Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 259: Huyện ủy có sự thay đổi lớn.

Nếu muốn tồn tại được trong giới quan trường, trước khi ra khỏi cửa tuyệt đối không nên quên mang theo hai thứ đó là mặt nạ và lời nói dối, không có hai thứ này thì rất khó có thể bước được trên con đường làm quan. Phải biết rằng chính trị, theo một nghĩa nào đó có thể nói là một thế giới vô cùng dơ bẩn, giống như những biểu hiện trong chốn quan trường, toàn là dối trá, lừa lọc, tham lam, xảo trá và hung tàn, trong hoàn cảnh như vậy mà có thể trở thành những nhà chính trị xuất sắc thì họ chính là ma quỷ trong số các người tài giỏi.
Từ Quân Nhiên không hề nghĩ đến, chuyện ở thành phố đó lại gây ra sóng gió lớn, phía sau bàn tay gây nên tội ác, đem mấy vị thường vụ đùa bỡn trong lòng bàn tay, nhất định là một người có dã tâm, tất nhiên có thể là nếu chiêu bài cải cách của phó Chủ tịch thường vụ Hạ Thu Thực, phải biết là tuy y luôn theo sát bước chân của Bí thư Tỉnh ủy Chu Đức Lượng, trở thành một trong những người tiên phong của phe cải cách ở tỉnh Giang Nam, hơn 40 tuổi mới được ngồi vào vị trí cấp phó của cấp bộ, không nói là nói quá nhưng chỉ cần y không mắc sai phạm, sau này, nhất định sẽ có một chỗ cho y ở trung khu.
Loại người như vậy, rốt cuộc là vì nguyên nhân gì mà lại phải làm chuyện này?
Từ Quân Nhiên nghĩ mãi mà không hiểu, cũng không biết nên giải thích những chuyện này như thế nào, có điều, hắn đã hạ quyết tâm trong lòng, chuyện này không thể giấu diếm, nhất định phải nhanh chóng thông báo lên tỉnh.
Tuy nhiên, thông báo cho ai lại là một vấn đề không hề dễ.
Bí thư Tỉnh ủy Chu Đức Lượng? Hay là Chủ tịch tỉnh Tôn Chấn An?
Từ Quân Nhiên biết rõ, Hạ Thu Thực đã bất ngờ ra một đòn tấn công như vậy, chắc chắn sẽ không để lại bất kỳ chứng cớ nào, thậm chí, tin tức muốn đối phó với mình cũng chưa hẳn là do y lan truyền ra, gây nên chuyện này, chỉ là người bên cạnh được ông ta ngầm ra hiệu, sau đó được Chu Dật Quần nhận ra ý đồ mà thôi. Hơn nữa, bản thân mình cũng không có thứ gì có thể xác thực nguyên nhân Hạ Thu Thực muốn đối phó với hắn là do lúc hắn ở thành phố đã vô tình phá hoại âm mưu của y, tất cả chuyện này đều là do mình tự phỏng đoán mà thôi.
Trong tình hình này, nếu như Từ Quân Nhiên có nói với mấy người Chu Đức Lượng về những điều mà hắn hoài nghi thì bọn họ cũng chưa chắc đã tin.
Phải làm sao mới tốt đây?
Từ Quân Nhiên chau mày, hắn đã lên giường nằm rất lâu nhưng không có cách nào chìm vào giấc ngủ cả.
Sáng ngày thứ hai, cho gọi đến cán bộ phụ trách tiêu thụ của hơn mười mấy nhà máy đồ uống, bảo họ đem theo một vài sản phẩm của mình, đi đến thành phố tìm Trịnh Vũ Thành, rồi đợi anh ta cùng đi đến thủ đô, sau đó hắn lái chiếc xe Jeep của mình đi đến trụ sở của huyện ủy.
Sau khi vào trong trụ sở huyện ủy, Từ Quân Nhiên cảm thấy ở đây có một không khí khẩn trương rất khác với ngày thường, dường như đã xảy ra chyện gì đó. Các cán bộ trong trụ sở huyện ủy, ai nấy đi lại đều rất vội vàng, nét mặt khẩn trương, có người thấy hắn chỉ gật đầu một cái để chào, bình thường mấy người này đều dừng lại cười nói vài câu với hắn. Các cán bộ cơ sở chính là như vây, họ không giống với những cán bộ của tỉnh ủy hay thành ủy, hơn nữa bọn họ còn thường xuyên tiếp xúc với quần chúng bình thường, nếu như thái độ lúc nào cũng cao ngạo thì không thể nào triển khai được công việc một cách thuận lợi
- Chị Hồng, sao chị lại ở đây?
Sau khi Từ Quân Nhiên xuống xe đã liền nhìn thấy con dâu của Phùng Hồng Trình, hiện tại đang là phó Chủ tịch huyện Phụ Liên, Hồng Nhan Hân, cũng đang đi về phía văn phòng huyện ủy, hắn vội bước đến bên cạnh Hồng Nhan Hân, khẽ hỏi.
Hồng Nhan Hân giật mình hoảng sợ, nhưng khi nhìn thấy Từ Quân Nhiên thì lại thở phào nhẹ nhõm, khẽ nói:
- Ô kìa, bí thư tiểu từ, cậu không biết sao? Tối qua đã có chuyện lớn xảy ra rồi!
Từ Quân Nhiên nghe vậy khẽ giật mình, hơi ngạc nhiên nhìn Hồng Nhan Hân, vừa đi bên cạnh vừa hỏi dò:
- Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì? Sáng nay khi tôi rời khỏi công xã không có nhận được thông tin gì cả!
Hồng Nhan Hân đáp:
- Nửa đêm hôm qua, có người trên thành phố xuống, trực tiếp bắt phó cục trưởng cục tài chính Hồ Cương rồi, nghe nói ông ta vì muốn làm phó cục trưởng cục tài chính, cho nên trước đó đã hối lộ Chủ tịch Tần 3000 đồng. Còn có Tần Minh, Bí thư đảng ủy của công xã trại Tần gia và Bạch Sa của công xã trấn Lý gia các cậu nữa cũng với mấy cán bộ huyện ủy khác và các ngành khác nữa. Tất cả đêm qua đều đã bị bắt lại, hình như là do mấy vị bí thư ủy ban kỷ luật thành phố và bí thư ủy ban chính pháp dẫn theo người về bắt họ.
Dù lời nói của cô ta có hơi lộn xộn nhưng Từ Quân Nhiên vẫn nghe thấy có chỗ mâu thuẫn, Bạch Sa thì hắn biết rõ, là người mà hắn đã dẫn Lưu Liễu đi bắt, còn Tây Môn và Hồ Cương, Từ Quân Nhiên không nghe Lưu Liễu nhắc đến là muốn bắt bọn họ. Dù gì mấy người đó cũng là phe cánh của Tần Quốc Đồng, ngay đến Dương Duy Thiên có muốn động đến họ thì cũng phải cẩn thận suy xét.
Hiện tại xem ra, chỉ sau một buổi tối mà đã có rất nhiều chuyện mà hắn không nắm rõ, chẳng lẽ Dương Duy Thiên đã quyết định ra tay?
Nghĩ đến đây Từ Quân Nhiên không khỏi nghĩ đến những lời mà hôm qua hắn đã nói với Dương Duy Thiên, có lẽ Dương Duy Thiên đã bị những lời nói của hắn thuyết phục, quyết tâm ra tay với Tần Quốc Đồng! Nếu không không thể nào trong vòng một đêm lại có chuyện lớn như vậy, ngay cả bí thư chính pháp của tỉnh ủy cũng đích thân đến , có thể thấy lần này, lực lượng mà Dương Duy Thiên dùng đến tuyệt đối không nhỏ, thậm chí nếu Từ Quân Nhiên đoán không sai, ông ta chắn hẳn đã thuyết phục được Chu Dật Quần, bởi Từ Quân Nhiên biết rõ, bí thư ủy ban kỷ luật của Toàn Châu là người của Chu Dật Quần.
Nếu nói như vậy thì Dương Duy Thiên, không đúng, phải là Chu Dật Quần đã hạ quyết tâm, muốn mạo hiểm khai chiến với Bí thư tỉnh ủy Trương Kính Mẫn, muốn khống chế hoàn toàn huyện Võ Đức.
Từ Quân Nhiên biết rõ, nếu như không có Chu Dật Quần ra mặt thì thành phố sẽ không thể nào phái người xuống, hơn nữa lại còn là một cán bộ quan trọng trong thường ủy thành ủy dẫn người xuống, tuy bí thư chính pháp thành ủy kiêm cục trưởng cục công an thành phố không phải là thường ủy thành ủy nhưng cũng là phái thực quyền.
- Chị Hồng, chuyện này đã được thông báo xuống dưới chưa?
Từ Quân Nhiên suy nghĩ một chút rồi đột nhiên nhớ ra Hồng Nhan Hân từng nói hôm nay sẽ tổ chức đại hội cho cán bộ công tác trên toàn huyện, liền vội hỏi cô ta, bởi vì sáng nay khi hắn rời khỏi công xã, hình như chưa có nhận được thông báo về việc này.
Hồng Nhan Hân gật đầu:
- Tôi đã hỏi qua rồi, hình như sáng nay đã thông báo rồi.
Từ Quân Nhiên nhớ lại một chút, hắn đoán chắn hẳn là sáng nay sau khi hắn rời khỏi công xã thông báo mới đến nơi, dù sao lúc hắn đi khỏi ủy ban công xã cũng còn chưa đến 7h, đến nhà máy rượu và nhà máy đồ uống trước, sau đó lại lái xe đưa những người kia đến trạm xe, rồi mới đi đến ủy ban huyện ủy, lúc đó thì đám người Phùng Hồng Trình đã đang trên đường đến huyện ủy rồi.
Hắn đoán không sai, sau khi hắn đi khỏi ủy ban của công xã được nửa giờ thì Phùng Hồng Trình liền nhận được điện thoại thông báo của huyện ủy, yêu cầu ông ta tham gia đại hội cán bộ toàn huyện, lúc này, Phùng Hồng Trình đang cùng với Bí thư đảng ủy Trịnh Tuệ Bân đi đến huyện ủy.
Từ Quân Nhiên cùng với Hồng Nhan Hân, hai người đi vào hội trường lớn của huyện ủy, nhìn thấy người đến, người đi, không khỏi dùng ánh mắt để chào hỏi những cán bộ của huyện Võ Đức, Từ Quân Nhiên chua mày, tình hình này xem ra, hôm nay thế cuộc trong huyện đã trở nên rất nghiêm trọng.
Sau khi cùng Hồng Nhan Hân tìm được một chỗ để ngồi, Từ Quân Nhiên im lặng ngồi đợi đai hội bắt đầu, hắn vốn định tìm Dương Duy Thiên nói về chuyện hắn chuẩn bị đi thủ đô nhưng không ngờ lại có chuyện lớn như vậy xảy ra, hiện tại xem ra, Dương Duy Thiên đang rất bận, không có thời gian để ý đến hắn.
Lúc 11h, Phùng Hồng Trình và Trịnh Tuệ Bân dáng vẻ mệt mỏi đi đến hội trường lớn của huyện ủy, Hồng Nhan Hân gọi bọn họ đến ngồi cạnh mình, khi nhìn thấy Từ Quân Nhiên thì hai mắt sáng lên, vội vàng ngồi xuống bên cạnh Từ Quân Nhiên, khẽ hỏi:
- Rốt cuộc là có chuyện gì vây, cậu có biết không?
Từ Quân Nhiên lắc đầu:
- Tôi cũng vừa nghe chị Hồng nói, xem tình hình này có thể thấy trong huyện sắp có thay đổi lớn đây!
Lời này của hắn không phải là tùy tiện nói ra, vừa rồi, hắn ngồi nghe mọi người bàn luận cũng đã mơ hồ nắm được một chút thông tin, cộng thêm những gì mà Hồng Nhan Hân nói cho hắn, Từ Quân Nhiên trong lòng đại khái cũng đoán được phần nào. Tối hôm qua, cục trưởng thành phố và tổ công tác của ủy ban kỷ luật thành phố đã đi suốt đêm đến huyện Võ Đức, kết hợp với huyện cục của huyện Vũ Đức và ủy ban kỷ luật của huyện, tiến hành thẩm tra các cán bộ huyện ủy mà nói thẳng ra là trực tiếp đến bắt người!
Bởi vì gần đây trung ương đã công bố văn bản nghiêm trị, ủy ban kỷ luật và cục công an đã hợp tác xử lý vụ này, cũng không có vấn đề gì với bên trên.
Phùng Hồng Trình gật gật đầu, khẽ nói:
- Lúc nãy mới đến, tôi có hỏi thăm một chút, hình như những người bị bắt lần này đều là người phe Chủ tịch…
Ông ta còn chưa nói xong, nhưng không cần nói hết câu, Từ Quân Nhiên cũng đã hiểu được ý của ông ta, xem ra hẳn là phía thành phố đã đều biết hoặc là nắm được chứng cứ, có thể sẽ tấn công một lần và tiêu diệt triệt để thế lực của Tần Quốc Đồng.
Ngay lúc này, những người cùng làm việc với hắn ở huyện ủy đã bắt đầu bắt chuyện lại với nhau, Hồng Nhan Hân cũng túm lại với bọn họ, mặt cô ta tràn đầy kinh ngạc kèm theo một chút lo sợ nói:
- Tôi mới nghe nói hình như lúc chiều qua Bộ trưởng Thẩm cũng bị giải đi trực tiếp từ phòng làm việc của ông ta, người dẫn đầu là Mã Bác Nghiên, bí thư của ủy ban kỷ luật.
Cô ta vừa nói ra câu này, Từ Quân Nhiên và Phùng Hồng Trình đều rất sững sờ!
Thẩm Dũng Cảm đã bị bắt!
Đây là hai người mà trước đó mọi người không ai ngờ đến, mặc dù trước đó, mọi người đã có nhắc đến việc Bạch Sa cũng bị bắt để thẩm vấn nhưng ngay cả Phùng Hồng Trình hay Từ Quân Nhiên đều không hề nghĩ đến là Thẩm Dũng Cảm cũng bị bắt để điều tra, hơn nữa lại còn là bắt ngay tại phòng làm việc. Điều này nói lên cái gì? Từ Quân Nhiên đột nhiên nghĩ đến một khả năng mà ngay đến hắn cũng không dám tin, hắn không khỏi lắc đầu, cười khổ một cái, nói với Phùng Hồng Trình:
- Bí thư Phùng, xem ra chúng ta đã đánh giá thấp quyết tâm của Bí thư Dương rồi!
Lúc này, mặc dù Phùng Hồng Trình không có nghĩ được nhiều như vậy nhưng ông ta cũng biết được, một thường ủy huyện ủy sụp đổ thì không thể nào không trải qua một cuộc hội nghị thảo luận của thường ủy thành ủy, hay nói cách khác, chỉ trong một buổi chiều, thành phố đã đưa ra quyết định!
Ở huyện Võ Đức này sắp được thay lãnh đạo!
Nghĩ đến đây, tự nhiên Từ Quân Nhiên và Phùng Hồng Trình đều quay ra nhìn nhau, hai người không hẹn mà gặpsắc mặt đều rất nghiêm túc, lúc này khiến cho người ta lo lắng nhất chính là phía thành phố sẽ điều chỉnh các ban ngành của huyện Võ Đức, điều mà bọn họ hi vọng chính là không muốn chuyện này xảy đến với công xã trấn Lý gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận