Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 878: Lôi kéo

Đối với sự ra tay đột ngột của Từ Quân Nhiên, tất cả mọi người đều cảm thấy rất bất ngờ, phải biết rằng đây không phải việc bổ nhiệm nhân sự bình thường, mà là bổ nhiệm một trưởng khu, ván cờ này thế nào có thể nghĩ ra, dù là Diệp Viễn hay Tiền Vân Lụcthì cũng suy tính kỹ mới chọn ra ứng cử viên của mình.
Nhưng với tư thế này của Từ Quân Nhiên, dường như căn bản hắn không để ý đến bổ nhiệm nhân sự có ý nghĩa gì.
Cho dù là Diệp Viễn cũng được, hay là Tiền Vân Lục cũng thế, sở dĩ coi trọng bổ nhiệm nhân sự như thế, nói đến cùng không chỉ là vì chức vụ này, mà là vì mượn cơ hội nay phát một tín hiệu ra bên ngoài, đó là trong hội nghị thường ủy Thị ủy Nam Châu, cuối cùng ai có quyền thao túng mạnh hơn.
Chẳng lẽ Từ Quân Nhiên không nhìn ra việc này?
Đương nhiên không có chuyện đó, Từ Quân Nhiền hoàn toàn thấy được điểm quan trọng của vấn đề này, mới quả quyết tiến cử Hà Viễn Chinh.
Sau khi Từ Quân Nhiên nói vậy, Đoàn Khê Tuyền cười cười, gật đầu nói:
- Ý của bí thư Từ không tồi, tôi cảm thấy đồng chí Hà Viễn Chinh rất phù hợp với vị trí này!
Y vừa dứt lời, toàn bộ phòng họp rơi vào bầu không khí kỳ lạ lần nữa, tất cả ánh mắt của mọi người nhìn Từ Quân Nhiên và Đoàn Khê Tuyền đều thay đổi, mọi người không nghĩ đến, việc này lại có kết quả như vậy.
Sắc mặt của Tiền Vân Lục cùng Diệp Viễn càng thêm khó coi, cho dù thế nào họ cũng không ngờ đến, hóa ra cãi nhau cả buổi, Đoàn Khê Tuyền lại chơi một chiêu ám độ trần thương.
Đến lúc này, mọi người còn không hiểu chuyện gì xảy ra, vậy thì thực sự lãng phí những năm lăn lộn trên quan trường rồi. Hai chức vị Từ Quân Nhiên mới đưa ra kia, vốn nằm trong phạm vi thế lực của Tiền Vân Lục và Diệp Viễn, cho dù hai người Triệu Vân nhậm chức, cũng chỉ là điều chỉnh thế lực trong phạm vi của chính mình, căn bản không dính đến việc phân chia vòng quyền lực mới trong thành phố. Sở dĩ Đoàn Khê Tuyền vẫn không mở miệng, chỉ sợ là đang đợi, đợi Từ Quân Nhiên ra tay!
Chuyện trong quan trường, rất nhiều lúc cần một thế cân bằng. Từ trước đến nay Đoàn Khê Tuyền không cảm thấy, Diệp Viễn và Tiền Vân Lục có tư cách khiêu chiến với uy quyền của mình trong hội nghị thường ủy, nhưng những việc gần đây của hai người, khiến Đoàn Khê Tuyền không hài lòng. Người trên thích nhìn người bên duới thỉnh thoảng đấu một trận, nhưng tuyệt đối không hy vọng cấp dưới của mình bắt tay làm mình mất quyền lực.
trong việc chọn người cho trưởng khu khu Lô trung, dường như Diệp Viễn và Tiền Vân Lục không nể mặt Đoàn Khê Tuyền, hai người tự có quyết định ứng cử viên, vừa bắt đầu liên tranh đoạt, hoàn toàn quên rằng, quyền lực cuối cùng trong chuyện này lại nằm trong tay của Đoàn Khê Tuyền.
Cho nên, vào lúc này, Đoàn Khê Tuyền không ngại ủng hộ ý kiến của Từ Quân Nhiên, hạ nhiệt cho Tiền Vân lục và Diệp Viễn, bớt nóng giận, thuận tiện để hai người biết rõ, rốt cuộc người làm chủ thành phố Nam Châu nàu là ai.
Diệp Viễn và Tiền Vân Lục cười khổ, ánh mắt của hai người trong lúc lơ đãng giao nhau, lắc đầu bất đắc dĩ. Xem ra quả nhiên là an nhàn quá lâu, hai người không hẹn đều quên, Đoàn Khê Tuyền giỏi nhất chính là việc như thế này.
Chỉ có điều, khiến họ bất ngờ khi Từ Quân Nhiên có thể nhìn ra được suy nghĩ của Đoàn Khê Tuyền, lúc này nhét người của mình vào, vô duyên vô cớ để Hà Viễn Chinh nhận được vị trí trưởng khu này.
Nghĩ tới đây Tiền Vân Lục nheo mắt nhìn Từ Quân Nhiên, đột nhiên hắn cảm thấy thằng con trai ngu ngốc của mình đắc tội một người không nên đắc tội.
Từ Quân Nhiên lại không để ý đến những ánh mắt phức tạp trong phòng họp kia, hắn chỉ cười nhạt, tiếp tục nói chuyện với Đoàn Khê Tuyền:
- Chúng ta sử dụng cán bộ không chỉ phải nhìn cán bộ này có năng lực, có trình độ không, mà còn phải xem cán bộ này có phù hợp với cương vị này không, bí thư Tiền và Thị trưởng Diệp nói rất có lý, hai đồng chí Triệu Vân có trình độ có năng lực, vì thế tôi cảm thấy họ nên đến những cương vị thích hợp với họ hơn.
Bây giờ hắn đã hạ quyết tâm, nếu mình muốn đẩy Hà Viễn Chinh lên chức, vậy nhất định phải kiên trì tới cùng, tuy Từ Quân Nhiên không thể chắc chắn suy nghĩ của Đoàn Khê Tuyền, nhưng hắn biết, bản thân cần có những tiếng nói trong thành phố Nam Châu, nếu không cứ thế này mình sẽ phải trở thành người tàng hình?
Chuyện trong quan trường như dòng nước chảy ngược, nếu Từ Quân Nhiên không thể thể hiện tiếng nói của mình ở hội nghị thường ủy, thời gian dài ra, tất nhiên cũng không có người dựa vào mình, đến lúc đó, hắn sẽ thực sự trở thành người cô đơn.
Từ Quân Nhiên không ham quyền lực, nhưng hắn hiểu một đạo lý, nếu trong tay mình không có quyền lực, không thể tập hợp được người để làm việc cho mình, vậy suy nghĩ trong lòng hắn không thể thực hiện được. Nhiều khi sự việc làm cho người ta bất đắc dĩ như vậy, dù bạn không muốn cướp lấy quyền lực, nhưng vì để thực hiện mục đích của mình, nhất định phải tranh quyền đoạt lợi.
- Mọi người còn có ý kiến gì không?
Lúc này, tiếng của Đoàn Khê Tuyền vang lên, nhưng lại nhìn về phía những người khác.
Rất rõ ràng, trong mắt y, mục tiêu của lần hội nghị văn phòng bí thư lần này đã đạt được,
Chèn ép khí thế của Tiền Vân Lục, một lần nữa bản thân tạo nên uy tín ở hội nghị thường ủy, đồng thời cũng dùng vị trí trưởng khu khi Lô Trung lôi kéo được người thông minh thực sự Từ Quân Nhiên có chỗ dựa vững chãi sau lưng.
Y là người đứng đầu Thị ủy, đã nói như vậy, tất nhiên những người khác không dám ý kiến gì nữa, ngoài dự đoán của mọi người, việc Hà Viễn Chinh đảm nhận trưởng khu khu Lô Trung, được quyết định như vậy.
Lúc đi ra khỏi phòng họp, ánh mắt mọi người nhìn Từ Quân Nhiên đều hoàn toàn khác, người trẻ tuổi này thực sự quá thông minh. Câu nói mình làm người hưởng dùng với hắn không hề quá đáng.
- Bí thư Từ, có thời gian ngồi cùng tôi.
Diệp Viễn đi đến trước mặt Từ Quân Nhiên, cười cười nói với hắn.
Từ Quân Nhiên ngẩn người, rồi lập tức nhìn vị Thị trưởng đại nhân này cao hơn một chút, so sánh với Tiền Vân Lục nổi giận với mình, phản ứng của Diệp Viễn càng nhanh hơn, y nhìn ra được quan hệ của mình và Đoàn Khê Tuyền không sâu, định thử lôi kéo mình a.
Nghĩ tới đây, Từ Quân Nhiên mỉm cười, gật đầu khách sáo nói với Diệp Viễn:
- Được, có thời gian nhất định tôi sẽ đến thành phố quấy rầy Thị trưởng.
Cho dù nói thế nào, Diệp Viễn là người đứng thứ hai của thành phố Nam Châu, bản thân không cần đắc tội người ta, kẻ địch đã có đủ rồi, Từ Quân Nhiên vẫn hiểu đạo lý hăng quá hóa dở. Huống chi, thực ra Từ Quân Nhiên cũng không muốn đắc tội với Tiền Vân Lục, chỉ có điều mình vừa đến Nam Châu, nếu không làm chuyện giết gà dọa khỉ, ai sẽ biết được sức nặng của mình chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận