Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 888: Hiểu rõ

Ý nghĩ của Tiền Vân Lục rất đơn giản. Ông ta biết mình không có cách nào làm gì được Từ Quân Nhiên nhưng tuyệt đối không thể cho Từ Quân Nhiên dễ dàng tìm được sơ hở của mình. Dù sao thì huyện Hoàng Dương cũng là một trong những căn cứ của ông ta. Nếu có thể Tiền Vân Lục không muốn bất cứ kẻ nào tới đó gây phiền toái. Nói tới cuối cùng, quyền lực cá nhân của ông ta cũng rất mạnh.
Cho nên khi Tiền Vân Lục biết Từ Quân Nhiên muốn đến huyện Hoàng Dương liền đơn giản sai Bí thư Huyện ủy huyện Hoàng Dương là Trương Minh Tường bố trí một màn kịch. Còn về việc Từ Quân Nhiên có hiểu rõ được hay không thì đã không nằm trong phạm vi lo lắng của Tiền Vân Lục rồi. Hắn hiểu rõ mình cũng không e dè hắn. Dù sao thì chuyện Từ Quân Nhiên làm cũng có chút không hợp với quy củ trong quan trường.
Lúc này vẻ mặt Từ Quân Nhiên lại hơi ngạc nhiên nhìn Hồ Lai hỏi:
- Anh nói xe này là chuẩn bị cho tôi sao?
Nhìn hướng ngón tay lão chỉ, Từ Quân Nhiên thấy hai chiếc xe Santana mà lúc đi vào hắn nhìn thấy đậu ở đây. Dựa theo cách nói của Hồ Lai thì hai chiếc xe này là xe công vụ trong thôn. Một trong số đó là của bí thư và trưởng thôn sử dụng. Một chiếc khác sau khi đảng ủy thôn thảo luận, quyết định cấp cho Từ Quân Nhiên sử dụng.
- Bí thư Từ, nếu ngài không thích chiếc này thì có thể chọn một chiếc khác.
Hồ Lai lộ nụ cười lấy lòng, vẻ mặt nhìn Từ Quân Nhiên hòa ái. Nếu có quần chúng chứng kiến cảnh này, chắc sẽ bị vẻ tươi cười của lão dọa tới mức không thể không giật mình. Phải biết Hồ Lai nổi danh tại thôn Thảo Mạo là diêm vương mặt lạnh, ngày thường rất ít cười nói, hiển nhiên là uy nghiêm không cần phải nói. Lão ỷ thế già lên lão làng, dù là trước mặt bí thư hay thôn trưởng cũng không rơi vào thế hạ phong.
Từ Quân Nhiên cau mày. Từ đầu tới cuối Hồ Lai này quá nhiệt tình với mình. Điều này khiến hắn không biết phải làm sao, đồng thời còn cảm thấy một tia kỳ quái.
Từ Quân Nhiên không phải kẻ ngu. Một người vô duyên vô cớ đối xử tốt với mình, nói chính xác là có vẻ lấy lòng mà mang theo một vẻ kính sợ. Điều này khiến hắn cảm thấy hơi không thích hợp. Hiện tại lại thấy Hồ Lai đưa một trong hai chiếc xe công vụ trong thôn cho mình sử dụng khiến Từ Quân Nhiên càng cảm thấy hoài nghi.
Nhưng hắn cũng không mở miệng nói gì thêm, ngược lại không thay đổi sắc mặt nhìn thoáng qua Hồ Lai, lạnh nhạt nói:
- Coi như là có xe thì tôi cũng chỉ ở bên trong thôn, đưa cho tôi cũng chẳng có tác dụng gì.
Vừa nói hắn vừa dứt khoát quay người đi ra ngoài khu hành chính thôn. Hiện giờ hắn phát giác ra một chút, không khí của thôn Thảo Mạo, thậm chí là cả huyện Hoàng Dương có gì đó không thích hợp.
Hình như có người biết gì đó rồi!
Trong óc Từ Quân Nhiên đột nhiên hiện lên những từ này, không để ý tới đám người Hồ Lai muốn giữ mình lại, bước lên xe khách trở về huyện.
Mắt thấy bóng dáng Từ Quân Nhiên đã đi xa, vốn trước mặt khu hành chính thôn rất ít người đột nhiên xuất hiện mấy bóng người. Người cầm đầu nhìn thoáng qua Hồ Lai, nói nhỏ:
- Lão Hồ, thế nào rồi?
Hồ Lai nở nụ cười khổ:
- Bí thư Vương, hình như người ta phát hiện ra rồi.
Người đàn ông kia chính là Bí thư Đảng ủy thôn Thảo Mạo Vương Quân, nghe thấy sửng sốt, kinh ngạc hỏi:
- Không phải chứ, hắn…
Vừa nói y vừa suy nghĩ một chút, nói đơn giản mà trực tiếp:
- Nghe nói vị này là từ thủ đô tới phải không? Theo lý thuyết thì chúng ta sắp xếp như thế phải phù hợp với ý hắn chứ nhỉ? Ông cảm thấy hắn muốn làm thế nào hả lão Lý?
Lúc nói những lời này, y quay ra hỏi một người khác ở cạnh mình, chính là Thôn trưởng thôn Thảo Mạo, Lý Xuân Thủy.
Lý Xuân Thủy là một người đàn ông tầm ba mươi tới bốn mươi tuổi, mặc một thân âu phục tiêu chuẩn, nghe vậy mỉm cười:
- Bí thư, chúng ta làm chuyện này dựa theo chỉ thị của cấp trên, cho dù là thành công hay không thì cũng chẳng liên quan tới chúng ta.
Nói xong gã cười rất khiêm tốn, khiến người ta cảm thấy giống như kẻ này hoàn toàn vô hại vậy.
Nhưng những người hiểu rõ gã đều biết Lý Xuân Thủy này nổi danh là tiếu diện hổ. Những người mấy năm gần đây người bị gã đấu ngã cũng không ít. Hơn nữa gã từng làm thư ký bên cạnh Bí thư huyện ủy Trương Minh Tường, quan hệ cũng rất lợi hại.
(yes, căn cứ vào việc thư ký Bí thư huyện về Thảo Mạo làm cấp trưởng thì hẳn Thảo Mạo là xã)
Về phần Vương Quân thì chưa có ai nghĩ y là kẻ ngốc cả. Có thể giữ được vị trí Bí thư Đảng ủy trong tay Bí thư tiền nhiệm Trương Minh Tường, hiển nhiên Vương Quân cũng phải có chỗ dựa tại huyện Hoàng Dương. Chẳng qua quan hệ giữa những người sau lưng hai người không tồi, cho nên bọn họ vẫn có thể sống chung hòa bình cho tới nay tại xã Thảo Mạo này.
- Vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì bây giờ?
Hồ Lai vô cùng cẩn thận nhìn thoáng qua hai vị lãnh đạo, dò hỏi. Nói thật, dựa theo ý nghĩ của lão thì tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện này. Lừa một vị thường ủy thành ủy, cán bộ lãnh đạo cấp cao. Nếu chọc giận Từ Quân Nhiên thật thì Hồ Lai cảm thấy dù là cả huyện Hoàng Dương cũng chẳng gánh nổi lửa giận của đối phương. Nhưng hết lần này tới lần khác Bí thư Huyện ủy Trương lại như quyết tâm muốn đối nghịch với Bí thư Từ, cắn răng sắp xếp như vậy. Đám người lãnh đạo bên trong xã chạy còn nhanh hơn thỏ, ai cũng không muốn dính với loại chuyện thế này. Tới cuối cùng mình xui xẻo lại bị sắp xếp ra phụ trách tiếp đại Từ Quân Nhiên. Nhưng tuyệt đối không ngờ được là Từ Quân Nhiên lại đã nhận ra dấu vết, trực tiếp rời đi ngay.
Trong đầu Hồ Lai đột nhiên có dự cảm xấu. Thậm chí lão cảm thấy mình chuẩn bị biến thành con dê thế tội bị quăng ra rồi.
Từ Quân Nhiên ngồi xe trở lại nhà khách Huyện ủy huyện Hoàng Dương, ngồi trong phòng suy nghĩ cẩn thận lại những việc mình gặp hôm nay. Nhiều năm hoạn nạn nói cho hắn biết, chuyện hôm nay tuyệt đối không đơn giản như những gì mình thấy.
- Rốt cục đã xảy ra chuyện gì rồi?
Từ Quân Nhiên cau mày, sắc mặt càng trở nên khó coi. Hắn không hiểu cuối cùng đã sai ở đâu. Dựa theo lý mà nói, mình sắp xếp trước đó hẳn không có bất cứ vấn đề nào. Làm sao lại có người hiểu rõ bản thân mình được chứ?
Nhưng ngay sau đó, điện thoại của Từ Quân Nhiên vang lên. Bởi tín hiệu không tốt nên rất ít người gọi tới số điện thoại này của hắn. Từ Quân Nhiên nhận điện thoại, sau đó ngẩn cả người.
- Bí thư Từ, đã có kết quả xử lý Mã Đông Phong rồi.
Trong điện thoại, giọng Đoạn Văn Hiên khiến Từ Quân Nhiên hơi cảm thấy bất ngờ.
Từ Quân Nhiên không ngờ được chuyện này lại được xử lý nhanh như vậy. Thời gian mới vài ngày, không ngờ Mã Đông Phong đã bị Ban Tổ chức Thành ủy cách chức. Con gái của ông ta cũng bị khai trừ khỏi đội ngũ cán bộ.
- Bí thư, ngài thấy còn cần tiếp tục cho người ở Ủy ban Kỷ luật không?
Đoạn Văn Hiên không nghe thấy Từ Quân Nhiên nói gì, không nhịn được mà hỏi nhỏ một câu.
Từ Quân Nhiên à một tiếng, gật đầu nói:
- Có thể rút người về rồi.
Buông điện thoại, đột nhiên trước mắt Từ Quân Nhiên sáng ngời. Đoạn Văn Hiên vừa gọi tới khiến hắn đột nhiên cảm thấy rất có khả năng chuyện này có liên quan tới Mã Đông Phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận