Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 681: Tranh luận của thành ủy.

Bối Siêu Quần trong lòng chất đầy những bất mãn đã lâu, rốt cuộc vào lúc này cũng đã được thổ lộ, y gật gật đầu mà nói:
- Lời của đồng chí Hà Mai rất có lý, Từ Quân Nhiên làm như vậy tuy xuất phát điểm là tốt, nhưng trên thực tế đích thực tổn hại lợi ích của quần chúng nông dân, đem lợi ích của quần chúng nhân dân đi đánh cược, vì mong muốn bản thân thắng trong chính trị!
Nghe thấy những lời Bối Siêu Quần nói, Đoạn Thế Kiệt cau mày, lòng dạ của Bối Siêu Quần có chút nhỏ nhen, sao có thể chụp mũ lung tung cho người ta thế này chứ? Chẳng lẽ y không biết ai đứng sau Từ Quân Nhiên sao? Hay là, y đã nhận được tin tức gì đó?
Bối Siêu Quần trong lành lại đang nở nụ cười lạnh, y đương nhiên là biết rõ sau lưng của Từ Quân Nhiên có chủ tịch tỉnh Phương Trung Nguyên, nhưng y càng rõ một điều, ở thủ đô hiện tại thay đổi bất ngờ, thế lực phái bảo thủ đang chiếm thế thượng phong, Từ Quân Nhiên làm như vậy, khẳng định đã trở thành cái đinh ở trong mắt của phái bảo thủ, chỉ một chủ tịch huyện nho nhỏ mà thôi, những nhân vật lớn trong thủ đô tùy tiện hắt xì hơi một cái, là đã có thể khiến cho hắn cúi mặt rời đi. Cho dù Phương Trung Nguyên muốn trợ giúp Từ Quân Nhiên, một chủ tịch tỉnh như y, chẳng lẽ lại có thể đối nghịch với đại thế lực ở thủ đô hay sao?
Ý tứ của bí thư cùng chủ tịch thành phố hoàn toàn khác nhau, không khí trong phòng hội nghị lập tức trở nên căng thẳng.
Chủ tịch thành phố cùng phó bí thư rưởng phòng tuyên truyền đều mở miệng phê bình công tác của Từ Quân Nhiên, điều này đã có thể nói lên vấn đề rồi, cái này cho thấy ở trong thành ủy có một lực lượng không ủng hộ Từ Quân Nhiên tồn tại.
Nhận thấy không khí trở thành như vậy, Lý Đức Minh bộ trưởng tổ chức nghĩ một hồi rồi nói:
- Tôi không hoàn toàn tán thành ý kiến của đồng chí Hà Mai, tuy công tác của huyện Nhân Xuyên quả thật có vài chỗ còn chưa được, nhưng chúng ta sao có thể ở đây mà nói đồng chí Từ Quân Nhiên là kẻ đầu cơ chính trị bỏ qua lợi ích của nông dân chứ? Bây giờ không phải là thời đại đấu tranh giai cấp nữa rồi, chúng ta phải phân rõ thời đại. Không sai, tôi nghe nói rất nhiều người đang nghị luận, nói giá cả huyện Nhân Xuyên nhận thầu đất thấp hơn một chút, không ít người cảm thấy huyện Nhân Xuyên đang dùng lợi ích của nông dân mà kéo chiến tích cho mình. Nhưng, chúng ta phải hiểu rõ một chuyện, cái gọi là giá cả thấp ấy, đó là khi so sánh với đất khu vùng duyên hải phát đạt, hoặc là so với những khu phát đạt của tỉnh chúng ta.
Lý Đức Minh nhìn đám thường ủy bọn họ, giọng điệu và tâm tư nặng nề nói ra:
- Các đồng chí, tình trạng thành phố Đan Giang tất cả mọi người chúng ta đều rất rõ, huyện Nhân Xuyên là một nơi như thế nào, tôi cũng cũng không muốn nói nhiều. Một nơi nghèo khó đến mức đến tiền lương của nhân viên công chức trong huyện cũng không có để phát nữa, chúng ta còn có thể nói cái gì? Mỗi một năm tiền xóa đói giảm nghèo phát xuống dưới có bao nhiêu, mọi người đều biết, tôi cảm thấy chuyện này không phải là cái gì gọi là kiêu ngạo. Nói thật, mỗi lần vào tỉnh họp, nói đến huyện còn nghèo khó, tôi liền cảm thấy mặt nóng hừng hực, điều này nói lên gì nào, nói rằng công việc của chúng ta làm chưa tốt! Trước kia tôi không có cảm nhận rõ đến vậy, lần này sau chuyện huyện Nhân Xuyên nhận thầu đất, tôi xem như đã biết nhiều công việc làm còn chưa đủ, cũng không phải huyện nghèo không thể phát triển, mà là tư tưởng, quan niệm của chúng ta không phát triển, chuyện nhận thầu đất của huyện Nhân Xuyên mặc dù có chỗ này chỗ kia chưa toàn vẹn, nhưng, thông qua công việc này, ít nhất có thể giúp cho nông dân mấy xã trấn của huyện Nhân Xuyên không cần đến một năm cứu tế, cái này là chiến tích, ta cảm thấy đồng chí Từ Quân Nhiên có công với nông dân, hiện tại có nhiều nông dân đưa ra yêu cầu tiến hành nhận thầu đất, cái này đã đủ để chứng minh vấn đề này rồi.
Nghe thấy những lời của Lý Đức Minh, biểu cảm trên khuôn mặt của Đoạn Thế Kiệt lập tức thay đổi, ông ta không ngờ Lý Đức Minh như thế này mà lại tiên phong đứng về phía mình, phải biết rằng Lý Đức Minh con người này ở trong thành phố vẫn luôn là một người hàm súc, tuy nói hai người đều có quan hệ khá tốt với Phương Trung Nguyên, nhưng Lý Đức Minh trước ở trong thành phố đối với mình, vốn vẫn luôn là quan hệ không gần không xa. Hôm nay đứng về phía mình, đối với Đoạn Thế Kiệt mà nói, là một thuốc trợ tim.
- Đồng chí Đức Minh nói rất có lý, mọi người cùng nói cách nhìn của mình đi.
Đoạn Thế Kiệt cười cười, nói với mọi người, nếu như Lý Đức Minh tỏ thái độ ủng hộ mình, cho thấy chuyện này khẳng định vẫn có thể nói tiếp được, lòng tin của y đã gia tăng không ít rồi.
Hà Mai lúc này lại một lần nữa mở miệng mà nói:
- Bí thư Lý nói đích thực có đạo lí riêng của nó, nhưng huyện Nhân Xuyên không theo chính sách của trung ương và chỉ thị của cấp trên, tự mình làm ra chuyện bao thầu đất thế này, chính bản thân đã tồn tại vấn đề rồi, nói lên rằng đồng chí Từ Quân Nhiên ở trên phương diện tính kỷ luật của tổ chức tồn tại sự sai phạm nghiêm trọng, quần chúng huyện Nhân Xuyên hiện tại là tình cảm đám đông bộc phát, tôi cảm thấy nếu như chuyện này không giải quyết tốt, nói không chừng sẽ xảy ra vấn đề đó!
Cho tới bây giờ, ở trong hội nghị thường ủy đã hình thành hai ý kiến hoàn toàn bất đồng, những người ủng hộ Từ Quân Nhiên cũng có, người phản đối Từ Quân Nhiên cũng có. Quan điểm của hai bên đối lập, ai cũng tự mình tranh chấp.
Ý kiến của bí thư thành ủy và chủ tịch thành phố đối lập với nhau, đây chính là một vấn đề rất mâu thuẫn, đám thường ủy bọn họ làm thế nào hòa hảo đã là một vấn đề nan giải rồi, hôm nay Hà Mai cùng Lý Đức Minh hai người lại giơng cờ tiên phong đứng ra, điều này càng làm cho đám thường ủy bọn họ lộ vẻ do dự, dù sao nếu như lên tiếng tiếp theo, thì tất nhiên phải lựa chọn một bên để đứng cùng, đến lúc đó tuy quan hệ tốt với thế lực một bên, nhưng lại đắc tội một bên còn lại.
Đám thường ủy ở trong thành phố không phân ranh giới rõ ràng giống như đám thường ủy ở cấp huyện, đến cấp độ như bọn họ rồi, rất nhiều chuyện đều có chủ kiến của mình, ai lại không có một hay hai bên chống đỡ, không có người chống lưng phía sau thì leo lên được vị trí hiện tại rồi, bọn họ cần phần nhiều thời gian là để cân nhắc chuyện lợi và hại.
Nhìn thấy bộ dạng do dự của đám thường ủy, Bối Siêu Quần lập tức hiểu được, sự tình đã phát triển theo hướng mà chính mình không hề ngờ tới, y sở dĩ có cam đảm biểu thị ý kiến phản đối một cách rõ ràng trong chuyện này, chính là việc này không có văn kiện của trung ương ủng hộ, mặc dù nói trong tỉnh vẫn chưa có biểu lộ thái độ, nhưng cũng không có tỏ thái độ loại bỏ chuyện này, mới khiến cho những người phía dưới không dám dễ dàng chọn đội để đứng cùng. Dù sao những lãnh đạo thành ủy này mỗi người đều là người thông minh, mọi người không thể nào dễ dàng tỏ thái độ ủng hộ Đoạn Thế Kiệt được.
Đoạn Thế Kiệt cũng rất hiểu đạo lý này, đám thường ủy bọn họ sau cùng sẽ tỏ thái độ thế nào, ông biết rõ đây là một việc không dễ dàng để nói trước. Phải biết rằng bây giờ lĩnh vực tư tưởng ở Trung Hoa va chạm rất là kịch liệt, phe cải cách cùng phái bảo thủ cạnh tranh, càng ngày càng nghiêm trọng, Đoạn Thế Kiệt sở dĩ chọn ủng hộ Từ Quân Nhiên, ngoài bởi vì Phương Trung Nguyên dặn dò, thì điều còn quan trọng hơn là, là y cảm thấy, cải cách chính là con đường mà Trung Hoa nhất định phải đi qua, bất kể tranh đấu như thế nào, bên trên sẽ không ngồi nhìn dân chúng ăn không đủ no, có cái tiền đề này rồi, Đoạn Thế Kiệt tin tưởng, mình bây giờ ủng hộ Từ Quân Nhiên làm nhận thầu đất, ngày sau tất nhiên sẽ thu hoạch lợi ích chính trị to lớn, nói cho cùng, y là vì muốn đầu tư về sau.
Cho dù là Bối Siêu Quần hay là Đoạn Thế Kiệt, bọn họ đều có tính toán riêng, nếu không thì dựa vào cái gì mà vì một Từ Quân Nhiên mà ra mặt tranh đoạt ở trong hội nghị thường ủy.
Bộ trưởng thống chiến Long Quốc Chấn là một người đàn ông 36-37 tuổi, anh ta có anh em đồng hao là phó chủ tịch tỉnh trong tỉnh, mấy năm nay phát triển rất không tồi, có cái này anh em đồng hao ủng hộ, anh ta ở đây thành phố Đan Giang nói chuyện cũng coi như có trọng lượng, lúc này thấykhông có người nói chuyện, ho khan một tiếng nói ra:
- Về chính sách nhận thầu đất ở huyện Nhân Xuyên, trong tỉnh có chỉ thị, ý tứ trăm nhà đua tiếng trăm hoa đua nở, tôi tin tưởng mọi người đều hiểu. Có điều tôi cảm thấy, thành phố chúng ta có phải nên cân nhắc đến một vấn đề thực tế, chuyện này nhất định phải khống chế ở trong phạm vi nhất định, một chuyện nhận thầu đất đã khiến cho huyện Nhân Xuyên trở thành điểm nhiệt thảo luận của báo chí TV, tình hình bây giờ không rõ, cấp trên không có văn kiện xuống, mù quáng mà khuếch trương quy mô lớn, thật sự đối với quần chúng hữu ích sao?
Những lời của Long Quốc Chấn khiến cho lòng dạ Đoạn Thế Kiệt lập tức run lên, cho tới nay, với tư cách là người đứng đầu bộ thống chiến thành ủy, tuy nói Long Quốc Chấn không hoàn toàn đứng về phe mình, nhưng là phần lớn thời gian, đối với ý kiến của Đoạn Thế Kiệt, Long Quốc Chấn đều tỏ vẻ ủng hộ, nhưng không ngờ tới bây giờ ở trong chuyện này của Từ Quân Nhiên lần này, Long Quốc Chấn lại đứng ở phe đối lập với mình.
Đối với người bạn liên minh Long Quốc Chấn, Đoạn Thế Kiệt vẫn luôn rất xem trọng, dù sao anh ta có một thân thích là lãnh đạo tỉnh, rất nhiều quan điểm của anh ta cũng là đại biểu cho ý tứ của vị lãnh đạo kia. Nếu như ngay cả anh ta cũng phản đối Từ Quân Nhiên làm thầu đất ở huyện Nhân Xuyên, vậy thì trong tỉnh đối với chuyện nhận thầu đất này, chỉ sợ cũng tồn tại rất nhiều ý kiến phản đối. Ít nhất, cái vị anh em kia của Long Quốc Chấn, 89% ở phái bảo thủ.
Trong lòng thầm nhẩm suy tính tình trạng hiện tại ở trong hội nghị thường ủy, Đoạn Thế Kiệt chợt phát hiện, ở trong chuyện của huyện Nhân Xuyên, chỉ sợ lực cản không nhỏ.
- Lời của bộ trưởng Long vừa nói đáng cho chúng ta suy nghĩ sâu hơn.
Bối Siêu Quần vừa thấy cơ hội là mở miệng, y vốn cũng không ngờ rằng đến Long Quốc Chấn cũng ra mặt phản đối chuyện này, trong lòng lúc này đã vui cười nở hoa rồi, dù sao ngay cả đám vẫn có xu hướng ủng hộ Đoạn Thế Kiệt, Long Quốc Chấn đều đã phản đối chuyện chính sách mở rộng nhận thầu đất của huyện Nhân Xuyên, xem ra hôm nay mình phải hung hăng áp chế uy phong của Đoạn Thế Kiệt.
Bí thư Thành phố Đan Giang khu Cửu Tinh Diệp Tu cũng là thành ủy thường ủy, tuy nhiên tên xếp chót nhất, nhưng cũng có chút ít địa vị.
Cũng vì nguyên nhân này, đối với chủ tịch huyện Từ Quân Nhiên, Diệp Tu rất không hài lòng, y cảm thấy người trẻ tuổi như Từ Quân Nhiên quá biết chịu khổ rồi, không lo phát triển kinh tế, lại thường nghĩ cách biến tướng, cầm lợi ích của dân chúng làm tiền đặt cược, như vậy thật không tốt.
Nhìn thấy Long Quốc Chấn cùng Bối Siêu Quần đều lên tiếng, y cũng mở miệng nói ra:
- Tôi đồng ý với ý của của chủ tịch thành phố Bối, tuy nói chính sách nhận thầu đất của huyện Nhân Xuyên lấy được những thành tích nhất định, nhưng, chúng ta phải nhìn thấy đây là một cách làm không có bất cứ văn kiện nào của quốc gia phát xuống, một mình tiến hành. Tôi cho rằng lựa chọn dùng phương thức như vậy đối với đất đai tiến hành vận tác, sẽ cực kì giảm xuống tính tích cực trồng lương thực của nông dân, nếu như nông dân cũng không trồng lương thực nữa, lương thực của quốc gia phải làm sao bây giờ? Hơn nữa, nông dân đều suy nghĩ từ trong nhận thầu đất thu lợi, kéo dài như thế, nông thôn sẽ loạn lên.
Đoạn Thế Kiệt thở dài một hơi, những ý kiến phản đối cứ người này nối tiếp người kia, dường như Từ Quân Nhiên đã trở thành tội nhân số một của huyện Nhân Xuyên.
Nhìn thấy trong phòng họp, đám thường ủy bọn họ mỗi người đề có biểu cảm bất đồng, Đoạn Thế Kiệt từ từ nâng chén trà lên, uống một ngụm rồi lại một ngụm, trong lòng dần dần qua chồng chất lửa giận.
Ông ta không phải không thừa nhận, sức khống chế hội nghị thường ủy của mình cũng không lớn như mình tưởng, ít nhất từ tình hình hôm nay trong buổi họp thường ủy, ủng hộ huyện Nhân Xuyên mở rộng toàn diện chuyển nhượng đất đai chỉ sợ không nhiều lắm, cũng không nhiều như mấy ngày trước ở trong hội nghị báo cáo kinh nghiệm để cho Từ Quân Nhiên lên tiếng.
Chính vào lúc đó, một giọng nói từ từ vang lên:
- Để tôi nói vài lời vậy.
Tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, ngẩng đầu nhìn về phía người đang nói, lại không hẹn mà tất cả đều cảm thấy không khí nghiêm túc bao trùm.
Đoạn Thế Kiệt cũng sửng sốt, sau một hồi lâu mới cười nói:
- Chính ủy Hồ, mời anh nói.
Người vừa nói đại khái bốn mươi mấy tuổi, mày rậm mắt to, dáng ngồi thẳng, ăn mặc quân trang màu xanh lá.
Thường ủy thành ủy, chính ủy Hồ Ái Quốc quân phân khu thành phố Đan Giang.
Hồ Ái Quốc con người này ở trong hội nghị thường ủy, vẫn luôn là duy trì trung lập, ai cũng không biết y sẽ nói cái gì.
Nhìn thoáng qua Đoạn Thế Kiệt, Hồ Ái Quốc bình tĩnh nói:
- Chính tôi đã từng đi lính ở huyện Nhân Xuyên, phải nói tôi đối với nơi đó tình hình cũng hiểu biết đôi chút, tôi muốn nói một chút nhận thức của tôi đối với huyện Nhân Xuyên.
Y bóp tắt đầu mẩu thuốc lá trong tay mình trong cái gạt tàn thuốc, nhìn mọi người chậm rãi nói:
- Từ khi tôi đi lính ở huyện Nhân Xuyên, đất đai của huyện Nhân Xuyên đã nổi danh không thể nuôi sống người. Huyện Nhân Xuyên nghèo đến thế nào, lúc trước ta ở bên đó tham gia quân ngũ đã hơn hai mươi năm về trước, vào lúc đó lãnh đạo huyện ủy đã nghĩ rất nhiều phương pháp xử lý, nhưng cuối cùng đều đã thất bại. Hiện tại xem ra, không thể không nói quan niệm của chúng ta thật sự là quá có vấn đề. Huyện Nhân Xuyên là một nơi như thế nào? Đó là huyện nghèo, là nơi mỗi năm dựa vào tiền xóa đói giảm nghèo quốc gia mới có thể duy trì. Giống như đồng chí Long Quốc Chấn nói đó, làm một cán bộ lãnh đạo, trên mặt của đám lãnh đạo thành ủy chúng ta cũng đều thấy thẹn!
Nhìn thoáng qua Long Quốc Chấn, Hồ Ái Quốc nói tiếp:
- Đương nhiên, huyện Nhân Xuyên cũng tồn tại một vài điều không thỏa mãn lòng người, tồn tại vấn đề này vấn đề kia, rất ít người xuất hiện tham ô tiền xóa đói giảm nghèo, với tư cách bản thân tôi mà nói, tôi thẹn trong lòng đấy, chẳng lẽ chúng ta bằng lòng ăn tiền cứu tế sao? Không phải, chúng ta cũng hy vọng nông dân của huyện Nhân Xuyên có ngày tháng tốt đẹp. Đồng chí Từ Quân Nhiên của huyện Nhân Xuyên phổ biến chính sách nhận thầu đất để cho tôi từ đó thấy được hy vọng huyện Nhân Xuyên sẽ thoát khỏi nghèo khó, từ tình hình của mấy nơi làm thí điểm có thể thấy được, từ khi làm nhận thầu đất, phần lớn quần chúng nghèo khó đều có thể không hề dựa vào tiền xóa đói giảm nghèo để mà sinh sống, đây là chuyện mà chúng ta trước kia nghĩ cũng không dám nghĩ, Từ Quân Nhiên bất kể nói thế nào, đối với việc này cậu ta làm rất ngon lành. Cái gì là chiến tích? Tôi cho rằng cái này là chiến tích. Có thể dẫn đầu nông dân thoát bần trí phú, cái này là thật sự chiến tích, thành tích này so với những thứ khác bất cứ là cái gì cũng quan trọng hơn. Có lẽ có người không cho là như vậy, nhưng cá nhân tôi cho rằng cái này là chiến tích, nếu nông dân toàn huyện Nhân Xuyên đều có thể giống như những xã trấn làm thí điểm kia không cần dựa vào tiền xóa đói giảm nghèo, nếu như vậy cũng coi như sai lầm, tôi tình nguyện cũng đi phạm sai lầm như vậy. Cho nên đối với việc này, tôi ủng hộ ý kiện của bí thư Đoàn, tốt nhất là toàn huyện Nhân Xuyên thậm chí toàn thành phố chúng ta đều phổ biến biện pháp nhận thầu đất.
Là một thường ủy rất ít lên tiếng ở hội nghị thường ủy, những lời này của Hồ Ái Quốc làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy bất ngờ, không ngờ một đồng chí chính ủy quân phân khu, còn có lời giải thích phân tích như vây. Hoặc là nói, chẳng lẽ y thật sự chỉ là bởi vì cảm thấy chuyện này rất tốt nên mới ủng hộ Đoạn Thế Kiệt?
Tân nhiệm phó chủ tịch thành phố thường vụ Chu Hồng Quân nhẹ nhàng đem Laptop khép lại, nâng cốc trà lên uống một ngụm, thấm giọng một cái rồi mới lên tiếng:
- Chính ủy Hồ nói rất hay, thời đại đang phát triển, xã hội cũng đang tiến lên. Tuy nhiên chúng tôi hiện tại không thể khẳng định chuyện nhận thầu đất này nhất định là đúng, dù sao cũng không có văn bản tài liệu ở trên chỉ thị. Nhưng hiện nay chúng ta có thể thấy kết quả, mấy xã trấn làm thí điểm của huyện Nhân Xuyên, thông qua nhận thầu đất giúp đưa tới số lượng lớn các nhà đầu tư, hơn nữa giải quyết vấn đề nan giải dựa vào tiền xóa đói giảm nghèo để sinh hoạt, tôi cảm thấy đối với chúng ta mà nói, cái này cũng đã đủ rồi.
Nhìn Đoạn Thế Kiệt, Chu Hồng Quân bình tĩnh nói:
- Huyện Nhân Xuyên toàn diện mở rộng nhận thầu đất, tôi tán thành.
Ngoài dự đoán mọi người, thật là ngoài dự đoán mọi người, tất cả mọi người đều không ngờ tới, vị phó chủ tịch thành phố thường vụ này mới tới thành phố Đan Giang không đến một tháng, lại đang ở vào thời điểm mấu chốt này tỏ thái độ ủng hộ Từ Quân Nhiên, chẳng lẽ nói ông ta cũng dựa hướng bí thư thành ủy Đoạn Thế Kiệt rồi hả?
Phải biết, Hồ Ái Quốc cùng Chu Hồng Quân vẫn luôn là phái trung lập trong hội nghị thường ủy thành ủy thành phố Đan Giang, hai người một người là đại biểu quân đội, một người thì mới nhậm chức thành ủy thường ủy, ngày bình thường họp hội nghị thường ủy, bọn họ hoặc là tỏ thái độ theo phía đông, hoặc là dứt khoát trực tiếp bỏ quyền lựa chọn, nhưng hôm nay lại nhao nhao tỏ thái độ đứng ở bên Đoạn Thế Kiệt, thật là làm cho người ta cảm thấy rất khó hiểu.
Không chỉ có như thế, hai người bọn họ trực tiếp tỏ thái độ như vậy, lập tức sẽ khiến cho cục diện hội nghị thường ủy có sự thay đổi, trước khi Đoạn Thế Kiệt đang ở cục diện thân cô thế cô lập tức liền biến thành mọi người thế lực ngang nhau, điều này làm cho Bối Siêu Quần trăm mối vẫn không có cách giải, y thật sự là không thể hiểu và giải thích được, hai vị này rốt cuộc có chỗ nào không được đúng cho lắm, sao bỗng nhiên vào lúc này lại nhất trí với Đoạn Thế Kiệt?
Không thể không thừa nhận, đã có Hồ Ái Quốc cùng Chu Hồng Quân hai người bọn họ ủng hộ, vốn là Đoạn Thế Kiệt đang ở cục diện hạ phong lập tức trở nên khác rồi, dù sao bí thư thành ủy mới là người đứng đầu, khi mà cục diện mọi người giằng co không xong, vẫn là không có ý đắc tội người đứng đầu, đám thường ủy bọn họ nhao nhao lên tiếng tỏ vẻ ủng hộ ý kiến của Đoạn Thế Kiệt.
Đây là thái bộ bình thường trên quan trường, có thể làm đến vị trí như hôm nay, không có một người nào là kẻ ngốc cả.
Nhận thấy tất cả mọi người tỏ vẻ ủng hộ ý kiến của mình, Đoạn Thế Kiệt khẽ mĩm cười nói:
- Mọi người đối với những chuyện xảy ra với huyện Nhân Xuyên mà tiến hành tranh luận là chuyện tốt, nó cho thấy tất cả mọi người đều dùng thái độ chịu trách nhiệm đối đãi với chuyện nhận thầu đất này, nếu như đã đại đa số đồng chí đều ủng hộ việc huyện Nhân Xuyên toàn huyện tiến hành công tác nhận thầu đất, tôi xem việc này cứ để cho bọn họ đi làm đi, nếu như có thể đạt được một ít kinh nghiệm, cái này không chỉ có tốt với thành phố chúng ta, mà còn đối với sự phát triển kinh tế của toàn tỉnh đều rất có ý nghĩa.
Y hiện tại đã hiểu rõ rồi, mình đã cùng Từ Quân Nhiên cột trên cùng một chiếc thuyền rồi, chỉ cần Từ Quân Nhiên có thể khiến cho huyện Nhân Xuyên phát triển, mình mới thực sự xem như là vô tư.
Bối Siêu Quần sắc mặt âm trầm, đã đến bước này, y đương nhiên cũng hiểu rõ sự tình đã vượt ra khỏi sự khống chế của y, đại thế đã mất, y cho dù có ý kiến gì cũng vô dụng, có điều Bối Siêu Quần cũng không phải người dễ dàng nhận thua như vậy, nhìn thoáng qua Đoạn Thế Kiệt, lạnh lùng nói:
- Nếu như ý kiến của mọi người đều là như vậy, vậy thì tôi phục tùng ý kiến của tổ chức. Có điều, tôi vẫn giữ nguyên ý kiến của mình.
Long Quốc Chấn cũng mở miệng nói:
- Tôi cũng vậy giữ nguyên ý kiến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận