Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 434: Phân công điều chỉnh.

- Bí thư Từ, cậu yên tâm, tôi trở về sắp xếp.
Cắn răng trong lòng, Cát Đại Tráng gật đầu nói với Từ Quân Nhiên. Còn các loại lời nói quân lệnh trạng cái gì, gã dứt khoát coi như mình không nghe thấy. Hiện giờ Cát Đại Tráng coi như hiểu được, Từ Quân Nhiên này căn bản không thể suy đoán theo lẽ thường, tuy rằng người này trông trẻ tuổi, nhưng thực tế cũng không hề thua kém so với lão hồ ly ngâm mình trong quan trường mấy chục năm, muốn so chiêu với hắn, gã quả thực phải cẩn thận một chút.
Từ Quân Nhiên căn bản không để ý suy nghĩ của gã, mình đã là người đứng đầu, vậy một số thời điểm, ở phương diện nào đó, người đứng đầu phải có năng lực của người đứng đầu.
Thấy Cát Đại Tráng còn chưa đi, Từ Quân Nhiên nhướng mày, nhàn nhạt hỏi:
- Chủ tịch xã Cát, còn chuyện gì khác không?
Cát Đại Tráng mắng thầm trong lòng, tên này rõ ràng đã suy đoán rõ ràng còn giả bộ hồ đồ, ông vội vàng đến đây tìm mày, chẳng lẽ mày không biết vì cái gì?
Bất đắc dĩ thở dài một hơi, Cát Đại Tráng thấp giọng nói:
- Bí thư, cái này, chúng ta có nên bớt chút thời gian thảo luận một chút vấn đề phân công công việc hay không?
Đây mới là mục đích thực sự gã đến tìm Từ Quân Nhiên hôm nay, dù sao người làm quan trong tay không có quyền lực cũng không phải chuyện gì tốt, đừng nói Cát Đại Tráng gã không chịu được, coi như là đám cán bộ chính quyền xã phía dưới cũng không chịu được, mọi người tập trung lại với nhau nguyên nhân cũng là vì công việc, nhưng hiện giờ quyền lực trong tay đều do Đảng ủy xã nắm giữ, bình thường những cán bộ xã như họ chỉ có thể uống nước xem báo trong phòng làm việc, đây cũng không phải cuộc sống mà mọi người mong muốn. Ngoài trừ những người ăn xong chờ chết, ai muốn cả ngày trông coi cái thùng rỗng.
Cát Đại Tráng cũng không có cách nào, nếu như không phải vì áp lực của những người này, gã làm sao có thể cúi đầu trước Từ Quân Nhiên. Thực sự không có cách nào, nguyên nhân bất kỳ cái vòng tròn nào có thể trở thành vòng tròn, cũng bởi vì mọi người đi theo người nào đó có thể đạt được lợi ích mà mình muốn từ người đó. Cát Đại Tráng rõ ràng, sở dĩ gã trở thành người đứng đầu chính quyền, có được thanh thế hiện giờ, một là vì lãnh đạo huyện cần một người đứng ra đối đầu với Từ Quân Nhiên, một mặt khác đó là rất nhiều người hi vọng sẽ đạt được thứ gì đó từ gã.
Nếu như vẫn không thể điều chỉnh phân công của xã mà nói, Cát Đại Tráng tin tưởng, không cần nửa tháng, tất cả mọi người chắc sẽ đầu nhập ngược vào Bí thư Đảng ủy Từ Quân Nhiên này rồi.
Điểm này, Từ Quân Nhiên còn rõ ràng hơn Cát Đại Tráng.
Từ Quân Nhiên nghe được lời Cát Đại Tráng nói, hắn nở nụ cười. Hắn sớm chờ đợi Cát Đại Tráng cầu tới cửa, sở dĩ vẫn không hề điều chỉnh phân công công việc, Từ Quân Nhiên đánh chủ ý này, dù sao công tác cơ sở và bên trên hình thái khác nhau, quyền uy của người đứng đầu như hắn, bất kỳ cán bộ lãnh đạo nào cũng không có.
Chẳng qua hắn cũng biết đạo lý thấy tốt thì lấy, dù sao Cát Đại Tráng cũng là Chủ tịch xã, người đứng thứ hai trong xã, nếu ép gã quá căng đến tai Huyện ủy, mặt mũi mình cũng khó coi, cho nên Từ Quân Nhiên thấy Cát Đại Tráng bày thái độ này cũng không nói gì nữa, cười gật đầu:
- Vậy thì tốt, chúng ta nghiên cứu một chút đi.
Công tác cơ sở khác với địa phương bình thường ở chỗ, công tác thôn trấn nhiều khi phần lớn chuyện đều là người đứng đầu và người đứng thứ hai định đoạt. Giống như công tác của xã Trường Thanh, nếu Từ Quân Nhiên và Cát Đại Tráng đồng ý, không người nào dám phản đối, cho nên phân công này nói là rất khó, trên thực tế chỉ là hai người thương lượng xử lý riêng.
Hai giờ sau, Cát Đại Tráng thỏa mãn rời khỏi phòng làm việc của Từ Quân Nhiên, trong lòng lại đánh giá Từ Quân Nhiên cao hơn vài phần, vị Bí thư mới tới này cũng không tồi nha.
Thôn trấn là một xã hội nhỏ, ngoại trừ không có quân đội ra, quốc gia có bao nhiêu chuyện, thôn trấn cũng không ít hơn, ban ngành thành viên muốn phân công cơ quan quản lý, cùng nhau quản lý ban ngành trấn, còn phải quản lý khu, quản lý thôn. Lúc phân công, vừa phải dựa theo chức vụ, dựa theo sắp xếp chữ, dựa theo nhu cầu, dựa theo năng lực, dựa theo quy củ, còn phải phối hợp gầy béo, cân đối tổng hợp. Dùng lời giải thích thông tục của các đồng chí, để cho mỗi người ít nhất có thể quản lý một chén hầm cách thủy tiền.
Chô nên, Từ Quân Nhiên và Cát Đại Tráng suy nghĩ phân công, dứt khoát để người nào cũng có lợi, khiến mỗi người đều được chỗ tốt nhất định, phân công này vừa tuyên bố, trên cơ bản thành viên ban ngành đều vui vẻ. Mấy Phó Bí thư đều có đường dây tắt, ngay cả Bí thư Ủy ban Kỷ luật không có chất béo nhất, Từ Quân Nhiên cũng phủ thêm cho gã vị trí Trưởng phòng Văn phòng xí nghiệp thôn trấn. Vi phạm lệ cũ chỉ có Chủ nhiệm quản lý nông nghiệp Lý Đại Chí, gã từ Chủ nhiệm quản lý nông nghiệp đề bạt thành Ủy viên Đảng ủy, không cần nắm công tác kinh tế nông nghiệp nữa, bình thường kinh tế nông nghiệp đều do một Phó Bí thư quản lý, một Phó Chủ tịch xã chuyên môn nắm giữ, nhưng bởi vì Lý Đại Chí quen thuộc nghiệp vụ, năng lực làm việc tốt, từ trước đến nay không sợ đắc tội người khác, Từ Quân Nhiên lại rất coi trọng công tác kinh tế nông nghiệp, người không có năng lực không thể nắm giữ, đồng thời gã cũng không muốn bỏ qua việc kia, để gã tiếp tục quản lý công tác kinh tế nông nghiệp.
Phân công này vừa nói ra trong hội nghị Đảng ủy, lập tức nhận được sự hoan nghênh của mọi người. Dù sao ai cũng không muốn mình không có quyền lực trong tay, tuy nói làm quan không nhất định là vì cầu tài, nhưng tối thiếu phải nói được là được, cán bộ không có quyền trong tay, ngay cả con chó cũng không bằng.
- Bí thư Từ, ngài đây là…
Hoàng Hải đi theo sau lưng Từ Quân Nhiên, vừa thận trọng đánh giá sắc mặt Từ Quân Nhiên, vừa nhỏ giọng phát ra nghi hoặc. Hiện giờ tất cả vận mệnh của gã đều liên hệ với Từ Quân Nhiên, không thể không để bụng chuyện này. Vốn quyền lực xã đều nằm ở phía Đảng ủy, nhưng Từ Quân Nhiên vừa thương lượng với Cát Đại Tráng như vậy, sau khi phân công điều chỉnh, lập tức trở thành hai bên chia thiên hạ, điều này khiến cho Hoàng Hải nghĩ thế nào cũng không rõ.
Từ Quân Nhiên mỉm cười, lắc đầu nói:
- Sớm muộn gì cũng phải phân chia, còn không bằng thuận nước giong thuyền. Đúng rồi, Tú Anh tới rồi sao?
Hắn đặc biệt sai Hoàng Hải gọi Thôi Tú Anh đến, là có chuyện muốn cô làm giúp.
Hoàng Hải liên tục gật đầu:
- Đến rồi đến rồi. Con nhóc kia vừa nghe nói là ngài tìm, buổi sáng đã đến rồi.
Khóe miệng Từ Quân Nhiên nổi lên nụ cười, đối với cô bé Thôi Tú Anh vẫn luôn giúp đỡ mình trong khoảng thời gian mình bị hiểu lầm, hắn ghi nhớ trong lòng, chỉ có điều lúc này muốn cô làm cho một chuyện, mặc dù hơi nguy hiểm, chỉ cần thành công, Thôi Tú Anh có thể bước vào con đường làm quan.
Tuy rằng hơi khác với lý tưởng muốn làm giáo viên của cô, nhưng Từ Quân Nhiên lại cảm thấy, nếu như một địa khu không phát triển kinh tế, cho dù giáo dục phát triển cũng không đến nơi nào. Dù sao cơ sở kinh tế quyết định kiến trúc thượng tầng, nói trắng ra là, nếu không có tiền mà nói, cho dù muốn làm giáo dục cũng khó như lên trời, đối với Từ Quân Nhiên hiểu rõ thiết bị hiện đại hóa đời sau thì rất rõ ràng, có nhiều thứ không phải dựa vào nhiệt tình là có thể giải quyết, thứ thật sự quyết định vận mệnh của một người, là những thiết bị hiện đại hóa kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận