Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 638: Phản kích bí thư.

- Chủ tịch huyện, chuyện này, chúng ta cũng chẳng còn cách nào khác.
Lưu Tiểu Quang trầm mặc cả buổi, bất đắc dĩ nói với Từ Quân Nhiên. Những gì anh ta nói là sự thật, kiểu tình hình này ở huyện Nhân Xuyên đã trở thành một loại quy tắc ngầm, bản thân mình tuy là Bí thư Ủy ban kỷ luật, nhưng lại không có cách gì xử lý, không thể không nói là thất trách. Nhưng vấn đề là, tuy Ủy ban kỷ luật có quyền giám sát, nhưng phải được sự chấp thuận của lãnh đạo đảng ủy, chuyện mà ngay cả Đảng ủy cũng đã thông qua, vậy Lưu Tiểu Quang anh ta còn có thể làm được gì?
- Bí thư Lưu, từ giờ trở đi, Ủy ban kỷ luật các anh nhất định phải tăng cường giám sát tài chính huyện, tuyệt đối không thể để chuyện như vậy xảy ra lần nữa!
Từ Quân Nhiên nặng nề nói, trong huyện xảy ra vấn đề như vậy, trong lòng hắn rất khó chịu.
- Chủ tịch huyện Từ, tôi nghe theo ngài.
Lưu Tiểu Quang gật đầu nói, rồi lại thoáng do dự:
- Nhưng, nếu Bí thư Bạch hoặc những lãnh đạo huyện khác ra mặt…
Anh ta còn chưa dứt lời nhưng ý tứ rất rõ ràng, Từ Quân Nhiên anh không sợ lãnh đạo huyện ủy, nhưng tổ kiểm tra Ban tài chính vẫn còn phải sống ở huyện Nhân Xuyên, làm sao dám đắc tội với lãnh đạo huyện chứ? Chuyện này không chừng còn dẫn đến mâu thuẫn.
Từ Quân Nhiên hừ lạnh một tiếng:
- Kệ họ, nếu ai muốn sử dụng tiền của huyện, thì phải hỏi xem tôi có đồng ý hay không đã.
Bây giờ hắn thật sự bất chấp rồi, dù thế nào cũng không cho phép chuyện như vậy tiếp tục xảy ra, dù là Bí thư huyện ủy Bạch Lâm dám cầm tiền xóa đói giảm nghèo đi làm chuyện khác lần nữa, Từ Quân Nhiên tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho gã, loại lãnh đạo đặt lợi ích của dân chúng ra sau đầu như vậy, mình có nhường nhịn gã cũng vô ích.
Nghe Từ Quân Nhiên nói vậy, Lưu Tiểu Quang gật đầu nói:
- Chủ tịch huyện yên tâm, về tôi sẽ sắp xếp chuyện này, sau này Tổ kiểm tra ban tài chính chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm chuyện này, Ủy ban kỷ luật chúng tôi cũng sẽ tăng cường giám sát công tác trong huyện.
Tình hình trong huyện tuy có chuyển biến tốt nhờ xây dựng đường quốc lộ, nhưng, vấn đề miếng ăn của toàn huyện vẫn ép cho Từ Quân Nhiên không thở nỗi, tết sắp đến rồi, là một Chủ tịch huyện, nếu không thể cho người dân toàn huyện một hy vọng, công việc năm sau sẽ khó mà triển khai.
Ngồi trong văn phòng, Từ Quân Nhiên rít thuốc hết hơi này đến hơi khác, mẫu thuốc lá trong gạt tàn trên bàn làm việc dần dần đã chất thành đống, vấn đề tiền bạc liên quan đến chuyện Chủ tịch huyện như hắn có được mọi người công nhận hay không, kiếm đâu ra tiền chính là việc đại sự trước mắt.
- Lão Hoàng, mời Chủ tịch huyện Quan đến đây một chút.
Sau một hồi lâu, Từ Quân Nhiên vẫn quyết định nghĩ cách để tăng thu giảm chi.
Quan Ba nhanh chóng đến phòng làm việc của Từ Quân Nhiên, vừa bước vào đã khách khí nói:
- Chủ tịch huyện, ngài tìm tôi sao?
Đối với sức mạnh của Từ Quân Nhiên, Quan Ba đã có nhận thức rõ ràng, ít nhất chàng Chủ tịch huyện trẻ tuổi này, chắc chắn mình không đủ sức trêu chọc. Quan Ba là người thông minh, y biết rõ, mình chẳng có hậu thuẫn bối cảnh gì, có thể đi đến vị trí hiện tại đã là may mắn lắm rồi, nếu còn đắc tội với Chủ tịch huyện Từ Quân Nhiên này, nói không chừng quyền lực sẽ mất. Nếu thật sự đến lúc đó, mình sẽ như bị đày vào lãnh cung.
Cho nên, trước mặt Từ Quân Nhiên, Quan Ba rất cung kính. Y có thể nhìn thấy, vị Chủ tịch huyện Từ này là một lãnh đạo thật sự muốn làm việc, chỉ cần mình không xảy ra sơ xuất, nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ, chắc chắn Chủ tịch huyện cũng sẽ suy nghĩ cho mình.
Quả nhiên, chuyện ở Ban tài chính, chính là đền đáp mà Quan Ba hài lòng nhất, Từ Quân Nhiên giao Ban tài chính cho Quan Ba, khiến y cảm thấy Chủ tịch huyện rất tin tưởng mình.
- Chủ tịch huyện Quan, Ban tài chính còn dư bao nhiêu tiền?
Từ Quân Nhiên nhìn thoáng bảng báo cáo trên bàn, chậm rãi hỏi Quan Ba.
Quan Ba hơi sững sờ, kinh ngạc nhìn Từ Quân Nhiên:
- Chủ tịch huyện, ý của ngài là?
Từ Quân Nhiên cười ha ha, khoát tay:
- Không có gì, chỉ muốn nói với anh, sau này cho dù là ai muốn sử dụng tiền của Ban tài chính, đều cần phải có chữ ký của tôi. Tôi biết mình sắp có một khoản tiền xóa đói giảm nghèo hai trăm ngàn tệ sắp chuyển về. Khoản tiền đó, tôi chỉ có một yêu cầu, dù là ai, dùng bất kỳ danh nghĩa gì, cũng không được động vào!
Quan Ba hơi ngạc nhiên nhìn Từ Quân Nhiên, không ngờ hôm nay tìm mình đến, Từ Quân Nhiên lại đưa ra yêu cầu như vậy.
Nghĩ một lúc, y cảm thấy chẳng có gì, dù sao Chủ tịch huyện cũng là người đứng đầu Ủy ban nhân dân huyện, Ban tài chính thuộc Ủy ban nhân dân huyện quản lý, Từ Quân Nhiên nói như vậy, mình cứ làm theo là được.
Gật gật đầu, Quan Ba nói:
- Chủ tịch huyện yên tâm, khi nào về tôi sẽ dặn dò cấp dưới.
Kết quả ngày thứ hai khoản tiền xóa đói giảm nghèo được cấp xuống, Từ Quân Nhiên đang ở trong văn phòng đọc báo, Quan Ba điện thoại đến.
- Chủ tịch huyện, lúc nãy bên Huyện ủy gửi báo cáo đến, bên trên có chữ ký của Bí thư, nói muốn thay đổi thiết bị văn phòng.
Quan Ba bất đắc dĩ nói với Từ Quân Nhiên, có thể nhận ra, y cũng không biết giải quyết chuyện này thế nào.
Từ Quân Nhiên nhướng mày:
- Sao vậy? Tôi nhớ thiết bị văn phòng bên huyện ủy mới thay chưa đến một năm đúng không? Giờ lại muốn thay sao?
Quan Ba cười khổ nói:
- Chủ tịch huyện, đây chỉ là cái cớ mà thôi. Tiền này tuy nói dựa vào danh sách thiết bị văn phòng cần đổi để Ban tài chính cấp tiền, nhưng bên đó sử dụng như thế nào, chỉ cần Văn phòng huyện ủy nói là được, tôi nghe nói, hình như Bí thư Bạch định đổi xe, cần thêm ít tiền…
Mặt liền biến sắc, Từ Quân Nhiên không ngờ người ở huyện Nhân Xuyên lại gan to đến mức này, đây rõ ràng không coi kỷ cương phép nước ra gì.
Số tiền kia là tiền xóa đói giảm nghèo, vậy mà bọn họ lại nghĩ cách để chiếm dụng. Từ Quân Nhiên không biết những người này gan to hay thật sự không biết sợ ai. Chắc hẳn chuyện này chỉ có những huyện nghèo như huyện Nhân Xuyên mới xảy ra, nếu đặt ở huyện Phú Nhạc, chuyện này trên căn bản không thể xuất hiện.
Vì huyện Nhân Xuyên là huyện nghèo, rất nhiều nông dân đều sống trong núi sâu, các ban ngành chỉ cần lấy tên của họ lập danh sách, sau khi làm vài hành động ngầm, bên trên chỉ thấy khoản tiền này thực sự đã đến được các xã trấn, rồi sau đó lại đến thôn, cuối cùng là về tay nông dân, nhưng, không hề có ai điều tra khoản tiền này đã thật sự về đến tay người nông dân chưa!
- Chủ tịch huyện Quan, anh giữ lại đó cho tôi! Chuyện này không có chữ ký của tôi, một đồng cũng không cho!
Từ Quân Nhiên thật sự nổi giận, số tiền đó hắn chuẩn bị để giúp bà con có một năm mới vui vẻ, nếu bị người ta chặn lại nửa đường, Từ Quân Nhiên thật sự muốn giết người.
Đưa báo cáo mua xe là Chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Đặng Văn Binh, đây là lần đầu tiên y thấy Ban tài chính không nể mặt báo cáo của Bí thư Bạch, nhìn Quan Ba nói:
- Chủ tịch huyện Quan, anh có thể đọc cho kỹ, đây là chữ ký của Bí thư Bạch đấy.
Ý là, anh không nể mặt Bí thư huyện ủy sao, lẽ nào không sợ lãnh đạo trách tội?
Dĩ nhiên Quan Ba hiểu ý y, có điều Từ Quân Nhiên đã tức giận như vậy rồi, hơn nữa Quan Ba cũng định hợp tác với Từ Quân Nhiên, đương nhiên sẽ không để ý đến lời uy hiếp của Đặng Văn Binh, cười từ tốn nói:
- Chủ nhiệm Đặng, chuyện này anh cũng biết, chắc chắn là không hợp với quy định. Hơn nữa tam lệnh ngũ thân của trung ương không cho phép lãng phí, không phải anh đang ép tôi làm sai quy tắc đấy chứ?
Đặng Văn Binh nghe vậy khẽ giật mình, đồng tử co lại, nở nụ cười đầy thâm ý:
- Chủ tịch huyện Quan, tôi sẽ báo cáo lại với Bí thư.
Quan Ba cười cười, không để ý nói:
- Tôi là cán bộ đảng, không thể làm việc trái với nguyên tắc.
Trong phòng làm việc của Bí thư huyện ủy, Bạch Lâm đang ngồi lẳng lặng trên ghế nghe Đặng Văn Binh báo cáo, không nói gì ngay, mà chỉ xua tay bảo Đặng Văn Binh ra ngoài, sau khi Đặng Văn Binh rời đi, mặt Bạch Lâm lập tức trầm xuống. Trên thực tế vừa nghe Đặng Văn Binh báo cáo gã đã thấy trong lòng không thoải mái, việc này chỉ cần nghĩ là biết do Từ Quân Nhiên đứng sau, bằng không cho dù Quan Ba có to gan cách mấy cũng không dám chống đối mình. Chắc hẳn Quan Ba không đồng ý chuyện này là vì ý của Từ Quân Nhiên.
Lần trước để Phó chủ tịch thường vụ huyện Quan Ba này quản lý Ban tài chính là chuyện bất đắc dĩ, lần này nếu chuyện cấp tiền lại bị Từ Quân Nhiên ngăn cản, không chỉ mất mặt, mà còn liên quan đến vấn đề quyền phát ngôn!
Phân tích cẩn thận tình hình Hội nghị thường vụ một chút, Bạch Lâm cảm thấy lo lắng thêm vài phần, thời gian gần đây, mình có trao đổi với vài Ủy viên thường vụ, xem ra họ không có ý định nghiêng về phía Từ Quân Nhiên, hơn nữa, nếu chuyện lần này lại bị Từ Quân Nhiên cản lại, sau này chuyện sử dụng tiền xóa đói giảm nghèo của mọi người sẽ khó khăn hơn rất nhiều, chuyện này sẽ không có mấy người đứng về phía Từ Quân Nhiên.
Hôm sau, Từ Quân Nhiên nhận được điện thoại của Quan Ba từ Ban tài chính:
- Chủ tịch huyện Từ, phiền phức rồi!
Nghe nói như thế, Từ Quân Nhiên hơi bất ngờ, hỏi:
- Xảy ra chuyện gì?
Quan Ba bất đắc dĩ nói:
- Sáng nay vừa đi làm, Bí thư Bạch đã đến Ban tài chính kiểm tra công việc. Vừa hay có vài người đi trễ bị anh ta bắt được, Bí thư Bạch vô cùng tức giận, cho rằng thái độ làm việc của Ban tài chính không tốt, tác phong lề mề, còn phê bình tôi trước mặt mọi người một trận.
Từ Quân Nhiên cau mày, hắn không phải đầu đất, biết rõ vì hôm qua Quan Ba không duyệt chi phí cho Văn phòng huyện ủy, nên Bạch Lâm mới kiếm chuyện báo thù.
Tuy vậy, Từ Quân Nhiên vẫn phê bình Quan Ba vài câu:
- Lão Quan, không phải tôi nói anh, nhưng Ban tài chính xảy ra hiện tượng đi làm trễ, bản thân đã không đúng rồi, chả trách Bí thư Bạch tức giận phê bình công tác của các anh, nếu đổi lại là tôi, tôi cũng phê bình các anh!
Ngụ ý của hắn rất đơn giản, Quan Ba anh đã bị người ta nắm đầu cán, cho dù tôi muốn ra mặt giúp anh, anh cũng phải để tôi nói vài câu. Hiện tượng như vậy bị người ta nắm được đuôi, cho dù là người phe tôi, tôi cũng không tiện ra mặt nói giúp anh.
Quan Ba cũng là người thông minh, vội vàng giải thích nói:
- Chủ tịch huyện Từ, chuyện này cũng có nguyên nhân, hôm qua mấy người đó tăng ca rất khuya, tôi thấy họ thật sự không trụ được nữa nên mới bảo họ về ngủ một chút, không ngờ vài người trong số họ cảm thấy công việc của mình vẫn chưa xong hết, nên sáng nay mới đi làm, kết quả lại bị Bí thư Bạch bắt được.
Từ Quân Nhiên suy nghĩ gì đó rồi gật đầu, lại hỏi kỹ chi tiết, sau đó mới nói:
- Anh báo cáo chuyện này với Bí thư Bạch chưa?
Dù thế nào, nếu chuyện này Bạch Lâm chưa biết thì vẫn có thể cứu vãn được.
Quan Ba cười khổ nói:
- Tôi báo rồi, nhưng anh ấy không tin, còn cho là tôi trốn tránh trách nhiệm.
- Được, tôi biết rồi, việc này anh không nên suy nghĩ nhiều, nên làm gì thì cứ làm.
Từ Quân Nhiên cúp máy ngồi đó suy nghĩ, xem ra Bạch Lâm lại muốn thể hiện địa vị của mình rồi, bằng không sẽ không dùng chút thủ đoạn nhỏ này để làm nổi bật uy nghiêm của Bí thư huyện ủy của gã.
Quả nhiên, xế chiều hôm đó, Từ Quân Nhiên nhận được thông báo của văn phòng huyện ủy, bảo hắn họp Hội nghị thường vụ huyện ủy.
Trong phòng họp, Bạch Lâm không để người khác nói gì, tự mình nói từ đầu đến cuối, nào là nói công tác xây dựng tác phong cán bộ có vấn đề, bày tỏ hiện nay huyện Nhân Xuyên đang có cơ hội tốt để phát triển, yêu cầu cán bộ toàn huyện phải phối hợp để triển khai công tác trong huyện. Nói xong mấy câu này, gã chuyển chủ đề:
- Sáng nay tôi đến Ban tài chính, vốn nghĩ bộ máy mới sẽ có ấn tượng mới, vậy mà, điều khiến tôi không ngờ đến đó là tôi đã nghĩ sai rồi, có thể đồng chí Quan Ba bận việc của Ủy ban nhân dân huyện, không nắm chắc tác phong làm việc của Ban tài chính, lại còn dung túng bao che cho người đi làm trễ, chuyện này không thể để xảy ra nữa!
Biểu lộ của đám Ủy viên thường vụ khác nhau, Từ Quân Nhiên vẫn bình tĩnh, hành động này của Bạch Lâm, hắn đã dự liệu từ trước, có điều không ngờ, thân là Bí thư huyện ủy, mà gã lại vội vàng đến như vậy.
- Các đồng chí, huyện Nhân Xuyên chúng ta muốn phát triển, tài chính vô cùng quan trọng, nếu để cho tác phong tiếp tục phát triển sai lệch, tôi thấy sẽ rất bất lợi cho việc triển khai công việc trong huyện. Đương nhiên, vì đồng chí Quan Ba quá bận công việc của bên Ủy ban nhân dân huyện, cho nên mới quản lý lỏng lẻo, tôi cảm thấy, chúng ta cần nghiên cứu về vấn đề bộ máy ban tài chính một chút.
Sắc mặt Bạch Lâm rất nghiêm túc nói với mọi người.
Gã nói xong câu này, ánh mắt nhìn về phía Từ Quân Nhiên, hơi khiêu khích, nhìn bộ dạng có vẻ muốn nhân cơ hội hôm nay, tranh với Từ Quân Nhiên quyền thao túng trong huyện.
Không ngờ gã vừa nói xong, Từ Quân Nhiên liền khẽ mĩm cười nói:
- Bí thư Bạch, những gì anh nói tôi không đồng ý. Chuyện này tôi đã nghiêm túc điều tra, mọi việc đều có nguyên nhân.
Nói xong, hắn đem những gì mình biết kể cẩn thận một lượt, cuối cùng mới lên tiếng:
- Nếu các đồng chí của chúng ta tích cực làm việc như vậy mà còn bị chỉ trích, tôi thấy như vậy không công bằng với những đồng chí làm việc chăm chỉ.
Nghe thấy câu này, không khí Hội nghị thường vụ lập tức căng thẳng, mọi người đều hiểu, Chủ tịch huyện Từ không có ý định nể mặt Bí thư Bạch.
Bạch Lâm thấy Từ Quân Nhiên tạt thẳng nước lạnh vào mặt mình, rất là không hài lòng nói:
- Chủ tịch huyện Từ, làm việc không thể theo cảm tính, chuyện quản lý Ban tài chính không tốt đã không ít người phản ánh lên huyện ủy, chính là vì tin tưởng đồng chí, nên sáng nay tôi mới đến kiểm tra, không ngờ những gì mọi người nói là thật, đối với chuyện này, tôi đề nghị nghiên cứu lại vấn đề bộ máy của Ban tài chính.
Trước thái độ mạnh mẽ của Bạch Lâm, Từ Quân Nhiên cũng không hề nhượng bộ, cứng rắn nói:
- Tôi phản đối chuyện này!
Việc đã đến mức này, dù là Bạch Lâm hay Từ Quân Nhiên đều không có đường lui, chỉ đành nghiến răng kiên trì đến cùng.
Bạch Lâm thoáng nhìn mọi người, hừ lạnh một tiếng, trầm giọng nói:
- Có ai ủng hộ ý kiến của Chủ tịch huyện không?
Chuyện đã phát triển đến mức này, Bạch Lâm quyết tâm, nhân lúc này đả kích triệt để uy tín của Từ Quân Nhiên ở huyện Nhân Xuyên, nếu không về sau ai còn tín nhiệm Bí thư huyện như gã? Hơn nữa nếu hôm nay nhận thua, sau này sao mình lãnh đạo được huyện ủy đây?
Nghĩ tới đây, ánh mặt Bạch Lâm hung hăng nhìn đám Ủy viên thường vụ bên dưới, gã không nghĩ nhiều gì nữa, hôm nay nếu ai dám phản đối ý kiến của mình, gã tuyệt đối sẽ không buông tha đối phương.
Đã có khí thế như vậy, Bạch Lâm thực sự đã khiến cho phòng họp yên tĩnh trong chốc lát.
Nhưng, dù gã tạo khí thế như thế nào, những lời nên nói, chắc chắn vẫn có người nói.
Quan Ba với tư cách Phó chủ tịch thường vụ huyện, lại phân công quản lý Ban tài chính, Từ Quân Nhiên vì chuyện của mình mà xung đột với Bạch Lâm, y chắc chắn sẽ không lùi bước. nếu giờ mà làm rùa đen rụt đầu, chuyện này truyền ra ngoài Chủ tịch huyện Quan y sẽ thành người như thế nào đây?
Cho nên Quan Ba không hề do dự, dập điếu thuốc trong tay, là người đầu tiên mở miệng:
- Tôi đồng ý với ý kiến của Chủ tịch huyện. với tư cách là lãnh đạo quản lý Ban tài chính, tình hình Ban tài chính tôi hiểu rõ nhất, sau khi Tôn Văn Minh bị điều tra, tình hình Ban tài chính có rất nhiều chuyển biến tốt đẹp. Tôi thấy Chủ tịch huyện nói rất có lý, với những đồng chí làm việc tích cực, lại có năng lực, chúng ta nên ủng hộ, chứ không nên bới lông tìm vết đả kích người ta!
Bạch Lâm lạnh lùng nhìn Quan Ba, tình huống này, gã không hề bất ngờ, lúc này nếu Quan Ba không đứng ra, mới thực sự khiến người ta khó hiểu.
Quan Ba vừa dứt lời, Bí thư ủy ban kỷ luật Lưu Tiểu Quang mở miệng nói:
- Vì chút chuyện nhỏ mà cảm thấy bộ máy ban tài chính làm việc chưa nỗ lực, tôi cảm thấy nhìn như vậy quá phiến diện. như thế các đồng chí bên dưới sẽ nghĩ thế nào? Làm vậy sẽ khiến người ta đau lòng. Haiz, tôi đồng ý với ý kiến của Chủ tịch huyện Từ.
Lưu Tiểu Quang cũng không ngu, giờ mình và Từ Quân Nhiên đã buộc chung một chỗ, cứ dứt khoát một chút vẫn hơn.
Ngay sau đó, Tôn Á Châu cũng phát biểu, bày tỏ ủng hộ Từ Quân Nhiên.
Đã bốn phiếu!
Bạch Lâm cau mày, nhìn đám Đặng Văn Binh, những Ủy viên thường vụ cùng phe với mình.
Nhận được ám hiệu của gã đám Đặng Văn Binh cũng lần lượt phát biểu ý kiến của mình. Dĩ nhiên là ủng hộ ý kiến Bạch Lâm rồi. Trong số này bao gồm Trưởng ban tuyên truyền Tiền Tú Mai, Trưởng ban tuyên truyền vốn là Hà Hoành Bân đã được điều lên ban Ban tuyên truyền thành ủy, Tiền Tú Mai dĩ nhiên là do Bạch Lâm đề bạt.
Lần này, Chủ tịch Hội nghị hiệp thương chính trị Lao Đức lựa chọn ủng hộ Bạch Lâm, rất đơn giản, vì mấy hôm trước Bạch Lâm đã tìm y làm việc, đã có đủ những lợi ích khi ủng hộ gã, tuy có ấn tượng khá tốt với Từ Quân Nhiên, nhưng Lao Đức này vẫn coi trọng thực tế hơn.
Kể ra, huyện Nhân Xuyên hiện nay, Ủy viên thường vụ huyện ủy đã tăng lên 12 người, đây chính là kết quả điều chỉnh mới nhất của thành phố, nghe nói còn định tăng thêm một Ủy viên thường vụ nữa, có điều không biết sẽ là người bên nào!
Bốn đấu năm!
Cục diện này, cho dù là Từ Quân Nhiên hay Bạch Lâm, đều không chiếm ưu thế tuyệt đối.
Lúc này, ánh mắt Bạch Lâm quét về phía góc phòng họp, khóe miệng nở nụ cười ý vị thâm trường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận