Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 184: Chia kẹo.

Thật sự loạn rồi.
Thái độ của Thành ủy là có ý gì?
Trầm Dũng Cảm rất rõ ràng, y là người của Lại Nguyệt Tinh, đương nhiên biết thái độ của Trương Kính Mẫn, sẽ có ảnh hưởng gì đối với cục diện của huyện Võ Đức.
- Các đồng chí, chúng ta không thể tiếp tục do dự nữa, thời gian chính là mạng sống, lãng phí thời gian chính là đang lãng phí mạng sống của chúng ta.
Dương Duy Thiên dõng dạc nói, sắc trời tối dần, trong phòng họp, bóng điện dần được bật lên, đây là một trong số ít những nơi có điện ở huyện Võ Đức.
Trên mặt mỗi người biểu hiện một vẻ, hôm nay Dương Duy Thiên vừa tới đã tỏ thái độ cứng rắn như vậy, rõ ràng nằm ngoài dự đoán của mọi người, kể cả đám Ngô Lương Tân cũng không ngờ, vị Bí thư Dương này sau khi từ thành phố quay về, lại thay đổi nhiều như vậy.
Dương Duy Thiên hiện tại, rõ ràng đã có được thượng phương bảo kiếm, muốn kỉ luật nghiêm minh rồi.
Mấu chốt nhất là, lúc này Tần Quốc Đồng chọn lui bước không xuất hiện, truyền một tín hiệu cho những người khác, đó chính theo tình hình hiện tại, ngay cả y cũng không có cách gì áp chế được Dương Duy Thiên.
Người có thể khiến Tần Quốc Đồng lui bước, ngoài lãnh đạo Thành ủy thành phố, không còn ai khác.
Vừa nghĩ tới điểm này, các ủy viên thường vụ Huyện ủy khác không kìm được rơi vào trạng thái trầm mặc. Ngay cả Ngô Lương Tân, mấy ngày trước còn kịch liệt nhảy dựng lên phản đối Dương Duy Thiên, lúc này sắc mặt cũng trắng bệch dứt khoát không nói, im lặng vùi người trong ghế, giống như quả bóng xì hơi.
Ai cũng rõ ràng, sự việc tới nước này, trừ phi Dương Duy Thiên tự xuất nhầm chiêu, nếu không việc điều chỉnh bộ máy công xã trấn Lý gia, chỉ có thể tiến hành theo ý của y.
Nhìn biểu hiện của đám ủy viên thường vụ, trong lòng Dương Duy Thiên rất thoải mái. Cảm giác một tay che cả bầu trời này, khiến y rất dễ chịu. Dù sao giống như Từ Quân Nhiên từng nói, rất nhiều việc, bắt buộc phải cứng rắn tiến hành, nếu không chỉ dựa vào cái miệng nhỏ nhẹ, căn bản không thành đại sự.
Tuy nhiên ánh mắt liếc qua hai người, Dương Duy Thiên khóe miệng nở nụ cười. Từ Quân Nhiên nói không sai, muốn làm đại sự, phải học cách tung hoành ngang dọc.
- Bí thư Bạch, về vấn đề ứng viên cho chức ủy viên Uỷ ban kỉ luật công xã trấn Lý gia, Uỷ ban kỉ luật các anh đã có ứng viên thích hợp chưa?
Nhìn về phía Bạch Thiên Hữu, Bí thư Ủy ban kỷ luật huyện, Dương Duy Thiên từ từ nói.
Tất cả mọi người ngẩn ngơ, nhìn về phía Chủ nhiệm Uỷ ban kỉ luật Bạch Thiên Hữu một cách khó hiểu.
Đương nhiên, cũng có người nhìn về phía Dương Duy Thiên.
Bản thân Bạch Thiên Hữu cũng hơi bất ngờ, cũng nhìn Dương Duy Thiên đầy lạ lùng, không hiểu vì sao đột nhiên Dương Duy Thiên lại hỏi mình vấn đề liên quan tới ứng viên bộ máy công xã trấn Lý gia.
Thấy y không nói gì, Dương Duy Thiên cười cười, tiếp tục nói:
- Chủ nhiệm Bạch, anh có ứng viên thích hợp chưa? Có rồi thì có thể đưa ra, mọi người chúng ta nghiên cứu chút.
Tới tận lúc này, Bạch Thiên Hữu mới khẳng định, Dương Duy Thiên đúng là hi vọng mình đưa ra một ứng viên.
Ánh mắt bắt gặp Dương Duy Thiên, Bạch Thiên Hữu từ từ chau mày, có hơi do dự, không chắc lắm có phải Dương Duy Thiên đang dùng chuyện này để thăm dò mình không.
Dương Duy Thiên cũng biết, lúc này muốn để cho đối phương tin mình đúng là có chút phiền toái. Dù sao tranh chấp trên hội nghị thường vụ mấy ngày trước giữa mọi người đều tận mắt nhìn thấy, ít nhất mình cũng mấy lần gay gắt nhằm vào Bạch Thiên Hũu, hiện tại đột nhiên thay đổi thái độ, thực sự hơi nhanh.
Khẽ cười, nụ cười vô tội, Dương Duy Thiên từ từ nhìn về phía Trưởng ban tổ chức Phục Túy, thản nhiên nói:
- Đồng chí Phục Túy, nếu sắp tới đồng chí Phùng Hồng Trình sẽ đảm nhiệm Bí thư đảng ủy công xã trấn Lý gia, vậy chúng ta nhất định phải nhanh chóng chọn những thành viên bộ máy khác. Ban tổ chức các anh xem xem, lần lượt tìm mấy đồng chí tiến hành khảo sát. Tôi chỉ có một yêu cầu, phải đẩy nhanh tốc độ một chút, không được làm chậm trễ công tác của công xã trấn Lý gia. Ngoài ra, ứng viên ủy viên tổ chức công xã trấn Lý gia, tôi cho rằng có thể chọn trong Ban tổ chức, anh thấy sao?
- Cái này…
Nghe thấy Dương Duy Thiên nói, Phục Túy vốn đang uống trà suýt chút nữa bị sặc, sau khi đặt chén trà xuống, chần chừ hồi lâu không nói.
Đến mức này, cho dù kẻ đần cũng nhìn ra được rút cục Dương Duy Thiên có ý gì. Người ta rõ ràng là muốn chia lợi ích cho mọi người.
Anh hợp tác với tôi, tôi sẽ chia cho anh một chén canh
Đạo lý đơn giản như vậy, nên chọn như nào cũng rất rõ ràng rồi.
Phục Túy cũng không do dự như Bạch Thiên Hữu, vừa nghĩ tới nếu mình đồng ý, có thể mở rộng ảnh hưởng của mình tới công xã trấn Lý gia, y dứt khoát gật đầu:
- Tôi đồng ý ý kiến của Bí thư, trở về tôi sẽ bảo người tìm những đồng chí trong danh sách để nói chuyện, sẽ nhanh chóng báo cáo với ngài.
Việc đã đến nước này, bản thân mình căn bản không cần phải do dự nữa, ngay cả Tần Quốc Đồng cũng bị đánh lui rồi, nếu mình còn ngoan cố, cũng chẳng có gì hay ho, sao phải làm chuyện mất thời gian mà chẳng có ích gì cho mình thế.
Bạch Thiên Hữu thấy vậy cũng gật đầu nói:
- Tôi đồng ý, về ứng viên cho chức ủy viên Uỷ ban kỉ luật, tôi cho rằng đồng chí Lý Tú Mãn Phó chủ nhiệm văn phòng Uỷ ban kỉ luật không tồi.
Dương Duy Thiên gật gật đầu, nói với Phục Túy:
- Đồng chí Phục Túy, anh tìm thời gian, nói chuyện với đồng chí Lý Tú Mãn.
Nói xong, y nhìn những ủy viên thường vụ khác, thản nhiên nói:
- Cấp trên yêu cầu chúng ta, cố gắng quán triệt tinh thần chỉ thị trung ương. Toàn lực thúc đẩy tiến hành thâm nhập cải cách mở cửa, toàn lực phát triển kinh tế, tập trung thực hiện lợi ích quần chúng. Tôi cảm thấy, chỉ cần nắm được một trọng tâm, công tác của chúng ta có thể làm tốt. Trọng tâm gì? Đó chính là lấy xây dựng kinh tế làm trung tâm, lấy lợi ích quần chúng nhân dân làm trung tâm. Tôi tin, chỉ cần toàn bộ các đồng chí trong bộ máy chúng ta, đồng lòng nhất chí, thì nhất định có thể phát huy tinh thần chủ nghĩa tập thể. Chủ nghĩa tập thể là pháp bảo trong công tác của chúng ta, điều này sẽ có thể khiến chúng ta ý thức rõ ràng hơn sự thiếu sót của bản thân, càng mưu phúc lợi cho toàn huyện tốt hơn, mọi người thấy có đúng không?
Lôi kéo một nhóm người, chèn ép một nhóm người, tiện đường treo cái mũ quyết sách chủ nghĩa tập thể lên đầu, Dương Duy Thiên vận dụng thủ đoạn chính trị thuần thục của mình, trong cục diện này, hoàn toàn khiến thường ủy Huyện ủy Võ Đức quán triệt ý chí của y.
Không thể không nói, cho dù hôm nay Tần Quốc Đồng xuất hiện trên hội nghị thường ủy, cũng không có cách nào ngăn được Dương Duy Thiên.
Điểm có thể tính toán tới, Dương Duy Thiên đều đã tính rành mạch, thậm chí cuối cùng liên quan tới việc điều chỉnh bộ máy Đảng ủy công xã trấn Lý gia, Dương Duy Thiên cũng không chỉ quan tâm quán triệt thực hiện đề nghị của mình, mà dùng phương thức giơ tay biểu quyết, biến việc này thành quyết định tập thể.
Nhiều khi, nếu người đứng đầu bộ máy quyết định một việc, có khả năng sẽ bị người khác lên án là độc đoán, nhưng nếu chuyện này liên quan tới quyết nghị của tập thể, người ngoài chẳng thể ý kiến gì được. Dù sao chế độ tập trung dân chủ trong quan trường, là điều không ai dám chất vấn.
Không có Chủ tịch huyện Tần Quốc Đồng ở đây, những người khác đương nhiên cũng không có dũng khí và thực lực để chống đối với Dương Duy Thiên. Cho nên lúc biểu quyết, cho dù đều không cam lòng, nhưng đám Ngô Lương Tân và Trầm Dũng Cảm cũng chỉ có thể giơ tay đồng ý.
Có một số việc, đã không còn cách nào thay đổi, vậy chỉ có thể thuận theo, nếu không thực sự muốn vạch mặt, thì đó đã không còn là quan trường nữa rồi.
Thảo luận xong vấn đề bộ máy công xã trấn Lý gia, Dương Duy Thiên đắc ý vừa lòng, rất vui vẻ, nhìn đám ủy viên thường ủy, cười nói:
- Còn một việc, muốn nghiên cứu thảo luận với mọi người.
Đám ủy viên khẽ giật mình, lập tức không ít người ngồi thẳng lên, bọn họ rất rõ ràng, Dương Duy Thiên dùng dư uy vừa rồi, rõ ràng chính là có ý khác.
Cái gọi là cổ vũ tinh thần ngay từ những hồi trống đấu tiên, hôm nay Dương Duy Thiên thật vất vả chiếm thế thượng phong trong hội nghị thường ủy, theo cách nghĩ của những người khác, vị Bí thư Huyện ủy luôn không triệt để khống chế được hội nghị thường ủy này, hoàn toàn có thể mượn cơ hội tốt ngàn năm khó gặp này, bắt đầu quán triệt thi hành chủ trương từ trước tới nay của mình ở trong chính quyền huyện Huyện ủy. Dù sao lúc này Tần Quốc Đồng mượn cớ ốm không xuất hiện, lại nói ra tất cả những lời tôn trọng ý kiến Bí thư, e sẽ có hiềm nghi, lại cộng thêm những ủy viên khác, trưởng Ban tổ chức Phục Túy và Chủ nhiệm Uỷ ban kỉ luật Bạch Thiên Hữu vừa có được lợi ích từ Dương Duy Thiên, ai cũng có được lợi ích từ việc điều chỉnh bộ máy công xã trấn Lý gia, không thể không nói, cho dù là một người ngoài nhìn vào cũng biết, Dương Duy Thiên hẳn đã bắt đầu trắng trợn điều chỉnh các phòng ban trong huyện.
Tuy nhiên điều khiến mọi người đều cảm thấy ngạc nhiên là, Dương Duy Thiên lại không làm như vậy.
Cười nhìn về phía đám ủy viên, Dương Duy Thiên bình tĩnh nói:
- Các đồng chí, tôi xin chỉ thị ban lãnh đạo Thành ủy, quyết định thành xây dựng văn phòng quy hoặc tổng hợp và phát triển kinh tế trong Huyện ủy, chuyên phụ trách chỉ đạo và quy hoạch kinh tế quốc hữu của huyện ta, tập trung phát triển kinh tế sở hữu tập thể và kinh doanh tư nhân, mọi người có ý kiến gì, xin mời đưa ra
Những lời này vừa nói ra, rất nhiều người đều nhíu mày, mọi người không hiểu, rút cục Dương Duy Thiên có ý đồ gì.
Bỗng nhiện thành lập một văn phòng phát triển kinh tế ở huyện, định thò tay vào lĩnh vực xây dựng kinh tế mà chính quyền phụ trách?
Thời đại này, khẩu hiệu lấy xây dựng kinh tế làm trung tâm mặc dù được phía trên đưa ra, nhưng rất nhiều nơi, ấn tượng của cơ quan chính quyền đối với xây dựng kinh tế vẫn còn dừng ở thời đại kinh tế kế hoạch cũ, hoàn toàn dựa vào mệnh lệnh chính quyền để xử lý tất cả, đối với kinh tế chế độ sở hữu tập thể, và kinh tế tư nhân, mặc dù không đả kích, nhưng lại không mưu cầu danh lợi, dù sao ngoài mặt mặc dù khẩu hiệu kêu vang, nhưng phát triển kinh tế không thể chỉ dựa vào khẩu hiệu để quyết định vấn đề, mọi người đều còn đang thăm dò tìm kiếm.
Nếu dùng một câu để hình dung hành động của Dương Duy Thiên lúc này, đó có thể nói là cả gan làm loạn.
Những ủy viên khác thì cho rằng, lúc này Dương Duy Thiên bị thắng lợi làm cho choáng váng đầu óc, bắt đầu xuất nhầm chiêu. Bằng không thì sao có thể đột nhiên muốn chọn lúc này để thành lập văn phòng phát triển kinh tế và quy hoạch tổng hợp? Phải biết rằng ở toàn tỉnh Giang Nam, vẫn chưa nghe nói nơi nào chuyên môn thành lập một bộ phận mang tính chất chỉ đạo chuyên để phát triển kinh tế.
Mặc dù hiện tại không nói dựa vào giai cấp để đấu tranh, nhưng tất cả mọi việc đều còn dừng lại ở bên trong tư duy, phát triển kinh tế đương nhiên phải phát triển doanh nghiệp quốc hữu, có quan hệ gì với kinh tế tập thể và kinh doanh tư nhân.
- Bí thư Dương, chuyện này, ngài có cần phải suy nghĩ thêm một chút không?
Mở miệng nói chuyện, đương nhiên là Trầm Dũng Cảm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận