Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 501: Khảo sát thực địa.

Người đứng phía sau Chu Trạch Thành là Tạ Mỹ Uyên, cô nghe vậy lắc đầu:
- Thôi đi, nhỡ người ta lại hiểu lầm.
Chu Trạch Thành không biết quan hệ của Tạ Mỹ Uyên và Từ Quân Nhiên rốt cuộc thân mật đến mức độ nào, nhưng nghe vợ từng nói qua với mình về một số việc, cũng mơ hồ hiểu ra phần nào. Bình tĩnh mà xem xét, đối với mối quan hệ giữa Từ Quân Nhiên và Tạ Mỹ Uyên ông ta không cho là hay lắm, dù sao thân phận địa vị của hai người bao gồm sự chênh lệch quá lớn về tuổi tác, điều quan trọng nhất là, nhìn từ góc độ con đường quan trường mà nói, Tạ Mỹ Uyên cũng không phải là bạn đồng hành tốt, nói trắng ra, tiền đồ rộng lớn sau này của Từ Quân Nhiên, vợ của hắn bắt buộc phải là một người có thể trợ giúp hắn trên con đường làm quan, điểm này, rất rõ ràng Tạ Mỹ Uyên làm không được.
Nhưng Chu Trạch Thành cũng nhìn ra được, Tạ Mỹ Uyên rất sâu sắc, mình có khuyên bảo nhất định là không có tác dụng, cho nên ông ta chỉ có thể giả bộ không hiểu.
Đám người rất nhanh đều đi vào phòng họp Đảng ủy của xã Trường Thanh, lãnh đạo huyện ủy ngồi ở vị trí chính giữa, cán bộ xã Trường Thanh đều ngồi hai bên, Từ Quân Nhiên đích thân giới thiệu mỏ vàng của xã Trường Thanh được phát hiện như thế nào, quy mô lớn đến đâu, chuyên gia địa chất Thủ đô ước tính như thế nào.
Đợi Từ Quân Nhiên giới thiệu tình hình xong, Tề Tam Thái trực tiếp nói:
- Chúng ta chỉ nghe cũng không có tác dụng gì, tôi thấy thế này đi, khảo sát thực địa một chút, thế nào?
Ông ta đã nói như vậy, những người khác đương nhiên không phản đối, mọi người lập tức lái xe đến Mã Gia thôn nơi phát hiện ra mỏ vàng.
Trưởng thôn của Mã Gia thôn sớm đã nhận được thông báo đã dẫn người đợi ở đó, bởi vì tin tức phát hiện mỏ vàng sớm đã truyền đến bên trong thôn, trưởng thôn , tất cả già trẻ trong thôn đều gọi đến, mọi người đều ở cổng thôn nghênh đón lãnh đạo đến kiểm tra.
Bắt tay người già cả trong thôn, Tề Tam Thái vừa cười vừa nói với bọn họ:
- Nếu thật sự có mỏ vàng, Mã Gia thôn sắp giàu rồi.
Ông cụ đó cũng là người thông minh, vội vàng nói:
- Bí thư nói rất đúng, thôn của chúng ta giàu lên rồi, vậy huyện chúng ta nhất định sẽ càng giàu mạnh hơn.
Mọi người cười ha ha, nhao nhao gật đầu nói phải.
Vì chưa chính thức khai thác, cho nên mọi người chỉ đi tới nơi mà ban đầu chuyên gia địa chất thủ đô lấy mẫu.
Đứng trên mô đất cao, Vương Trường Lâm thở ra một hơi dài rồi nói:
- Xã Trường Thanh chúng ta, cuối cùng cũng có một Phượng Hoàng kim, mỏ vàng này nếu như khai thác, chúng ta coi như có một chiếc bồn quý, cuộc sống sau này chắc chắc sẽ ngày một tốt hơn. Theo tôi, mỏ vàng này nên nhanh chóng thực hiện.
Tề Tam Thái gật gật:
- Đúng vậy, Lão Vương, lời này của ông đã nói trúng ý trong lòng tôi. Tuy rằng Sự phát triển kinh tế của xã chúng ta vài năm gần đây vì một số nguyên nhân mà lâm vào trạng thái đình trệ. Nhưng tôi thấy đây không phải là trách nhiệm của chính phủ huyện và chủ tịch xã ngài đây, là chúng ta chưa có được một cơ hội tốt. Hiện nay mỏ vàng này tôi thấy đối với huyện Phú Nhạc chúng ta mà nói, chính là một cơ hội để phất lên, nếu như chúng ta có thể nắm chắc được cơ hội này, hoàn toàn có khả năng khiến toàn huyện phóng lên một vệ tinh.
Nghe xong lời ông ta nói, Vương Trường Lâm suýt nữa chửi mẹ nó, tên Tề Tam Thái này cũng là một lão hồ ly, cái gì mà gọi là sự phát triển kinh tế trong huyện lâm vào cảnh đình trệ không phải là sai lầm của chủ tịch xã tôi đây và chính phủ huyện, rõ ràng chính là tư tưởng bảo thủ của Bí thư Huyện ủy ông đây. Không muốn phát triển, mới gây nêu cục diện ngày hôm nay, nhưng câu nói này ông ta cũng không thể nói ra trước mặt bao nhiêu đồng chí như vậy, chỉ có thể dắt mũi gật đầu cười đồng ý, nhưng trong lòng thì chửi rủa Tề Tam Thái.
Chu Trạch Thành bên cạnh yên lặng nghe xung đột trong lời nói của chủ tịch huyện và Bí thư huyện ủy, trong lòng cũng âm thầm nở nụ cười lạnh, hai vị lãnh đạo huyện này suốt ngày suy tính như thế nào để áp đảo đối phương, đúng là một cặp cộng sự tốt.
Nhìn một cái thật sâu phó thường vụ huyện – Đổng Phương Tiếu mãi không lên tiếng. Chu Trạch Thành mở miệng nói:
- Theo như tình hình hiện tại và báo cáo của đồng chí Từ Quân Nhiên, chúng ta đang đối mặt với hai vấn đề, thứ nhất chúng ta tuy biết phía dưới có vàng, nhưng tình hình cụ thể về trữ lượng, v.v chúng ta đều không rõ, chúng ta phải mời đội địa chất đến kiểm tra. Ngoài ra, khai thác mỏ vàng không phải là một khoản tiền nhỏ, sự thiếu hụt quỹ này, đối với tài chính của huyện chúng ta mà nói…
Ông ta còn chưa dứt lời, nhưng tất cả mọi người đều hiểu ý của Chu Trạch Thành. Tài chính của huyện Phú Nhạc, dường như căn bản không cách nào phụ trách nổi tiền khai thác mỏ.
Từ Quân Nhiên ở bên cạnh lạnh nhạt nhìn đám lãnh đạo huyện ủy đấu đá nhau, hắn không nói một lời, dù sao bản thân hôm nay đã ở vào nơi đầu sóng ngọn gió rồi, lại làm náo động nữa chỉ sợ thực sự thành cái bia để mọi người chỉ trích. Cuộc gặp gỡ bất ngờ ở cổng Đảng ủy xã hôm nay, đã khiến Từ Quân Nhiên có được một sự nhìn nhận mới đối với quan trường của huyện Phú Nhạc, hắn ngược lại rất hiếu kỳ, cũng muốn xem xem, các lãnh đạo huyện ủy huyện Phú Nhạc, sẽ giải quyết vấn đề khó khăn hiện nay này như thế nào.
Tề Tam Thái và Vương Trường Lâm đều không lập tức tỏ rõ thái độ, mà là không hẹn mà cùng lựa chọn quay trở lại huyện ủy họp.
Theo lý mà nói, việc này nên do phía chính phủ đưa ra phương án trước, nhưng hiện tại Tề Tam Thái nóng lòng muốn làm nên một chút thành tích để thay đổi hình tượng bảo thủ của bản thân, cho nên, hắn trực tiếp tiếp quản việc này, trực tiếp thảo luận tới vấn đề trong cuộc họp Đảng ủy.
Mỏ vàng huyện Phú Nhạc được phát hiện, giải quyết được tình trạng không đủ thu hút được người của một số khoáng sản được coi là không quý giá khác của huyện chúng ta, mọi người đều biết, vàng có sức hút lớn như thế nào đối với người đầu tư, tuy nhiên quốc gia không cho phép cá nhân khai thác mỏ vàng, nhưng lợi ích mà mỏ vàng này có thể mang lại, tin rằng các đồng chí đều hiểu rõ. Chỉ cần chúng ta thực hiện tốt, hoàn toàn có thể lợi dụng tấm biển chữ vàng này để thúc đẩy sự phát triển của kinh tế toàn huyện.
Tề Tam Thái vui vẻ nhiệt tình lớn tiếng nói:
- Ý của tôi ấy, là trong huyện chuyên môn thành lập một bộ phận, phụ trách khai thác mỏ vàng.
Ông ta hiện tại đúng là rất cao hứng, chỉ cần mỏ vàng của huyện Phú Nhạc được thực hiện trên tay mình, nói không chừng bản thân có thể chấm dứt khâu cuối cùng trên con đường làm quan, lăn lội với sự đãi ngộ thấp kém của cấp phó phòng.
- Uh, Bí thư Tề nói rất có lý, là một người phụ trách chủ yếu của chính phủ huyện, tôi thay mặt chính phủ huyện tỏ thái độ với Huyện ủy, chính phủ huyện sẽ dốc toàn lực tiến hành hạng mục này! Tôi đồng ý ý kiến của bí thư, chúng ta cần thành lập một tổ lãnh đạo khai thác mỏ vàng xã Trường Thanh. Còn tôi, cũng không khách khí, tổ trưởng tổ lãnh đạo khai thác này sẽ do tôi đảm nhiệm.
Vương Trường Lâm cũng biết việc này bất luận như thế nào thì đối với bản thân mình đều có lợi, chủ động nhắc tới đảm nhiệm tổ trưởng, chính là ý tứ hy vọng Huyện ủy đừng nhúng tay vào nhiều.
Đối với Ông ta mà nói, sự việc này tuy ban đầu Từ Quân Nhiên giấu diếm không báo cáo có chút quá đáng, nhưng Vương Trường Lâm hiểu rất rõ, vì chuyện phát triểu kinh tế, chắc chắn có lợi đối với một chủ tịch huyện như mình đây, cho nên bất luận thế nào, phần công lao này ông ta chắc chắn không nhường cho Tề Tam Thái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận