Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 742: Tội nhà giàu

Một người có tiền lương 5000, sẽ cảm thấy người dùng iphone loại đắt tiền là một người giàu có. Một người tiền lương gần một vạn sẽ thấy người cầm một chiếc máy ảnh là người giầu. Nếu một năm, người đó làm có lợi nhuận 50 vạn sẽ cảm thấy người sử dụng xe Mercesdes-Benz hay xe đua chạy băng băng trên đường chính là những người giầu. Rất lâu rồi, có người công khai lên án bọn lãng phí tiền bạc. Bởi trong suy nghĩ của họ cho rằng vật này mình không có, thì người khác cũng không nên có. Kỳ thực chỉ là mình không có năng lực mà thôi.
Để điện thoại xuống, Từ Quân Nhiên nhìn Điền Quốc Đào rồi cười, nói:
- Trả ngươi. Ta đã gọi người rồi. Còn lại ngươi thôi.
Lúc này, Điền Quốc Đào đã lấy lại tinh thần. Y lạnh lùng nhìn thoáng qua Từ Quân Nhiên rồi cầm điện thoại đi đến một bên.
Mọi người chung quanh đều lo lắng nhìn. Nhưng Từ Quân Nhiên không sốt ruột. Ngược lại, hắn đi vào tiệm cơm, tìm một chỗ ngồi xuống. Hắn vẫy tay gọi phục vụ viên:
- Cho tôi chén trà nào!
Ngoài cửa, Vương Song không biết làm sao, nhìn Thẩm Thanh:
- Thẩm Thanh, người này là có thân thích với nhà anh sao?
Lúc này, Thẩm Thanh đã bình tĩnh lại, nhìn Vương Song rồi nở nụ cười gượng:
- Đây là anh họ nhà dì cả của anh. Vương Song, anh khuyên em một câu. Nếu như không muốn xảy ra chuyện thì tốt nhất là nên đưa Điền Quốc Đào đi. Nếu không, anh không dám chắc chốc nữa anh ấy gọi người đến sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Dù sao, Thẩm Thanh cũng hiểu rất rõ Từ Quân Nhiên. Từ Quân Nhiên đã nói Tào Tuấn Vĩ cùng đi thì Thẩm Thanh phải biết là sắp có chuyện lớn. Một Từ Quân Nhiên là người sống vô pháp, vô thiên. Giờ lại có thêm Tào Tuấn Vĩ cũng là người vô pháp vô thiên. Nếu hai người này ở cùng một chỗ , nếu hôm nay xử lý không ổn sẽ trở thành quân đội Lĩnh Nam đối kháng với chính quyền Thành phố Nam Hoa. Thẩm Thanh có tính tình mềm mỏng, nên không muốn xuất hiện tình cảnh như vậy.
Nói xong, Thẩm Thanh kéo thẳng đám Tưởng Phúc Sinh vào tiệm cơm. Dĩ nhiên là gã không muốn nói thêm một câu nào nữa với Vương Song.
Một cô gái gây tổn thương cho mình cho dù lúc trước gã rất yêu, và bây giờ cũng rất hận.
Vương Song trợn mắt, há miệng nhìn một Thẩm Thanh bây giờ hoàn toàn xa cách trong trí nhớ của mình. Lần đầu tiên cô phát hiện một nam nhân nho nhã vậy mà cũng có được cái tính ngương ngạnh của Điền Quốc Đào. Có thể thấy Thẩm Thanh không phải nói đùa với cô. Chẳng lẽ nhà mẹ anh ta thật sự có người thân thích không bình thường?
Thẩm Thanh cùng mọi người đi vào tiệm cơm. ngồi bên cạnh Từ Quân Nhiên, gã thở dài một hơi, không lên tiếng.
Từ Quân Nhiên bưng chén trà uống một ngụm, nhìn thoáng qua người em họ của mình rồi cười:
- Thế nào, hơi thất vọng sao?
Thẩm Thanh gật gật đầu;
- Anh. Anh nói đi! Tại sao con người ta lại nhanh chóng biến trở nên như vậy? Khi Vương Song ở Thị trấn, thật sự không phải như thế này…
Cũng có lẽ gặp được người quen; Cũng có lẽ gặp được người tâm phúc nên cuối cùng gã đã bỏ cái mặt nạ kiên cường.
Từ Quân Nhiên vươn tay xoa xoa đầu Thẩm Thanh:
- Chú lãng phí mất hôm nay là do ngày hôm qua em đã bị mất hết hy vọng vào tương lai. Em chán ghét hiện tại, tương lai không thể quay về. Ngốc ạ, chân trời xa xôi, nơi nào không có cỏ thơm. Chẳng phải là một phụ nữ sao? Tới Thu đô đi, anh sẽ giới thiệu cho em mấy người đẹp.
Đối với Tôn gia những… này thế hệ mà nói, không nghi ngờ nếu so với người lớn trong họ, Từ Quân Nhiên càng có thể tin. Nguyên nhân rất đơn giản, khác với đám đích tôn đi trên con đường làm quan, mặc dù Từ Quân Nhiên như vậy nhưng lại làm cho ở đám em trai, gái cảm thấy hắn điềm đạm dễ gần. Và, là người có thể tin cậy được.
Kể từ lúc Điền Quốc Đào gọi điện thoại đã được hơn nửa ngày. Hắn đi về phía Từ Quân Nhiên:
- Ông bạn, ông có thể gọi được bao nhiêu. Tao quay trở lại là muốn xem mày có thể gọi bao nhiêu người?
Từ Quân Nhiên nhún vai:
- Mày nói cái này với tao làm gì vậy? Hiện tại mày đã dám tới đây. Vậy là viện binh của mày đã tới. Phía ngoài là xe cảnh sát do mày gọi tới chứ? Theo trình tự, kế tiếp tao sẽ bị họ tìm ra lý do để nhốt vào đồn công an. Ở lại đó bao lâu là do mày. Nếu đúng như vậy, nhất định sẽ sửa tao một bài học. Đánh người thành tàn phế hay gãy tay, gãy chân là còn xem ở thái độ của Điền thiếu gia. Ha ha, mày nói một chút đi, đối với cái kiểu này…có phải như không theo kịp thời đại?
Theo Từ Quân Nhiên nói, Trưởng đồn công an Diệp Trạch Thủy dẫn người xông vào tiệm cơm.
Bình tĩnh mà xem xét thì Diệp Trạch Thủy cùng Nhị thiếu gia họ Điền căn bản là không quen biết. Chẳng qua là một lần nào đó, Điền đại thiếu gia ăn cơm cùng Cục trưởng phân cục nên y may mắn được gặp. Cũng vì đại học thuộc khu vực của mình, nên y để lại số điện thoại.
Không nghĩ tới hôm nay mình lại có đất dụng võ.
Trước khi vào cửa, Diệp Trạch Thủy đã hạ quyết tâm, hôm nay mặc kệ là chuyện gì thì cũng phải để lại cho Điền công tử một ấn tượng tốt.
Nói không chừng, tiền đồ của mình vì lần này mà có chuyển hướng tốt.
- Có chuyện gì vừa xảy ra? Ai đánh anh?
Diệp Trạch Thủy có thái độ rất lạnh lùng. Ánh mắt hắn nhìn thẳng vào mặt Từ Quân Nhiên
Rõ ràng, trước khi vào đây, có người chỉ cho y biết người đánh thiếu gia là Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên cười ha ha, sắc mặt rất bình tĩnh không hề lo lắng là mình sắp bị bắt đi. Tự nhiên, Diệp Trạch Thủy và Điền Quốc Đào cùng không hy vọng hắn quỳ xuống đất xin tha thứ.
Diệp Trạch Thủy cau mày quát:
- Cậu chính là tên đã đánh người? Hãy Ngoan ngoãn cho tôi!
Diệp Trạch Thủy thấy khó chịu với ánh mắt của người trẻ tuổi này. Ánh mắt của hắn phảng phất không để ý tới lời y nói cứ như là trời sập xuống cũng có thể bình tĩnh gánh vác được. Đối với loại này người ra đời đã được ngậm chìa khóa vàng thế này thì một người từng bước một đi ra khỏi nông thôn như Diệp Trạch Thủy thấy vô cùng căm giận.
Dựa vào cái gì mà cũng là con người, những người này dễ dàng có thể đạt tới một độ cao mà cả đời mình cũng không còn cách nào làm được.
Đương nhiên, oán hận cũng chỉ là oán hận. không có bất cứ quan hệ nào với việc chính mình đi theo cống hiến cho Điền công tử.
Lý tưởng rất rõ ràng. Nhưng nghĩ trong lòng và sự thật nhiều khi là ngược lại.
Vì lý do gì mà đàn ông đều ưa thích nữ minh tinh xinh đẹp, mà nữ nhân thì ưa thích nam minh tinh anh tuấn . Rất đơn giản, bởi vì ban đêm nhìn đa số mọi người đều bình thường. Giống như ngươi đang ở đây, dùng máy tính để toan tính đối phó với giảng viên, hoặc là tổ hợp các thiếu nữ xinh đẹp lại. Nhưng, khi đi ngủ, bên người lại là một người phụ nữ hết sức bình thường.
- Tốt nhất là nên quên chuyện hôm nay đi, vì ngươi không đủ tư cách để ý tới.
Rốt cục, Từ Quân Nhiên đã mở miệng. Nhưng lời nói ra lại để cho Diệp Trạch Thủy nhịn không được rồi.
Cái tên này quá ngạo mạn!
Kỳ thật, y đã hiểu lầm Từ Quân Nhiên rồi. Tuy Từ Quân Nhiên vừa mới nói thẳng, nhưng đó là một sự thật. Trong suy nghĩ của Từ Quân Nhiên thì…đám công an cơ sở thực ra cũng chẳng an nhà. Cả ngày xử lý một ít việc như lông gà, vỏ tỏi. Thỉnh thoảng họ gặp phải những vụ là các quyền quý, nếu họ có tư tưởng trên vai khiêng quốc huy, có đôi khi họ muốn lao lên giải quyết.
Thời điểm này, người đính quốc huy chưa chắc đã phải người vô tư làm việc công. Giống như đánh người không nhất định đều là người tốt. Nói không chừng là mượn đề tài này để nói chuyện bại hoại của mình. Mà người bị đánh cũng chưa chắc đã là người bị hại, mà có khi họ bị phát hiện là ăn trộm.
Từ Quân Nhiên không cho mình là người tốt. Nhưng, cũng không phải loại mặc cho người ta muốn nắn thế nào thì nắn.
Nếu như Điền Quốc Đào là người thông minh thì khi bị Từ Quân Nhiên đánh một trận thì sau đó nên bỏ đi trước. Chuyện này cũng do Thẩm Thanh không muốn làm lớn chuyện. Từ Quân Nhiên cũng loại trừ gọi người tới Còn cái loại con gái như Vương Song thì sớm một chút nên rời xa Thẩm Thanh mới là chuyện tốt.
Có thể hết lần này tới lần khác, Điền Quốc Đào đã bị thua thiệt, không phải chỉ có lần này. Từ Quân Nhiên cũng không phải loại người thiện nam tín nữ. người khác giơ mặt ra để cho mình đánh. Nếu không để cho người ta có chút thể diện, chuyện ra đến bên ngoài thì rất hỗn tạp.
- Cái tên này, hãy đứng lên!
Diệp Trạch Thủy cất cao giọng, khoát khoát tay nói. Người đứng sau liền nhào tới chuẩn bị bắt Từ Quân Nhiên đưa đi.
Cho dù người này có thể có chút thế lực, nhưng ở đây là Thành phố Hoa Nam, hắn có thế lực lớn hơn Điền Chủ tịch sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận