Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 529: Không dễ dàng như vậy.

Dưới sự dẫn dắt của Từ Quân Nhiên, hắn cùng Điền Hồ cùng đến Thủ đô, dù sao có sự giúp đỡ của bạn học đại học, dưới sự tiếp đãi nhiệt tình của mọi người, Điền Hồ và Vương Hiểu Long đến vài điểm du lịch có tiếng chơi. Hai người giống như nhà quê lên thành phố, có chút hoa mắt.
Lần này quay về thủ đô, đám người Sở Thiên Thư đều không ở thủ đô, Từ Quân Nhiên đến thăm nhà mấy người bạn học, cảm tình bạn học đại học lúc này vẫn còn rất sâu đậm, vẫn còn tình bạn hữu nghị rất đáng quý. Phùng Quân Kỳ nay đã làm tại Bộ tài chính nhà nước, ngoài dự đoán của mọi người, Từ Quân Nhiên nhận được sự tiếp đãi nhiệt tình.
Điều này khiến Từ Quân Nhiên cảm thấy kinh ngạc, trước kia hắn từng nghe không ít người nói qua, mắt nhìn người của vợ Phùng Quân Kỳ rất cao, dù không ít bạn học đến nhà anh ta, người ta đều không quan tâm, cho dù anh mang theo bao nhiêu quà cũng không được. Từ Quân Nhiên không những không mang theo quà đắt tiền, thậm chí còn chỉ mua hai cân táo ven đường đã được mời vào, không ngờ vợ của Phùng Quân Kỳ lại rất nhiệt tình với Từ Quân Nhiên, nhất thời, Từ Quân Nhiên đột nhiên cảm thấy lời đồn của bạn học không đúng lắm. Cô ấy làm việc ở Ủy ban tái cơ cấu nhà nước, là một cán bộ cấp phòng, mỗi ngày đạp xe hai mươi mấy dặm từ sân thể dục, có một bàn ở văn phòng quốc vụ trong Tân Hoa Môn.
Từ Quân Nhiên là người trẻ tuổi nhất trong ban, vì thế gọi vợ của Phùng Quân Kỳ là chị dâu, Phùng Quân Kỳ làm việc ở sở kiểm toán bộ tài chính, theo lý mà nói cũng là cấp dưới của lão tam Tôn gia, ba mươi tuổi ra mặt liền làm đến vị trí lãnh đạo cấp chính phòng, tương lai cũng có tiền đồ sáng lạng.
- Tôi nói này Quân Nhiên, cậu sao lại khổ như thế? Sao phải đến cơ sở chứ?
Vợ Phùng Quân Kỳ gọi là Đàm Quyên, khi ăn cơm vẻ mặt kỳ quái hỏi Từ Quân Nhiên:
- Cậu em, tôi thật sự nghĩ không ra các cậu làm mấy cái gì ở xã, thực sự muốn đến chỗ các cậu xem xem.
Từ Quân Nhiên cười ha ha:
- Chị dâu, cái này chị không hiểu rồi. Giống như quan ở thủ đô các chị không biết chúng tôi ở dưới làm cái gì, mấy cán bộ nông thôn cơ sở chúng tôi, cũng không biết lãnh đạo Ủy ban tái cơ cấu cả ngày làm cái gì. Nói thế nào nhỉ, công việc của bọn em, nói cho chị biết một chút, chị cũng không nhất định hiểu là làm cái gì, cũng không nhất định tưởng tượng ra được, nói như thế này đi, chị tin không, em còn làm qua việc giục nộp thuế giục rút tiền.
Đàm Quyên mỉm cười:
- Chị biết, mấy người các cậu giục nộp thuế giục tiền, bị không ít người dân mắng chửi.
Từ Quân Nhiên gật đầu:
- Không phải sao, nhưng không dám mắng trước mặt là được. Bây giờ, đội công tác trong xã xuống đến thôn, hỗn tạp quen rồi, người ngược lại sinh ra từ hỗn loạn. Người dân trong núi sâu nghe nói đội công tác xuống xã liền trốn đi, vườn không nhà trống, giờ cơm cũng không lăn lại.
Đàm Quyên lộ ra biểu cảm đang suy nghĩ điều gì đó, cười nói với Từ Quân Nhiên:
- Tôi thường xuyên thấy một vài báo cáo và tài liệu nội bộ về tác phong cán bộ xã thô bạo, cho rằng cán bộ xã dưới các cậu hẳn đều là mặt mũi hung dữ, không ngờ lại có bộ dạng như thế này. Xem ra lão Phùng của chúng ta cũng có bạn học có tư tưởng nha.
Từ Quân Nhiên cười ha ha, Phùng Quân Kỳ ở một bên lại rất đắc ý, chỉ chỉ Từ Quân Nhiên cười nói với vợ:
- Em nghĩ sao, Quân Nhiên lúc học đại học là người cực kỳ có tài hoa của lớp anh, bây giờ ngay cả thủ trưởng tối cao cũng khen ngợi hắn mấy lần, bạn học của lão Phùng anh, trình độ sao có thể thấp chứ.
Đàm Quyên vươn tay gõ lên người chồng một cái:
- Làm gì mà nhặng xị cả lên thế!
Nói xong, cô nhìn Từ Quân Nhiên nói:
- Có đôi khi tôi nghĩ, thực sự nên tới nông thôn tham quan một chuyến.
Từ Quân Nhiên gật đầu, biểu lộ trở nên hơi nghiêm túc, thành thật nói với Đàm Quyên:
- Chị dâu, tôi nói lời thật lòng, tôi thật sự hoan nghênh chị đến tham quan. Có lúc tôi nghĩ, cán bộ lãnh đạo cơ quan nhà nước các chị, thực sự không biết chúng tôi làm việc khó khăn như thế nào ở nông thôn. Nếu chị có thể đến chỗ chúng tôi quan sát một chút, chúng tôi thực sự cầu còn không được. Chị nghĩ xem, cấp trên có chút chỉ thị, đều là đại sư cấp Trung ương các chị nói bừa, rời xa thực tế, căn bản không cách nào chấp hành được. Mà ngay lãnh đạo Trung ương chúng tôi, đối với nông nghiệp, nông thôn và nông dân, cũng có thể có chút không hiểu rõ, nghe chút báo cáo vớ vẩn của cấp dưới liền ra một vài chính sách chưa chắc phù hợp với nông thôn. Nói câu nói đùa, nếu để họ xuống dưới tạm giữ chức rèn luyện, trình độ cao như vậy, tôi dám bảo đảm chỉ cần làm bí thư Đảng ủy xã chưa đến nửa năm, liền biết nỗi khổ của cán bộ cơ sở chúng tôi. Vì thế, hy vọng chị dâu ở cơ quan nhà nước thay chúng tôi nói nhiều câu tốt đẹp! Để lão đại gia cấp trên, đừng vì chiến tích mà coi thành quả lao động của chúng tôi thành trò đùa.
Phùng Quân Kỳ cùng Đàm Quyên liếc nhau một cái, không tự chủ được gật đầu.
Họ đều hiểu được, những lời này của Từ Quân Nhiên không sai, chiến tích là một khái niệm mơ hồ, là một hàm số biến lượng đặc biệt nhiều hơn mơ hồ. Chiến tích là đánh giá tổng hợp cho sự cống hiến và thành tích của quan viên và cơ quan chính quyền Đảng. Phải cân nhắc trạng thái phát triển kinh tế xã hội của một địa phương, hoặc đánh giá toàn diện mức độ điều tiết vĩ mô và hệ thống dịch vụ công cộng của một chính quyền địa phương, dựa vào một hai hệ số chỉ tiêu là không làm được, cho dù dựa vào một loạt chỉ thị, vẫn khó đạt được trình độ hoàn chỉnh, chính xác đáng tin. Với sự rộng lớn của Trung Hoa, ở nơi này quan trọng nhất là chỉ thị, đến nơi này có thể không còn quan trọng nữa, với sự phức tạp của tình hình chính trị, lúc này cũng được xếp vào chỉ thị sát hạch chiến tích, đến lúc này tuy có khả năng biến thành rất quan trọng. Hành vi chính quyền phức tạp cao độ, biến lượng chiến tích của vị trí và động lượng hai biến lượng này rất nhiều, bản thân quá trình đánh giá sát hạch chiến tích làm nhiễu tình trạng chiến tích, cũng dẫn đến nguyên lý chiến tích không chuẩn, vì xưa nay theo dõi không chuẩn mà không theo dõi không được, do đó, chỉ thị chiến tích đa nguyên hóa phải ít đa dạng hơn hoặc đơn nguyên hóa, đem tin tức chiến tích phức tạp thành đơn giản hóa, con số hóa, cuối cùng hình thành chiến tích mặt ngoài, chiến tích phiến diện, làm giả chiến tích,...
Phùng Quân Kỳ và Đàm Quyên đều là cán bộ trong Đảng bộ Trung Ương nhiều năm, họ tất nhiên hiểu rõ, đánh giá của lãnh đạo cấp trên và sát hạch chiến tích chính quyền địa phương phía dưới, giống như một bài thi tổng hợp đề mở từ trong sách đến thực tiễn con đường làm quan, đối với quan viên mà nói, cơ hội được điểm cao thường không phải là trả lời theo lý thuyết, mà phải hiểu được ai là người ra đề, ai cho điểm, thăm dò được sở thích của người ra đề, giám thị bao quát trình tự, sở thích của người phân định. Nếu trên bài thi của các quan viên chỉ có 4 đề bài: tỷ lệ tăng trưởng GDP, tiến triển hạng mục công trình lớn, thu hút kim ngạch đầu tư, phong thái của quảng trường, họ dựa vào cái gì quan tâm đến quần thể thế yếu?
Trên làm dưới theo. Trời cao hoàng đế ở xa, lãnh đạo cấp trên không cách nào phân thân, lãnh đạo có thể thấy được gì? Chỉ có thể mở họp, nghe báo cáo, đọc báo cáo, xem số liệu, thị sát công trình lớn, xem lướt qua các ngành nghề, vì vậy, lãnh đạo cần điển hình gì, liền đưa ra điển hình đó cho hắn; cấp trên cần số liệu gì, liền đưa ra số liệu đó cho hắn. Chỉ cần chút điển hình này có thể chứng minh sự cao minh vĩ đại của cấp trên, cũng đủ để chứng minh trình độ chiến tích của quan viên cấp dưới.
Càng không cần nói, lãnh đạo cấp trên tùy tiện mở miệng, cán bộ cấp dưới liền coi như việc chạy không ngừng. Vì thế những thứ Từ Quân Nhiên vừa nói, nhìn thì như có chút hoang đường, nhưng trên thực tế cũng là lời nói thật lòng.
Phùng Quân Kỳ cười vỗ vai Từ Quân Nhiên:
- Đúng vậy, rèn luyện ở dưới vài năm, xác thực không giống lúc trước nữa. Cậu em lúc đầu trong lớp, bây giờ có thể tố nỗi khổ trong lòng của cán bộ cơ sở ở nhà tôi rồi. Bà xã, trưởng phòng lớn như em phải thổi phòng lên thay cậu em của anh.
Ba người không tự chủ cùng cười phá lên.
Ở lại thủ đô mấy ngày, Từ Quân Nhiên cũng không nhàn rỗi, dù không gặp mấy người Tào Tuấn Minh, nhưng đều xem qua chút bài báo và nội sam của thủ đô đoạn thời gian gần đây, cũng hiểu được một vài tin đồn đang lan truyền ở thủ đô mấy ngày nay, sau khi tổng hợp lại tin tức từ các nơi, Từ Quân Nhiên chợt phát hiện, xem ra một cảnh sóng gió đã không thể tránh khỏi.
Trước khi rời thủ đô, Từ Quân Nhiên cầm văn bản Phùng Quân Kỳ tự viết đưa cho Sở Thiên Thư, nội dung rất đơn giản, đề mục là “Kiên quyết bắt hai tay, hai tay đều phải cứng”, trong văn bản, Từ Quân Nhiên nêu rõ chi tiết chủ trương của mình, hắn cho rằng dưới điều kiện hiện nay, không chỉ phải chú ý công tác xây dựng phát triển kinh tế, còn phải coi trọng việc xây dựng Đảng hơn, phải kiên trì cùng nắm bắt văn minh vật chất và văn minh tinh thần, hai tay đều phải có nguyên tắc cứng rắn, chỉ có như vậy, mới có thể bảo đảm xã hội và xây dựng kinh tế Trung Hoa cố định hướng phát triển theo Chủ nghĩa xã hội.
Không quan tâm phần văn bản này sẽ có bao nhiêu phản ứng, Từ Quân Nhiên gọn gàng dẫn theo Điền Hồ về tỉnh Tùng Hợp, ngồi tàu xe nhanh chóng trở lại huyện Phú Lạc.
Chuyện đầu tiên khi quay về huyện Phú Lạc, Từ Quân Nhiên mở hội nghị toàn thể lãnh đạo Ủy hội quản lý khu vực phát triển kinh tế xã Trường Thanh, thương lượng vấn đề làm thế nào quy hoạch nhận thầu nguồn tài nguyên mỏ khoáng sản trong phạm vi cả khu phát triển một lần nữa, ngoài hai mỏ huỳnh thạch lớn đã bị nhận thầu, còn lại mười mấy mỏ lớn nhỏ, lại thêm mỏ vàng,...đây đều là một món tiền thu nhập tài chính.
Nói là hội nghị lãnh đạo Ủy hội quản lý khu phát triển, trên thực tế cũng là hội nghị công tác Đảng ủy xã Trường Thanh, dù sao khu phát triển này, hoàn toàn là dùng cái giá xã Trường Thanh phủ lên.
- Mọi người nói đi, vụ nhận thầu này, cụ thể phải làm thế nào?
Từ Quân Nhiên nâng chén trà nhấp một ngụm, ngồi ở vị trí giữa, nhàn nhạt nhìn thoáng qua mấy ủy viên Đảng ủy đang ngồi trong phòng họp, bình tĩnh nói. Dù sao mình nên làm đều đã làm rồi, bây giờ trong lòng mấy người này rốt cuộc đang tính toán gì, Từ Quân Nhiên lại muốn qua hội nghị này xem xem.
Tất cả mọi người đều không nói gì, mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, đều rất cẩn trọng, cũng rất cẩn thận, sợ mình nói đầu nếu có chỗ nào không đúng, chọc giận Từ Quân Nhiên người đứng đầu này, rước họa vào thân. Dù sao mọi người cũng đều biết, người phụ trách khuss phát triển là Từ Quân Nhiên người ta, đường đường phó chủ tịch huyện đối với mấy cán bộ cấp phó khoa, tuyệt đối có quyền giết sạch, dù sao, Từ Quân Nhiên không phải lãnh đạo nhàn rỗi, thực sự là người nắm quyền cao trong tay.
- Khụ khụ, chủ tịch huyện Từ, tôi nói với ngài vài câu vậy.
Ho khan một tiếng, Cát Đại Tráng từ từ mở miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận