Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 322: Tài trợ tiết mục cuối năm.

Khi quan muốn làm đến ba không đổ: Một là “khoa trương không đổ”, hai là “khó không đổ”, ba là “dọa không đổ”
Nhưng bây giờ, Tạ Khánh Thâm đối với Từ Quân Nhiên, lại không thể không lau mắt mà nhìn lên. Thủ đoạn của người trẻ tuổi này, rất lợi hại, rất cao tay, cũng rất khiến người khác không thể không bội phục!
Anh ta xuất thân từ tuyên truyền, tất nhiên có thể nhìn ra được, cách làm này của Từ Quân Nhiên, nhìn như giải quyết một cách dễ dàng, nhưng trên thực tế lại khoác lên công xã trấn Lý gia một bùa hộ thân. Có ngọn núi mấy vị lãnh đạo kia, cho dù có người muốn gây phiền phức cho nhà máy rượu, chỉ sợ cũng phải cẩn thận nếu không sẽ bị chụp cái mũ làm phiền khu phát triển kinh tế.
Liên tưởng đến việc Đinh Kiến Thiết nói qua với mình lúc trước, Tạ Khánh Thâm cười nói với Từ Quân Nhiên:
- Bí thư tiểu Từ, không biết, rượu này của công xưởng các cậu, giá cao không?
Anh ta hỏi như vậy, tất nhiên là hy vọng hiểu thêm một chút tình hình của nhà máy rượu.
Từ Quân Nhiên mỉm cười, việc đã đến nước này, không có gì có thể giấu nữa, đều là người thông minh, nói tới nói lui cũng không cần quanh co, Từ Quân Nhiên vừa cười vừa nói:
- Là như vậy, rượu của chúng tôi, chỉ nhằm vào người bình thường để tiêu thụ, ngài cũng biết đấy, chất lượng cuộc sống của người dân chúng ta ngày càng tốt, trên bàn cơm cũng không thể thiếu rượu được.
Dừng lại một chút, hắn tiếp tục nói:
- Tôi nghe nói đài truyền hình chuẩn bị làm bữa tiệc cuối năm, không phải muốn tài trợ một chút sao.
“Tài trợ?” Tạ Khánh Thâm và Đỗ Văn Diễm nhìn nhau đối với từ này cảm thấy rất mới mẻ, tuy có chút không hiểu ý của Từ Quân Nhiên. Anh ta vốn cho rằng Từ Quân Nhiên định chào hàng rượu này của công xã họ sản xuất ra đến đài truyền hình Trung Ương, nhưng không ngờ đến, dường như Từ Quân Nhiên không phải có dự định như vậy.
Từ Quân Nhiên cười ha ha, giải thích, cái gọi là tài trợ, là một loại hoạt động chuyên đề quan hệ xã hội của tổ chức xã hội cung cấp tài chính, sản phẩm, thiết bị, phương tiện và dịch vụ miễn phí dưới hình thức hoạt động xã hội hoặc công cuộc xã hội giúp đỡ không hoàn lại. Hoạt động giúp đỡ là một loại hành động cống hiến cho xã hội, là một loại đầu tư danh dự và đầu tư tình cảm, là một trong những cách doanh nghiệp cải thiện hoàn cảnh xã hội và quan hệ xã hội có hiệu quả nhất. Bất kỳ sự giúp đỡ của một tổ chức xã hội nào đều sẽ có mục đích cụ thể của mình. Mà mục đích của Từ Quân Nhiên, nói thẳng ra là vì phát triển sản phẩm rượu của công xã trấn Lý gia sản xuất ra.
Lúc này tài trợ, đời sau nhiều lúc đều bị hình dung theo mặt trái, nhưng trên thực tế, tài trợ có lợi ích rất lớn.
Đầu tiên, doanh nghiệp thông qua hoạt động tài trợ làm quảng cáo, tăng sức thuyết phục và ảnh hưởng của quảng cáo. Một phương diện có thể thông qua hoạt động tài trợ làm phương tiện tuyên truyền quảng cáo, khiến lợi ích công cộng, chiếm được thiện cảm rộng rãi của công chúng, một phương diện khác có thể thông qua tài trợ dành được “mũ danh quyền” nâng cao hiệu quả quảng cáo.
Hơn nữa, còn có thể thông qua hành động này xây dựng hình ảnh đẹp doanh nghiệp quan tâm đến lợi ích xã hội. Doanh nghiệp hiện nay không chỉ muốn lợi nhuận, còn muốn gánh một phần trách nhiệm và nghĩa vụ của xã hội. Hoạt động xã hội tài trợ là một trong những cách doanh nghiệp thể hiện gánh trách nhiệm và nghĩa vụ. Mở rộng hoạt động tài trợ, có ích cho việc doanh nghiệp chiếm được sự ủng hộ của người dân và chính phủ, do đó tạo nên môi trường xã hội tương đối thoải mái cho sự phát triền và sinh tồn của doanh nghiệp.
Một điểm nữa rất quan trọng là, mục đích của Từ Quân Nhiên là vì muốn gia tăng sự hài lòng của công chúng với doanh nghiệp. Tổ chức hoạt động tài trợ tương đối thân thiết với công chúng, có thể tăng hiệu quả cảm tình của công chúng với doanh nghiệp, tăng cường hữu nghị giữa hai bên, tăng cường quan hệ song phương, khiến trong lòng công chúng công nhận doanh nghiệp. Dù sao trong những năm này, làm doanh nghiệp không thể được nhiều người tiếp nhận, ít nhất sau này hộ cá thể tự làm giàu, trong mắt nhiều người là đại từ không làm việc đàng hoàng. Vì thế có thể thấy hoạt động buôn bán ở Trung Hoa lúc này, không được lòng người nhiều như thế nào rồi.
- Đồng chí tiểu Từ, tôi thấy khoản tài trợ này của cậu, chỉ sợ cũng là muốn tạo ra tin tức hiệu quả, mở rộng nhận thức về nhà máy rượu các cậu chứ?
Đợi sau khi Từ Quân Nhiên nói xong, Tạ Khánh Thâm ý vị thâm trường cười cười với Từ Quân Nhiên, chậm rãi nói.
Từ Quân Nhiên cũng không phủ nhận, trực tiếp thừa nhận:
- Đúng vậy, không giấu nổi đôi mắt tinh đời của Trưởng ban Tạ.
Nói xong, hắn nói một chút tình hình của công xã trấn Lý gia, cuối cùng cảm thán:
- Tôi không có ý gì khác, chỉ hy vọng bà con của công xã, có thể ăn no, không bị chết đói là được. Cuộc sống của họ, quá khổ rồi!
Hắn thẳng thắn như vậy, ngược lại khiến Tạ Khánh Thâm gật đầu mỉm cười:
- Không dễ dàng, một sinh viên tốt nghiệp đại học, người làm công tác văn hóa, đặt nhiều gánh nặng tư tưởng, một lòng một dạ tìm kiếm lợi ích cho cuộc sống của bà con, nếu tôi không giúp cậu chuyện này, ngược lại cho thấy Tạ Khánh Thâm tôi thoát ly khỏi quần chúng rồi.
Nhìn Đỗ Văn Diễm và chủ nhiệm Lâm, anh ta cười tiếp tục nói với Từ Quân Nhiên:
- Nói đi, cậu có yêu cầu gì?
Lúc này Từ Quân Nhiên mới lên tiếng nói:
- Nhà máy rượu của chúng tôi muốn được độc quyền nêu danh trong bữa tiệc cuối năm lần này, mặt khác, nếu có thể, tôi hy vọng là nhà tài trợ duy nhất các loại rượu của bữa tiệc cuối năm này.
Tạ Khánh Thâm khẽ giật mình, vốn cho là Từ Quân Nhiên muốn đưa ra yêu cầu khác, không nghĩ tới Từ Quân Nhiên lại đưa ra yêu cầu như vậy.
Nhìn Đỗ Văn Diễm, Tạ Khánh Thâm hỏi:
- Tiểu Đỗ, cô có ý kiến gì không?
Dù sao bữa tiệc lần này cũng là trên danh nghĩa anh ta chỉ đạo, nhưng trên thực tế lại là Đỗ Văn Diễm phụ trách.
Đôi mi thanh tú của Đỗ Văn Diễm nhíu lại, cúi đầu trầm ngâm không nói, tuy giao tình với Tào Tuấn Minh không tệ, rất thưởng thức Từ Quân Nhiên, nhưng bữa tiệc lần này rất quan trọng, cô thật sự không dám xem thường, cho nên Từ Quân Nhiên nói đến chuyện này, cô phải cẩn thận xem xét mới có thể trả lời.
Tào Tuấn Minh không mở miệng, chỉ yên lặng nâng chén rượu trong tay mình uống, ngược lại Đinh Kiến Thiết có chút lo lắng, vừa muốn há miệng, lại thấy Từ Quân Nhiên lắc nhẹ đầu với anh ta. Ý bảo anh ta không cần nói, nếu lúc đầu Đinh Kiến Thiết chỉ cảm thấy Từ Quân Nhiên rất có tài, bây giờ thấy biểu hiện của hắn, Đinh Kiến Thiết đối với người thanh niên này, lại không có ý xem thường chút nào, ngược lại đối xử như với người cấp bậc cao hơn mình, dù sao không phải tất cả mọi người đều có cách tặng rượu của nhà máy mình sản xuất ra vào trong đại nội Hoàng cung được, quan trọng nhất là, người thanh niên có thể trước mặt người như Tào Tuấn Minh và Tạ Khánh Thâm bất động bình tĩnh như núi, khắp thủ đô này, sợ rằng chưa chắc tìm được mấy người.
Từ Quân Nhiên này, quả thực giống như một ông lão nhiều năm lăn lộn trên bộ ủy.
Sau khi Từ Quân Nhiên ra ám hiểu với Đinh Kiến Thiết, anh ta liền im lặng không nói lời nào giống Tào Tuấn Minh.
Một lúc sau, Đỗ Văn Diễm mới chậm rãi ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Từ Quân Nhiên, lại nhìn Tào Tuấn Minh và Đinh Kiến Thiết vẫn không nói gì, cuối cùng mới gật gật đầu với Tạ Khánh Thâm:
- Trưởng ban, tôi thấy việc này có thể đồng ý, dù sao tài trợ năm mươi nghìn, đối với đài chúng ta, cũng là lần đầu tiên.
Tạ Khánh Thâm cười cười:
- Đúng vậy, tôi cũng là lần đầu tiên thu được số tiền này đó.
- Nhưng…
Chuyển lời, Đỗ Văn Diễm lại mở miệng nói tiếp:
- Chuyện này không phải là chuyện nhỏ, dù sao cũng là lần đầu tiên có tình huống như thế này, tôi thấy có nên thảo luận trong đài một chút không?
Cách làm cẩn thận này của cô, dù sao chuyện tài trợ này là Từ Quân Nhiên đề nghị, có thể nói là mở ra một tiền lệ từ trước đến giờ chưa từng có, trong lịch sử ban tổ chức của đài Trung Ương, vẫn là lần đầu tiên có doanh nghiệp tìm đến họ, yêu cầu danh nghĩa tài trợ làm quảng cáo, đừng nói là Đỗ Văn Diễm, mà ngay cả Tạ Khánh Thâm, đoán chừng cũng chưa nghe nói qua loại chuyện này. Con số năm mươi nghìn, nói nhiều không nhiều, nói ít nhưng không ít, nếu thật sự chụp cái mũ nhận hối lộ của người khác lên, bất kỳ ai cũng không gánh nổi trách nhiệm này.
Nhưng, Đỗ Văn Diễm cũng nhìn ra Tạ Khánh Thâm muốn giúp Từ Quân Nhiên vì ý đồ kết giao với Từ Quân Nhiên và Tào Tuấn Minh, trong môi trường quan trường từ thói quen tâm lý đến nhận thức cộng đồng xã hội đều không muốn mù quáng đắc tội với người khác, lúc này phát huy tác dụng then chốt, khiến cô đưa ra một quyết định. Đây là vì pháp luật hiện hành chưa hoàn hảo và thể chế không theo như trên giới chính trị, quan lớn nào thắng thì người ý có quyền quyết định. Bởi vậy sinh ra quan niệm của lãnh đạo có thể chi phối tất cả, nhu cầu của lãnh đạo được xem là thói quen hợp lý. Càng có ý là, trên quan trường tuy cũng có tập thể thảo luận, nhưng không phải là luận chứng thực sự, mà vẫn là quyền lực của ai lớn thì phục người ấy, thảo luận chẳng qua là một loại hình thức, một cảnh nối mà thôi.
Cũng chính vì nguyên nhân này, Đỗ Văn Diễm mới khéo léo đưa ra đề nghị thảo luận trong đài, đem việc này, bỏ vào tay của Tạ Khánh Thâm.
Phải biết rằng, việc bữa tiệc tối này trong đài là do Tạ Khánh Thâm phụ trách, cho dù thảo luận trên hội nghị Đảng ủy trong đài, đó cũng là tranh chấp của Tạ Khánh Thâm với người khác. Được hay không được, Tào Tuấn Minh và Từ Quân Nhiên đều nợ Tạ Khánh Thâm một ân tình lớn, vì thế đối với Tạ Khánh Thâm, đây mới là kết quả tốt nhất.
Tạ Khánh thâm trầm ngâm một chút, gật gật đầu, nói với Từ Quân Nhiên:
- Bí thư tiểu Từ, cậu có ý kiến gì không?
Đổi lại là người khác, chỉ sợ cũng không nghĩ ra được, nhưng kiếp trước Từ Quân Nhiên thấy qua quá nhiều trường hợp như vậy, mỉm cười gật gật đầu:
- Không sao, nghe theo chị Đỗ, tôi đợi tin tức tốt của ngài.
Đầu óc thanh tỉnh, lòng dạ rộng rãi, đổi cách nói khác nói câu này là: “Lúc nên nhạy cảm thì nhạy cảm, lúc nên lơ là thì lơ là”. Từ Quân Nhiên rất rõ điểm này, vì thế lúc hắn làm việc, chủ trương cân nhắc vấn đề càng phức tạp càng tốt, xử lý càng đơn giản càng tốt, vì trên thực tế cân nhắc vấn đề phức tạp một chút là để xử lý vấn đề càng đơn giản một chút.
Đối với đề nghị của Đỗ Văn Diễm, Từ Quân Nhiên thoáng tự hỏi một chút liền hiểu dụng ý của cô, không thể không nói, đây là một người phụ nữ thông minh cực điểm. Đề nghị này của cô, không chỉ để mình không phải chịu trách nhiệm nào, thậm chí ngay cả Từ Quân Nhiên cũng không tìm ra được tật xấu của cô, còn làm Tạ Khánh Thâm thỏa mãn, nói khéo léo không quá đáng chút nào.
Chỉ có điều, cô không biết rằng, tuyệt chiêu của Từ Quân Nhiên, không phải ở đây, mà là ở mặt khác.
Từ Quân Nhiên làm quan nhiều năm như vậy, kinh nghiệm quan trọng nhất tổng kết được là, phải giỏi lợi dụng một chút thủ đoạn, tranh thủ người có địa vị và chống đỡ cơ cấu, để khiến bản thân có được điều kiện có lợi nhất từ những người có quyền lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận