Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 711: Càng ngày càng có cảm giác kì lạ.

Tầm mắt của một người, là do phạm vi tầm mắt quyết định, đứng trên sườn núi, chỉ có thể nhìn được một bãi cỏ. Đứng trên núi cao, mới có thể bao quát được toàn bộ bình nguyên. Rất nhiều thứ, không đạt tới độ cao nhất định, thì không cách nào lĩnh hội sâu sắc được.
Lý Bân và Từ Quân Nhiên chính là những người như vậy, sự khác nhau của hai người, là do nhìn mọi thứ không giống nhau.
Sở dĩ Lý Bân sợ Từ Quân Nhiên đoạt công lao của mình, nguyên nhân rất đơn giản, vì anh ta cảm thấy bất luận ai đối mặt với hạng mục đầu tư lớn như vậy sẽ không thể giữ được bình tĩnh, dù sao nếu một khi đàm phán thành công, Quách Bằng Phi có thể đầu tư năm triệu, thời gian này, đầu tư năm triệu ở khu vực phía Bắc, không phải là con số nhỏ.
Mà đối với Từ Quân Nhiên, trước khi trọng sinh, đã từng thấy qua đầu tư mấy chục triệu mấy trăm triệu, chút đầu tư này có lẽ khiến người khác hồ đồ, nhưng đối với hắn, chẳng qua là một bữa sáng. Chưa kể đến việc Từ Quân Nhiên đã có nghi ngờ đối với Quách Bằng Phi kia, một người ngay cả lương của công nhân cũng trả không nổi phải bỏ trốn, dám hét lên đầu tư năm triệu, Từ Quân Nhiên thực sự rất hoài nghi, tiền của tên này là rơi từ trên trời xuống sao?
Nếu không phải vì lợi ích của huyện, Từ Quân Nhiên căn bản không muốn quản sống chết của Lý Bân, cậu ta bị lừa táng gia bại sản cũng không có vấn đề gì với mình, nhưng đã dính đến việc của huyện Nhân Xuyên, Từ Quân Nhiên không thể không ra mặt, cho nên hắn thở dài một hơi, vẫn là nhẫn nại hỏi Lý Bân:
- Không biết công ty của tổng giám Quách tên là gì?
Lông mày Lý Bân thoáng nhăn lại, anh ta cảm thấy Từ Quân Nhiên này có chút quá đáng rồi, mình đã tỏ rõ thái độ không hy vọng hắn nhúng tay vào chuyện này, nhưng sao Từ Quân Nhiên vẫn giả bộ hồ đồ?
Tâm tình bất mãn mãnh liệt hiện lên trong mắt anh ta, Lý Ban tự châm một điếu thuốc hút một hơi, sau đó mới nói với Từ Quân Nhiên:
- Bí thư Từ, tôi cảm thấy công tác thu hút đầu tư, nên do bên chính quyền chúng tôi phụ trách, ngài nói đúng không? Tôi nhớ rằng trên hội nghị thường ủy bí thư Từ cũng nói qua việc này rồi?
Ý của anh ta rất đơn giản, Từ Quân Nhiên anh đã là bí thư huyện ủy rồi, không còn là chủ tịch huyện trông coi thu hút đầu tư, đã tỏ rõ thái độ để Lý Bân tôi phụ trách công tác thu hút đầu tư, tôi mời ai đến đầu tư, không có một chút quan hệ gì đến anh, làm ra chiến tích có công lao lãnh đạo của anh là được rồi, sao phải hỏi đến ngành đến ngọn chứ?
Sắc mặt Từ Quân Nhiên có chút âm trầm, hắn không ngờ Lý Bân phản ứng mãnh liệt như vậy, mình chỉ hỏi nhiều hơn mấy câu, tên này đã mẫn cảm như vậy.
Hắn nhớ tới trước kia mình có xem một quyển sách, bên trong nói nhìn từ góc độ quan trường, nếu một người có thể quét sạch tuyết trước cửa nhà mình, chính là một lãnh đạo khá xuất sắc. Nếu tuyết nhà mình không quét sạch còn đi quản sương trên ngói nhà người khác, anh đã vượt quyền rồi. Quyền lực khống chế, nếu phạm quy vượt quyền, có thể đi về hướng âm mưu quỷ kế.
Rất rõ ràng, hành vi bây giờ của mình, theo Lý Bân thấy, là hành vi vượt quyền.
Cười khổ một cái, Từ Quân Nhiên nhìn Lý Bân thành khẩn nói:
- Chủ tịch Huyện, tôi không có ý khác. Công tác thu hút đầu tư anh toàn quyền phụ trách, tôi chỉ là muốn biết một chút mà thôi. Anh yên tâm, tôi chắc chắn ủng hộ công tác thu hút đầu tư của chính quyền huyện.
Cho dù nói thế nào, ban ngành của hai người, duy trì đoàn kết mới quan trọng, Từ Quân Nhiên không hy vọng để lại ấn tượng mình thích tranh quyền với người khác.
Cho nên, Từ Quân Nhiên vẫn cho Lý Bân sĩ diện, tư thái buông lỏng.
Lý Bân cau mày, anh ta không ngờ Từ Quân Nhiên lại hạ thái độ như vậy, một bí thư huyện ủy đã nói lời như vậy rồi, nếu bản thân lại kiên trì, ngược lại là ra vẻ mình có chút hẹp hòi, cau mày suy nghĩ một chút, Lý Bân nói với Từ Quân Nhiên:
- Bí thư đã nói như vậy rồi, vậy tôi nói với ngài là được rồi. Tổng giám đốc Quách là ông chủ công ty kiến trúc Watson của thành phố Bằng Phi tỉnh Lĩnh Nam, đồng thời cũng là người sáng lập thị trường vật liệu xây dựng lớn nhất Lĩnh Nam.
Nói xong lời này, trong lòng anh ta cười lạnh, mình có thể mời Quách Bằng Phi đến là ngờ quan hệ của Lâm Hải, nếu không người ta ông chủ lớn như vậy, sao có thể đến khảo sát một nơi bé như huyện Nhân Xuyên chứ? Tuy Từ Quân Nhiên cũng có quan hệ bên Lĩnh Nam, nhưng so sánh với tổng giám đốc Quách, căn bản không là gì. Hơn nữa, có Lâm Hải, Lý Bân cũng không sợ Từ Quân Nhiên cướp công này, anh ta cũng không tin, Từ Quân Nhiên có bản lĩnh giải quyết thái tử gia Lâm Hải.
Từ Quân Nhiên vốn định từ từ nói chuyện đầu tư này với Lý Bân, nhưng thấy biểu tình của Lý Bân, giọng điệu này, làm sao có thể tiếp tục nói. Lại nói thêm, chỉ khiến mình khó chịu mà thôi.
Từ Quân Nhiên chỉ có thể cười cười, đổi chủ đề, đợi đến khi Lý Hoa Cường mang thức ăn lên, sau khi hai người ăn xong, Từ Quân Nhiên đứng dậy cáo từ rời văn phòng của Lý Bân.
Trở lại bên huyện ủy, Từ Quân Nhiên suy nghĩ một chút, nếu quả thực như Lý Bân nói, Quách Bằng Phi có công ty riêng, vậy nói không chừng Tào Tuấn Vĩ bên kia điều tra có chỗ sai sót, dù sao những năm này, có quá nhiều người vùng lên từ sự thấp kém, Từ Quân Nhiên rất rõ ràng, một người bán hoành thánh cũng có thể trở thành phú ông, càng không cần nói Quách Bằng Phi trong tư liệu của Tào Tuấn Vĩ, đẫ mất tích hai ba năm, nói không chừng tên này có kỳ ngộ gì đó, thật sự trở thành đại phú ông.
Nghĩ tới đây, Từ Quân Nhiên nhấc điện thoại lên gọi cho Cục chiêu thương.
- Xin chào, đây là Cục chiêu thương của huyện Nhân Xuyên.
Trong điện thoại là tiếng nói êm tai của Lý Tố Mai, cô mới ba mươi tuổi, đang là thời điểm phụ nữ có sức thu hút nhất, hơn nữa mấy năm vào nam ra bắc, trên người có sự từng trải không giống phụ nữ bình thường.
Từ Quân Nhiên nghe được tiếng của cô, có hơi thất thần, lập tức trấn định tinh thần mình một chút, bình tĩnh nói:
- Đồng chí Tố Mai, tôi là Từ Quân Nhiên.
- A, là bí thư Từ.
Lý Tố Mai sững sờ, lập tức vội nói:
- Bí thư ngài có chỉ thị gì?
Cô là tâm phúc của Từ Quân Nhiên, một tay Từ Quân nhiên đề bạt cô từ vị trí chủ nhiệm văn phòng tỉnh đến cục trưởng cục chiêu thương , tất nhiên hiểu bí thư Từ tìm mình nhất định có chuyện.
Từ Quân Nhiên ừ một tiếng:
- Tư liệu về công ty Watson, chỗ các cô có chứ?
Dựa theo quy định trước kia của Từ Quân Nhiên, cho dù trong huyện có nhà đầu tư nào đến, Cục chiêu thương nhất định phải có tư liệu của đối phương, đây cũng là vì phòng ngừa một vài kẻ lừa đảo đến huyện để ăn uống, dù sao đầu năm nay loại người gì cũng có, nếu thật sự gây ra việc chê cười như Vương Mãnh, thì không có cách thu hồi rồi.
Lý Tố Mai liên tục gật đầu:
- Có, có, tôi sẽ gửi qua cho ngài luôn.
Từ Quân Nhiên gật đầu, lúc này mới cúp điện thoại. Hắn vẫn rất tín nhiệm Lý Tố Mai, người phụ nữ này đủ thông minh, làm việc cũng rất có cách, bình tĩnh xem xét, làm thu hút đầu tư cần người khéo kéo mạnh vì gạo, bạo vì tiền như cô ấy.
Lý Tố Mai rất nhanh đã gửi những tư liệu kia đến chỗ Từ Quân Nhiên, Từ Quân Nhiên mở tập đựng tài liệu ra, lại có chút bất ngờ, trên tư liệu của Quách Bằng Phi rất rõ ràng, Ông ta thật sự có một công ty đầu tư. Không những thế, công ty còn có bản sao giấy phép, ở trên đó, tên của Quách Bằng Phi hiện rõ trong đấy, ngay cả tư liệu của thư ký cũng có.
Bình tĩnh xem xét, nếu nhìn từ tình hình trên giấy tờ, Quách Bằng Phi này tuyệt đối là ông chủ của một công ty lớn.
Nhưng, càng như vậy, Từ Quân Nhiên càng có chút không yên, hắn rất không hiểu, ông chủ có sự nghiệp lớn như vậy, vì sao Tào Tuấn Vĩ lại tra thành tên lừa đảo. Hơn nữa những hạng mục viết trên tư liệu này, Từ Quân Nhiên dùng ánh mắt của người đời sau xem xét, nhìn thế nào cũng cảm thấy có chút không đáng tin, giống như cố gắng che đậy.
Chỉ có điều, Từ Quân Nhiên biết, thứ đồ này bản thân đã trải qua lừa đảo như nước triều tẩy lễ, tất nhiên sẽ không tin tưởng. Nhưng đối với đám quan viên ngày nay, lại rất dễ mắc lừa, giống như Lý Bân, anh ta bây giờ, đối với thân phận của Quách Bằng Phi, tiên tưởng không chút nghi ngờ.
Đương nhiên, sở dĩ Lý Bân tín nhiệm thân phận của Quách Bằng Phi như vậy, chỉ sợ cũng vì có quan hệ của Lâm Hải bên trong, dựa vào cách nói của Lý Bân, Lâm Hải là một đứa trẻ rất kính trọng trưởng bối, cũng vì nguyên nhân Lâm Hải, lúc Lý Bân thu hút thương nghiệp đầu tư ở Lĩnh Nam mới quen biết Quách Bằng Phi.
- Nếu Quách Bằng Phi là kẻ lừa đảo, Lâm Hải biết sự tình không?
Trong đầu Từ Quân Nhiên lóe lên một suy nghĩ như vậy, đối với thân phận của Lâm Hải, cũng bắt đầu có chút nghi ngờ.
Những điều này đều là việc cần xác thực, nếu không trải qua xác thực, chỉ bằng một tư liệu, Từ Quân Nhiên nói Quách Bằng Phi là kẻ lừa đảo, chỉ sợ Lý Bân sẽ lập tức nói Từ Quân Nhiên vu oan, sau đó làm ầm chuyện này vào trong thành phố, lúc đó ngược lại là Từ Quân Nhiên vô lý, vì Từ Quân Nhiên không đem được chứng cứ nào chứng minh Quách Bằng Phi là kẻ lừa đảo.
Cho nên chuyện quan trọng nhất bây giờ, chính là điều ta rõ ràng về Quách Bằng Phi, nếu không nói gì người khác cũng không tin tưởng.
Nghĩ tới đây, Từ Quân Nhiên không nhịn được cười khổ, nếu chuyện này thực sự bị mình vạch trần, chỉ sợ người bên ngoài sẽ nói mình nhiều chuyện. Cho dù hắn hiểu, lăn lộn trên quan trường, đừng nói gì đến ngây thơ, tự nhiên, lương thiện, tốt đẹp,… đó đều là biểu hiện chưa trưởng thành. Người trên quan trường, mỗi người đều là khẩu Phật tâm xà, sau lưng thì có ý nghĩ xấu xa trong lòng. Nếu Lý Bân có cơ hội chiến thắng mình, tin rằng hắn sẽ không do dự.
Mà người làm quan, luôn không tùy tiện chấp nhận khuyên bảo của người khác. Nhất là lời khuyên bảo của quan viên đồng cấp. Tiếp nhận sự bày tỏ, ám chỉ của người khác, sẽ bị cho rằng là một loại biểu hiện không có năng lực. Vì thế lúc mình đến khuyên Lý Bân, anh ta sẽ cảm thấy mình dụng tâm kín đáo, vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể tự nghĩ cách giải quyết chuyện này với điều kiện tiên quyết không làm hại Lý Bân.
Ý chí của một lãnh đạo sẽ bị người khác chi phối sao? Việc lãnh đạo quyết định sẽ kiên trì tới cùng; cho nên dù là sai, hắn cũng sẽ kiên trì.
Cho nên, bây giờ Từ Quân Nhiên đã chẳng thể quan tâm chu toàn đến Lý Bân được rồi, nếu hắn muốn kiên trì với cách nghĩ của mình, vậy thì kiên trì đi, Từ Quân Nhiên cân nhắc rõ đạo lý này, dứt khoát để Lý Bân sống trong ảo tưởng của anh ta, đợi sau khi mình điều tra rõ là chuyện gì, lại nói với anh ta là được rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận