiên hắn cũng hiểu, đây là lãnh đạo thành phố Toàn Châu muốn tạo hoạt động náo nhiệt, dừng một lúc, hắn gật gật đầu:
- Không vấn đề, tôi bàn bạc với Bí thư Lý, chuẩn bị một chút là được.
Lúc này, một người phụ nữ trung niên đeo kính bỗng nhiên mở miệng nói:
- Cậu sắp xếp một chút, buổi liên hoan ngày mai, bắt đầu từ 10 giờ sáng, kết thúc lúc 4 giờ chiều.
Từ Quân Nhiên sững sờ, có chút không hiểu:
- Bí thư Lại, ý cô là gì vậy?
Người phụ nữ kia tên là Lại Nguyệt Tinh, là phó Bí thư Thành ủy kiêm trưởng ban tuyên truyền Thành ủy.
Lại Nguyệt Tinh nhìn qua Từ Quân Nhiên, lạnh lùng nói:
- Lãnh đạo chủ chốt của Thành ủy đều sẽ tiến hành phát biểu quan trọng, cậu sắp xếp tổ chức quần chúng một chút, đợi lãnh đạo phát biểu xong thì xuất phát.
Trương Kính Mẫn cau mày, không nói, mà nhìn thoáng Trưởng ban tổ chức Thành ủy Hoàng Tử Tề im lặng không nói gì. Lại Nguyệt Tinh rất thân với Hoàng Tử Tề, lời của cô ta hẳn là ý của Hoàng Tử Tề, nếu không cô ta không việc gì phải gây rắc rối với Từ Quân Nhiên làm gì.
Chủ tịch thành phố Chu Dật Quần thì trầm sắc mặt, ánh mắt nhìn về phía Hoàng Tử Tề có chút không thiện cảm. Y đã biết chuyện xảy ra hôm qua từ miệng Dương Duy Thiên, cộng thêm một vài động tác của Tần Quốc Đồng hôm nay, khiến chủ tịch Chu cảm thấy có người nhằm vào mình. Việc như vậy, là điều y không cho phép.
Đương nhiên Chu Dật Quần không biết ân oán giữa Từ Quân Nhiên và Hoàng Tử Tề. Hoàng Tử Tề nhằm vào Từ Quân Nhiên, trên thực tế chính là nhằm vào mình. Dù sao Nghiêm Vọng Tung nghỉ hưu để trả giá, đẩy Dương Duy Thiên lên vị trí Bí thư Huyện ủy. Hiện tại mà nói, Từ Quân Nhiên chính là người của mình. Lúc chiều Chu Dật Quần gọi điện cho Hạ Thu Thực đã nói rồi, chủ tịch Hạ rất vui, bày tỏ sắp tới mình sẽ bớt chút thời gian tới thăm thành phố Toàn Châu.
Nhưng lúc này, Lại Nguyệt Tinh lại làm ra như vậy, điều này khiến Chu Dật Quần đột nhiên trông rất khó coi.
Từ Quân Nhiên bình tĩnh liếc nhìn Hoàng Tử Tề bình chân như vại, nhàn nhạt nói:
- Ngại quá, Bí thư Lại, yêu cầu của cô chúng tôi không làm được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận