Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 260: Sư tử vồ thỏ.

Có đôi khi sự tranh đoạt trên chốn quan trường, khó khăn nhất chính là làm thế nào có thể bảo vệ được vị trí của mình trong chốn này.
Từ Quân Nhiên không phải là thần tiên nhưng hắn hiểu được đạo lý thần tiên đánh tiểu quỷ gặp họa, hắn vốn là khuyên Dương Duy Thiên nhân lúc Thẩm Dũng Cảm và Tần Quốc Đồng có xung đột, nhanh chóng nắm giữ toàn bộ đại cuộc trong huyện, sau đó lợi dụng chức vụ Bí thư huyện ủy, lấy đi quyền lực của Tần Quốc Đồng. Đây là đề nghị của Từ Quân Nhiên nhưng dù sao Tần Quốc Đồng cũng là ứng cử viên được người đứng đầu thành ủy là Trương Kính Mẫn ủng hộ, muốn bắt giam ông ta thật sự là rất khó, nhiều nhất cũng chỉ là mượn chuyện lần này đuổi ông ta ra khỏi huyện Võ Đức.
Nhưng hiện tại xem ra, Dương Duy Thiên đã để lộ ra ý định không dễ dàng buông tha cho Tần Quốc Đồng.
Tình hình hiện giờ cho thấy, khi Dương Duy Thiên báo cáo cho thành ủy, ông ta đã nói không ít chuyện với Chu Dật Quần, nếu không Chu Dật Quần sẽ không làm lớn chuyện như vậy, gần như có thể nói là muốn vạch trần Tần Quốc Đồng.
Phòng họp rất nhanh chống có đông đủ người, Từ Quân Nhiên cau mày, hiện tại hắn chỉ lo lắng không có cam lòng giơ cổ ra để bị giết, nói không chừng ông ta sẽ có hành động phản công lại với Dương Duy Thiên, đến lúc đó, không may xảy ra chuyện gì không phải hắn và trấn Lý gia sẽ trở thành điểm mấu chốt gây nên sự đối đầu giữa hai thế lực lớn của huyện ủy sao?
Trong lòng hắn thấp thỏm không yên khi nghĩ đến chuyện này, Từ Quân Nhiên đột nhiên cảm thấy rằng, hắn cần phải suy nghĩ kỹ trước khi nói với Tô Tĩnh Vân về đề nghị của mình, đó là biến công xã trấn Lý gia thành một công xã chuyên nghiệp, giống như các trại lớn ở các nơi khác, như vậy thì dù có chuyện gì xảy ra ở trong huyện này cũng sẽ không ảnh hưởng đến công xã trấn Lý gia.
Văn phòng huyện ủy xem ra rất coi trọng hội nghị lần này, Từ Quân Nhiên đã nhìn thấy phó chủ nhiệm Phong Huống tự mình kiểm tra thiết vị âm thanh bên trong hội trường, có điều, trước đó y là chủ nhiệm với tiền dồ rộng mở, lúc này, sắc mặt của y không được tốt, nếu ngẫu nhiên có người chào hỏi y, y cũng chỉ trả lời cho có.
- Tên họ Phong kia, mấy hôm trước còn ỷ lại mình có chỗ dựa là lão Tần, còn huênh hoang ở huyện ủy, nghe nói y còn nói là y sắp được làm phó Chủ tịch huyện nữa, kết quả là hiện giờ trố mắt ra mà nhìn!
Phùng Hồng Trình hừ lạnh một tiếng bên tai Từ Quân Nhiên, xem ra trước khi hắn đến văn phòng huyện ủy, đã có không ít chuyện xung đột với Phong Huống. Từ Quân Nhiên cũng biết trước đó, Phùng Hồng Trình và Phong Huống cũng có chút thù hận, hai người trước đó đã cùng nhau tranh chức chủ nhiệm văn phòng huyện ủy, thiếu chút nữa là xảy ra một trận đánh lớn, nhưng không biết Phong Huống đã luồn lách đường lối gì, cướp mất vị trí đó vốn dĩ Phùng Hồng Trình rất có hi vọng, từ đó đến đây vẫn không thể ngống đầu lên nổi. Còn về việc được điều đến trấn Lý gia, nếu như không phải hắn xây dựng nhiều xí nghiệp như thế thì con đường làm quan của Phùng Hồng Trình coi như đã chấm dứt. Cho nên khi nhìn thấy Phong Huống không gặp may, miếng ngon đến miệng rồi còn vuột mất, trong lòng Phùng Hồng Trình tất nhiên cảm thấy vô cùng vui sướng.
Từ Quân Nhiên cười cười:
- Xem ra mọi người đều có vẻ rất sốt ruột!
Hắn nhìn thấy, có rất nhiều lãnh đạo của các công xã đi vào, ai nấy đều thở hổn hển, rõ ràng là bọn họ khi nhận được tin này đều vội vàng đến đây. Dù sao chuyện này cũng mới chỉ xảy ra trong đêm qua, tại những năm mà thông tin vẫn còn được truyền đi một cách chậm trễ thế này, có rất nhiều chuyện mà các công xã trong huyện cũng không nắm rõ tình hình, cũng khiến cho họ lo lắng về cục diện. Còn loại tâm lý này là sau khi được huyện ủy thông báo về việc mở cuộc họp này, lại càng khiến họ lo lắng, tất cả mọi người đều muốn biết rốt cuộc là đã có chuyện gì, tất cả mọi người đều hiểu được, lại sắp có một cuộc loại trù lẫn nhau.
Không cần phải nói, thông thường những cuộc họp như thế này, mọi người sẽ thường tụ tập lại với nhau để cùng nói chuyện phiếm, chuyện trò vui vẻ không nói, nhưng không khí sẽ rất vui vẻ, náo nhiệt, không giống như hiện tại, ai nấy đều vội vàng đi vào trong hội trường, không kịp nói câu nào, chỉ gật đầu với những người mình quen biết xem như là đã chào hỏi nhau, sau đó liền tìm một chỗ để ngồi xuống, thì thầm to nhỏ với người ngồi bên cạnh mình.
Từ Quân Nhiên tất nhiên cũng hiểu rõ đạo lý này, có điều cách hắn suy tính với những người khác không giống nhau, Từ Quân Nhiên từ chuyện hôm nay ở huyện Võ Đức mà nghĩ đến toàn bộ cục diện của thành phố Toàn Châu.
Thành ủy thành phố Toàn Châu hiện nay, có thể nói thế lực mạnh nhất là Trương Kính Mẫn, tuy là Chu Dật Quần đã được Hạ Thu Thực ủng hộ hoàn toàn, hơn nữa công cuộc khởi xướng cải cách đã được mở rộng thành phạm vị cả nước rồi, nhưng Trương Kính Mẫn đã làm việc ở thành phố Toàn Châu nhiều năm, mỗi một ngành đều có người của ông ta, ông ta lại là Bí thư Thành ủy, đường đường là một người đứng đầu.
Cho nên, Chu Dật Quần nhất định phải nghĩ ra cách để có được địa vị ngang bằng với Trương Kính Mẫn ở hội nghị thường ủy, nghĩ cách để tiếng nói của mình có trọng lượng hơn, nếu không, ông ta chỉ mãi ở bên dưới tên Chủ tịch thành phố Chu Dật Quần này đã biến thành kẻ phụ họa cho Trương Kính Mẫn rồi.
Quyền chủ động trong việc tranh đoạt ở chốn quan trường cũng giống như trên một ván bài, nếu như một người vẫn luôn thua còn người khác luôn thắng vậy nên làm thế nào? Phương pháp thông thường nhất chính là xáo bài, tận dụng cơ hội để xáo lộn nó, cũng có thể hoán đổi vị trí “ thay đổi gió” một chút. Trong quan trường học cách tảy bài thì càng phải học nhiều hơn, điều đó sẽ có tác dụng quyết định. Một là sẽ quyết định con đường bạn chọn đúng hay không? Hai sau khi bạn sào bài vận may có xoay chuyển sang hướng của bạn hay không? Nói trắng ra, chính là quấy nước cho đục đi, nước càng đục, càng dễ dàng bắt được cá lớn.
Rất rõ ràng là nước của huyện Võ Đức đã bị vẩn đục rồi, không biết có còn cá lớn để câu hay không, thật muốn xem xem bản lĩnh của Chu Dật Quần và rốt cuộc là Tần Quốc Đồng có một chỗ dựa lớn hay không.
Từ Quân Nhiên cứ suy nghĩ như vậy và thời gian trôi qua khiến hắn rơi vào trạng thái trấm tư suy nghĩ, mấy người Phùng Hồng Trình cũng không nói thêm gì nữa, cũng không dám quấy rầy Từ Quân Nhiên, mấy người liền thì thầm với nhau.
Chỉ một lát sau, cửa hội trường được mở ra, một đám người đi đến.
Dẫn đầu đoàn là một người đàn ông hơn 50 tuổi, tóc hơi râm bạc nhưng dáng đi rất khỏe mạnh, trông giống như là bộ đội đang bước đi, bởi vì một người có tuổi, khoảng cách mỗi bước đi sẽ không lớn nhưng khoảng cách lại rất đều nhau, sắc mặt cũng hết sức nghiêm túc, ánh mắt sáng ngời đó, giống như là mang theo khí thế tung hoàng sa trường.
Phó Bí thư thành ủy, thường ủy thành ủy của Toàn Châu, bí thư Mã Bác Nghiên của ủy ban kỷ luật thành phố.
Từ Quân Nhiên vừa nhìn đã nhận ra vị bí thư ủy ban kỷ luật mà mình đã có duyên gặp mặt một lần. Lúc trước ở cửa ủy ban thành ủy, hắn đã từng gặp ông ta, tuy khoảng cách xa, nhưng sau khi Dương Duy Thiên đi ra, vẫn đặc biệt giới thiệu qua cho Từ Quân Nhiên với vị bí thư này. Tuy nói ông ta ủng hộ Chu Dật Quần nhưng cũng chỉ là cán bộ phe cải cách mà thôi, Mã Bác Nghiên xuất thân là quân nhân, đối với những kẻ lập nghiệp nhờ vào việc tạo phản, thì y nhất định sẽ rất coi thường.
Theo sau lưng Mã Bác Nghiên là một người đàn ông trung niên khoảng 40 tuổi, mặc đồng phục cảnh sát, tuy không quen biết người này, nhưng nhìn qua cũng có thể nhận ra đây chính là bí thư ủy ban chính pháp kiêm cục trưởng cục công an thành phố Đằng Văn Phi, còn sau lưng Đằng Văn Phi chính là Bí thư huyện ủy Dương Duy Thiên, những người khác lần lượt là phó Bí thư huyện ủy, bộ trưởng tổ chức huyện ủy…, hầu hết đều là những lãnh đạo trong thường ủy huyện ủy: Ngô Lương Tân, Bạch Thiên Hữu …, có điều, trong số những người đó, có hai người mà Từ Quân Nhiên không nhận ra, một là một người phụ nữ trung niên khoảng 50 tuổi, và một người đàn ông khoảng 30 tuổi đeo một cặp kính gọng vàng, nhìn trông rất có phong thái.
Điều quan trọng nhất là trong số những người này, không có bóng dáng của Tần Quốc Đồng.
Hiển nhiên, Tần Quốc Đồng sẽ không xuất hiện trong số họ, trong phòng hội nghị bị kích động mạnh, mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao. Theo bọn họ thấy, đường đường là một người đứng thứ hai ở huyện ủy lại không xuất hiện trong cuộc họp này, đã chứng minh rất nhiều lời đồn bên ngoài kia.
Có điều, mọi người đều biết nhất định hôm nay các lãnh đạo thành ủy sẽ có chuyện để bàn giao, cho nên không ai dám nói lớn tiếng, chỉ dùng ánh mắt để trao đổi suy nghĩ của mình, nếu không thì cũng chỉ có hai ba người có thể nghe thấy được nhau nói chuyện.
Những lãnh đạo thành ủy và huyện ủy đi đến trước bục diễn thuyết, ngồi xuống. Từ Quân Nhiên cảm giác được khi Dương Duy Thiên đi ngang qua hắn, có gật gật đầu, giống như muốn nói gì đó, chỉ có điều, Từ Quân Nhiên cảm thấy hơi ngạc nhiên là lúc này, Dương Duy Thiên vẫn còn chút kích động
- Các đồng chí, bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu cuộc họp, xin mời Phó trửng ban Phương Thế Mỹ trong bộ tổ chức thành ủy tuyên bố quyết định thay đổi nhân sự của thành ủy.
Chủ trì hội nghị tất nhiên là Bí thư huyện Võ Đức – Dương Duy Thiên giọng nói của ông ta rất vang, Từ Quân Nhiên có thể nhận ra tâm trạng của Bí thư Dương hôm nay không tệ.
Phương Thế Mỹ chính là cô của Phương Viện, vợ của Đồ Văn Dũng, là Phố trưởng ban trong bộ tổ chức thành ủy, bà ta cầm công văn lên, liếc nhìn một lượt những cán bộ ngồi bên dưới, rồi mới hắng giọng một cái, từ từ đọc từng câu từng chữ.
Nội dung của công văn không quá phức tạp chính là tuyên bố bãi nhiệm ủy viên huyện ủy huyện Võ Đức Thẩm Dũng Cảm, đồng thời bãi nhiệm chức vụ bộ trưởng tuyên truyền huyện ủy, công việc của ông ta sẽ do Trần Quan Quân, chính là người đàn ông đeo kính kia đảm nhận. mặt khác, Chủ tịch huyện Tần Quốc Đồng do vấn đề sức khỏe, không thể đảm nhiệm chức vụ phó bí thư thường vụ huyện ủy nhiệm kỳ này, cũng như chức vụ Chủ tịch huyện, công việc của ông ấy tạm thời sẽ do phó Bí thư thường vụ huyện Thịnh Chư Thạch tiếp nhận.
Sau khi đọc xong, Phương Thế Mỹ không nói câu nào, liếc nhìn Mã Bác Nghiên, rồi lên tiếng:
- Tiếp theo, xin mời Bí thư Mã lên thông báo một chuyện quan trọng!
Từ Quân Nhiên nghe thấy vậy trong lòng có hơi kích động, hắn biết tiết mục chính bây giờ mới bắt đầu, nếu như chuyện công văn mà Phương Thời Mỹ vừa tuyên bố, hắn đã sớm đoán được thì chuyện mà Mã Bác Nghiên sắp nói, lại khiến Từ Quân Nhiên cảm thấy rất tò mò, Những chuyện như Thẩm Dũng Cảm bị bãi chức hay Tần Quốc Đồng rút lui một cách lặng lẽ, hắn đều đã dự liệu trước đó, dù sao nhiều chuyện xảy ra như vậy, nếu bọn họ vẫn có thể yên vị ngồi trên ghế của mình vậy thì chốn quan trường ở Giang Nam sẽ khiến cho người ta không còn gì để nói.
Tục ngữ có câu, bắt giặc thì phải bắt vua trước, Từ Quân Nhiên thầm nghĩ trong lòng, tiếp theo Mã Bác Nghiên sẽ thông báo tình tiết của vụ án, mới thật sự là nước cờ mà Dương Duy Thiên dành cho Tần Quốc Đồng, hai người này, ai sẽ dành được thắng lợi sau cùng?
Bạn cần đăng nhập để bình luận