Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 141: Tấu lên trên.

Ngày 25 tháng 8 năm 1982, Đại hội đại biểu nhân dân lần thứ 12 được tổ chức ở Thủ đô, lãnh đạo đời thứ hai đọc diễn văn, lần đầu tiên đưa ra mệnh đề mới mẻ “Xây dựng nhà nước xã hội chủ nghĩa mang đặc sắc Trung Hoa”.
Ông nói:
- Chúng ta xây dựng hiện đại hóa, phải xuất phát từ thực tế của Trung Quốc, cho dù là thay đổi hay xây dựng, đều phải chú ý tham khảo kinh nghiệm của nước ngoài. Nhưng, nếu chỉ rập khuôn theo hình thức và kinh nghiệm của các nước khác, không thể nào thành công được. Phương diện này chúng ta đã có rất nhiều bài học. Phổ biến rộng rãi chủ nghĩa Marx kết hợp với tình hình thực tế cụ thể của nước ta, đi con đường của riêng mình, xây dựng nhà nước xã hội chủ nghĩa mang đặc sắc Trung Hoa, đây chính là kết luận cơ bản sau khi chúng ta tổng kết bài học kinh nghiệm lịch sử trường kỳ.
- Hiện nay, rất nhiều cán bộ cơ sở, đều đang tiến hành nghiên cứu kết hợp những kinh nghiệm tiên tiến với đặc sắc của nước ta, một công xã ở huyện Võ Đức thành phố Toàn Châu tỉnh Giang Nam, đã dẫn đầu đề xuất suy nghĩ “mò đá qua sông”, hơn nữa họ còn đang lên kế hoạch xây dựng doanh nghiệp, tôi thấy hành động này rất tốt. Phải dám thử, không sợ thất bại. Xây dựng đất nước nhiều năm như vậy rồi, số lần thất bại của chúng ta còn ít sao? Nếu chỉ kiên trì với bản chất xã hội chủ nghĩa của chúng ta, làm sao có lợi cho dân chúng phát triển, có lợi cho việc giải phóng sức sản xuất, chúng ta đều phải ủng hộ.
Sau đó, người phụ trách Ủy ban trung ương đã nêu báo cáo “Cục diện mới khai sáng toàn diện xây dựng hiện đại hóa chủ nghĩa xã hội”. Báo cáo tuyên bố, chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ gian khổ ổn định trật tự trên lãnh đạo tư tưởng, công tác thực tế ở các chiến tuyến đã giảnh được thắng lợi to lớn ổn định được trật tự, thực hiện được bước chuyển biến vĩ đại mang tính lịch sử.
Ông còn nói, nhiệm vụ của Đảng chúng ta trong thời đại lịch sử mới là: Đoàn kết các dân tộc nhân dân trên cả nước, tự lực cánh sinh, phấn đấu gian khổ, từng bước thực hiện công nghiệp, nông nghiệp quốc phòng cùng khoa học kỹ thuật hiện đại hoá, xây dựng nước ta thành một nhà nước chủ nghĩa xã hội dân chủ cao. Đến cuối thế kỷ này, mục tiêu phấn đấu xây dựng kinh tế nước ta là: Dưới điều kiện tiên quyết là không ngừng nâng cao hiệu quả kinh tế, cố gắng giúp tổng giá trị công nông nghiệp một năm trên cả nước tăng lên gấp đôi, tức là từ 710 tỷ tệ năm 1980 tăng lên 2800 tỷ tệ năm 2000, giúp đời sống vật chất của nhân dân đạt mức trung bình. Đại hội thông qua điều lệ Đảng mới, lựa chọn Ủy ban trung ương, Ủy ban cố vấn trung ương và Ủy ban kiểm tra kỷ luật trung ương mới.
Những chuyện này, Từ Quân Nhiên không biết, vì hắn lúc này, đang bận đến sứt đầu mẻ trán.
Vào ngày 10 tháng 8, hắn cùng Chu Đức Lượng và đoàn người Kim Thừa Hữu khảo sát tình hình thực tế công xã trấn Lý Gia, Kim Thừa Hữu sau khi tìm hiểu kỹ càng tình hình cụ thể công xã trấn Lý Gia, đã bày tỏ có thể chọn công xã trấn Lý Gia làm nơi thí điểm nuôi cá ruộng lúa.
Vì là thí điểm, cho nên phía công xã trấn Lý Gia bỏ đất là được rồi. Sau đó, nếu như có thể thí điểm thành công, có thể sẽ mở rộng trên phạm vi toàn huyện.
Vị đứng đầu tỉnh ủy Chu Đức Lượng dĩ nhiên không ở lại huyện Võ Đức lâu, sáng hôm sau người ta đã rời khỏi đây, lên Thủ đô tham gia hội nghị. Còn Kim Thừa Hữu thì không thể đợi thêm được nữa, chỉ huy các học trò của Viện khoa học nông nghiệp, chuẩn bị xây dựng cơ sở tạm thời ở trong từ đường công xã trấn Lý Gia.
Từ Quân Nhiên không dám thất lễ, liên hệ với lãnh đạo công xã, để Lý Càn Khôn sắp xếp vài ký gạo gì đó đem đến, dù trấn Lý Gia nghèo, nhưng cũng không thể để các chuyên gia từ Thủ đô xuống không có cơm ăn được, nếu như vậy, Từ Quân Nhiên cũng chẳng còn mặt mũi đâu mà gặp Tào Tuấn Minh.
- Quân Nhiên, đây là nhân số của đội sản xuất đến thành phố Bằng Phi, cậu xem qua đi!
Ngồi trong văn phòng Từ Quân Nhiên, Lý Càn Khôn cầm một tờ danh sách đưa cho Từ Quân Nhiên, hôm nay ngày 25 tháng 8, đội xây dựng đã đến Lĩnh Nam.
Từ Quân Nhiên cúi đầu, nhìn lướt qua danh sách, nói với Lý Càn Khôn:
- Chú Càn Khôn, hôm sau bên Bằng Phi sẽ có người đến, chú bảo mọi người chuẩn bị, đến tập hợp ở công xã, đến lúc đó không được tụt lại phía sau.
Lý Càn Khôn gật đầu:
- Không vấn đề gì, chú đã thông báo rồi. Đúng rồi, chiều nay trên huyện có cuộc họp, cháu đi thay chú đi.
- Họp?
Từ Quân Nhiên sững sờ, ngẩng đầu có chút ngạc nhiên hỏi.
Lý Càn Khôn gật đầu:
- Đúng vậy, trên huyện điều chỉnh bộ máy rồi, hôm nay chính thức thông báo.
Từ Quân Nhiên nhướn mày, lập tức nhớ ra, gần đây mình bận rộn đến mức hồ đồ rồi, sao cả chuyện quan trọng như vậy cũng quên mất.
Sau khi Chu Đức Lượng rời huyện Võ Đức không lâu, trên thành phố truyền tin xuống, thay đổi ứng cử viên chức Bí thư Ủy ban chính trị pháp luật, Ủy viên thường vụ thành ủy. Ngay sau đó, trong vòng một tuần, thành ủy chính thức ra thông báo, đồng chí Nghiêm Vọng Tung không còn giữ chức vụ Bí thư huyện ủy huyện Võ Đức nữa, công tác trong huyện sẽ do Phó bí thư, Chủ tịch huyện Dương Duy Thiên phụ trách. Đồng thời, Ủy viên thường vụ huyện ủy, Bí thư Ủy ban chính trị pháp luật Lý Đông Viễn điều lên nhậm chức ở Sở công an tỉnh, chức Bí thư Ủy ban chính trị pháp luật đang chờ cấp trên bổ nhiệm.
Lý Càn Khôn nói, có lẽ trên thành phố đã chính thức tuyên bố sắp xếp bộ máy huyện Võ Đức.
- Chú Càn Khôn, chú không đi, có được không?
Sau khi Từ Quân Nhiên sửng sờ trong chốc lát, bèn hỏi Lý Càn Khôn.
Lý Càn Khôn là Bí thư Đảng ủy, nếu như anh ta không đi, chẳng phải là không coi trọng lãnh đạo huyện sao?
Lý Càn Khôn lắc đầu, tỏ ý không sao nói:
- Chú không có thời gian, đội xây dựng phải đi Lĩnh Nam rồi, nhiều việc lắm. Chú có nói với Chủ tịch huyện Dương, anh ấy đồng ý rồi.
Lúc này Từ Quân Nhiên mới gật đầu, đã nói với Dương Duy Thiên rồi, có lẽ không sao.
Ở huyện Võ Đức, công ty trấn Lý Gia hiện nay, quả thực đã có địa vị cao hơn trước nhiều, nơi từng được người đứng đầu Tỉnh ủy đến khảo sát, hơn nữa còn đồng ý chọn đây làm nơi thí điểm nuôi cá ruộng lúa, Bí thư Chu cũng không hề phản đối với chuyện của Đội xây dựng, khiến cho toàn huyện Võ Đức đến Thành ủy Toàn Châu, đều rất trông ngóng.
Đúng, là trông ngóng. Vì mọi người đều không hiểu rõ ý tứ của Tỉnh ủy, rốt cuộc là đồng ý hay phản đối. Nếu phản đối, xử lý cũng đã xử lý rồi. Nhưng nếu đồng ý? Đến lúc bên Bí thư Chu nhớ đến chuyện của huyện Võ Đức, kết quả đã bị Thành ủy Toàn Châu xử lý rồi, đến lúc đó ai gánh trách nhiệm?
Trong chốn quan trường, khó nhất là đoán tâm tư cấp trên, chỉ cần sơ xuất một chút, là sẽ hỏng bét hết.
- Đúng rồi, họp xong cháu ghé qua chỗ Bí thư một chút, nói với ông ấy một tiếng, Đội xây dựng sắp đi rồi, nếu ông ấy đến một chút cũng tốt.
Lý Càn Khôn xoay người đi ra cửa, bỗng nhiên dừng bước, nói với Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên gật đầu đồng ý:
- Được, cháu sẽ nói với ông cụ một tiếng.
Sau khi Lý Càn Khôn rời đi, Từ Quân Nhiên mới xoa hai bên thái dương đau nhức của mình, vốn không có cảm giác gì, giờ bỗng nhiên thấy chuyện này sao mà nhiều vấn đề vậy? Bao nhiêu thứ phải tự mình lo, đúng là phiền chết đi được.
Đứng lên, Từ Quân Nhiên thu dọn đồ đạc, nhìn đồng hồ, mình nên xuất phát thôi, nếu không chiều không thể nào đến kịp Huyện ủy.
Phòng họp Huyện ủy huyện Võ Đức, lúc Từ Quân Nhiên bước vào, cũng không nhiều người, chào hỏi vài lãnh đạo công xã mà minh quen, Từ Quân Nhiên tìm một vị trí phía sau, dù sao với tình hình hiện tại, mình ít xuất hiện vẫn tốt hơn.
- Bí thư Từ, anh tới rồi.
Lúc Từ Quân Nhiên ngồi xuống, người đàn ông bên cạnh chào hỏi hắn.
Từ Quân Nhiên ngẩng đầu, lại nở nụ cười. Người bên cạnh là Phó cục trưởng Cục tài chính huyện Hồ Cương, mình đã có duyên gặp anh ta một lần.
- Cục trưởng Hồ, sao anh ngồi đây?
Từ Quân Nhiên khẽ nói với Hồ Cương.
Hồ Cương cười hì hì, chỉ vào miệng mình:
- Vừa uống xong, không dám ngồi phía trước.
Từ Quân Nhiên nhìn sắc mặt đỏ bừng kia, không kìm được lắc đầu, uống rượu trong thời gian làm việc, ở cơ sở là chuyện thường. Công việc cơ sở là như vậy, mấy chuyện vụn vặt, làm việc trên bàn rượu là chuyện thường.
- Bí thư Từ, nghe nói Đội xây dựng công xã các anh sắpxuất phát rồi?
Ngồi bên cạnh Từ Quân Nhiên, Hồ Cương cũng không khách khí, tự nhiên trò chuyện với Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên cũng gật đầu:
- Ngày mốt đi rồi.
Đây không phải bí mật gì, nên hắn cũng không cần phải giữ bí mật.
Hồ Cương hâm mộ nhìn Từ Quân Nhiên, giơ ngón tay cái lên:
- Bí thư Từ giỏi quá, Đội xây dựng là do cậu nghĩ ra?
Từ Quân Nhiên nhướn mày, không trả lời. Chuyện đội xây dựng, bây giờ vẫn chưa có kết luận rõ ràng, sở dĩ mọi người không phản đối, hẳn là muốn xem thái độ của lãnh đạo tỉnh như thế nào, còn các cán bộ cơ sở này, bọn họ cũng hiểu, tuy người của Đội xây dựng được phát trước ít tiền lương, nông dân chất phát, dù doanh nghiệp gì, cứ trả lương trước, trong mắt họ, như vậy là được quá rồi.
Có điều, Hồ Cương này tìm đến mình là có ý gì?
Từ Quân Nhiên tự nhận mặt mũi mình vẫn chưa đủ để khiến một Cục phó Cục tài chính huyện chủ động đến tìm mình, nên biết trong chốn quan trường này coi trọng nhất chính là bàn luận vai vế, theo lý thuyết thời gian mình làm Phó bí thư Đảng ủy không dài, ngoại trừ vài cán bộ bên cạnh Nghiêm Vọng Tung và Lý Đông Viễn, mình căn bản không thân với những cán bộ khác trong huyện. Chứ đừng nói gì, Hồ Cương nếu như Từ Quân Nhiên nhớ không lầm, anh ta là người Dương Duy Thiên đề bạt, vì Cục trưởng cục tài chính huyện hiện nay rất thân với Tần Quốc Đồng.
- Cục trưởng Hồ, cũng không thể nói như vậy, tôi làm gì có bản lĩnh như vậy, là do tập thể mọi người cùng suy nghĩ đấy. Tôi chỉ giúp họ tìm vài người quen ở Thủ đô thôi, dù sao hồi học đại học, tôi cũng có vài người bạn học.
Từ Quân Nhiên cười, không thừa nhận lời Hồ Cương nói, hắn biết rõ, Hồ Cương nhắc tới chuyện này, chắc còn có nội dung ở phía sau.
Quả nhiên, Hồ Cương rõ ràng không để tâm đến những gì Từ Quân Nhiên nói, cười cười nói:
- Bí thư tiểu Từ đúng là khiêm tốn, tôi nghe nói các cậu phát tiền lương cho Đội xây dựng rất thoải mái, tôi có một cậu em vợ, cũng hai mươi mấy tuổi rồi, cả ngày chẳng làm gì, cậu xem có thể giúp đỡ được không, để cậu ấy cùng đến Bằng Phi xông xáo?
Xông xáo?
Vẻ mặt Từ Quân Nhiên lập tức trầm xuống, bình tĩnh nhìn về phía Hồ Cương:
- Cục trưởng Hồ, không biết cậu em vợ của anh biết làm gì? Thợ mộc hay thợ xây dựng?
Nụ cười trên mặt Hồ Cương lập tức cứng đờ, cười khan một tiếng nói:
- Bí thư Từ nói đùa rồi, đương nhiên cậu ấy không biết làm những việc nặng như vậy rồi.
Từ Quân Nhiên vẫn bình tĩnh như cũ:
- Vậy cậu ấy biết làm gì?
Không khí giữa hai người lập tức trở nên lúng túng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận