Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 513: Tắc kè hoa.

- Thủ trưởng cấp cao đã biểu dương Từ Quân Nhiên, nói hắn là đại diện của thanh niên thế hệ mới.
- Phụt
Nước trà trong miệng Lý Xuân Thủy bắn phụt ra ngay sau câu nói của Lôi Chính Vũ. Toàn bộ giấy tờ trên bàn làm việc ướt nhẹp. Tuy nhiên, y chẳng bận tâm đến điều đó mà vuốt hai bên mép, kinh ngạc hỏi:
- Anh nói ai. Từ Quân Nhiên sao? Thủ trưởng cao nhất? Anh Lôi không đùa chứ?
Tin tức này quả là một đòn tấn công cực mạnh đối với Lý Xuân Thủy. Y là một người thông minh, trong giây lát câu nói được nói ra từ miệng của Lôi Chính Vũ, đầu y đã ngay lập tức có một cảm giác như bản năng. Cảm giác đó là Từ Quân Nhiên e rằng giờ lại tiếp tục được trọng dụng rồi.
Một cán bộ được thủ trưởng cao nhất biểu dương trước mặt toàn bộ lãnh đạo tỉnh ủy mà lại không được trọng dụng cân nhắc thì đó mới là điều lạ.
- Tin của anh không sai sót gì chứ? Có trùng tên trùng họ không?
Mãi tới giờ phút này, trong lòng Lý Xuân Thủy vẫn nuôi một tia hi vọng. Nếu chuyện này không phải chuyện thật thì e rằng vẫn còn cứu vãn được. Còn nếu không, sẽ có biến cố lớn vì việc này ở huyện Phú Lạc. Y có thể khẳng định chắc chắn điều đó.
Lôi Chính Vũ cười méo xẹo, nói:
- Tôi có chiến hữu làm ở bên tuyên truyền của tỉnh ủy. Sáng nay ông ấy đã gọi điện thoại riêng cho tôi xác nhận rồi. Người ta còn muốn hỏi tôi rằng ở huyện Phú Lạc này có xã nào tên là xã Trường Thanh không. Bí thư đảng ủy ở đó có phải tên Từ Quân Nhiên không.
Dừng một chút, đột nhiên ông ta bật cười hề hề, nói vẻ thâm thúy:
- Nguy hiểm thật đấy. Trong cuộc họp thường ủy hôm kia không phải chủ tịch huyện Vương đã nói chuyển Từ Quân Nhiên về phòng nông nghiệp đấy sao?
Ông ta nói hoàn toàn là sự thật. Trong cuộc họp bí thư thường ủy huyện cách đây hai hôm, Vương Trường Lâm đã đưa ra việc điều Từ Quân nhiên đi chỗ khác. Lý do đưa ra là hắn có kinh nghiệm trong công tác nông nghiệp, hoàn toàn có thể đến phòng nông nghiệp để phát huy năng lực. Còn chức vụ bí thư đảng ủy xã Trường Thanh sẽ do Cát Đại Tráng thay thế. Lúc đó, Trừ trưởng phòng tổ chức Chu Trạch Thành và trưởng phòng vũ trang Chu Trung Nguyên ra, đề nghị này được hầu hết mọi người đều tỏ ý tán thành. Nếu không phải vì ai cũng muốn sau này người lựa chọn thay thế vị trí trưởng thôn sẽ là người của mình thì quyết định này đã được thông qua.
Bây giờ nghĩ lại, nếu như đề nghị đó được thực sự thông qua thì e rằng toàn bộ lãnh đạo huyện Phú Lạc sẽ hứng chịu sự giận dữ của lãnh đạo thành ủy. Không, không chỉ phải là lãnh đạo thành ủy, thậm chí còn có khả năng là cơn giận của thủ trưởng đứng đầu phe cải cách trên tỉnh ủy. Dù sao thủ trưởng cao nhất cũng đã biểu dương nhân tài của phe cải cách, nếu huyện Phú Lạc mà bị ghẻ lạnh thì điều đó có nghĩa là gì?
Lãnh đạo cấp trên không cần biết Từ Quân Nhiên đã phạm sai lầm gì ở huyện Phú Lạc, bọn họ chỉ nhìn vào kết quả. Mà lúc đó kết quả rất đơn giản. Một cán bộ trẻ tuổi theo chủ trương cải cách bị huyện ủy Phú Lạc ghẻ lạnh. Điều đó đồng nghĩa với việc cả đảng ủy huyện Phú Lạc đang rất bảo thủ trong công tác đi sâu phát triển kinh tế, thúc tiến công cuộc cải cách mở cửa hay không?
Có thủ trưởng tối cao thị sát ván cờ lớn này, thậm chí ngay cả Lôi Chính Vũ cũng không dám tưởng tượng, cơn giận dữ của lãnh đạo hai cấp tỉnh và thành phố giáng xuống huyện Phú Lạc sẽ khủng khiếp như thế nào.
- Anh Lôi, Anh Lôi?
Thấy Lôi Chính Vũ thất thần, Lý Xuân Thủy không nhịn được cất giọng gọi. Lôi Chính Vũ lúc này mới định thần lại, nhìn Lý Xuân Thủy, nói:
- Chúng ta không thể bị động được. Vừa rồi tôi mới gọi điện thoại cho Từ Quân Nhiên rồi. Xem ra có không ít người trong huyện biết tin tức này rồi đấy.
- Chẳng lẽ Từ Quân Nhiên quả thật có người thân là nhân vật cấp cao ở thủ đô hay sao?
Lý Xuân Thành lẩm bẩm. Đây là kết luận sau khi y đã nghĩ kỹ càng. Y thuộc loại người thích động não. Vả lại, y xuất thân từ công tác trinh sát hình sự, đương nhiên rất giỏi phỏng đoán nhân tâm. Trong suy nghĩ của y, dù theo như cách nói của Lôi Chính Vũ thì thủ trưởng cao nhất đã chỉ đúng tên biểu dương Từ Quân Nhiên vì một bài viết nào đó của hắn. Tuy nhiên, Lý Xuân Thủy thì lại thấy việc đó chứng tỏ một điều rằng Từ Quân Nhiên có cách viết bài để lãnh đạo cao nhất nhìn thấy. Nếu là một người khác, thậm chí ngay cả đó là Lý Xuân Thủy thì làm sao có thể khiến cho lãnh đạo cao nhất nhớ được tên mình như vậy?
Cơ hội đương nhiên dành cho người có chuẩn bị trước. Tuy nhiên đừng quên rằng bạn phải là người có tư cách tạo ra cơ hội này mới được.
Mọi người thường nói trong thời kỳ dân quốc, những phần tử chí thức thường có thói xấu gạn đục khơi trong, châm chích lẫn nhau. Nhưng chẳng ai biết rằng, chính phủ Bắc Dương có chế độ đãi ngộ rất cao với các văn nhân. Một công nhân bình thường cũng chỉ đáng mấy đồng đại dương, nhưng nếu là một giáo sư thì có mức lương lên tới hàng ngàn đồng. Đó cũng chính là có điều kiện kinh tế rồi thì họ mới có thể làm một việc là hàng ngày lên mặt báo chửi bới lẫn nhau. Có điều, rất đáng tiếc là những văn nhân đều chỉ nhớ tới các thanh niên mới, hoạt động văn hóa mới mà quên đi những điều mang tính lựa chọn.
- Anh đấy, đừng suy nghĩ nhiều như vậy.
Lôi Chính Vũ thấy Lý Xuân Thủy lẩm bẩm liền hiểu ngay người bạn lâu năm của mình đang suy nghĩ gì. Tay run run tìm được tờ Nhật Báo Tùng Hợp trong đống báo trên bàn làm việc, ông ta chỉ vào trang đầu, nói với Lý Xuân Thủy:
- Trên này là toàn văn cuộc nói chuyện của thủ trưởng. Anh xem đi.
Lý Xuân Thủy gật gật đầu, cầm lấy tờ báo bắt đầu chăm chú đọc.
Lôi Chính Vũ tuy đã đưa báo cho Lý Xuân Thủy, lại thông báo đầy đủ tin tức rồi nhưng vẫn nấn ná lại. Dù sao cứ ở đây thêm một lúc hút thêm điếu thuốc. Hôm nay ông ta đã gọi điện thoại cho Từ Quân Nhiên rồi. Tuy trước đây vì việc của con trai ông ta là Lôi Bạo khiến ông ta có chút hiểu lầm với hắn. Nhưng Lôi Chính Vũ xem ra thằng phá gia chi tử con trai mình đã làm nên chuyện đắc tội với Từ Quân Nhiên rồi. Huống hồ, trong lòng Lôi Chính Vũ cũng có tính toán riêng. Ông ta đã đi đầu trong việc này, trong lòng ông ta tự nghĩ việc của mình. Tuy Lý Xuân Thủy là bạn đồng minh, nhưng ông ta vẫn có suy nghĩ riêng của mình. Ông ta cũng hi vọng mình có thể vượt qua vị trí của mấy người Lý Xuân Thủy, Vương Trường Lâm. Nước chảy chỗ trũng. Chỉ cần là người làm quan thì ai cũng hi vọng cái mông của mình được ngồi ở vị trí ngày càng cao hơn.
Huống hồ, Lôi Chính Vũ cũng hi vọng mình có thể chiếm giữ vị trí lãnh đạo ở phe của mình và Lý Xuân Thủy.
Cũng phải hiểu rằng xung quanh các nhân vật có quyền thế phải được hình thành môt vòng sinh thái, nuôi dưỡng các loại sinh vật. Một khi nhân vật có quyền thế không tồn tại thì vòng sinh thái đó cũng tự nhiên không tồn tại nữa. Những sinh vật vốn sống dựa dẫm vào cái vòng đó giờ sẽ bị thoái hóa, biến chủng, di rời hoặc tuyệt chủng. Không có cái vòng nào là vĩnh viễn cả. Nó cũng giống như tình hữu nghị không tồn tại và cũng không bảo lưu. Vòng xoay có thể co dãn theo môi trường xã hội nhưng mỗi cá nhân trong đó đều không có cách nào thoát ly được.
Hiện giờ, huyện Phú Lạc có rất nhiều vòng xoay nhỏ. Mỗi thường ủy huyện đều có vòng xoay riêng của mình. Mà vì lần nói chuyện của thủ trưởng cấp cao nhất này, những vòng xoay này đều bắt đầu chuyển động. Mọi người không ngừng trao đổi thông tin, tìm hiểu lẫn nhau. Mà hiện giờ, nhân vật chính của câu chuyện là Từ Quân Nhiên vẫn đang trên đường tới thị trấn huyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận