Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 738.1: Thằng nhóc giảo hoạt và lão hồ ly

Nói xong, ông phất tay với những người khác trong phòng:
- Mọi người ra ngoài đi. Nếu Điền Ái Quốc khó chịu thì bảo y tới tìm tôi. Thằng con của y có đạo đức thề nào, y còn chư rõ hay sao?
Gọi thẳng tên của nhân vật số hai thị ủy Nam Hoa, với ông cụ là điều hết sức bình thường. Mấy người vừa mới thể hiện thái độ trịnh thượng với Từ Quân Nhiên lập tức như được ân xá, rời khỏi văn phòng. Trước khi đi còn đóng cửa lại sợ quấy rầy câu chuyện của một già một trẻ ở trong phòng.
Chờ mọi người ra khỏi phòng, phong thái cao nhân của ông lão lập tức biến mất, trở lại thành một ông già bình thường. Ông cười híp mắt, nói nhỏ với Từ Quân Nhiên:
- Thật ra ta khó chịu với tên Điền Ái Quốc đó từ lâu rồi, mượn y chỗ để tập bắn mà năm lần bảy lượt ngăn cản. Lần này cậu dậy dỗ đứa con của y, coi như giúp quân đội chúng ta trút giận.
Ngừng một chút, rồi ông cụ lại nói thản nhiên:
- Tất nhiên, cậu còn phải giúp tiểu Ninh xúc tiến hôn nhân với dì út của mình nên ta rất vui. Sau này nếu ở Lĩnh Nam gặp chuyện gì, chỉ cần không phải là chuyện phạm pháp hay làm rối loạn kỷ cương thì ông già này vẫn còn có chút mặt mũi đấy.
Từ Quân Nhiên ngạc nhiên lặng im nhìn gương mặt của Từ lão một lúc rồi mốt thốt lên một câu
- Ông à! Ông, ông đúng là thẳng thắn.
- Ông già này vẫn còn vài điều tốt. Cũng hết cách, ai bảo ta sống tương đối lâu, có đôi khi phải thò cái mặt mo này ra, cũng dọa cho khối người phải bỏ chạy. ha ha! Nhóc con, cậu phải biết có đôi khi sống lâu cũng là một thứ bản lĩnh.
Ông lão nở nụ cười, cũng không ra vẻ trước mặt Từ Quân Nhiên mà chỉ tay ra ngoài:
- Lĩnh Nam phát triển cho tới hôm nay, cũng chẳng cần phải thảo luận nhiều. Có mấy tên già chúng ta…cũng không đến mức bị đám người Tây chiếm. Chỉ cần làm cho dân chúng ăn no mặc ấm, thì cần gì phải biết đi theo đường nào? Cậu thấy đúng không?
Từ Quân Nhiên im lặng. Sau chiến tranh, cái vấn đề này được tiếp tục thảo luận trong nhiều năm, mãi cho tới khi chủ nghĩa xã hội khoa học của riêng Hoa Hạ được đưa ra thì nó mới đóng lại.
Quan trọng là, trong cái bài phát biểu của Từ Quân Nhiên có đưa ra cái lý luận này.
Hiện tại Từ lão nhắc tới chuyện đó là có ý gì?
Từ Quân Nhiên cũng không phải tên ngốc. Nếu hắn nhớ không lầm thì ông cụ trước mặt này chính là thuộc hạ cũ của thủ trưởng Nam Tuần trong chiến tranh.
- Cái này cháu cũng không hiểu rõ ý của ông.
Từ Quân Nhiên nghĩ đi nghĩ lại liền quyết định làm như không hiểu. Nguyên nhân rất đơn giản là do hắn vẫn không chắc về tính cách của ông cụ này. Mặc dù hiện tại đã thể hiện một chút ý tốt, nhưng Từ Quân Nhiên vẫn chưa cảm thấy quan hệ của mình với ông lão đã tới mức phơi hết gan ruột chỉ trong lần gặp đầu tiên.
Người sang có thể tự hiểu. Cho dù là kiếp trước hay kiếp này thì Từ Quân Nhiên đều biết rõ không thể xem thường bất cứ một ai, đặc biệt là một vị tướng quân già từ khi thành lập đất nước cho tới bây giờ vẫn đứng sừng sững. hơn nữa, Từ Quân Nhiên cũng hiểu, trước khi hiểu được ý định của ông lão, mình khó bắn tên trúng đích. Từ Quân Nhiên cũng hiểu mình chưa mạnh tới mức có thể gặp mặt một con cáo già chỉ trong mấy phút mà đã như lâu ngày mới gặp.
Người ta thường nói xuất thân quyết định tầm mắt những cái chuyện như thế chẳng phải không có. Nhưng cũng phải thừa nhận một người có xuất thân tối thiểu tốt sẽ có được điểm khởi đầu cao hơn người khác. Không chỉ có vậy, tục ngữ từng nói đứng trên vai người khổng lồ có thể nhìn xa hơn, còn như ếch ngồi đáy giếng thì chỉ nhìn thấy bầu trời bằng cái miệng giếng, nhưng sau khi nhảy ra khỏi miệng giếng lại là cả một thế giới.
- Cậu cũng giống như ông ngoại của cậu, cẩn thận là tốt, nhưng cẩn thận quá lại dễ trở thành người gió chiều nào theo chiều ấy trong suy nghĩ của người khác.
Ông lão nói câu đó như thốt lên từ tận đáy lòng.
- Cháu cũng chỉ nói bừa một chút. Còn cái bài báo kia chỉ là ý kiến cá nhân.
Từ Quân Nhiên hơi kinh hãi. Mặc dù nói vậy nhưng không biết vì sao khi bắt gặp ánh mắt như đang cười của ông lão, hắn luôn cảm thấy chột dạ.
- Ha ha! Cứ theo cậu nói. Lão già này chỉ nói bừa một chút mà thôi. Chúng ta đã già rồi, tương lai của đất nước này nằm trong tay các cậu.
Nói xong câu đó, ông lão trở nên trầm mặc như đang nhớ lại chuyện cũ, chỉ yên lặng đứng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Từ Quân Nhiên ngơ ngác mất một lúc rồi đứng dậy cáo từ. Dù sao thì ông lão không có bưng trà tiễn khách nhưng buổi nói chuyện hôm nay chắc chắn là một kiểu thăm dò, có lẽ là đối với mình cũng có thể là đối với ông cụ ở Thủ đô. Nói không chừng nó còn đại diện cho thái độ của phái Lĩnh Nam trong quân đội Hoa Hạ.
Ông lão cũng không giữ Từ Quân Nhiên lại, chỉ cười cười tiễn hắn ra tới cửa mới vỗ vai hắn mà nói:
- Chuyện đó phải nhờ cậu, ta cũng không muốn về tới nhà lại bị cọp cái trong nhà dạy cho. Vì vậy mà tên nhóc như cậu đừng có nói gì mà thiếu suy nghĩ.
Mấy người đàn ông mặc quân phục đứng ở cửa giữ sắc mặt nghiêm nghị. Đối với người thanh niên quần là áo lượt mới từ Thủ đô đến Linh Nam đã gây ra rắc rối nhưng lại làm cho Tham mưu trưởng nói những lợi đó, đối với họ mà nói thì cũng hiểu sau này phải có thái độ như thế nào.
Là người cùng trong một thể chế, ai dám đảm bảo mình cả đời cũng mặc quân phục. Cho dù có theo binh nghiệp cả đời thì cũng phải tạo dựng các mối quan hệ cho bản thân.
Người sống trên đời phải có đủ thất tình lục dục, chẳng liên quan gì tới phẩm chất đạo đức, nó là bản năng thuần túy mà thôi.
Nhìn ông lão rời đi với bước chân chầm chậm vững chắc và dáng người không cao lắm, lại thêm gương mặt ấm áp tươi cười, khó mà nhìn thấy đó là một người quân nhân đã qua bao năm trong quân ngũ, mà nhìn giống một ông lão của nhà nào đó thì đúng hơn.
Người giỏi thủ nấp dưới chín tầng mặt đất còn người giỏi tấn công lại ở trên chín tầng trời có thể giữ cho mình được toàn thắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận