Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 404: Trâu nước tỏa hào quang sáng chói.

Đối với con cháu quan lại, Từ Quân Nhiên luôn có thái độ đối xử khoan dung.
Kiếp này anh ta cũng gặp không ít người trẻ tuổi xuất thân không tệ. Bậc cha chú tổ tông của những người này có địa vị rất cao. Điều này làm cho khởi điểm của bọn họ cao hơn người thường, nhưng Từ Quân Nhiên cũng biết, áp lực của những người này cũng lớn tương tự. Như Tào Tuấn Vĩ chính là chịu áp lực này, thà rằng làm thương nhân phản nghịch cũng không muốn theo sự sắp xếp của gia đình đi làm quan. Từ Quân Nhiên càng hiểu, giống như Hoàng Tử Hiên và Tào Tuấn Minh bị gia tộc xem trọng đời sau vinh quang, áp lực càng lớn.
Có lúc, xuất thân tốt không chỉ đại biểu cho tiền đồ tốt, cũng biểu thị cho áp lực lớn vượt quá người thường.
Cho dù là Hoàng Tử Hiên, Từ Quân Nhiên sau một lần tính kế với hắn cũng khuyên bảo chính mình không thể tiếp tục thăm dò giới hạn thấp nhất của nhà họ Hoàng nữa.
Một vòng, có một vòng giới hạn thấp nhất, làm quan có, con cháu quan lại cũng có.
Nhưng sự thực từ chính miệng Tào Tuấn Vĩ nói ra lại làm cho Từ Quân Nhiên giận tím mặt. Anh ta cảm thấy có một số người không giáo huấn một chút thật là quá đáng.
Nếu như sắc mặt Từ Quân Nhiên âm trầm nói ra muốn đem sự việc làm lớn chuyện thì người vui mừng nhất không ai hơn Tào Tuấn Vĩ. Anh ta biết lão gia nhà mình xem trọng Từ Quan Nhiên. Hơn nữa đám người cũ kỹ cực điểm như lão gia trong thủ đô đều rất quen thuộc với Từ Quân Nhiên. Anh ta cam đoan chuyện này chỉ cần đúng đạo lý, cho dù quan tòa đánh tới biển Trung Hải cũng không sao.
Lộ ra một tràng cười lạnh hắc hắc, Tào Tuấn Vĩ nói:
- Tôi cũng là sau khi nghe nói chuyện kia mới quyết định ra tay. Loại người này không cắt cái chân thứ ba của hắn, lão tử có lỗi với tổ tông tám đời của hắn!
Lại qua nửa ngày, một đoàn xe chầm chậm từ đằng xa lái tới, dẫn đầu dĩ nhiên là một máy tiêu trí, điều này làm cho Từ Quân Nhiên rất là kinh ngạc, mấu chốt nhất là biển số xe vậy là treo biển chính quyền thủ đô. Biển số lúc này còn không tràn lan như đời sau. Từ Quân Nhiên biết biển số xe bây giờ là từ năm 1960 do cùng một quy phạm to nhỏ, màu sắc, chất liệu của cơ quan công an cấp. Đồng thời dựa theo các tỉnh, thành phố, khu tự trị toàn quốc xếp trình tự số. Chất liệu đầu tiên từ kim loại đến năm 1973 đổi thành chất liệu nhựa. Hình như qua vài năm biến thành hợp kim nhôm. Biển số phân thành hai hàng, hàng trên chữ nhỏ biểu thị “số hiệu cơ quan phát hành giấy phép”. Trình tự số tên các tỉnh thị khu (01-99, xe sứ quan là số thứ ba), hàng dưới chữ lớn là năm số hiệu, xe con biển xanh, xe ngựa biển đỏ, xe ngoại tịch biển đen.
- Con mẹ nhà nó, đều treo biển số dọa người à.
Tào Tuấn Vĩ nhìn biển số của những con xe kia, lạnh lùng nói một câu.
Từ Quân Nhiên nở nụ cười:
- Lần trước tôi nghe anh cả nói, bộ giao thông không phải đang suy nghĩ đem biển số xe làm lại một lần nữa sao?
Lời anh ta nói là thật. Đời trước phải tới đầu thập niên 90 mới xuất hiện giấy phép chín nhị thức, rất có thể trong tương lai vài năm sẽ xuất hiện. Nguyên nhân cụ thể Từ Quân Nhiên không biết rõ. Chẳng qua là anh ta biết, theo con bướm nhỏ không ngừng đập cánh của mình, một số nơi của đất nước mênh mông này có lẽ sẽ phát sinh những thay đổi không ngờ được. Tối thiểu nhất, đời sau cần phải triệt để lật đổ nhà họ Tôn, giờ này khắc này lại là bách túc chi trùng tử nhi bất cương mà nhà họ Tào vì chính mình mới lôi kéo Tào Tuấn Minh đứng vào quan trường, đã xảy ra nhiều biến đổi lớn.
Có đôi khi bước ngoặt lịch sử kỳ thực nằm ở ý niệm của một người nào đó đứng ở ngã tư đường. Lựa chọn đúng chính là người thắng. Sai rồi thì là người thất bại.
Lịch sử chỉ có hai chữ, người thắng là đúng, người bại là sai. Người thắng làm vua kẻ thua làm giặc, ai cũng chạy không thoát cái pháp tắc này.
- Anh nói những người này, khoác cái biển số xe thì cho rằng mình là thần tiên? Anh xem thằng bé kia, còn làm cái bát bát bát, thật sự cho mình có thể phát tài à.
Tào Tuấn Vĩ chỉ vào một cái xe con Lăng Chí treo biển 888 mắng.
Từ Quân Nhiên nở nụ cười, nói có ý riêng:
- Nói chuyện may mắn. Chú chờ xem đấy, cải cách biển số rồi, chuyện như vậy sẽ ngày càng nhiều.
Hắn ta không phải đang nói đùa. Tương lai sau vài năm, trong những biển số xe ở thủ đô, Kinh A là biển số xe cơ quan chính phủ trong đó bao gồm biển xe xí nghiệp bên ngoài màu trắng chữ đen, sau đó biển vàng trong biển ngưu xứng đáng Kinh AG6. Xe biển số này chỉ phát ra không đến 200 cái, chuyên môn cho phó ủy viên trưởng Quốc Hội cấp phó nhà nước, các phó chủ tịch hiệp thương chính trị ngồi. Đây là tuyệt đối theo cấp bậc mà cho biển số xe. Loại xe AG6 chủ yếu là dùng Audi A6 là chính, chạy Mercesdes-Benz hệ S cũng rất nhiều, thỉnh thoảng cũng có xe bình thường như Buick, Passat.
Ngoài ra, Kinh A81 là trực tiếp thuộc về cục quốc quản cơ quan. Kinh GA là cục quốc quản sự vụ cơ quan quốc vụ viện. Xe của một số lãnh đạo treo chỗ này, thông thường cảnh sát cũng không quản.
Trong biển số Kinh A, hàng Kinh A8 là tiêu chí thân phận lãnh đạo cấp bộ, cũng là ký hiệu tầng lớp quyền quý trong thủ đô. Vật liệu làm biển số Kinh A8 tương đối phong phú. Khi biển số cửu nhị thức bắt đầu ban hành thì đã lưu số hiệu Kinh A80, 81, 82 chuyên môn sử dụng cho ban trung ương, quốc hội, cảnh sát trung ương, thành ủy. Thời kỳ này về cơ bản đều là xe công vụ. Sau này có một số lãnh đạo cấp khác đều bắt đầu tìm cục quốc quản đòi biển số này, còn có một số nhân sĩ thương nhân ba đầu sáu tay cũng lấy được biển này, các số hiệu đều có. Trong những xe này Mercesdes-Benz, Audi, Land Rover, Porsche, xe nào tốt đều có, thậm chí còn có các xe cao cấp sang trọng như Rolls-Royce Bentley Maybach. Cho nên, Kinh A81, 82 khởi đầu coi là biển số xe so sánh tầng lớp. Còn về A83 có người nói là của chính quyền thủ đô, cũng có người nói là của văn phòng trung ương, Từ Quân Nhiên cũng không hiểu rõ.
Cấp phó bộ còn có một số cán bộ về hưu cấp cục tập trung chủ yếu ở các biển số dân dụng như sau: Kinh ET, Kinh EX, Kinh H95 dẫn đầu, Kinh FP… Khoảng cách tầng lớp rất lớn, xe hộ quan hệ và dân dụng phổ thông rất nhiều. Kinh CZ có một bộ phận là nhân vật lớn dùng. Nhưng cấp bậc nói không rõ lắm. Kinh V0 là cơ quan tổng tham mưu, Kinh V1 là tổng chính, Kinh V2 là tổng hậu, Kinh V3 là tổng trang. Biển số 02 không đủ dùng. 018,019 đều là xe tùy hành lãnh đạo trung ương, trong mắt cảnh sát kinh thành, đây đều là xe không thể ngăn.
Còn về Kinh V020, 021, 022, 023, 024 đều là xe chuyên của lãnh đạo cục chính trị trung ương, Kinh V026 là của ủy viên quân ủy. Xe thuộc về gia đình lãnh đạo trung ương cơ bản là V06 hoặc 05. Từ Quân Nhiên đã thấy qua, đời trước Tào Tuấn Vĩ có một xe Ben đầu Kinh V05.
Còn như bây giờ, Từ Quân Nhiên nhìn một chút mấy cái biển số xe. Anh ta cũng không nhận ra, nhìn về phía cảnh sát giao thông già bên cạnh:
- Lão đại, lai lịch thế nào?
Lão cảnh sát giao thông cười khổ một cái:
- Cũng không phải đèn đã cạn dầu, cậu xem số xe cũng có thể nhìn ra, trong nhà nhất định là không phải phú thì là quý. Hơn nữa tuổi không lớn lắm, không hiểu tiến thoái bằng anh trai trẻ tuổi của cậu. Đám tuổi trẻ này không hiểu chuyện, ra tay đặc biệt ác. Nếu chọc vào bọn họ, đám người này căn bản không quan tâm đến người sống chết. Nếu để bọn chúng giành được lợi ích cũng thôi đi, nếu bọn chúng chịu thiệt không chừng lúc nào âm thầm đối phó cậu.
Từ Quân Nhiên nở nụ cười:
- Nói như vậy, trong thủ đô này không có người trị được bọn chúng rồi?
Lão cảnh sát giao thông lắc đầu:
- Lời không phải nói như vậy, mấu chốt là bọn chúng bây giờ trên mặt đường lộ mặt một đám, trong nhà đều là bảo bối. Không quan tâm gây ra bao nhiêu việc đều có người chùi đít.
Nói đoạn ông ta lo lắng nhìn thoáng qua Từ Quân Nhiên và Tào Tuấn Vĩ, hạ âm thanh nói:
- Bằng không các anh nhanh chóng đi đi.
Tuy nói ông ta cũng nhìn ra thân phận Từ Quân Nhiên và Tào Tuấn Vĩ không đơn giản nhưng đám người này tới hôm nay là đám người ngông cuồng nhất trong thế hệ trẻ kinh thành bây giờ. Thật nếu chọc tới bọn chúng, bọn chúng không cần biết ông là quan viên gì, theo đánh cũng không lầm!
Từ Quân Nhiên khóe miệng tươi cười, lắc đầu nhạt:
- Không sao, tôi lại muốn xem thử xem, nước trong thủ đô này rốt cuộc sâu bao nhiêu.
Trong khi bọn họ nói chuyện, một thanh niên chừng hai mươi tuổi dẫn đầu xuống xe, so với Từ Quân Nhiên không lớn hơn mấy tuổi. Dáng người rất cao lớn, xem ra là người thường xuyên rèn luyện. Trong miệng phì phèo điếu thuốc, nhìn Từ Quân Nhiên, lại nhìn Tào Tuấn Vĩ, nhếch miệng cười cười:
- Vừa mới buổi sáng đánh người là hai chúng mày phải không?
Tào Tuấn Vĩ liếc nhìn đối phương, không đáp lời, lắc đầu với Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên lập tức hiểu được, xem ra tên này chỉ là tên tay chân, không phải chính chủ mình và Tào Tuấn Vĩ muốn tìm.
Cho nên dứt khoát Từ Quân Nhiên cũng không mở miệng, thấp giọng nói chuyện với cảnh sát giao thông. Nghe hoàn cảnh Tào Tuấn Vĩ nói, Từ Quân Nhiên cũng hạ quyết tâm, phải giáo huấn tử tế đám người này một bữa. Mà anh ta cũng quyết định, đám người này tốt nhất đừng phạm trong tay mình, không để bọn chúng đẹp mắt không được.
Hai bên giằng co như vậy, mấy cảnh sát này cũng không dám thất lễ, vội vàng đi đến chỗ thanh niên ngậm điếu thuốc kia giới thiệu hoàn cảnh. Người thanh niên nghe xong thân phận Từ Quân Nhiên và Tào Tuấn Vĩ, sắc mặt đầu tiên thay đổi, lập tức trầm giọng nói:
- Vậy thì sao? Cán bộ đảng viên càng cần phải làm gương tốt rồi. Hơn nữa người ở trụ sở quân đội ra ngoài không phải một nghìn cũng có 800. Dù sao đều có thể ức hiếp lên đầu bọn ta sao? Lão Lý ông đi ra một bên đi. Chuyện hôm nay ai dám thò tay vào, ông nội không dạy dỗ hắn một bài học không được.
Rốt cuộc là người có thân phận ở thủ đô, thấy anh ta nói vậy, cảnh sát cũng không tiện giúp đỡ, đành phải cười khổ nhìn về phía Từ Quân Nhiên và Tào Tuấn Vĩ.
Tào Tuấn Vĩ khoát tay:
- Được rồi, các ông khỏi phải khó xử.
Nói xong, anh ta xông vào móc ngoéo ngón tay với tên đệ nhất thiên hạ lão tử ngậm thuốc:
- Cháu trai, đến đây, không phải mày tìm ông nội sao?
Thanh niên kia đứng ở đó cả buổi không dám động đậy, mày nhíu lại nếu tiến đến cũng không được lùi cũng không xong. Nếu lùi không xử lý được công việc ông chủ giao, nếu tiến lời kia Tào Tuấn Vĩ nói là gọi cháu trai.
Từ Quân Nhiên cười ha hả, Tào nhị ca này vẫn như vậy. Anh ta vẫn giọng đó, không quan tâm có bằng lòng không, hơn nữa treo chân tiểu tử kia ở đó rồi.
Vứt điếu thuốc hút trong miệng xuống đất, Từ Quân Nhiên một chân di di tàn thuốc. Lúc này mới cất bước đi đến trước mặt thanh niên kia:
- Chú là Lý Kiện Nhân sao?
Người kia sững sờ, theo bản năng hỏi ngược lại:
- Anh là người nào?
Từ Quân Nhiên cười cười, tiếp tục truy vấn nói:
- Tôi hỏi chú, nửa tháng trước đại học Kinh Hoa hệ quốc ngữ có người nhảy lầu, chú có quen cô ấy không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận