Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 428: Hiểu Lầm.

Từ Quân Nhiên tuy không rõ lắm về những suy tính của Trương Tự Cường, nhưng hắn cũng có thể đoán được phần nào. Có điều giờ hắn chẳng có tâm trạng nào để chơi ba thứ trò đó. Kẻ bề trên tất có tôn nghiêm và uy nghi của kẻ bề trên. Bình dị dễ gần chẳng qua cũng chỉ là diễn cho người khác xem. Còn người lãnh đạo thực sự nếu không có uy trước mặt cấp dưới của mình thì há chẳng phải là mất quan uy sao.
Từ Quân Nhiên cau mày, lạnh nhạt hỏi:
- Thế Vương Hiểu Long đâu?
Trương Tự Cường cũng không ngạc nhiên và để ý lắm tới thái độ này của hắn. Y hình như đã có chuẩn bị tâm lý trước rồi. Dù sao bắt người của người ta, kiểu gì cũng phải có chuẩn bị tư tưởng để lãnh đạo trút giận. Nghe thấy Từ Quân Nhiên hỏi, y vội vàng chỉ vào phía sau mình:
- Ở đây, ở đây.
Từ Quân Nhiên nhìn theo hướng Trương Tự Cường chỉ. Hắn chỉ thấy một người thanh niên đang ngồi xổm trên dất. Thần sắc của anh ta có vẻ uể oải, xem ra anh ta đã bị tra khảo không ít ở nơi tạm giam. Từ Quân Nhiên biết nơi tạm giam ở thời kỳ này rất đen tối. Ở đó chuyện gì cũng có thể xảy ra, ngay cả những việc xấu xa bẩn thỉu nhất. Đừng nói một dân thường như Vương Hiểu Long, cho dù là người sắt vào đó nửa tháng thì chắc cũng bị lột một lớp da sau khi ra khỏi đó.
- Được, các anh cứ về đi. Tôi nhận người.
Từ Quân Nhiên sau khi đã nhìn Vương Hiểu Long quay sang nói với Trương Tự Cường.
Trương Tự Cường gật đầu rối rít nói:
- Vậy được, vậy được, tôi không làm phiền bí thư Từ nữa.
Y biết rõ với thân phận của mình chẳng có tư cách gì nói chuyện ngang hàng với Từ Quân Nhiên. Đừng nhìn người ta tuổi còn nhỏ. Vậy thôi mà đã là một trong những bí thư huyện ủy rồi đấy. Bí thư đảng ủy của xã Trường Thanh, theo phân cấp chính trị thì cũng có thể coi như một đại sứ một phương của huyện Phú Lạc. Nói khó nghe là y chỉ nên nghênh ngang vênh váo trước mặt dân thường thôi, còn trong hệ thống chính trị thực sự thì tốt nhất là không nên đắc tội với ai. Đội trật tự dân phòng cũng không phải là bộ phận quan trọng gì. Nếu chọc vào Từ Quân Nhiên, để hắn nói một câu với trong cuộc họp huyện ủy thì y cuốn gói là cái chắc.
Trương Tự Cường đi khỏi với thái độ hết sức cung kính. Từ Quân Nhiên nhìn nhìn Vương Hiểu Long vẫn đang ngồi xổm trên đất, lạnh nhạt hỏi:
- Cậu là Vương Hiểu Long?
- Báo cáo lãnh đạo, tôi là Vương Hiểu Long.
Vương Hiểu Long nghe Từ Quân Nhiên hỏi vội vàng đứng bật dậy trả lời. Đây là thói quen đã được hình thành trong thời gian tạm giam. Khi quản giáo hỏi thì nhất định phải trả lời như vậy.
Từ Quân Nhiên gật gật đầu, cũng cảm thấy hơi ngạc nhiên trước thái độ của y. Có điều hắn hiểu ngay lý do. Hắn cũng chẳng có gì để nói với Vương Hiểu Long vì chẳng quen biết gì. Hắn cũng chỉ giúp do quan hệ của Tạ Mỹ Quyên mà thôi. Vả lại, đây cũng là chuyện ngang tai trái mắt.
Thực ra hắn đã nhầm. Vương Hiểu Long có thái độ ấy chẳng qua do nhìn Trương Tự Cường đầy vẻ sợ hãi với Từ Quân Nhiên. Trong thời gian bị tạm giam, y đã không ít lần bị tra khảo, bị ức hiếp, bị xử lý. Những ngông cuồng xốc nổi của y đã bị người ta rửa sạch không còn tí tẹo nào. Hôm nay vừa sáng sớm tinh mơ, Trương Tự Cường đã đưa người đến lôi y ra. Vương Hiểu Long còn cho rằng mình sắp bị đánh đến nơi. Không ngờ, y lại được đưa đến đây.
- Tôi là bạn của chị cậu. Việc này coi như kết thúc. Về phía Lôi Bạo tôi sẽ chào hỏi người ta. Còn cậu, cũng đừng đánh nhau với người ta nữa. Đừng để cho chị cậu phải lo lắng. Đang ăn Tết, phải biết người nhà nhớ cậu như thế nào chứ ?
Từ Quân Nhiên nhìn thẳng vào Vương Hiểu Long nói. Nói xong hắn đi đến gõ cửa nhà Tạ Mỹ Quyên.
- Bạn của chị tôi?
Vương Hiểu Long biến sắc. Vẻ mặt vốn đang sợ hãi của y giờ bỗng như có một tia giận dữ.
Đương nhiên y biết chị gái lo lắng cho mình. Hôm nay khi bị đưa ra ngoài, y đã nghe những người trong đội trật tự dân phòng thì thầm với nhau, biết mình được thả ra là có một vị bí thư đảng ủy xã nào đó ra mặt tìm một vị lãnh đạo của bên công an. Nói thật lúc đó y cũng cảm thấy mất tự nhiên. Y thà bị giam tiếp trong đó còn hơn là để chị gái phải chạy khắp nơi cầu xin lạy lục. Vì y cũng rất rõ, chi gái chẳng thể cứu được y. Còn nếu không, hoặc là chị phải đồng ý với thằng khốn Lôi Bạo đó. Hoặc là, chị phải tìm một “đại nhân” khác. Tuy Vương Hiểu Long còn chưa đến hai mươi tuổi, nhưng y biết, một người con gái nếu muốn người khác giúp mình, thì biện pháp duy nhất là hiến thân cho người ta.
Tuy người đàn ông này không già như y đã tưởng tượng, nhưng trong lòng y tự nhiên có cảm giác như thứ gì quý giá nhất của mình bị người ta làm nhục.
Từ Quân Nhiên như có con mắt phía sau. Dường như hắn đoán được suy nhĩ của Vương Hiểu Long nên cất giọng lạnh lùng nói:
- Tôi không thân với chị cậu, Tạ Mỹ Quyên là bạn tôi.
Chỉ một câu khiến sắc mặt của Vương Hiểu Long lại thay đổi. Đương nhiên y biết Tạ Mỹ Quyên là bạn học với chị gái mình. Người đàn ông này đã nói vậy có nghĩa là chị gái đã không tìm anh ta nhờ giúp. Chị đã tìm Tạ Mỹ Quyên, rồi chị Tạ nhờ vị bí thư Từ này ra mặt.
- Bí thư Từ, cảm tạ anh về chuyện của tôi.
Với tính cách của Vương Hiểu Long mà nói được câu này bằng vẻ hết sức cung kính đã chứng tỏ rằng, y thực sự cảm kích Từ Quân Nhiên.
Vương Hiểu Nhu vừa mở cửa ra nghe được câu này liền tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên. Cô vô cùng vui sướng khi nhìn thấy em trai mình được thả, lại nghe thấy em trai cám ơn Từ Quân Nhiên. Cô cảm thấy bất ngờ vì vốn vẫn lo lắng em mình sẽ cứng đầu với hắn. Cô còn lo em trai sẽ gây sự ầm ĩ lên với Từ Quân Nhiên, chắc chắn y sẽ hiểu lầm việc Từ Quân Nhiên cứu y ra ngoài.
- Tiểu Long, Tiểu Long.
Sau lúc ngạc nhiên sửng sốt, Vương Hiểu Nhu vội vàng ôm em trai vào lòng, nước mắt tràn mi.
Vương Hiểu Long lúc này cũng không nhịn được nữa. Y ôm lấy chị gái khóc hu hu.
- Không phiền hà gì chứ ?
Tạ Mỹ Quyên đứng ở bên cửa, khẽ hỏi Từ Quân Nhiên. Cô đương nhiên biết một người được thả ra dễ dàng như vậy, chắc chắn Từ Quân Nhiên không dễ dàng như thế.
Có một số việc nhìn thì đơn giản, nhưng thực tế lại phải qua rất nhiều nước cờ.
Vương Hiểu Long lúc này cũng không nhịn được nữa. Y ôm lấy chị gái khóc hu hu.
- Không phiền hà gì chứ ?
Tạ Mỹ Quyên đứng ở bên cửa, khẽ hỏi Từ Quân Nhiên. Cô đương nhiên biết một người được thả ra dễ dàng như vậy, chắc chắn Từ Quân Nhiên không dễ dàng như thế.
Có một số việc nhìn thì đơn giản, nhưng thực tế lại phải qua rất nhiều nước cờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận