Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 603: Cậu em vợ tới rồi.

Không thể không nói, có rất nhiều chuyện trên quan trường chính là sự thỏa hiệp không ngừng. Anh lui một bước, tôi cũng lui một bước, là hai người có thể có được sự đồng thuận chung. Đấu tranh mãi mãi không phải chủ đề, gác lại bất đồng, tìm cách chung sống mới là lựa chọn đúng đắn.
Có sự ủng hộ của Bí thư Khương, vấn đề của cục Tài chính đã được giải quyết dễ dàng. Sáng ngày hôm sau, trong văn phòng Bí thư, Từ Quân Nhiên đưa ra gợi ý, Bí thư Khương thuận nước đẩy thuyền, lập tức tiến hành phê bình nghiêm khắc cục Tài chính. Ngôn từ có chút nghiêm khắc, cuối cùng kiến nghị để Chu Quang Minh đình chức điều tra. Còn Từ Quân Nhiên thì lại đưa ra ý kiến công tác của sở Tài chính tạm thời sẽ để Phó giám đốc sở đảm nhiệm. Bí thư Khương cũng tỏ vẻ ủng hộ, hai người kẻ hát người họa, khiến đám đông ủy viên thường vụ ai nấy đều ngây ra. Không hiểu hai người đối chọi gay gắt này vì sao lại đứng cùng một phe. Tình huống có chút kì lạ, cho dù có nghĩ sao cũng không ai nói ra.
Đám ủy viên thường vụ không nói, Trần Văn Cử lại cười gật gật đầu. Chủ tịch Từ quả nhiên là người thông minh. Cho dù là lúc nào, làm tốt quan hệ với nhân vật số 1 cũng là một chuyện rất quan trọng. Cho dù không hài lòng Bí thư Khương, nhưng phải cố hết sức không được để nhân vật số một mất hết quyền lực. Một khi xuất hiện tình huống đó, e rằng ngày tháng sau này sẽ là mầm mống tai họa.
Phải thừa nhận, một bộ máy đoàn kết hài hòa, có ý nghĩa rất quan trọng đối với sự phát triển của một địa phương. Giống như bộ máy của huyện Phú Lạc, sự bắt tay giảng hòa giữa Bí thư Khương và Từ Quân Nhiên, hàm ý, không chỉ là sự hòa hợp của nhân vật số một Đảng chính quyền, mà còn hàm ý, đó chính là mục đích chính của Huyện ủy Phú Lạc hiện tại chính là phát triển.
Trong thời gian mấy tháng tiếp theo, Từ Quân Nhiên và Bí thư Khương phối hợp ăn ý. Ngay cả lãnh đạo thành phố cũng dành cho huyện Phú Lạc sự khen ngợi.
Chuyện chính vụ công khai, Từ Quân Nhiên đã từng đề cập mấy lần với Bí thư Khương. Mặc dù Bí thư Khương cũng có hứng thú nhưng lại khá bảo thủ. Đối với ông ta, chuyện này vẫn nên đợi sau khi kết thúc đại hội đại biểu nhân dân rồi áp dụng thì tốt hơn. Dù sao hiện tại Từ Quân Nhiên vẫn chỉ là quyền của một Chủ tịch huyện. Một khi vì chuyện này mà trong huyện xảy ra sóng gió gì, ngộ nhỡ đại hội đại biểu nhân gặp trở ngại gì, thì sẽ rất phiền toái.
Ý kiến của người ta là ý kiến của hàng cán bộ lão luyện. Đương nhiên Từ Quân Nhiên không thể từ chối, đành tạm gác việc này lại.
Chẳng mấy chốc đã tới tháng 4 năm 1986, được cuộc bầu cử huyện Phú Lạc thông qua, Từ Quân Nhiên chính thức nhậm chức Chủ tịch huyện Phú Lạc, trong những ngày xuân về hoa nở, đường quan lại rộng mở, thật khiến người ta thỏa thuê mãn nguyện.
Trưa ngày 16, Từ Quân Nhiên bảo lái xe đưa mình tới thành phố gặp Phương Kiệt và bạn của anh ta. Buổi sáng họ bắt đầu xuất phát từ tỉnh thành Tân Châu, có lẽ lúc này cũng sắp tới thành phố Song Tề.
Đợi khoảng nửa tiếng ở khu tiếp giáp giữa huyện Phú Lạc và thành phố, hai chiếc ô tô Đức đỗ trước mặt Từ Quân Nhiên.
Phương Kiệt bước từ ghế phụ lái xuống, cung kính chào:
- Chủ tịch Từ.
Từ Quân Nhiên nở nụ cười, khoát khoát tay:
- Được rồi, chúng ta là người một nhà, không cần khách sáo như vậy.
Phương Kiệt từng có chút coi thường Từ Quân Nhiên, cho là hắn dựa vào Tào gia mới thăng tiến. Nhưng sau đó tiếp xúc nhiều, đám người Trần Hoành Đạt và Tào Tuấn Vĩ dần hé lộ thân phận của Từ Quân Nhiên. Lúc này Phương Kiệt mới biết, rốt cuộc Từ Quân Nhiên là người như nào. Cháu ngoại của đại lão ở thủ đô, giỏi giang trên thương trường, cán bộ trẻ tiền đồ rộng mở, thân phận nào cũng khiến Phương Kiệt thấy kinh ngạc, quan hệ với Từ Quân Nhiên cũng dần dần tốt đẹp lên. Đặc biệt là từ sau khi Từ Quân Nhiên chỉ bảo y hợp tác với Lâm Vũ Tình, mở vài cửa hàng ở tỉnh thành, thì càng khiến Phương Kiệt khâm phục vô cùng. Y cho rằng, có thể khiến cho người phụ nữ như Lâm Vũ Tình tình nguyện làm cái bóng sau lưng, Từ Quân Nhiên tuyệt đối có thể được gọi là nhân kiệt.
Phương Kiệt cười hehe, thoáng nhìn qua xe jeep của Từ Quân Nhiên, nói:
- Em nói chứ anh rể, anh thật mất giá quá, xe này có thể xứng với thân phận đại nhân Chủ tịch huyện anh sao?
Anh ta rất hợp ý với Lâm Vũ Tình, cứ đòi nhận Lâm Vũ Thanh làm chị, sau đó mặc nhiên trở thành cậu em vợ của Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên bất đắc dĩ lắc đầu:
- Một Chủ tịch huyện như tôi thì có thân phận gì, có jeep mà đi đã là tốt lắm rồi.
Sau đó hắn cười với người đàn ông khác vừa bước xuống xe:
- Hoan nghênh tới huyện Phú Lạc khảo sát đầu tư.
Đây là phó tổng giám đốc Phương Ứng Vật của tập đoàn Chính Đạt tỉnh thành, anh họ của Phương Kiệt.
Phương Ứng Vật hai tay nắm lấy tay phải của Từ Quân Nhiên, mỉm cười nói:
- Chủ tịch Từ khách sáo quá, có giao phó tôi đâu dám không tới.
Lúc này có một người đàn ông trung niên mặc âu phục gọn gàng bước xuống từ một chiếc xe phía sau, nghe Phương Ứng Vật giới thiệu là giám đốc Do, anh ta sẽ dẫn chuyên gia và đội tới toàn quyền phụ trách công tác khảo sát lần này.
Phương Kiệt vịn bả vai Từ Quân Nhiên vừa cười vừa nói:
- Anh rể, em và Ứng Vật tới chủ yếu là mời anh ăn cơm, tiện đi chơi tham quan luôn. Lần này chủ ý của anh thật không tồi, lợi nhuận của máy BP (máy nhắn tin, gọi điện có ăng ten đời cũ) quá cao. Mặc dù hiện tại chưa có nhiều người mua lắm, sau này chắc chắn sẽ rất nổi.
Phương Ứng Vật cũng nói:
Đúng vậy, Chủ tịch Từ, sau này có chỗ nào phát tài được thì nhớ đừng quên bảo cho Phương Kiệt và tôi nha.
Mặc dù Phương Kiệt không nói cho anh ta thân phận thật của Từ Quân Nhiên, nhưng anh ta cũng không phải kẻ ngốc, có thể thừa sức đoán ra thân phận của Từ Quân Nhiên không đơn giản. Vì thế lực muốn xây dựng quan hệ tốt với Từ Quân Nhiên. Hiện tại Từ Quân Nhiên còn đang trong giai đoạn phát triển, nếu lúc này có thể giúp đỡ hắn, sau này chắc chắn sẽ có được sự đền đáp xứng đáng. Cho nên lần này tới, trên thực tế anh ta đã quyết định, cho dù điều kiện huyện Phú Lạc chẳng ra sao, anh ta cũng sẽ bỏ ra chút tiền đầu tư.
Mấy người hàn huyên một lúc, Từ Quân Nhiên lên xe của Phương Kiệt, mọi người cùng ngồi nói chuyện, lái xe phía trước dẫn đường, vừa rồi Phương Kiệt đã nói, nhất định phải mời Từ Quân Nhiên ăn một bữa cơm ở quán sang nhất huyện Phú Lạc, coi như đền đáp việc hắn gợi ý mình bán máy BP. Từ Quân Nhiên cũng không khách sáo, giá trị một câu của mình đâu chỉ đáng mười ngàn. Sau này có lẽ cơ hội gặp gỡ nhau còn rất nhiều, xa cách quá lại thành ra không tốt lắm, giống như Phương Ứng Vật nói, chút tin tức của Từ Quân Nhiên khiến họ kiếm được tiền. Nếu tính ra, thì chẳng phải mấy bữa ăn có thể sánh bằng.
Ba chiếc xe chầm chậm tiến về phía trước. Hoàng Hải ngồi trong xe của Từ Quân Nhiên, ánh mắt thỉnh thoảng liếc qua kính chiếu hậu nhìn cảnh tượng Từ Quân Nhiên nói chuyện với hai nhà đầu tư, trong lòng lại rất khâm phục. Chủ tịch Từ này đúng là khác người, lãnh đạo thông thường gặp những nhà đầu tư này, chắc chắn sẽ phải khách sáo nịnh bợ người ta. Dù sao đó cũng là thần tài, nhưng Từ Quân Nhiên thì căn bản không có cảnh tượng đó, hắn không quá vội vã, mà lại là hai nhà đầu tư lái chiếc xe thể thao mấy chục ngàn kia hết lời mời Chủ tịch Từ ăn cơm.
Quán ăn của huyện Phú Lạc nhiều thế. Theo ý của Từ Quân Nhiên, mấy người tới khách sạn Trung Thạch, xuống xe, Phương Kiệt ngẩng đầu liếc nhìn, chau mày lại, quay đầu nói với Từ Quân Nhiên:
- Anh rể, anh nói xem nếu em mở một khách sạn ở huyện Phú Lạc thì sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận