Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 896: Vấn đề căn bản

Bình tâm mà nói, ấn tượng ban đầu của Từ Quân Nhiên với Đoạn Kê Tuyền cũng không tốt. Bởi tính cách của Đoạn Kê Tuyền khiến người ta cảm thấy quá mạnh mẽ. Hơn nữa qua một số tình huống mà hắn biết, Đoạn Kê Tuyền ở Nam Châu đã lộng quyền nhiều năm, có vẻ độc đoán đến mức không cho người khác đường mặc cả. Điều này khiến Từ Quân Nhiên cảm thấy đây là một người lãnh đạo quá áp đặt, thậm chí là bảo thủ cố chấp.
Nhưng sau khi tiếp xúc, cùng với việc hiểu rõ tình huống Nam Châu hơn, đột nhiên Từ Quân Nhiên lại hiểu Đoạn Kê Tuyền hơn.
Dân phong Nam Châu mạnh mẽ, hơn nữa thế lực bản địa thâm căn cố đế, nếu Đoạn Kê Tuyền không đủ mạnh mẽ thì chỉ sợ đã bị người ta ngăn chặn từ lâu rồi, càng không thể nói tới chuyện cải cách.
Quan trọng nhất, Từ Quân Nhiên hiểu rõ một tình huống, đó là ngay lúc Đoạn Kê Tuyền vừa tới Nam Châu, thật ra lão cũng là một người có tính cách rất ôn hòa. Nếu không phải trải qua rất nhiều chuyện và nhiều thất bại thì tuyệt đối Đoạn Kê Tuyền sẽ không thay đổi, biến thành vị bí thư cổ tay thép như hiện này. Nói tới cuối cùng, khả năng đúng là hoàn cảnh đã thay đổi tính cách của Đoạn Kê Tuyền.
- Bí thư Đoạn, cám ơn ngài rồi.
Từ Quân Nhiên nâng chén rượu, nói với Đoạn Kê Tuyền rất khách khí. Hôm nay Đoạn Kê Tuyền nói cho hắn rất nhiều chuyện, đặc biệt là lịch trình phát triển mấy năm nay ở Nam Châu, kể cả một số hạng mục ít thấy. Từ Quân Nhiên cảm thấy Đoạn Kê Tuyền này rất không tồi.
Đoạn Kê Tuyền cười cười, nhấp một ngụm rượu, sắc mặt bình tĩnh nói:
- Đồng chí Quân Nhiên, cậu có thể đến Nam Châu công tác làm tôi rất vui mừng, cũng đặc biệt yên tâm. Tôi già rồi, sau này công việc Nam Châu càng cần nhờ vào những đồng chí trẻ tuổi. Có cậu ở Nam Châu, cho dù tôi chết cũng rất vui vẻ.
Từ Quân Nhiên thấy lão nói hơi bi thương như vậy mà sửng sốt, lập tức cười xua tay:
- Bí thư cứ nói đùa. Ngài vẫn đang trẻ khỏe, sau này công việc trong thành phố đều phải dựa vào một tay ngài đấy.
Mặc dù không biết tại sao đột nhiên Đoạn Kê Tuyền lại nói ra những lời ủ rũ này nhưng Từ Quân Nhiên cũng không muốn lưu lại ấn tượng tuổi trẻ ngông cuồng về mình với lão. Dù sao thì Đoạn Kê Tuyền mới là người đứng đầu ở đây. Hắn cũng nên hạ thấp mình một chút.
Trên quan trường có đôi khi phải làm mình nổi bật, nhưng đại đa số đều phải hạ thấp mình. Vì làm người thì khiêm tốn, làm việc lại nổi bất mới là chân lý sinh tồn trên quan trường.
Từ Quân Nhiên đã lăn lộn trong quan trường nhiều năm, hiểu rất rõ chút quy định này. Mặc dù hôm nay đột nhiên Đoạn Kê Tuyền để lộ thiện ý với mình, hắn cũng không ngây thơ khờ khạo tưởng rằng người ta thật sự coi trọng mình. Đoạn Kê Tuyền làm như vậy nhất định có thâm ý bên trong.
- Ha ha, người như tôi không muốn nói vòng vo. Cậu cảm thấy tình huống huyện Hoàng Dương thế nào?
Đoạn Kê Tuyền nghe Từ Quân Nhiên nói xong, cười ha hả, đặt chén rượu trong tay xuống, nhàn nhạt hỏi Từ Quân Nhiên.
Trong lòng Từ Quân Nhiên máy động. Hắn biết rằng đây mới là nguyên nhân chính thức Đoạn Kê Tuyền mời mình ăn cơm. Không có chuyện gì không lên điện tam bảo. Như thân phận của Từ Quân Nhiên và Đoạn Kê Tuyền, một người là Bí thư Thành ủy, một người là Phó Bí thư, không có chuyện gì lớn, rất ít khi có cơ hội một mình đi ăn cơm. Mà Đoạn Kê Tuyền là người đứng đầu Thành ủy Nam Châu, không ngờ lại chủ động mời mình cùng đi ăn với lão. Bản thân chuyện này đã mang ý nghĩa phải hết sức thận trọng rồi.
Trầm ngâm một lát, Từ Quân Nhiên cẩn thận nói với Đoạn Kê Tuyền:
- Tôi cho rằng vấn đề căn bản của huyện Hoàng Dương có lẽ là ở vấn đề cấp trên.
Khi hắn nói ra những lời này rất cẩn thận giống như đã suy nghĩ rất kỹ càng rồi. Dù sao thì Đoạn Kê Tuyền đã đứng đầu Nam Châu nhiều năm như vậy, nếu nói huyện Hoàng Dương có tồn tại vấn đề gì thật thì người đứng đầu như lão khẳng định là rất khó tránh trách nhiệm. Nhưng Từ Quân Nhiên lại không thể không nói. Dù sao Đoạn Kê Tuyền đã hỏi hắn một câu khi hai người gặp mặt riêng như vậy, cho thấy trong lòng Đoạn Kê Tuyền thật ra đã có đáp án.
Quả không ngoài dự đoán, Đoạn Kê Tuyền nghe thấy câu trả lời của Từ Quân Nhiên, hài lòng gật đầu:
- Nói rất chuẩn xác. Tôi đã nói để cậu tới Nam Châu là quyết định chính xác nhất, quả nhiên cậu có thể nhận ra vấn đề mấu chốt ở đâu.
Lời này của lão là thật tâm. Lúc đầu khi phát hiện sức khỏe của mình không ổn, Đoạn Kê Tuyền đã nghĩ rất nhiều. Cùng lúc đó vì phát hiện ra mình có bệnh mà cảm thấy bi thương. Dù sao thì người nào cũng vậy, nếu như sức khỏe của mình không sao, sau khi trở lại Nam Châu hoàn toàn có khả năng dựa vào tích lũy nhiều năm ở đây mà bước lên vị trí lãnh đạo cấp phó tỉnh. Mà đồng thời Đoạn Kê Tuyền cũng lo lắng. Lão lo rằng một khi mình rời khỏi Nam Châu, cục diện tốt đẹp mà lão vất vả tích lũy nhiều năm như vậy sẽ bị phá hoại. Dù sao thì vua nào triều thần nấy, cũng không phải không có khả năng mọi chuyện sẽ bị sửa đổi theo hướng xấu.
Cho nên Đoạn Kê Tuyền mới có thể thận trọng lựa chọn Từ Quân Nhiên làm người kế thừa mình. Lão nghĩ rất đơn giản. Dù là năng lực hay bối cảnh, thân phận, Từ Quân Nhiên cũng đều có thể chống giữ được Nam Châu. Nói trắng ra là giao tương lai của Nam Châu vào tay Từ Quân Nhiên cũng khiến Đoạn Kê Tuyền yên tâm.
Từ Quân Nhiên nghe xong lời thừa nhận của Đoạn Kê Tuyền, trong lòng đột nhiên máy động. Hắn cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy, giống như Đoạn Kê Tuyền đã chú ý tới huyện Hoàng Dương rất lâu rồi. Chẳng lẽ nói Bbí thư Đoạn cũng có ý định động tới Hoàng Dương?
Trong lòng nghĩ vậy, Từ Quân Nhiên lớn mật nhìn Đoạn Kê Tuyền hỏi:
- Bí thư Đoạn, ngài cảm thấy vấn đề của huyện Hoàng Dương là xuất phát từ cấp trên nào?
Đây là một lần thử dò xét. Từ Quân Nhiên đánh cuộc, đánh cuộc là Đoạn Kê Tuyền biết huyện Hoàng Dương có chuyện, thậm chí hắn đoán Đoạn Kê Tuyền đã xác định huyện Hoàng Dương tồn tại vấn đề nên mới cho Lý Chiêu Minh chọn địa điểm rèn luyện cho cán bộ trẻ tại huyện Hoàng Dương.
- Còn phải hỏi sao? Tất nhiên là do cán bộ thối nát rồi.
Đoạn Kê Tuyền nói một câu rất hời hợt nhưng lại khiến trong lòng Từ Quân Nhiên nổi sóng. Hắn thật không ngờ Đoạn Kê Tuyền lại có thể nói ra vấn đề của huyện Hoàng Dương trực tiếp như vậy. Cán bộ thối nát, đây là một kết luận đáng sợ tới mức nào!
- Bí thư Đoạn, ngài có nói đùa hay không?
Từ Quân Nhiên nhìn Đoạn Kê Tuyền đầy ngạc nhiên. Hắn không thể nào hiểu nổi tại sao Đoạn Kê Tuyền không trải qua điều tra mà lại nói ra được lời này. Lão là người đứng đầu Thành ủy, nói năng tùy tiện như vậy, trên cơ bản chẳng khác nào vô trách nhiệm. Mặc dù đây là lúc hai người ăn cơm riêng nhưng Đoạn Kê Tuyền cũng không nên nói lời như thế trước mặt Từ Quân Nhiên.
Đoạn Kê Tuyền nhìn Từ Quân Nhiên, lắc đầu khẽ, sắc mặt rất bình tĩnh mà chăm chú:
- Bí thư Từ, đồng chí Từ Quân Nhiên, tôi công tác tại Nam Châu nhiều năm như vậy rồi. Tôi hiểu rất rõ vấn đề cơ bản của huyện Hoàng Dương ở đâu.
Lúc nói ra những lời này, Từ Quân Nhiên cảm thấy Đoạn Kê Tuyền hình như có lời khó nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận