Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 570: Bí thư cũng biết tính toán.

Trong phòng bí thư huyện uỷ, Từ quân Nhiên ngồi đối diện bí thư Khương.
- Bí thư, đây là cách nghĩ của tôi, ngài xem rồi sửa đổi một chút.
Từ Quân Nhiên khách sáo nói với bí thư Khương. Đưa bản kế hoạch tóm tắt những suy nghĩ của bản thân liên quan đến cục chiêu thương cho bí thư Khương.Dù thế nào đi nữa, chuyện lớn như thế phải nhờ huyện uỷ đứng ra giúp đỡ.
Bí thư Khương bình tỉnh như không có việc gì, cầm bản kế hoạch lên xem, một hồi lâu mới từ từ bỏ xuống rồi đưa tay xoa huyệt thái dương mình, lúc này mới thản nhiên nói:
- Chuyện này, hay là tôi đem sang hội nghị thường uỷ thảo luận một chút xem sao.
Ông ta cũng không phải đần độn, tuy rằng xem cũng không biết trong hồ lô của Từ Quân Nhiên bán thuốc gì, nhưng bí thương Khương cũng biết, cục chiêu thương này tuyệt đối không đơn giản như vậy, không chỉ là tăng thêm một ngành, quan trọng ở đây chính là do Từ Quân Nhiên đề xuất.
Bí thư Khương tuy là nói không hiểu gì về kinh tế nhưng lại hiểu rất rõ đạo lý, sự việc bất thường ắt có uẩn khúc. Từ Quân Nhiên xem trọng việc này như vậy, hiển nhiên phải có lợi lớn.
Đã như thế thì không thể để Từ Quân Nhiên đoạt hết mọi của ngon chứ.
Trong thâm tâm Từ Quân Nhiên mắng ông ta là Lão Hồ Ly, ngoài miệng thì nói rất dễ nghe là đến hội nghị thường uỷ để bàn bạc, nhưng thực tế thì hắn hiểu rất rõ, tầm ảnh hưởng của bản thân đối với hội nghị rất ít, thêm vào đó, mình đắc tội với không ít người. Nếu như đem đến hội nghị thường uỷ thì đề nghị này có 8, 9 phần là không được chấp nhận rồi.
Dù sao thì bọn thường uỷ chắc chắn sẽ không thích đề nghị của Từ Quân Nhiên được thông qua, vì cục chiêu thương này sẽ khuếch đại tầm ảnh hưởng của hắn trong huyện.
Đây cũng chính là khúc mắc khó gỡ nhất. Chính đàn địa chấn của huyện Phú Lạc mang đến một kết quả khá phiền toái. Tuy thế lực này trên cơ bản đều bị thanh trừ hết rồi, khiến thế lực khắp nơi trong huyện đã tiến hành tẩy bài lần thứ nhất, nhưng đồng thời cũng làm thế lực mới nảy sinh và đều có cái phông và kẻ đứng sau. Từ Quân Nhiên đương nhiên cũng sẽ mất đi sức ảnh hưởng ban đầu. Đây cũng là lý do vì sao thời gian gần đây, hắn luôn giữ thái độ khiêm tốn, nhẹ nhàng.
Từ Quân Nhiên không sợ chạm trán, đấu tranh nhưng cái ý nghĩa đấu tranh này đối với hắn mà nói càng không phải là sự cam tâm tình nguyện.
Bản chất của quan trường là làm việc, chứ không phải là lật đi lật lại rồi ngừng đấu tranh. Thân làm người đứng đầu một huyện, hắn hiểu rõ bản thân nên làm gì, xây dựng kinh tế là chìa khoá chính cần coi trọng, chú ý, còn những chuyện khác đều có thể thương lượng được.
Nhưng, lão hồ ly họ Khương kia đã bày ra bộ mặt không can hệ đến vậy, thì Từ Quân Nhiên thấy nên cho lão chút lợi lộc.
Lôi bao thuốc ra, tự mình châm lấy một điếu. Từ Quân Nhiên rít một hơi, từ tốn nói với bí thư Khương:
- Bí thư, có một chuyện cần báo cáo với ngài, cục chiêu thương này đã rất phổ biến bên phía vùng duyên hải rồi, nhưng tỉnh ta tạm thời vẫn chưa bị chiếm rộng. Tôi nói thế này nhé, cái bộ này không phụ trách gì khác ngoài việc kéo đầu tư từ bên ngoài vào cho huyện chúng ta. Nếu may mắn nói không chừng có thể khiến huyện chúng ta trở thành khu vực thu hút các xí nghiệp đầu tư nước ngoài lớn nhất.
Với kinh nghiệm quan trường mưa gió bấy lâu, với lão quan liêu giảo hoạt đến độ làm không để lại dấu tay này mà nói, cái gì hấp dẫn ông ta nhất?
Không nghi ngờ gì nữa, chỉ có thể là thăng quan tiến chức mà thôi.
Quả nhiên, không ngoài dự đoán, nghe thấy Từ Quân Nhiên nói thế, sắc mặt bí thư Khương biến đổi hẳn. Nếu như ông ta vừa mới có bộ dạng không nhanh không chậm, khoan thai thoải mái thì thoắt cái giờ đã có chút vội vã, nhất là ánh mắt cũng biến đổi đến mạnh mẽ, ác liệt. Nếu như huyện Phú Lạc thật sự có thể kéo đầu tư bên ngoài vào, trong tình thế trước mắt có thể là chiến tích lớn, so với mấy cái báo cáo sai về tăng trưởng kinh tế bao nhiêu phần trăm thì tác dụng hơn nhiều lần.
Dù sao cái chức bí thư huyện uỷ này có bao nhiêu của cải ông ta tự mình rõ nhất, phải nói là đấu đá quan trường bí thư Khương rất có lòng tin, nhưng nếu nói đến xây dựng kinh tế, trong lòng những lão đồng nghiệp rất rõ chính mình cơ bản là không liệu được.
Khỏi phải nói, Từ Quân Nhiên hắn mấy lần báo cáo công việc với mình, miệng nói ra cái gì mà có thể phát triển, cái gì mà điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, đại loại là những ngôn từ đấy, bản thân chính ông nghe cũng chả hiểu gì, chỉ là đồng ý đại mà thôi.
Nay, Từ Quân Nhiên lại đề xuất cải cách cho cục chiêu thương này, nếu thật như lời hắn nói, có thể kéo nguồn lợi từ bên ngoài vào, vậy cái sổ ghi chép công lao của ông dày thêm chút đỉnh rồi.
Đối với cơ hội này, Bí thư Khương không thể bỏ qua.
Ngẩng đầu nhìn thoáng Từ Quân Nhiên, ông ta ra bộ do dự một lát:
- Việc này, ngược lại là một chuyện tốt, dù sao thì nó cũng có lợi cho sự phát triển của huyện chúng ta, như lời thủ trưởng tối cao nói vậy, bất kể là mèo mun hay mèo trắng, bắt được chuột mới là con mèo tốt mà.
Nghe ông ta xoay chuyển lời nói, Từ Quân Nhiên mỉm cười nói:
- Đương nhiên, đây chỉ là cách nghĩ chưa thành thục, tôi sẽ đem tài liệu cho ngài tham khảo chút, nếu như ngài thấy có thể làm thì chính thức thảo ra mà báo cáo, tôi ở hội nghị Thường Uỷ nhất định sẽ dốc sức ủng hộ ngài.
Hắn cũng không có cách nào khác, bí thư Khương này rõ ràng là một con cáo già, bản thân mình nếu như không đưa cho ông ta chút lợi lộc chắc ông ta cũng chả toàn tâm toàn ý mà động tay động chân đến chuyện này, cho nên Từ Quân Nhiên đành sẽ nhường cho ông ta phần công lao đề xuất, lão bí thư tỉnh này tốn công mà chẳng tốn sức tý nào.
Quả nhiên, bí thư Khương nghe xong lời của Từ Quân Nhiên, cuối cùng cũng lộ cái đuôi cáo, cười ha hả nói:
- Tốt lắm, cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ xem kỹ lưỡng.
Trong cơ quan lăn lộn bao năm trời, Bí thư Khương đương nhiên cũng ‘nghe tiếng đàn mà biết nhã ý’ hiểu rõ Từ Quân Nhiên cố ý dâng công lao cho mình, người ta đều đem những gì làm được viết vào bản kế hoạch này. Nếu ông ta không thèm để ý đến thì thật sự mà nói là cũng không được thông qua rồi. Cho nên, bí thư Khương đã quyết định chủ ý nên làm thế nào rồi.
Ngày hôm sau, hội thường uỷ huyện uỷ đúng hạn tổ chức, bí thư Khương đề xuất đề tài thảo luận của ngày hôm nay là bàn bạc về việc tăng thêm một cục chiêu thương trong huyện.
Vượt ra ngoài dự liệu của Từ Quân Nhiên chính là Bí thư Khương không đem công lao này làm của riêng, mà là ông ta và Từ Quân Nhiên hai người cùng nhau đề xuất.
Đối với chuyện này, Từ Quân Nhiên hiển nhiên là không ngờ tới, hắn cho rằng Bí thư Khương sẽ quên chuyện này là do chính hắn đề xuất, thậm chí hắn còn thầm cân nhắc, nếu như chuyện này do bí thư Khương nói ra thì chẳng khác nào mình đã trở thành cái mạng nhỏ bé trong tay của ông ta. Nói cho cùng, đoạt công lao người khác thì thôi, chứ đoạt công lao của mình, Từ Quân Nhiên có ngàn kế khiến lão ta ăn không nổi.
Nhưng mà thật đáng tiếc, xem ra ông ta không hổ là người từng trải, cơ bản là không dễ bị mắc lừa.
Bí thư huyện uỷ cùng chủ tịch huyện liên kết nói lên ý kiến, đương nhiên sẽ không có ai ngốc đến nỗi mà chủ động nhảy ra phản đối, dù sao đây cũng là đạo lý dễ hiểu nhất trong chốn quan trường. Nhưng chỉ là thấy lúc đề xuất được thông qua, sắc mặt của những phó bí thư huyện uỷ khác đã có điểm khó coi rồi, dù sao Từ Quân Nhiên cùng bí thư Khương liên thủ, đối với mỗi người bọn họ mà nói, cũng chả phải tin gì tốt lành.
Giữa Đảng uỷ và Chính phủ, từ trước đây rất lâu rồi đã tồn tại một cái quyền lãnh đạo, dù sao ở cấp bậc hành chính mà nói, chủ tịch huyện cùng bí thư huyện uỷ đều là cấp chánh xử, chỉ là chiếu theo phân chia địa vị trong Đảng, công việc lãnh đạo toàn cục thường uỷ, đương nhiên chủ tịch huyện trước mặt bí thư cũng chỉ kém chút quyền uy thôi, những người này vốn vẫn còn trông cậy vào tên tiểu tử Từ Quân Nhiên, phải chăng có thể chuốc cho bí thư Khương thêm chút rắc rối. Nhưng giờ đây, nhìn bộ dạng bọn họ gần gũi ngồi với nhau, thỉnh thoảng trao đổi ý kiến khiến họ nhất thời có chút cảm giác hoang mang.
Suy cho cùng nếu như Từ Quân Nhiên cùng bí thư Khương liên kết mà nói, cuộc sống của bọn họ e rằng không dễ chịu chút nào.
Nói thật, đối với tình hình hiện tại, bọn họ cũng là có chút nhẫn nại, cái tên Từ Quân Nhiên thường ngày cũng không phải cái đèn cạn dầu, ngược lại là cùng Bí thư Khương chung hướng thân mật với nhau như thế? Chẳng lẽ cái tên tiểu tử này có thủ thuật gì, có thể khiến lão cáo già Khương tăng tín nhiệm đối với hắn.
Thật ra đừng nhìn vẻ mặt nói chuyện vui vẻ bên ngoài của bí thư Khương cùng Từ Quân Nhiên.
Thực tế thì chỉ là giả tạo mà thôi, trong lòng không biết vì cái gì, Bí thư Khương luôn cảm giác có chỗ nào đấy không đúng, dường như là mình đã bỏ sót cái gì đấy. Nhưng Từ Quân Nhiên sau khi hắn ngồi xuống, thì không ngừng cùng bí thư Khương nói chuyện, nhìn thì trông như quan hệ giữa hai người rất tốt, lúc thì như có chuyện cần thỉnh giáo, có lúc lại đưa ra vài điều lý luận cùng bí thư Khương thảo luận, trong lòng ông ta không ngừng kêu khổ nhưng trên mặt chỉ là nét mặt thờ ơ đối phó với Từ Quân Nhiên. Dù sao thì lần này Từ Quân Nhiên cũng cho ông ta cơ hội vét chút chiến tích, cũng không thể làm cái việc ăn cháo đá bát được.
Nhưng dựa trên vẻ mặt biến đổi của những phó bí thư kia, bí thư Khương lập tức hiểu ra, chỉ còn biết cười khổ tâm trong lòng thôi, bản thân bất giác đã trở thành một chỗ dựa thế phong cho tên tiểu tử này rồi.Thái độ Từ Quân Nhiên cùng mình thân mật như thế, lại thêm việc hai người liên minh đề xuất ra kế hoạch cục chiêu thương. Người không biết nội tình, sẽ cho rằng ông ta cùng Từ Quân Nhiên liên thủ rồi. Chủ tịch Huyện và bí thư huyện uỷ liên thủ, việc này đối với bất cứ ban nào, đó đã không còn cái gì mà tranh giành nữa.
Dù sao thì dưới thể chế Trung Hoa, cái gọi là người đứng đầu mất đi quyền lực cơ bản không xảy ra.
Nói cách khác, trong bất giác, bí thư Khương thình lình phát hiện ra mình bị người của Từ Quân Nhiên bắt lại, trói chung với nhau rồi.
Dù ông ta không muốn thừa nhận cũng phải nói rằng, kể từ hôm nay trong mắt các thành viên khác của hội nghị thường uỷ, bản thân Bí thư thường uỷ và chủ tịch huyện Từ Quân Nhiên đã là một rồi.
- Ha ha, con tiểu hồ ly.
Bí thư Khương nhìn thoáng con người ngồi cạnh mình kia mà chậm rãi nói với Từ Quân Nhiên. Trong thâm tâm bỗng có chút cảm khái. Người thanh niên trẻ tuổi này đúng như chủ tịch thành phố Hoàng nói, tuyệt đối không thể khinh thường.
Có thân thế, có thủ đoạn, có năng lực, có dã tâm, huyện Phú Lạc này có lẽ chỉ là một khởi điểm trên con đường làm quan của hắn mà thôi.
Bí thư Khương lộ ra một nụ cười khó hiểu….
Bạn cần đăng nhập để bình luận