Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 437: Đòn sát thủ.

Đối với một quan địa phương mà nói, chuyện gì có thể thu hút ánh mắt của ông ta, thu nhập tài chính không còn nghi ngờ gì nữa, đó chính là biện pháp tốt nhất.
Trên đường đến văn phòng của Tề Tam Thái, Từ Quân Nhiên nghĩ cả buổi, hắn rất rõ bản thân chỉ cần ở trước mặt của Tề Tam Thái nói ra chuyện muốn làm chợ nông sản, Tề Tam Thái khẳng định sẽ cho rằng bản thân đã đầu quân cho bên của Vương Trường Lâm, dù sao Bí thư Tề đối với tất cả những việc liên quan đến cải cách, vẫn luôn giữ thái độ hoài nghi, ông ta cho rằng đây là làm tư bản chủ nghĩa.
Vậy thì, biện pháp duy nhất, chính là bản thân đem ra thứ đủ để hấp dẫn Tề Tam Thái, khiến cho ông ta động lòng, khiến cho ông ta không thể không cho phép mình làm chợ nông sản.
Với tư cách đã từng là người đứng đầu, Từ Quân Nhiên hiểu rất rõ tâm lý của Tề Tam Thái, cái gọi là không quản lý việc nhà không biết củi gạo dầu muối đắt, thân làm quan một cái huyện nghèo, điều làm Tề Tam Thái nhức đầu nhất chính là thu nhập tài chính trong huyện. Nói không được dễ nghe, vợ chồng nghèo hèn trăm sự buồn bã, điều này đối với tâm tư của một người làm chính trị là giống nhau, không có tiền việc gì cũng không làm được, cho nên Từ Quân Nhiên lúc này mới nói chợ nông sản có thể khiến cho huyện Phú Nhạc gia tăng thu nhập tài chính.
Chu Trạch Thành ở bên cạnh sắp phát điên rồi, cái tên Từ Quân Nhiên này bị sao vậy, vốn đã nói rõ là để mình cùng Tam Tề Thái từ từ thương lượng rồi sau đó mới quyết định, không ngờ tới hắn lại nói ra, chẳng lẽ không sợ Tề Tam Thái trở mặt sao?
- Bí thưTề thư ký, chuyện này…
Chu Trạch Thành ngồi ở giữa hai người, một lúc mà vẫn không biết nên mở miệng như thế nào.
Tề Tam Thái khoát khoát tay, không để ý đến Chu Trạch Thành, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Từ Quân Nhiên, nói rất chân thành:
- Đồng chí Từ Quân Nhiên, cậu có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Giống như những gì Từ Quân Nhiên đoán, mặc dù đối với chuyện chợ nông sản có chút phản cảm, nhưng Tề Tam Thái lại cảm thấy rất có hứng thú với một câu nói có thể làm gia tăng thu nhập tài chính của Từ Quân Nhiên, ông ta rất ngạc nhiên, cái mà người trẻ tuổi này gọi là gia tăng thu nhập tài chính, rốt cuộc là chuyện gì.
Từ Quân Nhiên ngược lại không bối rối như những gì mà Chu Trạch Thành tưởng tượng, hắn chỉ điềm đạm cười bình tĩnh trả lời Tề Tam Thái:
- Cái chợ nông sản này, nói trắng ra chính là thay đổi phiên chợ nông thôn của chúng tôi đổi thành trường kỳ, dựa theo ý tưởng của tôi, tôi chuẩn bị thành lập ủy ban quản lý chợ nông sản ở xã Trường Thanh, chuyên môn phụ trách chuyện này.
- Bước đầu của ý tưởng, chợ nông sản của xã Trường Thanh chúng tôi, chuẩn bị dựng ở thôn Tân Hà, bởi vì nơi đó được tập họp quần chúng của ba thôn di dời tới, nhân khẩu tương đối đông, mặt khác bởi vì chính phủ xã dời tới thôn mới xây bên này, nơi đó trống ra một khoảng rất lớn, rất thích hợp để làm chợ.
Đối diện với sự nghi hoặc của Tề Tam Thái, Từ Quân Nhiên chậm rãi mà nói, không có chút nào vội vàng.
Chu Trạch Thành nhìn Từ Quân Nhiên, bỗng nhiên mở miệng hỏi:
- Vậy ý của cậu là, là muốn để hương thân tự mình đi bán hàng sao?
Từ Quân Nhiên lắc đầu:
- Không phải như ngài nghĩ đâu, tôi chuẩn bị ở trong chợ nông sản xây mười mấy cửa hàng bán lẻ, đến lúc đó có thể cho các cá nhân thuê để làm ăn. Mặt khác, theo cách nghĩ của tôi, đem toàn bộ chợ nông sản dựa theo phương pháp phân loại, chia thành mấy phần lớn, có chợ bán rau, chợ bán thịt cùng một số thứ khác…, đến lúc đó mỗi rạp dựa theo vị trí không giống nhau mà thu phí quản lý là được.
Chu Trạch Thành cũng không nói thêm, ông ta quay đầu nhìn về phía Tề Tam Thái đang trợn mắt há hốc mồm, bỗng nhiên mở miệng nói:
- Bí thư Tề, kỳ thực tôi cảm thấy, trong huyện của chúng ta cũng có thể làm được cái chợ nông sản này, ngài thấy thế nào?
Tề Tam Thái lâu vẫn chưa lên tiếng, ông ta tự biết nếu như sự tưởng tượng này của Từ Quân Nhiên trở thành sự thật, sẽ mang đến không chỉ một khoản thu nhập tài chính lớn, đồng thời cũng có thể kéo theo sự phát triển mạnh của xã Trường Thanh, còn về những gì mà Chu Trạch Thành nói, ý tưởng muốn ở huyện Phú Nhạc làm cái chợ nông sản này, ông ta thực sự không coi là thật, mà bình tĩnh xem xét. Tề Tam Thái sẽ không đem tiền đồ chính trị của bản thân đi mạo hiểm.
- Bí thư tiểu Từ, chợ nông sản này của cậu, có thể mang đến cho bà con trong xã bao nhiêu tiền lời?
Bạn cần đăng nhập để bình luận