Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 605: Đứng giữa hai ngả tiến thoái.

Lời của Phương Kiệt khiến Từ Quân Nhiên hơi bất ngờ. Hắn không ngờ lại có tin tức gì về mặt giao thông, cười nói:
- Được, nếu cậu có thể giúp tôi giải quyết vấn đề này, tôi mời cậu ăn hẳn ở nhà ăn thủ đô.
Hắn không nói đùa, dù sao vấn đề giao thông cũng là một điểm kìm kẹp sự phát triển của huyện Phú Lạc. Nếu Phương Kiệt có thể giải quyết chuyện này cho mình, Từ Quân Nhiên không ngại bỏ ra chút tiền mời cơm. Huống hồ, Phương Kiệt giúp mình kéo được đầu tư của tập đoàn Chính Đạt. Về tình về lý mình đều nên chiêu đãi người ta.
Nghe xong lời của Từ Quân Nhiên, Phương Kiệt nở nụ cười, thần bí nói với Từ Quân Nhiên:
- Em nghe ông cụ nói, thành phố các anh chuẩn bị xây dựng đường Hòa Hưng, anh biết tin này không?
Từ Quân Nhiên sững sờ, hắn biết chuyện đường Hòa Hưng. Khởi điểm của đường Hòa Hưng là khu vực núi Hòa Tử. Nơi đây là “vùng đất của đá Mạch Phạn”. Trữ lượng đá Mạch Phạn lên tới 140 triệu tấn. Còn huyện Hưng An là “vùng đất của ngỗng trắng Hòa Hưng”, “vùng đất của dầu đậu giác tử hoa của trung quốc”. sản phẩm từ ngỗng trắng tiêu thụ ở một số nước như Singapore, Malaysia và các vùng như Lỗ Nam, Chiết Hải, Minh Châu, Lĩnh Nam trong nước.
Nhưng chuyện này chắc chỉ là một kiến nghị của thành phố, còn chưa có công văn phê chuẩn của phía tỉnh.
Sao Phương Kiệt lại biết?
Cau mày, Từ Quân Nhiên hỏi Phương Kiệt:
- Tin tức này, sao cậu lại biết?
Phương Kiệt cười hehe:
- Trong thư phòng của ông cụ, phía tỉnh rất có hứng thú với kế hoạch trình lên của thành phố các anh, đang nghiên cứu.
Từ Quân Nhiên lộ ra vẻ vui mừng:
- Nói vậy, vấn đề giao thông, đúng là không còn là vấn đề nữa.
Đã có con đường này, chỉ cần đi xe khoảng nửa tiếng là tới khu thành phố. Bất kể sản phẩm gì, cũng có thể tiêu thụ hết trong ngày.
Đây đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh. Từ Quân Nhiên không ngờ, Phương Kiệt tên nhóc này lại là một ngôi sao may mắn. Lần này cậu ta tới, không chỉ kéo được nhà đầu tư, còn mang tới một tin tốt như vậy, đúng là khiến người ta phấn chấn.
Ba người nói chuyện một lúc, Phương Kiệt và Phương Ứng Vật về nghỉ. Từ Quân Nhiên nghĩ ngợi, bấm số điện thoại văn phòng Bí thư Thành ủy Trần Đại Dũng. Mặc dù Trần Đại Dũng không gọi điện cho mình hỏi chuyện của Bí thư khương, nhưng Từ Quân Nhiên cảm thây, mình nên báo cáo với ông ta. Ít nhất phải giải thích rõ ràng, tránh để người khác mượn cớ đổ tội.
Điện thoại nhanh chóng thông, giọng Trần Đại Dũng uy nghiêm vang lên:
- Alo, tôi là Trần Đại Dũng.
Từ Quân Nhiên cung kính hỏi;
- Bí thư Trần, ngài khỏe chứ, tôi là Từ Quân Nhiên.
Trần Đại Dũng ừ một tiếng, chậm rãi nói:
- Tôi đang định gọi điện cho cậu, huyện Phú Lạc các cậu xảy ra chuyện gì thế? Chuyện của lão Khương, sao lại rùm beng thành như vậy?
Từ Quân Nhiên hiện tại đã biết chân tướng sự việc, lại không biết nói gì, từ từ nói:
- Bí thư Trần, chuyện này không thể trách người khác. Là Bí thư Khương không khỏe. Tôi đã cử người điều tra, khi đó không có ai ở gần đó, là vợ đồng chí Tiền Khiêm Ích báo cảnh sát.
Từ Quân Nhiên đã hỏi rõ tình huống khi đó. Bí thư khương càng già càng dẻo dai, muốn chọn tư thế khó, kết quả cơ thể không nghe lời, bất chợt mềm nhũn trên người cô gái. Cô gái hoảng hồn, cũng không quan tâm chuyện khác, đành chọn cách báo cảnh sát. Sau khi đưa tới bệnh viện mới truyền ra tin tức đó.
- Vậy sao?
Trần Đại Dũng ngây người một lúc. Từ lời lẽ giọng điệu của Từ Quân Nhiên, ông ta có thể biết việc này chắc chắn không phải hắn làm, tâm trạng vui vẻ lên nhiều. Sự kì vọng của ông ta với Từ Quân Nhiên khá cao, đã coi hắn là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm, mặc dù Bí thư Khương đúng là người của Hoàng Thanh Vân, nhưng trên quan trường, việc dùng quan hệ nam nữ để chỉnh người ta, rất dễ bị người khác kiêng kị. Bởi vì đây là chuyện khó mà giải thích cho rõ. Anh dùng cùng một thủ đoạn đối phó người khác, người khác cũng có thể dùng gậy ông đập lưng ông đối phó với anh. Anh tới tôi lui căn bản sẽ không kết thúc được.
Từ Quân Nhiên gật gật đầu, cười khổ nói:
- Bí thư, mấy ngày nay tôi toàn bận việc nhà đầu tư, làm gì có thời gian rảnh. Hơn nữa, Bí thư Khương rất ủng hộ công tác của tôi, ông ấy xảy ra chuyện như vậy, tôi cũng không hiểu ra sao.
- Nhà đầu tư
Trần Đại Dũng liền giật mình, dừng một chút nói:
- Ừ, tôi biết rồi, cậu làm cho tốt, chuyện nhà đầu tư là như nào?
Từ Quân Nhiên đã nói là không phải mình làm, vậy hẳn không phải là thủ đoạn của hắn. Dù sao bối cảnh mạnh như vậy, Trần Đại Dũng cũng tin Từ Quân Nhiên không cần vô sỉ như vậy, dù sao chuyện nhà đầu tư kia cũng khiến Trần Đại Dũng rất hứng thú. Phải biết rằng thành phố Song Tề cải cách mở cửa mấy năm nay cũng thu hút được chút đầu tư. Tuy nhiên đa phần đều là mấy nhà kinh doanh nhỏ đầu tư mấy trăm ngàn mấy triệu, chẳng có mấy doanh nghiệp quy mô lớn. Năm ngoái cũng nhờ Từ Quân Nhiên xe chỉ luồn kim thu hút được doanh nghiệp lớn của lĩnh nam là tập đoàn vũ tình đầu tư. Nhưng người ta cũng chỉ xây mấy nhà máy may ở đây. Hiện tại nghe Từ Quân Nhiên nói lại có nhà đầu tư, khiến Trần Đại Dũng không kìm được lên tinh thần.
Từ Quân Nhiên mỉm cười:
- Là tổ khảo sát của tập đoàn Chính Đạt. Phó tổng giám đốc của bọn họ đích thân tới. Tôi đang sắp xếp người đưa họ đi thăm huyện.
- Haha, tốt lắm, tập đoàn Chính Đạt là doanh nghiệp nổi bật của tỉnh Liêu Đông, có thời thời gian tôi cũng gặp họ một lần.
Trần Đại Dũng rất vui vẻ.
- Làm tốt lắm, nhưng phải tiếp tục cố gắng, phải nắm chắc công tác về mọi mặt, xảy ra chuyện như vậy, chắc chắn thành phố sẽ xử lý Tiền Khiêm Ích và lão Khương. Hai ngày này Thành ủy lại đang bàn bạc chuyện nhân sự của huyện Phú Lạc. cậu có ý kiến gì không?
Nghe thấy lời ông ta nói, Từ Quân Nhiên lập tức ngây ngẩn. Mình không có ý kiến về vị trí Bí thư mới mới là lạ. Mặc dù Chủ tịch huyện là nhân vật số một của chính quyền, nhưng vào thời này, nhân vật số một của chính quyền dù sao cũng không phải nhân vật số một Đảng ủy. Làm gì bên trên cũng luôn có Bí thư huyện ủy xăm soi. Nếu có thể lên làm Bí thư huyện ủy, vậy mình có thể khai triển quyền cước một phen. Dù sao cái chức quyền Chủ tịch huyện của mình mới chuyển thành chính thức chưa bao lâu, lại chưa có được thành tích gì, phía thành phố cũng không thể suy xét tới hắn.
- Bí thư Trần hỏi tôi như vậy, chắc chắn là muốn nghe ý kiến của mình. Nếu vậy cũng có lợi cho công tác sau này của mình.
Trong lòng Từ Quân Nhiên suy nghĩ một lúc, miệng cười nói:
- Bí thư Trần, tôi không có suy nghĩ gì khác, chỉ là công tác các mặt của huyện Phú Lạc đều đang trong thời kì then chốt, tôi chỉ hi vọng mình có thể yên tâm làm tốt công việc.
Trần Đại Dũng nghe xong liền hiểu ý của Từ Quân Nhiên, nghĩ thầm tiểu tử này yêu cầu không cao, rất biết tiến thoái, vừa cười vừa nói:
- Có yêu cầu gì cụ thể không?
Dù sao chắc chắn Từ Quân Nhiên không làm được Bí thư Huyện ủy, chi bằng giúp hắn một tay, nắm một vài vị trí khá quan trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận