Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 891: Ý định

Tiễn xong Lý Chiêu Minh, khuôn mặt Từ Quân Nhiên tỏ ra không được thoải mái lắm.
Hắn hiểu rất rõ, chuyện này mới chỉ bắt đầu. Nếu như nói trước kia liên quan đến tranh đoạt chức trưởng khu của khu Lư Trung chỉ là bắt đầu. Thì hôm nay Lý Chiêu Minh đến gặp mình và nói ra chuyện về các cán bộ trẻ,Từ Quân Nhiên có thể cảm nhận được toàn bộ Nam Châu đang ở trong tình hình sắp sửa đón nhận sóng gió.
- Bí thư Từ, anh tìm tôi sao?
Từ Quân Nhiên đang cúi đầu hút thuốc thì Đoạn Văn Hiên gõ cửa bước vào.
Từ Quân Nhiên gật gật đầu:
- Cậu có biết chuyện Văn phòng thành ủy tuyển chọn cán bộ trẻ về cơ sở không?
Lý Chiêu Minh vừa đi, Từ Quân Nhiên liền cho gọi Đoàn Văn Hiên vào. Hắn có tính toán riêng của mình.
Đoàn Văn Hiên nghe thấy Từ Quân Nhiên nói vậy thì ngây người một lúc, sau đó liền gật đầu:
- Tôi đã nghe được tin tức này. Thế nhưng, kế hoạch này vốn dĩ là do Chủ tịch Diệp đưa ra. Ông ấy dự tính sẽ đề bạt một nhóm cán bộ xuống làm việc ở cơ sở. Mặt khác, tôi lại nghe được ý của Bí thư Tiền và Bí thư Đoàn là nếu đã làm thì phải làm long trọng một chút. Cứ lấy người làm việc trong Văn Phòng Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố rồi chọn ra những cán bộ trẻ đưa về cơ sở.
Nói xong, Đoàn Văn Hiên thận trọng hơi liếc Từ Quân Nhiên, sau đó mới nói tiếp:
- Lần trước tôi có gọi điện thoại nói với anh chuyện này. Lúc đó, anh còn dặn tôi phải để ý.
Từ Quân Nhiên ngây người một lúc, lập tức nhớ lại quả thật Đoàn Văn Hiên đã từng nhắc đến chuyện này với mình. Nhưng lúc đó bản thân mình một lòng muốn điều tra nghiên cứu về huyện Hoàng Dương. Xem ra bây giờ sai cũng có cái hay của sai. Nếu không lại dính tới việc đánh cờ giữa ba đại lão Thành ủy khiến cho Từ Quân Nhiên phải trở thành cái súng hoặc lá chắn trong tay kẻ khác.
- Gần đây trong thành phố có thay đổi gì không?
Từ Quân Nhiên nghĩ một chút nói với Đoàn Văn Hiên. Suy nghĩ của hắn rất rõ ràng. Nếu như trong thành phố thực sự có thay đổi rất có khả năng sẽ để lộ ra điều gì đó.
Đoàn Văn Hiên lắc lắc đầu:
- Không có tin tức gì. Chỉ có điều về phía Chủ tịch Diệp gần đây dường như có không ít hành động nhằm xoa dịu Bí thư Đoàn. Chủ tịch có mấy lần chủ động tìm Bí thư Đoàn báo cáo công việc. Mọi người đều nói đây là công tác chuẩn bị cho việc kiến thiết lại chính quyền thành phố trong năm sau.
Kiến thiết lại công việc quản lý chính quyền thành phố?
Từ Quân Nhiên cau mày nghĩ lại tập tài liệu mà mấy ngày hôm trước hắn nhìn thấy. Phía trên là quy hoạch, kiến thiết chính quyền trong hai năm tiếp theo của thành phố Nam Châu. Đối với tập tài liệu đó, Từ Quân Nhiên xì mũi coi thường, bởi nó cũng chỉ là lí luận suông mà thôi.
Từ Quân Nhiên lắc lắc đầu không nói gì cả. Hắn biết không phải như vậy. Đến lúc này, Từ Quân Nhiên cũng hiểu rõ các cán bộ cấp Sở hơn so với người bình thường. Hắn không nghĩ rằng Chủ tịch thành phố Diệp Viễn lại vì chuyện này mà lại báo cáo công việc với Đoàn Khê Tuyền. Vậy thì, rốt cuộc là vì sao?
- Đúng rồi, lão Đoàn. Ông có nghĩ đến dưới cơ sở?
Sau khi Từ Quân Nhiên trầm tư một chút đột nhiên mở miệng nói với Đoàn Văn Hiên. Ngược lại, lại làm cho Đoàn Văn Hiên ngây người ra.
- Bí thư, ý của anh là?
Đoàn Văn Hiên nghĩ thế nào cũng không hiểu được, nhìn Từ Quân Nhiên với vẻ khó hiểu.
Từ Quân Nhiên mỉm cười chỉ vào bàn làm việc trước mặt mình:
- Anh cứ ngồi xuống đây chúng ta nói chuyện.
Đây là ý kiến mà hắn vừa nghĩ ra, cũng có thể coi đây là kế hoạch nhất thời trong lúc cao hứng.
Đoàn Văn Hiên là người có chừng có mực. Gã đã chìm nổi trong cơ quan thời gian dài như vậy. Gã hiểu rất rõ một đạo lý: bất kể là lãnh đạo như thế nào thật ra e ngại nhất là việc cấp dưới đoán mò suy nghĩ của cấp trên. Cho nên, tuy rằng rất khó hiểu không biết Từ Quân Nhiên có ý gì. Nhưng sau khi ngồi xuống Đoàn Văn Hiên vẫn không mở miệng nói trước.
Từ Quân Nhiên mỉm cười rất vừa lòng với thái độ này của Đoàn Văn Hiên. Hắn xem trọng Đoàn Văn Hiên không phải vì tài hoa của gã ta mà vì gã rất điềm tĩnh, có phong thái không kinh sợ khi gặp phải biến cố.
Làm quan thì năng lực có thể yếu kém nhưng nhất định phải có phong thái. Những lúc quan trọng có thể ổn định được tình hình.
- Lão Đoàn, anh ở cơ quan bao lâu rồi?
Từ Quân Nhiên châm điếu thuốc hít sâu một cái sau đó thở ra một vòng khói lớn. Lúc này hắn mới từ từ nhìn Đoàn Văn Hiên hỏi.
Đoàn Văn Hiên khẽ giật mình, lập tức gượng cười dường như là đang nhớ lại chuyện cũ, lại có vẻ như đang suy nghĩ gì đó. Một lúc lâu sau mới nói chuyện với Từ Quân Nhiên:
- Bí thư Từ, tôi đã làm trong cơ quan được gần 13 năm rồi.
- Mười ba năm.
Từ Quân Nhiên gật gật đầu nói lại một lần nữa:
- Những ngày tháng này không ngắn chút nào.
Nói xong, hắn gõ xuống bàn làm việc, nhìn Đoàn Văn Hiên hỏi:
- Đã từng nghĩ tới việc xuống thử làm việc ở cơ sở chưa?
- Cái gì?
Ngay lập tức khuôn mặt Đoàn Văn Hiên biến sắc, hơi thở cũng gấp hơn một chút, sắc mặt đỏ bừng, không nhịn được nhìn về phía Từ Quân Nhiên hỏi:
- Bí thư Từ, ý của anh là…
Gã không dám tin, nhưng cũng có chút mong chờ. Dù sao đây cũng là cơ hội mà gã đã đợi từ mười mấy năm nay. Không có người đàn ông nào trong chốn quan trường là không có hoài bão lớn trong sự nghiệp. Lúc đầu khi còn học đại học với cái khí thế bừng bừng nhưng bị ghẻ lạnh mười mấy năm hầu như không còn. Nếu như không phải gặp được Từ Quân Nhiên – một Bá Lạc thứ hai. Đoàn Văn Hiên thậm chí cảm thấy mình có thể bị ghẻ lạnh một đời ở Văn phòng Thành ủy.
Giờ này, phút này nghe được Từ Quân Nhiên nói , Đoàn Văn Hiên đột nhiên cảm thấy nhiệt huyết băng giá như một lần nữa lại được thắp lên. Gã đột nhiên có một suy nghĩ muốn làm lên sự nghiệp.
Từ Quân Nhiên thấy phản ứng của Đoàn Văn Hiên rất vừa lòng gật gật đầu. Quả nhiên không ngoài sự dự liệu của mình Đoàn Văn Hiên khá là đáng tin. Ít nhất thì trong chuyện này gã vẫn còn có một lòng nhiệt huyết.
Đừng một chút, Từ Quân Nhiên mở miệng nói với Đoàn Văn Hiên:
- Tình hình là thế này. Chủ nhiệm Lý vừa nhắc với tôi chuyện cho cán bộ trẻ về cơ sở rèn luyện. Tôi định từ chối thế nhưng nghĩ đến anh. Tôi đã thay đổi suy nghĩ của mình. Hiện tại anh hơn 30 tuổi rồi, cũng coi như là trẻ trung khỏe mạnh. Nếu cứ để anh ở trong cơ quan thì cũng có chút thiệt thòi. Ý của tôi là anh xuống cơ sở rèn luyện một chút. Ít nhất thì cũng phải đem những thứ học được ở trường học đưa vào thực hành trên thực tế. Người ta vẫn nói thế giới quan, thế giới quan. Nếu như ngay đến cả thế giới phía dưới cậu cũng không hiểu được thì làm sao có được thế giới quan?
Nói xong, khuôn mặt Từ Quân Nhiên thể hiện rất nghiêm túc, nhìn Đoàn Văn Hiên chăm chú nói:
- Đương nhiên, tôi còn có một yêu cầu. Đó là, sau khi anh xuống cơ sở nhất định phải nghiêm khắc với bản thân mình. Phát triển kinh tế địa phương. Vì nhân dân địa phương là việc thực, làm việc tốt! Anh là thư ký của tôi xuống cơ sở cũng là đại diện cho tôi. Tôi không hy vọng có một ngày có người nói với tôi rằng Đoàn Văn Hiên không quản được chính mình, làm ra những chuyện trái với kỷ luật đảng, pháp luật đất nước.
Từ Quân Nhiên ý tứ hàm xúc vừa nhìn Đoàn Văn Hiên, vừa nói chậm rãi từng chữ, từng chữ một:
- Tôi có thể nâng đỡ một người lên thì đương nhiên cũng có thể ném người đó xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận