Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 729: Sao cứ phải can thiệp vào.

Dù thế nào Từ Quân Nhiên cũng không nghĩ tới, mình sẽ gặp lại Tạ Băng Hân ở nơi như quán bar, người phụ nữ này không phải được gọi là người đẹp lạnh lùng sao, sao có thể nhàn rỗi đến quán bar dạo chơi?
- Sao cô ấy lại ở chỗ này?
Thấp giọng lẩm bẩm một câu, Từ Quân Nhiên vốn định trốn đi, dù sao Tạ Băng Hân nay đã là vị hôn thê của mình, xuất phát từ giao tình tốt đẹp của hai nhà, quan hệ của hai người cũng tốt, không thể để cô một mình ở nơi này.
- Sao vậy?
Tào Tuấn Vỹ thấy Từ Quân Nhiên cất bước đi, nhưng lại dừng lại, có chút bất ngờ hỏi.
Từ Quân Nhiên nở nụ cười khổ, nhỏ giọng nói:
- Có biết em đính hôn rồi chứ?
Tào Tuấn Vỹ nghe vậy liền cười hắc hắc:
- Lời nói này, tôi đương nhiên đã biết. Nghe nói là cô nương nhà họ Tạ, đúng không? Tôi nói cho cậu biết, cho dù người khác như thế nào, tôi với lão nhị Trần đều kiên quyết đứng về bên Vũ Tình, tiểu tử cậu nếu dám có lỗi với cô ấy, coi chừng tôi tuyệt giao với cậu!
Anh ta hợp tác nhiều năm với Lâm Vũ Tình, nếu so sánh, tất nhiên có khuynh hướng đứng về bên Lâm Vũ Tình.
Từ Quân Nhiên bất đắc dĩ nhìn anh ta, cằm giương lên, chỉ hướng Tạ Băng Hân:
- Đấy, kia chính là cô nương nhà Tạ gia, nếu anh có cách khiến cô ấy không gả cho em, em mời anh ăn cơm, nhân tiện tặng anh cơ hội phát tài, thế nào?
Không ngờ Tào Tuấn Vỹ đảo mắt một vòng, đầu lắc như trống, luôn miệng nói:
- Tôi cũng không phải đồ ngu, nếu thật sự quấy nhiễu hôn sự của cậu, đoán chừng tôi sẽ bị đánh gãy chân.
Thông minh như Tào nhị thiếu anh ta, sao có thể không nhìn ra dụng tâm hiểm ác của Từ Quân Nhiên? Nếu mình thật sự ra mặt làm hỏng quan hệ thông gia giữa nhà họ Tạ và họ Tôn, không cần đến hai lão gia xử lý, chỉ cần cha mình, đoán chừng sẽ đánh gãy chân trước rồi nói sau. Giữa tiền tài và hạnh phúc nửa đời sau, Tào Tuấn Vỹ rõ ràng sẽ chọn cái sau, dù sao tiền còn có cơ hội kiếm lại, nhưng chân thì chỉ có hai mà thôi.
Nói xong mấy câu, anh ta nhìn theo hướng Từ Quân Nhiên chỉ, rồi mới lên tiếng:
- Cho dù như thế nào, cậu muốn quản chuyện này?
Từ Quân Nhiên cười khổ, gật đầu:
- Dù sao quan hệ của cô ấy với em, không thể nhìn cô ấy chịu thiệt.
Tào Tuấn Vỹ cười hắc hắc:
- Cũng đúng, loại chuyện anh hùng cứu mỹ nhân này, tôi thích nhất đấy.
Nói xong, nhấc đồ lên chuẩn bị đi về phía trước, tên này chuẩn bị ra tay đánh nhau rồi.
Từ Quân Nhiên không ngờ động tác của anh ta nhanh như vậy, vội kéo Tào Tuấn Vỹ lại, thấp giọng nói:
- Đợi một chút, xem tình hình trước đã.
Tào Tuấn Vỹ ngây người một lúc, lập tức lắc đầu bất đắc dĩ:
- Mấy người làm quan các cậu, thích chơi âm mưu quỷ kế, mấy trò chơi sau lưng, lão đại như vậy, cậu cũng như vậy, ở cùng một chỗ với mấy người, tôi thực sự cảm thấy mình thuần khiết như hoa sen trắng vậy.
Từ Quân Nhiên liếc mắt một cái, hận không thể đạp tên này ra xa, tên này lúc làm ăn rất mạnh mẽ, Lâm Vũ Tình từng nói với mình, những đối thủ chống lại anh ta, Tào Tuấn Vỹ luôn đuổi tận giết tuyệt bằng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào không cho người ta đường sống, bây giờ lại nói quang minh chính đại cái gì với mình.
- Anh đừng xen vào việc này, chúng ta chờ một chút, em muốn xem một chút, chuyện này là thế nào.
Từ Quân Nhiên nói khẽ với Tào Tuấn Vỹ. Tuy không hiểu vì sao Tạ Băng Hân xuất hiện bên cạnh bà chủ kia, nhưng cho dù nói thế nào, hắn cũng không muốn làm bia đỡ đạn cho người khác.
- Tạ Băng Hân người phụ nữ này cũng thật là, tự tìm rắc rối.
Tào Tuấn Vỹ lẩm bẩm một câu.
- Anh họ Từ?
Vừa đúng lúc đó, người phụ nữ say kia nghe được cuộc đối thoại của Tào Tuấn Vỹ và Từ Quân Nhiên, ngẩng đầu liếc Từ Quân Nhiên, kinh ngạc hỏi.
Sắc mặt Từ quân Nheien lập tức trở nên rất đặc sắc, nhìn người phụ nữ kia:
- Không liên quan đến cô.
Bây giờ tâm tình của hắn rất không tốt, bất cứ ai đụng phải việc này, tâm tình cũng sẽ không tốt được, huống hồ Từ Quân Nhiên biết rất rõ ràng, hôm nay Tạ Băng Hân ở chỗ này, mình chắc chắn không thể khoanh tay đứng nhìn.
- Anh biết Hân Hân?
Người phụ nữ kia mở miệng lần nữa, khiến Từ Quân Nhiên ngạc nhiên.
Máy móc xoay người, nhìn người phụ nữ dường như là bạn của bà chủ quán kia, Từ Quân Nhiên bất đắc dĩ nói với người phụ nữ họ Từ kia:
- Cô biết Tạ Băng Hân?
Khuôn mặt người phụ nữ kia mỉm cười rực rỡ như hoa đào, nhìn Từ Quân Nhiên cười nói:
- Tôi là bạn học đại học của Hân Hân, anh chính là lão vị hôn phu kia?
Lão vị hôn phu?
Từ Quân Nhiên thiếu chút nữa bị sặc nước bọt của mình, lập tức nhớ tới, mình không phải chỉ chênh lệch ba tuổi với Tạ Băng Hân sao? Dựa theo cách nói của người già, nam hơn ba, là núi vàng núi bạc. Nhưng trong mắt người xung quanh, mình lại là lão vị hôn phu của Tạ Băng Hân sao…
Chỉ có điều, khiến Từ Quân Nhiên có chút khó hiểu là, chủ của quán bar này, lại trêu trọc đến Hoàng Tử Thanh?
- Khụ khụ, cái kia, tôi gọi cô là tiểu Từ được không.
Từ Quân Nhiên rất thông minh không quấn lấy chuyện tuổi tác, mà trực tiếp hỏi người phụ nữ kia:
- Hoàng Tử Thanh là sao đây?
- Tôi là Từ Duệ.
Cô gái nhìn qua Từ Quân Nhiên, sau đó mới cười lạnh trả lời:
- Có thể thế nào đây? Vừa ý tấm biển Dạ Sắc, muốn nhập cổ phần. Ha ha, năm vạn tệ, y muốn chiếm 80% cổ phần nơi này, ngoài ra, còn muốn chị em tốt của tôi tự động cuốn chiếu, quả nhiên là diễn xuất của nhân vật lớn đấy!
Từ Quân Nhiên nhìn ra rõ ràng, khi nói câu cuối cùng, trên mặt Từ Duệ có một nụ cười giễu cợt.
Đây là chuyện xấu gì!
Trong lòng Từ Quân Nhiên thầm mắng một câu, nếu Từ Duệ đã nói cho mình từ đầu đến cuối câu chuyện, dựa vào quan hệ của Tạ Băng Hân và cô ta, Từ Quân Nhiên biết, Tạ Băng Hân chắc chắn không mặc kệ chuyện này, làm không tốt sẽ xung đột với nhà họ Hoàng, nói đến cũng buồn cười, cuộc đối đầu của mình với nhà họ Hoàng, sao quấn mãi không tha cho bọn họ.
Lúc này, Hoàng Tử Thanh dẫn theo một đám bốn tên đàn ông cường tráng người thường không dám đến gần đi về phía Tạ Băng Hân.
- Họ Hoàng kia, anh muốn làm gì?
Bà chủ của Dạ Sắc nhìn Hoàng Tử Thanh, trầm giọng nói.
Hoàng Tử Thanh cười ha ha:
- Tề Lam, tôi cho cô thời gian cũng không ngắn, thế nào, hôm nay tôi đến tiếp nhận quán bar, cô phải biết điều chứ, chúng ta hoàn thành thủ tục đi.
Đối với anh ta mà nói, chuyện hôm nay đã đủ cho Tề Lam mặt mũi, nếu không phải vị trí của Dạ Sắc không tồi, việc làm ăn tiếp nhận chắc chắn sẽ ngày càng phát triển, cần dựa vào vị trí của Tề Lam không ít, anh ta sớm đã trực tiếp gọi người đuổi cô đi, Hoàng Tử Thanh xem ra, loại chuyện nhỏ nhặt này đối với mình mà nói, không tính là gì?
Sắc mặt Tề Lam tái nhợt, cô hiểu rất rõ ràng, mình dự vào những thứ kia, trước mặt Hoàng Tử Thanh căn bản không xem là gì, ngày thường kết giao với những người kia, vừa nghe nói là Hoàng Tử Thanh vừa ý quán bar này, lập tức tránh mình như tránh dịch bệnh, có một vài người còn có chút lương tâm, còn nói với mình không nên chống lại nhà họ Hoàng, đó là sự tồn tại mình không thể chọc vào, mà những người vô sỉ kia, lại nói với mình, trừ phi mình tự cuốn chiếu, nếu không căn bản không có cách giải quyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận