Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 635: Ép vua thoái vị.

Trên hội nghị thường ủy Từ Quân Nhiên bị Bạch Lâm phê bình một hồi, hậu quả kéo theo chính là lực lượng hơi có chút dao động trong huyện ủy chính quyền huyện, bỗng chốc ngả về hướng Bạch Lâm. Dù sao nói thế nào đi nữa, bí thư huyện ủy này vẫn là nhân vật số một danh chính ngôn thuận, đặc biệt là hiện tại lại là lúc đảng ủy lãnh đạo tất cả mọi việc.
Chỉ có điều khiến Từ Quân Nhiên khá bất ngờ là, sau lần này, Tôn Á Châu lại thể hiện thiện ý với mình, mấy lần tìm mình thảo luận chuyện ứng cử viên cấp cán bộ của một vài cơ quan ban ngành trong chính quyền huyện, ý định thu nạp rất rõ ràng.
Dù sao Lưu Tiểu Quang và Tôn Á Châu là người một phe. Lưu Tiểu Quang đã đầu quân vào hàng ngũ của Từ Quân Nhiên, trưởng ban tổ chức Tôn Á Châu này ngả về phía mình là điều đương nhiên.
Từ Quân Nhiên có sự ủng hộ của hai người này, trên hội nghị thường ủy xem như đã có thế lực của mình. Mặc dù so với thế lực của bí thư huyện ủy Bạch Lâm thì vẫn khá nhỏ bé, nhưng Từ Quân Nhiên rất hài lòng. Dù sao mình vừa tới nhậm chức chưa bao lâu, quyền phát ngôn phải tranh thủ từng bước một, hiện tại có thể có được sự ủng hộ của hai người này, cộng thêm bản thân mình cũng coi như một phiếu, ít nhất cũng không thành cái máy giơ tay trong hội nghị thường ủy.
Vào lúc này, chuyện sửa đường khá quan trọng, Từ Quân Nhiên không muốn để mình rơi vào trong sự đấu tranh chính trị, mà lơ là chuyện phát triển kinh tế trong huyện, chuyện lẫn lộn đầu đuôi hắn thực sự không có hứng thú làm.
Trải qua hơn hai tháng tìm hiểu, Từ Quân Nhiên cũng dần dần hiểu rõ tình hình trong huyện, huyện Nhân Xuyên này có chút giống với một số địa khu khác, giống như lúc ban đầu mình lên nhậm chức, trưởng ban tổ chức thành ủy Lý Đức Minh nhắc nhở mình, cán bộ bản địa ở đây rất mạnh.
Cán bộ bản địa huyện Nhân Xuyên mạnh tới mức nào?
Nói cách khác, trong huyện Nhân Xuyên, lãnh đạo điều tới từ nơi khác hoặc nén giận như Lưu Tiểu Quang, hoặc là lăn lộn trong một mẫu ba phân đắt như mình, hoặc là tranh đấu hùm beo với phái bản địa như chủ tịch huyện tiền nhiềm, cuối cùng không thể không xin điều chuyển.
Dùng lời của Lưu Tiểu Quang ngẫu nhiên nói với từ quân nhiên lúc ăn cơm, hiện tại thường ủy từ bên ngoài tới của huyện Nhân Xuyên, thực ra đều đang trông ngóng từ quân nhiên có phải có thể bắc một cây cầu, đại diện thế lực bên ngoài đấu với thế lực bản địa đứng đầu là Bạch Lâm một phen không.
Từ Quân Nhiên không quan tâm chuyện này, mình tới huyện Nhân Xuyên làm việc, đấu tranh chỉ là một loại thủ đoạn trong quan niệm chính trị, có thể dùng phương thức hòa bình giải quyết vấn đề, Từ Quân Nhiên không hi vọng gây bất hòa hay tranh đấu gì trong bộ máy.
- Chủ tịch huyện, ngài sao vậy?
Hôm nay, Lưu Tiểu Quang và Từ Quân Nhiên cùng ăn cơm ngoài quán, Lưu Tiểu Quang uống nhiều rượu, khó hiểu hỏi Từ Quân Nhiên.
Trong khoảng thời gian gần đây, Từ Quân Nhiên một lòng tập trung vào chuyện sửa đường, căn bản không quản những hành động nhỏ nhen của Bạch Lâm. Vài lần Bạch Lâm đưa ra phê bình đối với kế hoạch tu sửa đường cái trên hội nghị thường ủy, Từ Quân Nhiên cũng không tranh luận, tỏ thái độ khiêm tốn nhận sự phê bình, căn bản không cho Bạch Lâm cơ hội nổi giận.
Từ Quân Nhiên gắp đồ ăn, cười nói:
- Sao, có chỗ nào không ổn sao?
Đương nhiên hắn nhìn ra, thật ra không ít người đã sốt ruột, nhất là Lưu Tiểu Quang và Tôn Á Châu dựa vào mình. Bọn họ dựa vào mình, không phải là vì thấy mình bị Bạch Lâm tạo áp lực thu phục, nếu thật sự như vậy, tiền đồ của họ cũng chẳng ra sao.
Lưu Tiểu Quang cười khổ:
- Chủ tịch huyện, bí thư Bạch này thật quá đáng, ba lần bốn lượt cố ý bới móc, ngài cứ nhịn thế sao?
Cũng là vì ông ta uống nhiều rượu, mới có thể nói những lời này với Từ Quân Nhiên. Dù sao theo lý mà nói, Bạch Lâm cũng là cán bộ cấp trên, bàn luận lãnh đạo sau lưng là điều tối kị trong quan trường.
Từ Quân Nhiên lắc đầu:
- Lão lưu, tôi hiểu ý của anh, chỉ là chuyện này không thể vội được. bí thư Lạch là vì công tác, chúng ta làm tốt việc của mình là được.
Mặc dù nói vậy, nhưng Từ Quân Nhiên biết, có những chuyện, không phải hắn có thể quyết định được.
Thời gian thấm thoắt, đã mấy tháng trôi qua. Lúc này, công tác sửa đường ở huyện Nhân Xuyên về cơ bản đã hoàn thành thuận lợi, công tác đời sâu cần mấy năm, lúc này thực sự lại rất đơn giản, quần chúng tổ chức xã trấn mỗi xã trấn bỏ công bỏ sức, nhanh chóng sửa chữa một lượt đường cái các xã trấn, mà cùng với đó đường cao tốc trong huyện cũng chính thức khởi công, đám cán bộ trong huyện Nhân Xuyên đều hiểu rõ, huyện sắp đón lấy một kì ngộ phát triển.
Kim đồng hồ chỉ thời gian, đã tới tháng 10 năm 1986
Đại hội thường ủy do Bí thư huyện ủy Bạch Lâm chủ trì chính thức tiến hành. Gần đây bí thư bạch có thể nói là đường quan rộng mở, công tác trong huyện rất thuận lợi. Từ Quân Nhiên luôn nhường nhịn ông ta. Lãnh đạo phía thành phố rất khen ngợi viễn cảnh phát triển hiện tại của Nhân Xuyên. Điều này khiến Bạch Lâm nhìn thấy hi vọng thăng tiến.
- Hiện tại tình hình phát triển toàn huyện rất tốt. các phương diện công tác đều có tiến triển. nhưng, huyện Nhân Xuyên chúng ta là một huyện nghèo, kinh phí các hạng mục cũng nên tiến hành hạn chế. Phía chính quyền vẫn nên bỏ thời gian cho mặt này.
Bạch Lâm ra vẻ, chậm rãi bình thản nói. Mấy tháng gần đây, mỗi lần trên thường ủy ông ta đều phải động vào Từ Quân Nhiên một lượt. cho dù là chọn xương trong trứng, ông ta cũng phải tìm ra chút vấn đề trong công tác của chính quyền, vì Bạch Lâm cho rằng điều này rất có hiệu quả làm suy yếu sự uy hiếp của Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên cau mày, trong khoảng thời gian gần đây, Bạch Lâm càng ngày càng có chút làm càn, không những gây khó khăn đủ đường đối với mình, thậm chí bắt đầu nhúng tay vào công tác phía chính quyền.
Nhất là chuyện cục tài chính, càng khiến Từ Quân Nhiên căm hận, trong khoảng thời gian gần đây, cục trưởng cục tài chính Tôn Văn Minh ngày càng làm càn, bắt đầu ngoài nóng trong lạnh với mệnh lệnh của chủ tịch huyện, thậm chí có lúc người khác cầm văn bản mình phê chuẩn tới cục tài chính làm việc, cục tài chính còn dám đè xuống, không tuân theo. Điều này luôn khiến trong lòng Từ Quân Nhiên bừng bừng lửa giận.
Không ngờ tới hôm nay, Bạch Lâm lại lấy chuyện tài chính của chính quyền ra nói. Điều này khiến ngọn lửa thầm nén trong lòng Từ Quân Nhiên, bỗng chốc bùng phát, trừng trừng nhìn Bạch Lâm đang dương dương đắc ý. Đặt tách trà trong tay xuống, Từ Quân Nhiên từ từ nói:
- Các đồng chí, tôi cảm thấy bí thư Bạch nói không đúng lắm. đây là thúc giục công tác của chính quyền chúng tôi.
Nói xong, Từ Quân Nhiên lộ vẻ đau khổ nói:
- Với tư cách chủ tịch huyện, trước tiên tôi xin kiểm điểm trước huyện ủy, tôi không thể làm tốt công tác tài chính của huyện, để tổ chức thất vọng.
Hắn nói thế, sắc mặt mọi người đều thay đổi. Lưu Tiểu Quang và Tôn Á Châu liếc nhau một cái, lộ vẻ cực kì thất vọng. không thể ngờ chủ tịch huyện lại bị bí thư ép tới bước này, lại còn tự kiểm điểm trước hội nghị thường ủy, bí thư Bạch này đúng là có chút quá đáng.
Không chỉ họ, trên hội nghị thường ủy không ít thường ủy phái bên ngoài, trong lòng đột nhiên đều có cảm giác bi đát như sói chết thỏ, vì cảnh tượng trước mặt, rất nhiều người họ đều từng chứng kiến, dù sao không ai là người trời sinh đã trầm mặc, lúc mọi người mới tới huyện Nhân Xuyên cũng đều mang tâm trạng bi tráng. Nhưng hiện thực phũ phàng khiến họ không thể không thu lại tâm trạng của bản thân. Sau vài lần va phải bức tường trên hội nghị thường ủy, dần dần trở nên im ắng.
Lúc này thấy Từ Quân Nhiên lại đi lại con đường cũ của họ khi xưa, những thường ủy từ bên ngoài tới này, đột nhiên cảm thấy đau xót, lẽ nào huyện Nhân Xuyên này phải do người địa phương nắm giữ?
Đúng lúc này, liền nghe thấy Từ Quân Nhiên nói bật lại, lạnh lùng:
- Mặc dù tôi thừa nhận sai lầm của mình, nhưng tôi cũng muốn đưa ra chút ý kiến. là cục trưởng tài chính, không biết anh ta có phải thuộc một cơ quan của chính phủ không, là lãnh đạo cục tài chính, đối với công tác hợp lý của chủ tịch huyện có phải nên lắng nghe không?
Một câu nói khiến không khí buổi họp đột nhiên thay đổi.
Ai cũng biết, cục trưởng cục tài chính huyện Nhân Xuyên – Tôn Văn Minh là người của Bạch Lâm. Hiện tại Từ Quân Nhiên đột nhiên chĩa đầu mão về phía Tôn Văn Minh, lẽ nào nói, hắn định phản kích.
Không thể không nói, một đòn bất ngờ của Từ Quân Nhiên khiến Bạch Lâm có chút trở tay không kịp. Ông ta không thể ngờ Từ Quân Nhiên ẩn nhẫn lâu như vậy, lại đột ngột tỏ thái độ vào hôm nay. Phải biết rằng Bạch Lâm từ trước tới nay đã quen hoa tay múa chân, bất luận là Từ Quân Nhiên hay chủ tịch huyện tiền nhiệm, đối với Bạch Lâm mà nói, trên thực không có gì khác biệt nhiều, với tư cách bí thư huyện ủy, theo chỉ thị của cấp trên nắm công tác các hạng mục toàn huyện, chỉ đạo công tác chính quyền huyện, đối với Bạch Lâm mà nói, cũng là một phần trách nhiệm của mình.
Nhưng hôm nay, đột nhiên nghe thấy Từ Quân Nhiên chỉ trích mình xen vào công tác của chính quyền, lại khiến Bạch Lâm đột nhiên sắc mặt có chút khó coi.
Từ Quân Nhiên này ăn gan hùm mật gấu hay sao? Ỷ mình có chút bối cảnh, dám chỉ bí thư huyện ủy của mình hoa tay mua chân sao.
Trong lòng Bạch Lâm hiện lên ý nghĩ đó, sắc mặt lập tức trầm hẳn xuống.
Ý nghĩ này của ông ta vừa thoáng qua, còn chưa kịp mở miệng, bên tai đã vang lên tiếng nói của phó chủ tịch thường vụ Quan Ba:
- Lời nói của chủ tịch huyện tôi còn có một điểm không tán đồng. nếu tôi nói, chủ tịch huyện không cần làm công tác tự phê bình, công tác gần đây của cục tài chính rất không ra sao. Nói một câu khó nghe, đã quên mật tôn chỉ vì dân phục vụ, biến thành công cụ đấu tranh chính trị. Lấy công tác của cục tài chính làm ví dụ, âm thầm đi ngược với công tác mà chính quyền huyện giao phó. Ngược lại chỉ luôn nghĩ xem làm thế nào thăng quan tiến chức? đây là tư tưởng gì vậy?
Vừa nói, Quan Ba nghĩ kể lại cụ thể mấy việc cục tài chính không triệt để ủng hộ công tác của chính quyền, tạo thành điển hình ảnh hưởng không tốt.
Cuối cùng, thoáng nhìn khuôn mặt Bạch Lâm giận phừng phừng, Quan Ba lạnh lùng hừ một tiếng:
- Với tư cách lãnh đạo chủ quản của cục tài chính, đồng chí Tôn Văn Minh, nên phải chịu trách nhiệm đối với việc này.
Khai chiến rồi.
Đây là phản ứng đầu tiên của rất nhiều người, ai cũng biết, vì chuyện sửa đường, Quan Ba mặc dù không gia nhập phe của Từ Quân Nhiên, nhưng vị phó chủ tịch huyện thường vụ từ ngoài tỉnh tới tạm giữ chức này rất tôn sùng chủ tịch huyện Từ Quân Nhiên này. Trong một vài trường hợp công khai, biểu thị sự ủng hộ đối với Từ Quân Nhiên. Hiện tại ông ta phất cờ tỏ rõ thái độ ủng hộ Từ Quân Nhiên, liệu có phải hàm ý, cuối cùng chủ tịch Từ cũng quyết định không nhẫn nhịn nữa, định tiến hành phản kích với bí thư Bạch.
Có lúc, chuyện trên quan trường chính là như vậy, bất động như núi, một khi động, như lôi đình vạn quân, bộc phát với khí thế sấm sét che tai không kịp.
Cảm thấy hội nghị bốc mùi thuốc súng, ánh mắt đám thường ủy đều thay đổi, người nào cũng ngồi thẳng lên, nhìn chằm chằm không chớp mắt vào hai vị đại lão Từ Quân Nhiên và Bạch Lâm
Nhìn thoáng Từ Quân Nhiên đang bưng chén trà, Bạch Lâm trầm giọng nói:
- Mấy chuyện đó, Tôn Văn Minh đã xin chỉ thị của tôi, tôi biết.
Ý tứ của hắn rất rõ ràng, cục tài chính làm việc này là có chỉ thị của tôi. Nếu các anh có ý kiến gì là không tôn trọng đảng ủy.
Bình tĩnh xem xét, đây là Bạch Lâm có hiềm nghi. Bất kể như thế nào, một bí thư huyện ủy giở chiêu này ra, thực sự có chút không chấp nhận được.
Sắc mặt Từ Quân Nhiên lập tức trở nên khó coi. Lửa giận bị kìm nén lại mấy tháng nay bỗng chốc bùng ra, dứt khoát nói với Bạch Lâm:
- Bí thư Bạch, nếu việc cục tài chính âm thầm ngoài nóng trong lạnh với chỉ thị của chính quyền huyện là ý của ông, tôi không còn lời nào để nói. Hễ là chỉ thị của huyện ủy phía chính quyền chúng tôi sẽ chấp hành 100%. Nhưng tôi muốn hỏi một chút, có phải huyện ủy có điểm nào không hài lòng về công tác của chính quyền, nếu là vậy, phiền huyện ủy chỉ rõ ra, để phía chính phủ tiến hành cải tiến. nếu huyện ủy cảm thấy lãnh đạo phía chính quyền chúng tôi đều là đám không có năng lực, tôi thấy chúng ta cũng có thể bàn bạc một chút, phản ánh với cấp trên. Chọn một số đồng chí có năng lực phía huyện ủy điều sang.
Những lời này Từ Quân Nhiên không hề khách sáo, căn bản không giữ chút thể diện nào cho Bạch Lâm, chỉ vào mặt Bạch Lâm nói ông ta nói trắng ra đi. Sắc mặt Bạch Lâm biến thành màu gan lợn, đồng tử ở giữa như sắp bùng cháy.
Bí thư ủy ban chính trị pháp luật là một người trung niên mặt trắng không râu, chứng kiến chủ tịch huyện và bí thư đấu đá, vội vàng hòa giải:
- Cái này, bí thư Bạch, chủ tịch Từ, chính đảng phân công khác nhau. Tôi tin, bí thư Bạch quan tâm công tác của chính quyền huyện, cũng thể hiện sự coi trọng đối với công tác toàn huyện của huyện ủy, chủ tịch huyện không nên nghĩ nhiều.
Ông ta nói lời này hàm ý hi vọng hai người có thể chú ý ảnh hưởng, đừng đấu tranh rõ ràng như vậy trên hội nghị thường ủy.
Vào lúc này, chủ tịch mặt trận tổ quốc huyện Lao Đức đột nhiên mở miệng hừ nói:
- Huyện chúng ta hiện tại đang ở vào thời khắc then chốt, tục ngữ nói kỉ luật nghiêm minh. Nhưng cục tài chính huyện lại xây dựng tiểu vương quốc độc lập với chính quyền huyện, ngay cả lời của chủ tịch huyện cũng dám lươn lẹo, vậy còn cần chính quyền để trang trí làm gì?
Lao Đức trước khi lui xuống tuyến hai là xuất thân phó chủ tịch huyện thường vụ, đương nhiên đã nếm đủ khổ sở của Bạch Lâm, lúc này đột nhiên ra mặt nói, rõ ràng muốn làm cho Bạch Lâm trở nên khó coi.
Huyện Nhân Xuyên tổng cộng có 11 thường ủy huyện ủy. ngoài Từ Quân Nhiên chủ tịch huyện và Bạch Lâm bí thư huyện ủy, còn có trưởng ban tổ chức Tôn Á Châu, chủ nhiệm ủy ban kỉ luật Lưu Tiểu Quang, chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Đặng Văn Binh, chủ tịch mặt trận tổ quốc huyện Lao Đức, bí thư ủy ban chính trị pháp luật Liễu Cường, trưởng ban tuyên truyền huyện Tiền Tú Mai, phó chủ tịch thường vụ Quan Ba, chính ủy ban vũ trang huyện Hồ Cương, và bí thư đảng ủy trấn Đào Hoa – Vương Mãnh.
Trong đó, Đặng Văn Binh và Tiền Tú Mai là bạn bè sống chết với Bạch Lâm. Vương Mãnh và Liễu Cường, về tổng thể, thường sẽ chọn ủng hộ Bạch Lâm.
Những người còn lại, Lao Đức và Quan Ba, cộng thêm Hồ Cương, phần lớn thời gian đều chọn bỏ quyền.
Còn về phía Từ Quân Nhiên, có hai người ủng hộ Tôn Á Châu và Lưu Tiểu Quang.
Mà nghe thấy lời Lao Đức nói, sắc mặt Bạch Lâm càng trở nên khó coi. Hôm nay xuất hiện kết quả như vậy, ông ta có chút ngạc nhiên. Ông ta không thể ngờ, hôm nay mấy người này lại hợp lực đồng lòng như vậy, không những Từ Quân Nhiên không nhẫn nhịn, ngay cả Lao Đức luôn cam tâm dưỡng lão cũng nhảy ra.
Tình huống hiện tại đã rất rõ ràng, trời đưa đất đẩy làm sao không hiểu có chỗ nào không đúng, những người phản đối mình vô hình trung lại cấu kết thành đồng minh. Bạch Lâm không cần nghĩ cũng biết, nếu mình hơi nhượng bộ một chút, nói không chừng những người đó sẽ tiến lên nhằm vào mình, cho nên dù như nào, ông ta cũng không thể lùi bước.
Ho khan một tiếng, Bạch Lâm quyết định ủng hộ Tôn Văn Minh. Nếu không thật sự bị đám Từ Quân Nhiên thu thập tôn văn minh, người bên dưới ai còn dám làm việc cho mình?
Lúc này, trong đầu Từ Quân Nhiên đã nhiều lần tự hỏi, hắn không thể ngờ hai người Quan Ba và Lao Đức lại phát ngôn ủng hộ mình. Đặc biệt là Quan Ba, theo lý mà nói phó chủ tịch huyện thường vụ này đáng lí ra phải chống đối mình mới đúng. Dù sao sự xuất hiện của mình, cướp đi cơ hội thăng chức vốn là của ông ta. Nhưng hiện tại Quan Ba không những không phản đối mình, mà còn tỏ ra ủng hộ mình.
Có lẽ, đây là một cơ hội.
Trong đầu Từ Quân Nhiên hiện lên ý nghĩ đó. Dù sao phía mình Tôn Á Châu và Lưu Tiểu Quang vẫn chưa phát ngôn. Nếu họ cũng thể hiện thái độ, không chừng hôm nay mình có thể cho bí thư Bạch một cái tát nhớ đời. Mặc dù điều này có chút ngược lại với ý định ban đầu của mình. Nhưng Từ Quân Nhiên cảm thấy nên làm vậy, dù sao nhẫn nhịn mãi cũng không phải là cách hay. Bạch Lâm rõ ràng được nước làm tới, thấy mình nhẫn nhịn không biết khiêm tốn, lại càng ép sát. Nếu mình không thể hiện một chút lực lượng của mình, nói không chừng sẽ bị bắt nạt không còn cách nào nữa.
Nghĩ tới đây, Từ Quân Nhiên trầm giọng nói:
- Tôi cảm thấy, để chỉnh đốn tác phong công tác của cán bộ toàn huyện, cũng để thúc đẩy phát triển công tác huyện chúng ta, hi vọng hội nghị thường ủy xem xét, có nên điều chỉnh một chút bộ máy cục tài chính huyện không.
Câu này vừa nói ra khỏi miệng, không khí trong phòng họp chợt trở nên căng thẳng, mọi người đều biết, chủ tịch Từ không kìm nổi nữa đã quyết định phản kích.
Trưởng ban tổ chức Tôn Á Châu là người đầu tiên hưởng ứng, gật đầu nói:
- Tôi đồng ý với ý kiến của chủ tịch huyện, bộ máy cục tài chính thực sự cần phải điều chỉnh. đối với việc tình hình tài chính trong huyện hỗn loạn như hôm nay, đồng chí Tôn Văn Minh không thể trốn tránh trách nhiệm.
Bí thư ủy ban kỉ luật Lưu Tiểu Quang cũng gật đầu:
- Tôi cũng đồng ý ý kiến của chủ tịch.
Quan Ba buông cuốn sổ ghi chép trong tay xuống, rõ ràng dứt khoát nói:
- Cục tài chính thể hiện sự bất lực với chỉ thị của chính quyền huyện, trách nhiệm chính thuộc về đồng chí Tôn Văn Minh.
Lao Đức khẽ cười, mắt trắng lên, chính giữa hiện lên một tia sáng, cười nhạt:
- Chủ tịch huyện nói rất đúng. Tôn Văn Minh rõ ràng trốn tránh trách nhiệm với công tác tài chính của huyện hiện tại, thân là cục trưởng cục tài chính, không thể tận lực hoàn thành trách nhiệm của mình. Anh ta cố đấm ăn xôi làm gì? Đám người ngồi không ăn bám có tư cách gì được giữ lại ở vị trí? Tôi kiến nghị, huyện ủy cách chức cục trưởng cục tài chính của Tôn Văn Minh.
ầm
Chén trà trong tay Bạch Lâm thoáng cái rơi trên mặt bàn, phát ra tiếng kêu loảng xoảng, sắc mặt ông ta tái nhợt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận