Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 583: Tranh chấp.

Trên quan trường có rất nhiều việc dù ai cũng biết rất vô vị nhưng trong lòng đều tự hiểu, vẫn phải thừa nhận. Làm quan, trong quan hệ giữa cấp trên và cấp dưới dường như đều là dựa vào kiểu ngầm hiểu không nói này để duy trí khung cảnh hòa bình.
Nhưng những gì Từ Quân Nhiên làm bây giờ chính là phá vỡ loại quy tắc ngầm này.
Cho nên chưa đợi Tiền Khiêm Ích lên tiếng, bí thư Khương đã nghiêm túc nói chuyện với Từ Quân Nhiên:
- Chủ tịch huyện Từ, chuyện này trước hết hãy khoan nói. Người chết là chuyện lớn, lão Quách người ta đã không còn. Chúng ta nói mấy chuyện này không thích hợp lắm đâu. Cứ để bên văn phòng Huyện ủy sắp xếp ổn thỏa chuyện hậu sự đã.
Từng lời ông ta nói ra với Từ Quân Nhiên câu nào câu đấy “ngữ trọng tâm trường”:
- Chủ tịch huyện tiểu Từ, nói gì thì đồng chí Quách Toàn đã công tác ở Phòng Huyện ủy nhiều năm, coi không có công lao thì cũng có khổ lao. Chuyện ông ấy như vậy, chúng ta vẫn phải quan tâm chu đáo, mà không phải vào lúc ông ấy vừa qua đời bàn luận chuyện truy cứu trách nhiệm. Người đã không còn, truy cứu mấy thứ đấy có nghĩa gì chứ?
Từ Quân Nhiên nét mặt lập tức biến đổi, hắn có thể nghe ra ý tứ sau câu nói của bí thư Khương, chính là nói hắn cần gì tự trách bản thân, cùng người chết phân tranh cao cấp, chỉ càng thêm phiền phức cho Huyện ủy.
Đã vậy, hắn liền dứt khoát cho ông ta một đáp án chưa từng nghĩ đến.
- Bí thư Khương, tôi đồng ý với lời của ngài, việc hậu sự của đồng chí Quach Toàn, bên Huyện ủy nhất định phải làm cho tốt. Nhưng mà tôi không nghĩ rằng biện phải giải quyết chiết trung thế này có chỗ nào thỏa đáng cả.
Sau cuộc họp thường ủy huyện ủy ngày hôm qua, Từ Quân Nhiên biết rõ, mối quan hệ thân thiết giữa hắn trước kia và bí thư Khương đã chấm dứt rồi, hai người không thể cùng nhau hợp tác tiếp. Coi như bản thân giấu tài thế nào, nhưng ở trong mắt người ta, chỉ cần hắn làm ra thành tích, đối phương chắc chắn sẽ không khoanh tay một bên đứng nhìn.
Cho nên, Từ Quân Nhiên nói chuyện không che che lấp lấp nữa, trực tiếp nói thẳng:
- Đồng chí Quách Toàn công việc trước kia thế nào, chúng ta tạm thời không nhắc đến. Nhưng phải hiểu rõ, nguyên nhân cái chết của đồng chí Quách là gì, nếu là nguyên nhân công việc vậy thì số tiền hi sinh mấy nghìn tôi thấy hơi ít rồi. Đương nhiên, còn nếu là nguyên nhân khác vậy chúng ta phải rút ra bài học kinh nghiệm, đề phòng sau này lại để xảy ra chuyện tương tự.
Nói xong , Từ Quân Nhiên chăm chú nhìn bí thư Khương. Chuyện này xảy ra có thể nói rất đột ngột, hắn kỳ thực cũng không hề định bụng làm khó với bí thư Khương. Dẫu sao trước khi ở hội nghị Thường ủy hai người lần đầu tiên giao chiến, Từ Quân Nhiên cũng chẳng kiếm được chút tiện nghi gì của bí thư Khương, Nhưng mà những gì hắn nói đều là thật, cho dù lý do bên trong là muốn mượn cơ hội lần này làm khó dễ, nhưng thực sự hắn không thích cách giải quyết chiết trung, và cũng muốn qua lần này tiến hành chỉnh đốn một chút tác phong làm việc của Phòng Huyện ủy. Nếu ai cũng như ai ở trong giờ làm việc làm chuyện riêng, vậy còn lấy ai đứng ra giải quyết chuyện công nữa đây?
Nhất định phải nói, có đôi khi làm việc nhất định phải dựa trên nguyên tắc, đây xem như một sách lược quan trọng trên quan trường. Nếu như anh không có nguyên tắc chắc chắn sẽ bị người ngoài nắm được nhược điểm. Cũng như có người muốn tìm chứng tích tham ô của anh, nếu như anh chưa từng nhận tiền bẩn thì người ta làm sao tìm được?
Tục ngữ nói: hải nạp bách xuyên, hữu dung nãi đại, bích lập thiên nhận, vô dục tắc cương.( trích từ cặp câu đối của Lâm Tắc Từ “Hải nạp bách
xuyên, hữu dung nãi đại. Bích lập thiên nhẫn, vô dục tắc cương.” (Biển
lớn dung nạp trăm nghìn dòng sông, tấm lòng bao dung mới có thể trở nên
vĩ đại. Vách núi nghìn trượng sừng sững, không mang dục vọng thì có thể
giữ mình cương trực.) . Ở đời làm người không thẳng, cho dù bò lên được chỗ cao nữa rồi cũng có một ngày ngã xuống. Người ta nói bò càng cao ngã càng đau, cú ngã này một là khiến anh không thể đứng dậy nổi còn nặng hơn là khiến anh mất cả tính mạng.
Nghe xong lời nói của Từ Quân Nhiên, bí thư Khương một mực im lặng không nói, cúi đầu châm một điếu thuốc, hít mấy hơi rồi mới từ từ đứng dậy, cất tiếng:
- Đã như vậy, vậy thì mở cuộc họp bí thư.
Phải thừa nhận, hôm nay mỗi lời Từ Quân Nhiên nói ra đều toát ra khí thế bức người, làm bí thư Khương cảm thấy trong lòng không thoải mái. Ông ta cũng không muốn nhiều lời làm gì, nếu Từ Quân Nhiên đã thích kiên trì theo cái thứ gọi là nguyên tắc, thì cứ để hắn nếm thử một lần mùi vị thất bại đi. Mặc dù trong cuộc họp Thường ủy hôm qua, Trưởng ban tổ chức Trần Văn Cử đã tỏ rõ thái độ sẽ ủng hộ Từ Quân Nhiên, nhưng Bí thư Khương vẫn biết rõ, sức ảnh hưởng tại hội nghị Thường ủy Huyện ủy của Từ Quân Nhiên so với ông còn kém xa. Hơn nữa bản thân ông còn là Bí thư Huyện ủy, mà ông vào mấy lúc then chốt có thể nói là người càn cương độc đoán. Sở dĩ lựa chọn cách thức mở cuộc họp bí thư để bàn bạc, chính là muốn nói cho Từ Quân Nhiên biết ở đây ai mới chính là lão đại chân chính.
Lãnh đạo trên quan trường, quan trọng không phải làm chuyện gì cũng một mình gánh vác, cụ thể thực hiện mà phải căn cứ trình tự công việc, sắp xếp các mối quan hệ, làm sao để tạo ra cục diện có lợi nhất cho bản thân. Nghệ thuật của người lãnh đạo đơn giản chính là làm sao kéo bè kéo cánh, lôi kéo lòng người. Còn về năng lực làm việc bản thân mỗi người đều có kinh nghiệm thành công cũng như pháp bảo chiến thắng riêng, không nhất thiết là cứ đem hết tài năng bộc lộ ra.
Rất rõ ràng, pháp bảo để chiến thắng của bí thư Khương không nằm ngoài cách làm tuân theo mấy quy tắc ngầm ở quan trường.
Chỉ có điều, ông ta hình như đã quên, quy tắc ngầm chung quy vẫn là quy tắc ngầm, đôi khi đem ra chưa chắc đã hữu dụng.
Từ Quân Nhiên nghe xong bí thư Khương nói, bình tĩnh gật đầu:
- Vậy thì mở cuộc họp, tôi thấy mở cuộc họp bí thư thì thôi đi, trực tiếp mở cuộc họp thường ủy đi.
Nếu đã làm liều vậy dứt khoát nói rõ ràng trong một lần luôn.
Bí thư Khương liến nhìn Từ Quân Nhiên, không nói gì quay người bước đến chỗ chiếc xe Jeep, Tiền Khiêm Ích thấy vậy cũng đi sát theo ông ta.
Buổi sáng hôm sau, cuộc họp thường ủy huyện ủy của huyện Phú Lạc diễn ra tại phòng họp huyện ủy. Đám cán bộ Huyện ủy đều đã nghe qua về chuyện của Quách Toàn, hôm qua lại nhận được tin bí thư Khương sẽ mở cuộc họp thường ủy huyện ủy, đương nhiên bọn họ đều đoán được cuộc họp rất này rất có thể liên quan tới vụ của Quách Toàn. Ngay sau lúc bước vào phòng họp, liền nhìn thấy vẻ thâm trầm ánh trên gương mặt bí thư Khương, còn Từ Quân Nhiên ngồi bên cạnh mang vẻ vô cùng bình tĩnh hút thuốc lá.
Trải qua mấy lần điều chỉnh, hiện tại huyện Phú Lạc tổng cộng có 8 vị thường ủy huyện ủy, bao gồm : bí thư Khương Quân, chủ tịch huyện Từ Quân Nhiên, trưởng ban tổ chức Trần Văn Cử, trưởng ban tuyên truyền Phùng Toàn Hữu, bí thư kỷ ủy Sở Chính Thiên, chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Tiền Khiêm Ích, phó chủ tịch huyện Chu Hác Lượng và cuối cùng là ủy viên chính trị bộ vũ trang Hồ Ái Quốc. Ngoài ra, chức bí thư huyện chánh pháp ủy đến giờ vẫn bị để trống, nghe nói người trên thành phố và người của sở công an huyện đối với vị trí này còn đang có chút tranh chấp.
Bí thư Khương ánh mắt chậm rãi lướt qua từng người trong đám người thường ủy, nhàn nhạt mở miệng:
- Tin tưởng mọi người đều đã biết chuyện của đồng chí Quách Toàn. Tôi cũng không muốn nói gì thêm nữa. Hôm nay triệu tập các đồng chí đến đây, chính là bàn bạc cách giải quyết hậu quả. Đồng chí Quách Toàn đã xảy ra chuyện như thế, ai trong chúng ta tâm trạng đều rất đau lòng. Trên cương vị là một người lãnh đạo và cũng là một người đồng chí tin rằng mọi người đối với chuyện này đều có chung thái độ. Theo tôi nghĩ, phòng Huyện ủy nên dành một khoản tiền để an ủi gia đình đồng chí Quách Toàn thể hiện một chút tấm lòng của chúng ta đối với đồng chí Quách cũng như toàn gia quyến.
Nói xong, ông “ý vị thâm trường” nhìn Từ Quân Nhiên, lại nói tiếp:
- Nhưng mà đồng chí Từ Quân Nhiên đối với chuyện này lại có ý kiến bất đồng. Vì vậy, tôi quyết định đem chuyện này đưa ra cuộc họp thường ủy để mọi người cùng thảo luận một chút, mọi người nói đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận