Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 143: Xung đột.

- Đồng chí Từ Quân Nhiên có đến không?
Hoàng Tử Tề dùng giọng nói hơi mang khẩu âm Thủ đô của mình lớn tiếng hỏi.
- Đồng chí Từ Quân Nhiên, đồng chí Từ Quân Nhiên đâu?
Tân Chủ tịch huyện Tần Quốc Đồng cũng theo bước Hoàng Tử Tề, lớn tiếng hỏi.
Dương Duy Thiên đứng cạnh cau mày, lại ngại thân phận của Hoàng Tử Tề nên không nói gì, chỉ dùng ánh mắt tìm kiếm trong số các đồng chí tham gia cuộc họp.
Từ Quân Nhiên ngồi ở đó, khi nghe thấy Hoàng Tử Tề gọi tên mình, trong lòng có dự cảm không hay, hắn không phải tên ngốc, hiểu rất rõ giờ Hoàng Tử Tề gọi mình, e là không có chuyện gì tốt, dù nói thế nào, đó cũng là anh trai Hoàng Tử Hiên, tuyệt đối sẽ không đứng cùng chiến tuyến với mình.
Tuy nhiên đối phương là người đứng đầu Ban tổ chức cán bộ, dù thế nào, xuất phát trên lễ tiết quan trường, Từ Quân Nhiên cũng không thể tránh không gặp, chỉ có thể đứng dậy, đưa tay nói:
- Trưởng ban Hoàng, Chủ tịch huyện Tần, tôi ở đây.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người trong hội trường đều tập trung vào Từ Quân Nhiên, hiếu kỳ, hâm mộ hay ghen ghét đều có đủ cả.
Hoàng Tử Tề đánh giá Từ Quân Nhiên, nhìn chàng thanh niên đang được người ở Thủ đô bàn tán này, khóe miệng nở nụ cười lạnh lùng:
- Đồng chí Từ Quân Nhiên, tôi nghe nói công xã của cậu đang lập một Công ty xây dựng đúng không?
Từ Quân Nhiên sửng sờ, lập tức gật đầu:
- Đúng vậy, Trưởng ban Hoàng.
Hoàng Tử Tề nở nụ cười nhìn Từ Quân Nhiên, suy nghĩ một chút nói:
- Không biết Công ty xây dựng này của các cậu, có tính chất gì? Có phải giống nhà tư bản, dựa vào nô dịch anh em nông dân chúng ta để đạt được lợi nhuận không?
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người trong phòng họp sắc mặt đều trở nên kỳ quái, ánh mắt nhìn Từ Quân Nhiên cũng bao hàm đủ các biểu lộ khác nhau. Người bị Từ Quân Nhiên đắc tội như Hồ Cương thì dùng ánh mắt hả hê nhìn Từ Quân Nhiên, còn những người như Viên Kiến Thiết và Lưu Liễu thì lo lắng nhìn Từ Quân Nhiên. Bọn họ đều hiểu rõ, lãnh đạo Thành ủy như Hoàng Tử Tề, sẽ không vô duyên vô cớ đột nhiên nhắc đến chuyện này, hơn nữa trong ngữ khí của Hoàng Tử Tề, rõ ràng là rất không hài lòng với Công ty xây dựng mà Từ Quân Nhiên hoặc công xã trấn Lý Gia thành lập.
Trong chốn quan trường là như vậy, một câu nói của lãnh đạo có thể quyết định sinh tử vinh nhục của một đời người.
Một câu của Hoàng Tử Tề mang tính chất chỉ hướng, khiến một cán bộ thanh niên tiền đề vô lượng như Từ Quân Nhiên trở thành ôn dịch ai ai cũng sợ.
Từ Quân Nhiên đứng đó, nửa ngày chẳng nói được câu nào, cái mũ Hoàng Tử Hiên chụp quá lớn, hơn nữa chênh lệch thân phận giữa hai người chênh lệch quá lớn, khiến Từ Quân Nhiên căn bản không thể nào phản bác lời của y, dù sao người ta cũng là Trưởng ban tổ chức cấp phó sở, còn mình, chẳng qua chỉ là một Phó bí thư Đảng ủy công xã cấp phó phòng, quyền lực to lớn khiến trong lòng Từ Quân Nhiên biết rõ Hoàng Tử Tề làm khó mình, nhưng chỉ đành nhịn xuống.
Trên bục Hoàng Tử Tề thoáng nhìn Từ Quân Nhiên, lòng nở nụ cười lạnh, cho dù anh có bản lĩnh thế nào đi nữa thì quan lớn hơn một cấp đủ để đè bẹp người, tôi nói gì anh cũng phải nghe theo.
Khoát khoát tay, y thản nhiên nói:
- Ngồi xuống đi, chàng thanh niên, sau này làm gì cũng phải suy nghĩ kỹ, đừng tự tiện phỏng đoán suy nghĩ của lãnh đạo.
Từ Quân Nhiên không nói gì, chỉ là khi ngồi xuống. Ngay sau đó nghe thấy Hoàng Tử Tề ở phía trên nói họ phải làm thế nào để kiên trì chủ nghĩa xã hội khoa học, kiên trì đường lối chính xác.
- Bí thư Từ, thằng này nhắm vào cậu.
Ngồi cạnh Từ Quân Nhiên, Viên Kiến Thiết thấp giọng nói với hắn.
Từ Quân Nhiên cười cười:
- Lão Viên, đừng nói lung tung, lãnh đạo phê bình tôi, là có cái lý của anh ấy.
Thực ra Từ Quân Nhiên không ngờ, Hoàng Tử Tề lại dám chụp cho mình cái mũ, gì mà bóc lột nông dân? Mấy lời đó của y mà truyền đi, mình còn có chỗ dung thân sao?
Hội nghị nhanh chóng kết thúc, Từ Quân Nhiên đang định rời đi, lại bị Tiêu Hồng Hoa gọi lại, hiện tại ông đã trở thành thông tấn viên của Bí thư huyện ủy, dĩ nhiên nước lên thuyền lên trong huyện ủy.
- Bí thư Từ, mời cậu qua đây.
Tiêu Hồng Hoa rất khách sáo, anh ta không phải người ngoài, dĩ nhiên là biết Dương Duy Thiên coi trọng Bí thư Từ này thế nào, vừa nãy Trưởng ban Hoàng phê bình Bí thư Từ đến xanh mặt, ngay cả chuyện tiễn Trưởng ban Hoàng đến Nhà khách huyện ủy, cũng để cho Chủ tịch huyện Tần làm, Dương Duy Thiên dứt khoát không lộ diện.
Từ Quân Nhiên vừa thấy Tiêu Hồng Hoa đến tìm mình, biết chắc chắn Dương Duy Thiên tức giận, nhưng nói thế nào, hôm nay Hoàng Tử Tề chơi trội trong cuộc họp, rõ ràng là muốn nhắm vào mình, đối với Dương Duy Thiên mà nói, mình chính là con cờ quan trọng trong việc phát triển kinh tế huyện Võ Đức, tương đối mà nói, chắc chắn anh ta sẽ chú ý đến mình.
- Anh Tiêu, làm phiền anh rồi.
Từ Quân Nhiên khách khí nói với Tiêu Hồng Hoa.
Tiêu Hồng Hoa gật đầu, an ủi Từ Quân Nhiên:
- Chuyện hồi chiều đừng để trong lòng, Bí thư Dương đứng về phía cậu. Sau cuộc họp, Bí thư đã ném vỡ ly.
Những lời này, dĩ nhiên là do bản thân anh ta muốn nói với Từ Quân Nhiên, thân là thư ký, có nhiệm vụ giải quyết khó khăn giúp lãnh đạo.
Đến phòng làm việc của Dương Duy Thiên, Tiêu Hồng Hoa gõ cửa vào trước, lát sau bảo Từ Quân Nhiên vào cùng.
Từ Quân Nhiên vào phòng, thấy Dương Duy Thiên ngồi thở phì phò trên ghế, thỉnh thoảng lật cái gì đó, sắc mặt âm trầm.
Rót cho Từ Quân Nhiên chén nước, lúc này Tiêu Hồng Hoa mới lui ra ngoài.
- Ngồi đi.
Dương Duy Thiên ngước mắt nhìn Từ Quân Nhiên, hít sâu một hơi nói. Có thể nhận ra, tâm tình của anh ta không tốt.
Từ Quân Nhiên cười cười, nghe theo lời Dương Duy Thiên ngồi xuống, không hề nói gì, yên lặng uống nước. Hắn biết, nếu nói tâm tình không tốt, e là tâm tình của Dương Duy Thiên còn tệ hơn cả mình, thế cục ở thành phố rất rõ ràng, dù dưới sự ủng hộ của Chu Dật Quần, Dương Duy Thiên giữ cái vị trí Bí thư huyện ủy này, cùng lúc đó, Tần Quốc Đồng cũng được Bí thư huyện ủy Trương Kính Mẫn giữ vị trí Chủ tịch huyện, mấu chốt là, rõ ràng Trưởng ban Tổ chức cán bộ Hoàng Tử Tề ủng hộ Tần Quốc Đồng, nếu không gã sẽ không chủ động công kích hạng mục do Dương Duy Thiên chủ trì như vậy.
Đúng, việc đầu tiên sau khi Dương Duy Thiên chủ trì công tác của huyện ủy, là biểu dương công xã trấn Lý Gia tự thành lập Đội xây dựng. Đó là buổi phát biểu công khai trong Cuộc họp cán bộ toàn huyện, giờ lại bị Hoàng Tử Tề chụp cái mũ nhà tư bản, đổi lại là bất kỳ ai đều cảm thấy không vui.
Cho nên Từ Quân Nhiên mới vững như bàn thạch như vậy, vì hắn rõ, nếu nói sốt ruột, Dương Duy Thiên có lý do để sốt ruột hơn mình.
Nhìn Từ Quân Nhiên, Dương Duy Thiên thở dài một hơi:
- Hôm nay cậu làm rất đúng, Trưởng ban Hoàng là lãnh đạo Thành ủy, không cần phải đấu khẩu với anh ấy.
Từ Quân Nhiên cười cười:
- Bí thư Dương, anh yên tâm, tôi sẽ không gây thêm rắc rối cho Huyện ủy.
Hắn không phải thằng ngốc, kiểu cơ hội lấy lòng Dương Duy Thiên thế này, ngu sao không làm. Từ Quân Nhiên sẽ không ngốc đến nỗi nói cho Dương Duy Thiên biết, Hoàng Tử Tề có ân oán cá nhân với mình.
Dương Duy Thiên rất hài lòng với thái độ của Từ Quân Nhiên, chàng thanh niên này tuy có chút cấp tiến, nhưng không phải là dạng không có chút lòng dạ, hiểu thế nào là nhẫn nhịn. Với cách làm của Hoàng Tử Tề, Dương Duy Thiên cũng hơi nghi hoặc, tuy Trưởng ban Hoàng rất thân với Bí thư Trương, nhưng hình như không cần phải đi trước ra oai phủ đầu. Nhưng ông nghĩ lại thấy cũng bình thường, Đội xây dựng của huyện Võ Đức nếu thành công, vậy đồng nghĩa sẽ đi con đường mới, điều này đối với Trương Kính Mẫn luôn phản đối cải cách mà nói, có thể không phải chuyện tốt gì. Vì vậy với tư cách đồng minh của ông ta, Hoàng Tử Tề chèn ép Từ Quân Nhiên, cũng là bình thường.
Trấn an Từ Quân Nhiên vài câu, Dương Duy Thiên lại hỏi công tác chuẩn bị của Đội xây dựng, lúc này Từ Quân Nhiên mới báo cáo với anh, hai ngày nữa, Đội xây dựng sẽ bắt đầu đến thành phố Bằng Phi.
- Không tệ, không tệ, tốc độ của các cậu nhanh lắm!
Dương Duy Thiên hài lòng nói.
Từ Quân Nhiên cười hì hì:
- Mọi người nhiệt tình lắm, tiền công đã phát trước rồi, không ít nhà đều hy vọng có tiền sống qua mùa đông này.
Lời hắn nói không hề khoa trương, nông dân nghèo lúc này, ở những nơi như công xã trấn Lý Gia càng nghèo đến mức khó có thể tưởng tượng được, một trăm tệ với họ, hoàn toàn có thể là số tiền cứu mạng giúp họ sống được hơn nửa năm, cho nên sau khi phát tiền lương kỳ đầu, sự nhiệt tình của dân chúng lập tức tăng cao, đây cũng là lý do vì sao công xã trấn Lý Gia không ai phản đối chuyện đội xây dựng, vì họ thấy chuyện này không phù hợp với cái gọi là đấu tranh giai cấp lúc đầu, nhưng vì vấn đề cơm ăn, nên đành lựa chọn im lặng.
Dương Duy Thiên cũng hiểu rõ đạo lý này, gật đầu nói:
- Đúng vậy, nếu chén cơm của dân chúng cũng không đảm bảo được, chúng ta còn làm cái xây dựng tứ hóa làm gì?
Dừng lại một chút, ông lại hừ một tiếng nói:
- Đạo lý đơn giản như vậy, còn có người không nhìn ra, cứ lo tranh quyền đoạt lợi, đúng là không xứng làm cán bộ Đảng!
Từ Quân Nhiên không lên tiếng, hắn biết rõ, Dương Duy Thiên đang mắng vài người trên thành phố.
Có điều, Dương Duy Thiên có tư cách nói những lời này, còn Từ Quân Nhiên hắn lại không có.
Lại trấn an Từ Quân Nhiên vài câu, Dương Duy Thiên mới để Từ Quân Nhiên rời đi, dù sao hôm nay anh bảo Từ Quân Nhiên tới, chủ yếu là để hỏi chuyện này.
Trước khi đi, Từ Quân Nhiên suy nghĩ, quyết định nên nhắc nhở Dương Duy Thiên, hắn nói với Dương Duy Thiên:
- Bí thư Dương, có một chuyện, tôi muốn báo cáo với anh.
Dương Duy Thiên sửng sờ, tưởng chuyện công xã trấn Lý Gia, cười cười với Từ Quân Nhiên:
- Cậu nói đi, có chuyện gì?
Từ Quân Nhiên thấp giọng nói:
- Nhà máy bia của huyện, có thời gian, anh nên đi xem thử.
Hắn biết rõ, Dương Duy Thiên không để ý đến Nhà máy bia, vì đó thuộc phân quản của Tần Quốc Đồng, giờ gã đã là Chủ tịch huyện, Dương Duy Thiên càng không để ý đến.
Quả nhiên, nghe Từ Quân Nhiên nói vậy Dương Duy Thiên hơi sững sờ, khó hiểu nhìn Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên đương nhiên sẽ không nói thêm gì, chỉ mỉm cười, nói với Dương Duy Thiên:
- Bí thư Dương, tôi thấy, huyện chúng ta hoàn toàn có thể làm một Nhà máy rượu trắng, tôi có một người bạn học ở Thủ đô, có thể giúp chúng ta tiêu thụ.
Nghe được câu này, mắt Dương Duy Thiên không khỏi sáng lên, trong lòng trở nên linh hoạt, dĩ nhiên đã hạ quyết tâm đi xuống Nhà máy bia rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận