Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 272: Phía sau vẫn còn có người.

- Cậu nói cái gì?
Vẻ mặt Kim Thái Nghiên kinh ngạc ngồi nhìn Từ Quân Nhiên đối diện mình. Nơi hai người đang ngồi lúc này, là phòng của Kim Thái Nghiên. Sau khi Hô Diên Ngạo Ba nói chuyện với Từ Quân Nhiên xong liền đi nghỉ, Từ Quân Nhiên lên lầu, gõ cửa phòng Kim Thái Nghiên, nói chỉ thị của Hô Diên Ngạo Ba với cô. Quả nhiên, giống như hắn dự đoán, Kim Thái Nghiên lập tức không đồng ý.
Cười khổ nhìn Kim Thái Nghiên, Từ Quân Nhiên giải thích:
- Ý của thủ trưởng không tồi, chúng ta quả thực có chút liều lĩnh rồi.
- Tôi thấy cậu sợ ông ấy nên mới nói như thế!
Kim Thái Nghiên không chút khách khí cắt ngang lời giải thích của Từ Quân Nhiên:
- Dựa vào cái gì ông ấy nói nguy hiểm thì có nguy hiểm, vụ án này sắp phá được rồi, ông ấy nói một câu đang điều tra liền bắt chúng ta từ bỏ sự cố gắng lâu như vậy, dựa vào cái gì?
Cô thật sự mất hứng, dù sao mình vất vả chuẩn bị nhiều tháng như vậy, mắt thấy có thể bắt được phạm nhân, nhưng Hô Diên Ngạo Ba vẫn cứ nói họ dừng hành động vào lúc này, điều này khiến Kim Thái Nghiên không cách nào chấp nhận được. nếu không phải Từ Quân Nhiên nói chuyện này với mình, đổi thành Hô Diên Ngạo Ba đến nói, chỉ sợ cô đã sớm nổi đóa rồi.
Từ Quân Nhiên bất đắc dĩ, biết rõ vị đại tiểu thư này chắc chắn sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy.
- Thái Nghiên, cô hãy nghe tôi nói, chuyện này bí thư Hồ Diên đã nói rồi, trong tỉnh đang chú ý đến.
Do dự một chút, hắn vẫn thấp giọng nói:
- Cô có nghĩ qua chưa, nếu ngày mai chúng ta thực sự đi gặp nhóm người kia, cho dù bên ngoài có người cục thành phố và tỉnh của cô phái đến bảo vệ, nhưng nếu sau khi gặp mặt, đối phương không phân biệt tốt xấu, trực tiếp xử lý sạch chúng ta thì sao?
Kim Thái Nghiên ngây người, cô hiểu ý của Từ Quân Nhiên, nếu đối phương không nghe lời mình nói với y, không hỏi thân phận bối cảnh, mặc kệ thật giả, trực tiếp động thủ, cho dù mình mang theo súng, thì có thể làm gì?
Chờ đến lúc người của cục thành phố và tỉnh xông vào. Đoán chừng có thể làm ngoại trừ bắt người ra, cũng chỉ có thể nhặt xác của mình và Từ Quân Nhiên.
Hi sinh không đáng sợ, đáng sợ là hi sinh không có ý nghĩa gì.
Sắc mặt Kim Thái Nghiên hơi hòa hoãn một chút, nhìn ánh mắt của Từ Quân Nhiên cũng không có sắc bén như trước, mà chỉ có chút lắp bắp:
- Xin lỗi, khiến cậu bị liên lụy vào.
Cô thực sự cảm thấy có lỗi với Từ Quân Nhiên. Dù sao chuyện này vốn không có quan hệ với Từ Quân Nhiên, là mình ương ngạnh lôi hắn phải đi nằm vùng, nhưng bây giờ qua tình huống phân tích của Hô Diên Ngạo Ba, chuyện này xem ra nằm vùng rất an toàn. Trên thực tế là nguy hiểm đến tính mạng. Kim Thái Nghiên cũng không phải là kẻ ngốc, tất nhiên có thể biết rõ, Hô Diên Ngạo Ba nói thực ra không sai, bản lĩnh của những kẻ đó rất lớn, có thể đem râu với vào cục thành phố Giang Châu. Hơn nữa trốn thoát được sự truy đuổi của cơ quan công an, vậy thì chúng chắc chắn không để ý giết vài người nằm vùng của cục công an. Nếu không có lời khai của người nằm vùng, mình mang súng tiến vào, cũng chỉ có thể tìm cơ hội bắt tên đầu xỏ trong một lần hành động, nhưng có nội gián thông báo, vậy thì nguy hiểm rồi.
Kim Thái Nghiên không sợ chết, sau khi lên làm cảnh sát hình sự, đã nghe qua một câu nói, làm cảnh sát hình sự. Từ trước đến nay đều là cái đầu không nên ở trên lưng quần. Tuy Kim Thái Nghiên không thể giống nam cảnh sát hình sự liều sống liều chết không coi cơ thể mình là cái gì, nhưng cô cũng không sợ hi sinh như họ.
Nhưng, Kim Thái Nghiên không thể để Từ Quân Nhiên bị dính líu đến.
Từ Quân Nhiêm cười cười, cũng không để chuyện này ở trong lòng, mà nhìn Kim Thái Nghiên nói:
- Chuyện này, tôi rất nghiêm túc nói với cô. Cô nghĩ thử xem, mặc kệ tôi có bị dính líu vào hay không, chỉ cần có nội gián tồn tại, lần hành động này của cô nhất định sẽ thất bại.
Giọng nói ngừng một chút. Sắc mặt của hắn chuyển thành âm trầm, lạnh lùng nói:
- Thậm chí. Có khả năng nguy hiểm đến tính mạng của cô nữa!
Hắn nói không sai, vì đời trước, sự thật là như vậy.
Kim Thái Nghiên không nói được câu nào cả nửa buổi, nếu Hô Diên Ngạo Ba nói với cô, Kim Thái Nghiên không nói hai câu liền đuổi ông ta ra khỏi phòng, nhưng Từ Quân Nhiên không giống như thế, trong lòng Kim Thái Nghiên, có ấn tượng rất tốt với Từ Quân Nhiên, thậm chí còn có chút cảm giác không nói ra được, dù sao cô cũng cảm thấy, lời của Từ Quân Nhiên rất có đạo lý. Huống chi, dưới tình huống biết rõ việc nằm vùng rất nguy hiểm, Từ Quân Nhiên vẫn đồng ý đi cùng mình, có thể thấy hắn không phải là người sợ sống chết. Cho nên một phen nói chuyện bây giờ, hẳn là vì tốt cho mình.
- Cậu, cậu thật sự lo lắng tôi sẽ chết?
Kim Thái Nghiên đỏ mặt, không biết vì sao, quỷ thần xui khiến hỏi một câu. Nói xong câu nói đó, bản thân cô cũng cảm thấy mặt mình giống như bị lửa thiêu, nếu có tấm gương ở bên cạnh, chắc chắn sẽ thấy đội trưởng Kim ngày thường rất nam tính, lúc này giống như cô vợ nhỏ thẹn thùng.
Từ Quân Nhiên nghe vậy sững sờ, cho dù hắn chậm chạp lúc này cũng phân biệt được giọng nói của Kim Thái Nghiên lúc này có chút không bình thường, đây rõ ràng là đối thoại giữa hai người yêu nhau.
Cơ thể bỗng nhúc nhích lùi về sau có chút lúng túng, Từ Quân Nhiên kéo dài khoảng cách giữa mình với Kim Thái Nghiên ra một chút, lúc này mới gật đầu nói:
- Chuyện này, tôi đúng là lo lắng cho cô, chúng ta là bạn bè, tôi không hy vọng bạn bè của tôi bị thương.
Kim Thái Nghiên không nghe ra ý trong câu nói của Từ Quân Nhiên, chớp chớp đôi mắt đẹp của mình, đôi mắt mang theo ý cười:
- Chính là bạn bè?
Tính cách của cô là như vậy, dám yêu dám hận, thích chính là thích, không thích chính là không thích, cho nên sau khi xác định được ý của mình, lại có chút chủ động.
Từ Quân Nhiên cười có chút xấu hổ, vươn tay để sau đầu:
- Chuyện đó, cô nói như vậy tôi coi như cô đồng ý rồi nha.
Kim Thái Nghiên vừa muốn phản bác lời của hắn, lập tức nhớ đến lúc trước mẹ từng nói một vài đạo lý làm thế nào chung đụng với đàn ông cho mình, gật gật đầu:
- Được rồi, tôi nghe lời của cậu, hành động ngày mai sẽ bị hủy bỏ.
Cô nói thật, nếu Từ Quân Nhiên đã nói như vậy, cô tin tưởng. Huống chi Từ Quân Nhiên nói rất có lý, có nội gián tồn tại, đừng nói hành động, đến lúc đó nếu đối phương trực tiếp giết mình, sau đó bỏ trốn, đoán chừng cục thành phố cùng tỉnh ngay đến cái bóng của đối phương cũng không bắt được.
Từ Quân Nhiên thở phào một cái, tảng đá lớn trong lòng rơi xuống, vậy thì có thể trả lời Hô Diên Ngạo Ba rồi, nếu không hắn thật sự cũng không biết phải nói chuyện này thế nào với Hô Diên Ngạo Ba.
- Chúng ta có thời gian là một tuần.
Từ Quân Nhiên giơ một ngón tay lên, nói với Kim Thái Nghiên:
- Tôi qua bàn bạc với bí thư Hô Diên, trong thời gian một tuần này, tôi giúp cô điều tra vụ án này, tranh thủ tìm ra nội gián. Sau một tuần tôi phải đi thủ đô về, chuyện bên kia không thể kéo dài được nữa.
Lời hắn nói là thật, việc ở thủ đô dựa theo trí nhớ của Từ Quân Nhiên, chắc trong vòng hai tháng gần đây bắt đầu chuẩn bị rồi, nếu muốn đẩy hướng sản phẩm của huyện Võ Đức ra cả nước, nhất định phải triển khai hành động nhanh một chút, mắt thấy sắp đến tháng 11, Từ Quân Nhiên cũng không muốn để chuyện này đợi đến sang năm.
Kim Thái Nghiên gật gật đầu:
- Dù sao bây giờ tôi cũng chưa có cách, tất cả nghe theo cậu là được.
Lúc này Từ Quân Nhiên mới quay người ra khỏi phòng của cô, đi vào thư phòng, nói ra dự định của mình với Hô Diên Ngạo Ba.
Hô Diên Ngạo Ba nghe nói con gái đã từ bỏ cách nguy hiểm kia, lúc này mới yên lòng, cười nói với Từ Quân Nhiên:
- Vẫn là cậu có bản lĩnh, tôi khuyên nó, nha đầu này nhất định sẽ như gió thổi bên tai, nói không chừng còn cãi nhau với tôi một trận mới thỏa mãn.
Từ Quân Nhiên cười khiêm tốn, đối với loại chuyện giữa cha và con gái này, hắn là người ngoài không tiện xen vào.
Sau khi cảm khái vài câu, Hô Diên Ngạo Ba vừa cười vừa nói:
- Cậu chuẩn bị làm thế nào điều tra tên nội gián kia của cục thành phố Giang Châu?
Đây là bàn bạc lúc trước giữa hai người, theo cách nghĩ của hắn, ô dù của kẻ nấp trong bóng tối, nếu đã có bản lĩnh đánh vào cục công an thành phố Giang Châu, vậy cũng có bản lĩnh đánh vào nội bộ công an tỉnh Giang Nam, cho nên Hô Diên Ngạo Ba đơn giản không dám tin người, tổ chuyên án lúc trước, cũng là do ông xin bộ công an điều tới, chỉ có điều vì mới đến không lâu, hơn nữa ô dù ẩn với đám buôn lậu kia rất tốt, vì thế tổ chuyên án cũng không có tiến triển gì, bây giờ Từ Quân Nhiên cùng Kim Thái Nghiên bỗng xông ra, khiến Hô Diên Ngạo Ba có cách khác. Hắn định để Từ Quân Nhiên điều tra nội gián trong cục công an thành phố Giang Châu từ bên ngoài, đánh rắn động cỏ, mục đích tất nhiên là vì muốn dẫn rắn ra khỏi hang.
Lúc này nghe được câu hỏi của Hô Diên Ngạo Ba, Từ Quân Nhiên cười ha ha:
- Rất đơn giản, mấy người có thể tiếp xúc với cấp cao như thế của cục thành phố Giang Châu, phương pháp bài trừ chứ sao.
Hô Diên Ngạo Ba vốn sững sờ, sau lập tức chau mày:
- Ý của cậu là, trong đầu đại khái đã có lựa chọn người rồi.
Ông thật sự rất bất ngờ, phải biết rằng tổ chuyên án điều tra rất lâu đều không tra ra được ô dù ở tỉnh Giang nam của bọn buôn lậu kia rốt cuộc là ai, sao Từ Quân Nhiên mới tiếp xúc với vụ án này chưa đến hai ngày, lại có thu hoạch rồi? Thậm chí còn có thể bắt được nội gián trong nội bộ cục thành phố Giang Châu, chẳng lẽ Từ Quân Nhiên hắn có bản lĩnh thông thiên sao?
Từ Quân Nhiên nở nụ cười, thấp giọng nói:
- Thủ trưởng, trước kia sở dĩ các ông không tra ra được, là vì không đặt lực chú ý đến cục thành phố Giang Châu, mà là một lòng tìm trong phòng tỉnh. Mục tiêu của tôi với Thái Nghiên rất đơn giản, chính là hành động lần này của chúng tôi, vì thế tôi ngược lại có thể nhìn rõ ràng hơn.
Hắn nói rất thật lòng, tổ chuyên án trong tỉnh, một mực tận sức tìm kiếm nội gián cùng ô dù trong tỉnh, ngược lại không chú ý đến tình huống cụ thể, cho nên mới thất bại nhiều lần, mà Từ Quân Nhiên dựa vào tin tức mình biết ở đời trước, lại thêm dấu vết Kim Thái Nghiên cung cấp, tất nhiên có thể đơn giản tìm ra được nội gián là ai.
Hơn nữa, cách nghi của Từ Quân Nhiên rất đơn giản, hắn phải hoàn thành mục tiêu mà đời trước Lý Đông Viễn không thể hoàn thành, tìm ra người sau lưng Hà Kiến Bình!
Có thể khiến đội trưởng đội cảnh sát hình sự cam tâm cúi đầu nghe lệnh, Từ Quân Nhiên không tin, bên trong không ẩn giấu chuyện gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận