Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 712: Ký hợp đồng.

Làm quan trên quan trường có một nguyên tắc: chính là bất cứ chuyện gì đều không thể tham trọn vẹn, anh phải giữ lại cho người khác chỗ trống, anh phải để người khác cũng có được chút gì đó, anh phải đồng thời thỏa mãn nhu cầu lợi ích và tự trọng làm quan của người khác; anh khiến quan viên khác hai bàn tay trắng, anh chèn ép đồng liêu, chỉ để người khác liều mạng với anh, bản thân anh cuối cùng cũng hai bàn tay trắng.
Từ Quân Nhiên sẽ không để Lý Bân không còn đường đi, điều hắn làm, chẳng qua là hy vọng Lý Bân có thể nhìn rõ chân tướng mà thôi.
Từ Quân Nhiên nhấc điện thoại lên, bấm số điện thoại của Lưu Hoa Cường, nói với anh ta mình nghi ngờ Quách Bằng Phi, rồi để Lưu Hoa Cường nghĩ cách xem xem có thể điều tra công ty Watson kia không, tốt nhất có thể chụp được ảnh của Quách Bằng Phi.
Lưu Hoa Cường đương nhiên không coi việc Từ Quân Nhiên căn dặn là việc nhỏ, nhưng vẫn có chút khó hiểu hỏi Từ Quân Nhiên:
- Bí thư Từ, không phải lão Lưu tôi nhiều chuyện, việc này không nghiêm trọng như vậy chứ, có phải ngài lo lắng quá rồi không?
Dù sao đây cũng là lén điều tra nhà đầu tư, một khi truyền ra ngoài, không phải là một việc nhỏ ảnh hưởng đến Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên cười khổ:
- Lão Lưu, tôi ngược lại thà rằng mình lo lắng quá, nếu việc này là thật, huyện chúng ta sẽ quá mất mặt rồi.
Lưu Hoa Cường là người của hắn, Từ Quân Nhiên tự nhiên không giấu diếm gì, nói chuyện cũng tùy ý hơn nhiều. Nhưng hắn cũng hiểu rõ, nếu ngay cả tâm phúc Lưu Hoa Cường cũng không chút tin tưởng sự nghi ngờ của mình, càng không cần nói đến Lý Bân, dù sao Lý Bân cũng phải dựa vào quan hệ mới có thể mời Quách Bằng Phi qua, bây giờ Từ Quân Nhiên nói người mình mời đến có thể là kẻ lừa đảo, Lý Bân sẽ tin tưởng Từ Quân Nhiên mới lạ.
Nhưng trong tay Từ Quân Nhiên lại không có chứng cứ khác cho thấy Quách Bằng Phi là kẻ lừa đảo thực sự, tư liệu của Tào Tuấn Vỹ bên kia tra được là quá khứ, muốn xác định, chỉ có thể ra tay điều tra từ hai bên mới được. Càng quan trọng hơn là, Từ Quân Nhiên muốn khống chế chuyện này trong một phạm vi.
- Bí thư yên tâm, tôi đây liền sắp xếp người đi thăm dò.
Lưu Hoa Cường vội nói với Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên gật đầu:
- Hy vọng là tôi lo lắng quá đi. Nhưng đã có điểm nghi ngờ. Tóm lại phải đi chứng thực một chút. Có khả năng, tốt nhất có thể chụp được ảnh, quay về tôi mời người giúp điều tra ở bên Lĩnh Nam, xem xem thực lực công ty Watson này như thế nào.
Lúc này hắn không nói đến những thứ Tào Tuấn Vĩ điều tra được lúc trước, đó đều là tư liệu một hai hăm trước, tư liệu gần đây còn chưa có, Từ Quân Nhiên làm việc luôn ổn thỏa đến cực điểm, hắn không hy vọng vì việc này mà làm hỏng cục diện tốt như hiện nay.
Nếu Từ Quân Nhiên đã nói như vậy, Lưu Hoa Cường tự nhận thức không tiếp tục nhiều chuyện nữa, những lời nói vừa rồi. Hắn cũng chỉ xuất phát từ ý tốt mới nói ra. Bây giờ lãnh đạo cũng bày tỏ thái độ, nếu mình nói thêm cái gì khác, thì là không có chừng mực rồi. Nói chuyện với lãnh đạo trên quan trường, thực ra rất nguy hiểm. Nhiều lúc, lãnh đạo sẽ chọn lắng nghe lời anh nói, nếu đúng như hy vọng hiểu được tin tức, mới nghe vào tai mới thực sự đối đãi. Nếu anh nói, là lời hắn không muốn nghe, lãnh đạo sẽ lựa chọn xem nhẹ. Còn có đôi khi. Anh nói khiến lãnh đạo phản cảm, sẽ dẫn đến việc có cách nhìn và cách nghĩ với anh, thay đổi ấn tượng với anh.
Với tư cách lặn ngụp trong quan trường gần hai mươi năm, Lưu Hoa Cường hiểu lúc nào mình nên nói cái gì.
Từ Quân Nhiên đặt điện thoại xuống. Chờ tin tức của Lưu Hoa Cường.
Suốt một ngày, đều không có tin tức truyền đến, đến lúc muộn tan làm, Từ Quân Nhiên không nhịn được cười khổ một hồi. Xem ra chuyện này không dễ xử lý.
Buổi tối về đến nhà, Từ Quân Nhiên ăn xong cơm đang chuẩn bị nghỉ ngơi, Lưu Hoa Cường gọi điện tới.
- Bí thư. Thần linh ơi! Ngài thật đúng là thần linh!
Lưu Hoa Cường vừa mở miệng nói liền khiến sắc mặt Từ Quân Nhiên thay đổi.
- Lão Lưu, tra được cái gì rồi?
Từ Quân Nhiên kinh ngạc hỏi Lưu Hoa Mạnh.
Lưu Hoa Mạnh gật đầu, thấp giọng nói với Từ Quân Nhiên:
- Bí thư, lần này ngài đoán đúng đến tám phần.
- Có chứng cứ gì sao?
Từ Quân Nhiên chăm chú hỏi. Nếu Lưu Hoa Cường đã nói với mình như vậy, vậy cho thấy lần này chắc tra được gì rồi, nếu không dựa theo tính cách và tác phong làm việc của Lưu Hoa Cường, sẽ không nói với Từ Quân Nhiên như vậy.
Lưu Hoa Cường gật đầu:
- Tình hình là thế này, nhận được điện thoại của ngài, tôi liền phái người âm thầm đến nhà khách bên kia, không ngờ người của tôi đợi một buổi trưa ở bên ngoài nhà khách, mấy người này đều không đi ra. Tôi cảm thấy việc này không đúng, ngài nói xem nếu dựa vào cách nói của của Cục chiêu thương, mấy nhà đầu tư này định bí mật khảo sát tình hình huyện chúng ta, họ nên ra ngoài xem xem đúng không? Nhưng kỳ lạ là, nhóm người này một người cũng không rời đi, tất cả đều ở trong chỗ ở của mình.
Từ Quân Nhiên cũng không ngờ sẽ là tình hình như thế, nghe vậy lắc đầu cười khổ nói:
- Tình huống như vậy, theo lý mà nói, quả thực có chút khả nghi, dù sao loại người lừa đảo này đều thích ở yên một chỗ, ước gì được ít lộ diện ở bên ngoài.
Lưu Hoa Cường nói:
- Không phải như vậy sao, ngài nói xem họ Quách kia nếu thực sự là ông chủ lớn gì đó, sao có thể thích ăn mỳ như nông dân chứ?
- Ăn mỳ?
Vẻ mặt Từ Quân Nhiên khó hiểu, sao lại kéo đến việc ăn mỳ rồi.
Lưu Hoa Cường cười hắc hắc nói:
- Buổi chiều tôi gọi người đi điều tra thực đơn của họ, phát hiện trên cơ bản đều ăn mỳ là chính, tôi nghi ngờ Quách Bằng Phi kia hình như là người quan nội, hơn nữa còn là người Lỗ Nam, căn bản không phải là người Lĩnh Nam.
Từ Quân Nhiên cau mày nói:
- Nói như vậy, chụp được ảnh rồi sao?
Hắn thực sự có chút lo lắng, dù sao nếu dựa vào cách nói của Lưu Hoa Cường, đám người Quách Bằng Phi kia trở lại nhà khách liền không đi đâu, muốn chụp được ảnh của họ lại càng khó, càng không cần nói đến nếu đám người kia lộ ra manh mối gì, muốn điều tra rõ tình hình của họ là càng khó, dù sao bản thân đế Tào Tuấn Vỹ nghe ngóng bên kia, cũng cần thời gian.
Quan trọng nhất là, Từ Quân Nhiên lo lắng đêm dài lắm mộng, nhỡ Quách Bằng Phi ký hợp đồng gì với Lý Bân, vậy sẽ rắc rối.
Lưu Hoa Cường nghe giọng của Từ Quân Nhiên có chút lo lắng, liền nói:
- Bí thư ngài yên tâm, tôi đã làm xong rồi. Tên này không ra ngoài cũng không sao, tôi đã nghĩ cách chụp được ảnh của họ rồi.
Từ Quân Nhiên sững sờ:
- Sẽ không đánh rắn động cỏ chứ?
Lưu Hoa Cường cười hắc hắc:
- Yên tâm đi, tôi nhờ người giúp, nói Ban tuyên truyền muốn đưa tin, cho họ chụp ảnh lại.
Từ Quân Nhiên không nói nên lời một lúc, trong lòng tự nhủ tên này mưu ma chước quỷ đúng là nhiều, cái cớ tốt như vậy tin rằng Quách Bằng Phi cho dù cẩn thận như thế nào cũng không cảm thấy khác lạ, dù sao đây cũng là chuyện bình thường.
- Anh đấy, thật đúng là quỷ đến nhà.
Từ Quân Nhiên không nhịn được cười nói.
Lưu Hoa Cường cười nói:
- Bí thư, sáng mai sẽ rửa ảnh ra, tôi sẽ mang sang cho ngài.
Từ Quân Nhiên gật đầu:
- Vậy thì được, tôi chờ anh.
Rạng sáng ngày thứ hai, Từ Quân Nhiên vừa vào văn phòng, Lưu Hoa Cường mang ảnh chụp tới.
- Bí thư, ngài xem xem, chính là cái này.
Lưu Hoa Cường nói xong, đưa một phong thư cho Từ Quân Nhiên, bên trong đều là ảnh của nhóm người Quách Bằng Phi.
Từ Quân Nhiên lấy ra xem, gật đầu, rồi nhìn Lưu Hoa Cường trước mặt, bấm số điện thoại của Tào Tuấn Vỹ.
- Anh ba, giúp em điều tra một thứ.
Vì sự việc khẩn cấp, Từ Quân Nhiên không nói nhiều lời khách khí, mà trực tiếp đưa ra yêu cầu của mình.
Tào Tuấn Vỹ không nói thêm gì, để Từ Quân Nhiên gửi ảnh qua cho mình, anh ta lập tức sắp xếp người đi điều tra việc này, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất tìm ra kết quả của Từ Quân Nhiên.
Lưu Hoa Cường đang nói với Từ Quân Nhiên mình sắp xếp chuyện này như thế nào, cửa văn phòng bị gõ, Quan Ba đi vào, thấy Từ Quân Nhiên đang nói chuyện với Lưu Hoa Cường, cười nói:
- Các anh cứ trò chuyện tiếp, chút nữa tôi lại đến.
Từ Quân Nhiên cười cười, khoát tay một cái nó:
- Lão Quan anh không phải đi, tôi với chủ nhiệm Lưu đã nói xong rồi.
Lưu Hoa Cường rất thức thời đứng lên nói với Từ Quân Nhiên:
- Bí thư, tôi đi làm việc trước.
Nói xong, anh ta hướng về Quan Ba nói:
- Tôi đi trước, không quấy rầy hai vị lãnh đạo nói chuyện.
Đợi đến sau khi anh ta rời đi, Từ Quân nhiên mới cười nói với Quan Ba:
- Lão Quan, có chuyện gì sao?
Từ Quân Nhiên rất rõ tính cách của Quan Ba, nếu không có chuyện, Quan Ba chắc chắn không tới tìm mình.
- Bí thư Từ, thật sự không ngờ đến, chủ tịch huyện Lý mới nhậm chức không lâu, có thể kéo được đầu tư lớn đến thế, đầu tư mấy ngàn vạn, thật khiến người khác bất ngờ.
Quan Ba cười nói với Từ Quân Nhiên. Hôm nay ông ta nghiễm nhiên là chiến hữu cùng chiến hào với Từ Quân Nhiên, bên kia hơi có chút gió thổi cỏ lay, Quan Ba lập tức đến báo cáo với Từ Quân Nhiên.
Người trong quan trường phát biểu ý kiến, thường nói “cái nhìn cá nhân”. Người khác nói “cái tôi”, ý không hề giống nhau. Bình thường cấp dưới khiêm tốn trước mặt cấp trên. Cấp trên nói cái nhìn cá nhân trước mặt cấp dưới, nhìn cũng có ý khiêm tốn, nhưng thật ra là cường điệu uy quyền cá nhân.
Mà những lời Quan Ba nói với Từ Quân Nhiên, biểu hiện là tán thưởng năng lực Lý Bân, nhưng trên thực tế lại đang nhắc nhở Từ Quân Nhiên, nhắc nhở hắn phải cẩn thận với động tác của lý Bân.
Từ Quân Nhiên ồ một tiếng, kinh ngạc hỏi Quan Ba:
- Quách tổng muốn đầu tư bao nhiêu?
Thực ra hắn đã biết tin này rồi, nhưng lúc này đối mặt với Quan Ba, Từ Quân Nhiên lại không thể biểu hiện ra suy nghĩ sâu trong lòng mình. Trên quan trường, cùng một người ít nhất có hai vẻ mặt trở lên, để đối phó với những người khác nhau. Không phải Từ Quân Nhiên không tín nhiệm Quan Ba, chỉ là vì vào lúc này, cho dù bản thân nói thể nào, cách giải quyết tốt nhất chính là giữ bí mật.
Quan Ba nghe được gật đầu với Từ Quân Nhiên:
- Ha ha, trước đầu tư 1000 vạn, nghe nói sau này có thể tăng thêm. Bây giờ đã chuẩn bị ký hợp đồng rồi.
- Cái gì?
Nói xong câu này, sắc mặt Từ Quân Nhiên liền thay đổi lập tức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận