Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 560: Đừng dụ dỗ tôi nhé.

Người ta vốn vậy. Trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã thông. Việc xảy ra rồi mới biết chính là bản tính của con người.
Từ Quân Nhiên nhìn ánh mắt vẫn còn vẻ hoảng sợ, cơ thể vẫn đang rúc kỹ trong chăn. Đặc biệt khi nhìn thấy vết hôn vẫn còn hằn rõ trên cổ cô, hắn lại một lần nữa ý thức được điều mình làm tối qua. Khi hắn chuẩn bị bữa sáng đã suy nghĩ rất nhiều. Đương nhiên, hắn cũng đã suy tính tới việc chịu trách nhiệm về điều này.
Tuy nhiên, khi mở cửa phòng nhìn thấy nửa tấm thân trần của cô đang chuẩn bị xuống đất, Từ Quân Nhiên đột nhiên cảm thấy sự tồn tại hiện hữu của một dục vọng ở tận sâu thẳm trong đáy lòng mình. Đặc biệt khuôn mặt đỏ hồng như uống rượu của Thôi Tú Anh lúc này khiến hắn càng nhìn càng mê.
Khi Thôi Tú Anh đã hiểu phải quấn chăn như thế nào rồi co mình lại một góc để tránh xa Từ Quân Nhiên, người đàn ông này đã để bữa sáng lên giường. Sau đó, hắn ngồi xuống mép giường, không tiến vào sâu hơn mà bắt đầu nói.
- Ừm, xin lỗi thì tôi cũng đã xin lỗi rồi. Tôi là người như thế nào em chắc cũng đã rõ. Nếu em đồng ý, tôi hi vọng có thể cho em hạnh phúc.
Từ Quân Nhiên biết mình nói vậy là cũng có chút giọng tán tỉnh. Tuy nhiên vào lúc này, hắn thực sự không biết dùng ngôn từ gì để an ủi cô gái trước mặt mình.
Quả nhiên, sau khi nghe Từ Quân Nhiên nói xong, Thôi Tú Anh liền đỏ mặt. Khuôn mặt cô trông hệt như một quả táo chín.
Khẽ thở dài một hơi, Từ Quân Nhiên cảm thấy giữa hai người cứ như vậy không ổn. Đặc biệt là thái độ của Thôi Tú Anh với hắn. Đối với thứ gọi là tình một đêm của hậu thế, trong lòng hắn vẫn luôn cảm thấy không chấp nhận nổi. Dù sao thì đó cũng là cách nói thiếu trách nhiệm. Tuy cách làm hiện giờ của hắn thực ra nếu tính kỹ thì cũng rất vô trách nhiệm.
Cho nên, hắn lại lên giường và muốn an ủi cô gái. Hắn muốn chứng minh mình cũng có lúc vô cùng dịu dàng, không giống với một người khôn vặt khó dây mà một số người vẫn ghét ngày thường. Hành động tuy đã được cân nhắc kỹ, nhưng khi hắn sáp lại, Thôi Tú Anh lại tiếp tục run lên. Tay của hắn đưa ra ôm lấy cô. Nhưng điều lạ là, nhiệt độ bàn tay của hắn không nóng như vậy.
Cũng may, Từ Quân Nhiên không yêu cầu thêm nữa. Hắn chỉ muốn để Thôi Tú Anh dựa vào ngực mình. Hai người trên một chiếc giường. Bữa sáng không nhiều đồ. Từ Quân Nhiên chậm rãi chuẩn bị xong mới quay mặt sang phía Thôi Tú Anh nói:
- Nếu ăn sáng trên giường, tốt nhất không nên để rơi vãi đâu đó. Còn nếu vẫn sợ hãi thì tôi sẽ đút cho em ăn…
Có điều rất đáng tiếc rằng Từ Quân Nhiên đã đánh giá thấp trình độ sợ hãi Thôi Tú Anh. Bởi vì, tuy cô đã gật đầu, nhưng niềm vui trong mắt như đã nhìn thấy cứu tinh của mình.
Hắn đưa đồ ăn cho cô gái và ngắm cô ăn …
Từng bước thăm dò một, hai người không nói gì thêm nữa. Sau khi ăn một chút đồ, Thôi Tú Anh dường như đã to gan hơn một chút. Nếu nói rằng người đàn ông này làm một con kiến đáng yêu thì nên nghiên cứu xem một chút cũng chẳng có vấn đề gì.
Cô khẽ cử động cơ thể dựa vào ngực Từ Quân Nhiên. Thôi Tú Anh không biết mình làm vậy, tóc cô sẽ khiến Từ Quân Nhiên bị ngứa. Không chỉ có thế, tư thế này cũng không được thoải mái lắm. Cô lại từ từ dướn lên, hướng tới phía cằm của Từ Quân Nhiên khiến hắn hơi khó chịu. Lúc này, cô mới ngẩng đầu lên.
Mà giờ phút này, Từ Quân Nhiên cúi đầu là có thể chứng kiến kiệt tác của mình tạo ra hôm qua trên cơ thể cô.
Tiếp theo là một bầu không khí ngột ngạt. Rồi mặt đỏ tim đập nhanh bất thường. Rồi nhiệt độ cơ thể hai người tăng cao.
- Thực sự xin lỗi.
Từ Quân Nhiên khẽ nói.
Thôi Tú Anh nghe mà tim đập rộn ràng. Cô nghiêng đầu, nghe rõ tiếng đập rất mạnh của tim hắn.
Khuôn mặt cô tỏ ra rất nghiêm túc. Cơ thể cứng đơ lại. Cô có thể cảm nhận rõ nhiệt độ cơ thể hắn. Cô từ từ gục đầu vào ngực hắn, có điều lần này cô thả lỏng người. Dường như, cô đã tìm được nơi để dựa dẫm.
- Tôi không cần anh phải chịu trách nhiệm. Chỉ cần để tôi từ từ ngắm anh là tốt rồi.
Một câu nói của Thôi Tú Anh khiến cả cơ thể Từ Quân Nhiên cứng đơ lại trong nháy mắt.
- Tuy em có thể không thực sự dịu dàng, cũng rất tham lam, nhưng anh vẫn muốn cùng em chứ?
Từ Quân Nhiên rất nhẹ nhàng dùng tay ôm cơ thể trong lòng lại. Có điều, hắn chỉ nhẹ nhàng tựa vào người cô.
- Tôi có thể không phải là một người tình tốt. Tuy nhiên, tôi hứa với em, tôi sẽ cố gắng đối xử tốt với em.
Câu này của Từ Quân Nhiên khiến cô gái hơi ngây ra sau đó, cô khẽ quay người, chăm chú nhìn vào mắt Từ Quân Nhiên. Tấm chăn tụt xuống, lộ ra làn da trắng như tuyết của cô. Trên đó còn lưu lại rất rõ dấu vết của cả đêm xuân. Nếu là bình thường, Từ Quân Nhiên sẽ lại trở thành người đàn ông như tối qua với cô. Tuy nhiên hiện giờ, trong thời khắc này, trong mắt hắn không có một tia dục vọng. Hắn chỉ chăm chú nhìn Thôi Tú Anh. Trong giọng của hắn có vẻ van nài cầu khẩn hơn là vẻ cao cao tại thượng ngày thường.
Nhìn chăm chú một lát, Thôi Tú Anh vẫn mím chặt môi. Cô im lặng, nét mặt không có vẻ gì là đang đùa. Dường như cô đang suy nghĩ rất nghiêm túc. Đôi môi cô vẫn miếm chặt, đôi mắt lộ rõ vẻ tò mò rồi chậm rãi dựa sát hơn vào hắn. Cô muốn dùng hành động trả lời.
Cô khẽ chạm vào môi của Từ Quân Nhiên một cái. Cái thứ hai. Rồi cái thứ ba. Đến lúc này, khóe miệng cô mới khẽ nhướn lên và có vẻ vẫn đang thích thú với việc này.
Có điều, một người vừa mới trở thành đàn bà như Thôi Tú Anh rõ ràng không hiểu kinh nghiệm về chuyện này. Người đàn ông trước mặt không chỉ là tay già đời trong tình yêu, mà những mặt khác, hắn cũng không phải là kẻ vừa bắt đầu học việc.
Khẽ hôn lên môi cô gái, bàn tay của Từ Quân Nhiên lại tiếp tục trèo lên ngọn núi thánh nữ mà hắn đã chinh phục hôm qua. Hắn nhẹ nhàng và từ từ xoa nắn nó.
Thôi Tú Anh chỉ cảm thấy quả nho trước ngực của mình bị túm lại. Dường như có người đang không ngừng thưởng thức nó. Ngứa. Tê tê. Cảm giác kích thích. Cảm giác này thật giống những giấc mơ trước đó của cô. Bay lên chín tầng mây. Lơ lửng và bồng bềnh trong khoái lạc.
- Anh, bố mẹ em sắp đi làm về rồi …
Thôi Tú Anh túm lấy hắn, cố gắng giữ phòng tuyến cuối cùng.
Từ Quân Nhiên lại hôn lên môi cô một lần nữa. Hắn đập tan sự chống cự của cô vừa được manh nha.
Còn hai tiếng nữa. Đối với một kẻ “chăm chỉ nỗ lực” như Từ Quân Nhiên, hắn có thể làm được rất nhiều chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận