Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 636: Quyết đấu chính diện.

Tất cả mọi người đều không ngờ, một Hội nghị thường vụ thông thường, vậy mà cuối cùng lại biến thành cục diện như hôm nay.
Chủ tịch huyện và Bí thư huyện ủy quyết đấu chính diện!
Xoay quanh vấn đề của Trưởng ban tài chính, lần đầu tiên Từ Quân Nhiên tấn công Bạch Lâm!
Thấy xảy ra tình huống này, người cảm thấy bất ngờ nhất là Bạch Lâm, gã không thể nào ngờ rằng, bất tri bất giác, Từ Quân Nhiên đã lôi kéo được bốn người trong Ủy viên thường vụ huyện ủy ủng hộ hắn, cộng thêm một phiếu của bản thân Chủ tịch huyện hắn nữa, giờ đã có năm phiếu ủng hộ Từ Quân Nhiên. Đối với Bạch Lâm mà nói, tin này như sét đánh giữa trời nắng, cho dù là ai cũng không thích xuất hiện một thế lực ngang hàng với mình ở nơi mình có quyền lực tuyệt đối, thậm chí là có thể người này còn uy hiếp địa vị lãnh đạo của mình.
Cho dù thế nào, Bạch Lâm tuyệt đối không cho phép địa vị lãnh đạo của mình ở huyện Nhân Xuyên bị khiêu chiến.
Trầm tư một lát, Bạch Lâm mở miệng nói:
- Tôi thấy thế này, cuộc họp hôm nay không bàn đến vấn đề nhân sự. Hôm nay chúng ta chủ yếu nói về bố trí công tác trong huyện.
Gã đang có ý định dùng kế hoãn binh ổn định đám người Từ Quân Nhiên, sau đó bản thân sẽ nghĩ cách làm công tác tư tưởng với những Ủy viên thường vụ khác, không thể để Từ Quân Nhiên miễn chức Tôn Văn Minh thẳng thừng như vậy, nếu không thì mặt mũi của Bí thư gã biết để vào đâu?
Không ngờ, Từ Quân Nhiên căn bản không để cho Bạch Lâm có cơ hội này, dứt khoát nói:
- Nếu Bí thư đã nói đặt chuyện này sang một bên trước, vậy hôm nay không bàn về chuyện này cũng được. Nhưng, tôi nói trước, nếu sau này đồng chí Tôn Văn Minh còn dám giở trò mèo gì đối với chỉ thị của Ủy ban nhân dân huyện nữa, tôi có quyền trực tiếp yêu cầu cắt chức tạm thời để điều tra đồng chí đó!
Đã vạch mặt rồi, Từ Quân Nhiên căn bản không có ý định tha cho Tôn Văn Minh, bản thân không dám đẩy mối quan hệ với Bạch Lâm vào tình trạng như nước với lửa, nhưng không có nghĩa mình có thể cho phép Tôn Văn Minh thân là Trưởng ban tài chính Ủy ban nhân dân huyện mà lại có quan hệ mật thiết với Bí thư huyện ủy, bỏ qua sự tồn tại của Chủ tịch huyện như mình.
Bá đạo quá!
Đây là phản ứng đầu tiên trong lòng đám Ủy viên thường vụ, mọi người đều dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn Từ Quân Nhiên, từ lúc nhậm chức ở huyện Nhân Xuyên đến giờ đã gần được nửa năm rồi, ấn tượng vị Chủ tịch huyện này để lại trong lòng mọi người đó là tính tình nho nhã, ôn hòa, không bao giờ nổi giận, thậm chí Bí thư huyện ủy Bạch Lâm ba lần bảy lượt chủ động bới móc đối phó hắn, Từ Quân Nhiên vẫn tỏ ra hòa nhã dễ gần, khiến người ta cho rằng hắn hiền lành vô hại.
Nhưng hôm nay, Chủ tịch huyện Từ vốn ngủ đông giờ đã tỉnh giấc, khiến cho mọi người thật sự ý thức được, người ta là Chủ tịch huyện nhân vật thứ hai danh chính ngôn thuận trong huyện ủy!
Hầu hết mọi người đều có cái nhìn hoàn toàn mới với biểu hiện của Từ Quân Nhiên ngày hôm nay.
Sở dĩ Từ Quân Nhiên không miễn cưỡng yêu cầu tiếp tục thảo luận chuyện của Tôn Văn Minh, bởi vì hắn đã thầm tính toán tình hình của Hội nghị thường vụ, thấy trong mười một Ủy viên thường vụ, trừ Bí thư huyện ủy Bạch Lâm, năm người khác trên cơ bản sẽ bỏ phiếu cho Bạch Lâm, cũng có thể nói, không tính bản thân Bạch Lâm, kết quả bỏ phiếu của Hội nghị thường vụ đã là năm năm, cho dù có biểu quyết thì mình cũng không nhận được kết quả gì hay ho, ngược lại còn để cho Bạch Lâm dương dương đắc ý.
Ngay vào lúc này, bên ngoài có người gõ cửa, Chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Đặng Văn Binh đứng dậy bước ra ngoài, một lát sau sắc mặt nghiêm túc bước vào, theo sau là một người đàn ông trung niên. Từ Quân Nhiên cau mày, hắn biết người này, là Phó bí thư huyện ủy Đổng Khai Sơn.
Đổng Khai Sơn đến bên cạnh Bí thư Ủy ban kỷ luật Lưu Tiểu Quang, sau khi thấp giọng thì thầm bên tai mấy câu, sắc mặt Lưu Tiểu Quang lập tức thay đổi.
Liếc nhìn Bạch Lâm, Lưu Tiểu Quang đứng dậy nói:
- Bí thư Bạch, Chủ tịch huyện Từ, các vị đồng chí, căn cứ vào thư tố cáo mà Ủy ban kỷ luật chúng tôi nhận được, đồng chí Trưởng ban tài chính huyện Tôn Văn Minh có vấn đề kinh tế nghiêm trọng. Đồng chí Đổng Khai Sơn vừa mới báo cáo tình hình điều tra cho tôi biết, Ủy ban kỷ luật chúng tôi phát hiện, có vài vấn đề trong thư tố cáo là thật, nhân viên của Ủy ban kỷ luật đã nắm được chứng cứ rõ ràng chứng tỏ đồng chí Tôn Văn Minh thực sự có hành vi tham ô nghiêm trọng.
Nói xong câu này, anh ta gật đầu với Đổng Khai Sơn, sau khi nhận xấp tài liệu người ta đưa cho mình, lạnh lùng nói:
- Giờ tôi đề nghị huyện ủy, tiến hành xét xử Tôn Văn Minh.
Tuy nói Ủy ban kỷ luật có quyền phá án độc lập, nhưng dù sao Ban tài chính cũng là ban ngành quan trọng, muốn xử lý người đứng đầu của Ban tài chính huyện, không thể không thông qua thảo luận của Huyện ủy.
Anh ta vừa nói xong, không khí vi diệu trong phòng họp lập tức trở nên căng thẳng hơn.
Cán bộ cấp ban huyện, ai cũng là những người tài giỏi, chẳng ai là đầu đất cả, dĩ nhiên ai cũng có thể nhận ra, những lời Lưu Tiểu Quang vừa mới nói, rõ ràng là nhắm vào Bí thư huyện ủy, ai bảo ban nãy Bạch Lâm một mực ủng hộ Tôn Văn Minh, bây giờ Ủy ban kỷ luật điều tra ra Tôn Văn Minh có vấn đề kinh tế, lập tức khiến Bạch Lâm phải ngồi trên đống lửa.
Đối với Bạch Lâm mà nói, vừa nãy Tôn Văn Minh được gã ra sức bảo vệ, giờ lại bị Ủy ban kỷ luật điều tra ra vấn đề, quả thực là khiến gã cảm thấy hơi bất ngờ.
Còn Từ Quân Nhiên, sau khi sửng sờ một lúc, lập tức hỏi Lưu Tiểu Quang:
- Bí thư Lưu, không biết Ủy ban kỷ luật định làm gì, có cần Ủy ban nhân dân huyện chúng tôi phối hợp gì không?
Mặc kệ Lưu Tiểu Quang định làm chuyện này ra thế nào, Từ Quân Nhiên cũng hiểu rõ đạo lý mũi tên bắn ra không thu lại được, với tình hình hôm nay, nếu như có thể xử lý xong Tôn Văn Minh, vậy thì đối với việc khống chế Ủy ban nhân dân huyện của mình mà nói, chắc chắn là một tiến bộ cực lớn.
Hắn biết rõ, hiện nay Bạch Lâm đang rơi vào tình thế đâm lao phải theo lao, tiết tấu của Hội nghị thường vụ đã nằm ngoài sự khống chế của gã, gã vốn nghĩ rằng có thể dựa vào uy nghiêm Bí thư huyện ủy của mình để đè chuyện này xuống, không ngờ Lưu Tiểu Quang lại điều tra được Tôn Văn Minh có vấn đề kinh tế, điều này càng khiến gã rơi vào bị động.
Ánh mắt Bạch Lâm quét qua Từ Quân Nhiên và Lưu Tiểu Quang, thậm chí gã nghi ngờ không biết có phải Từ Quân Nhiên đứng sau chuyện này hay không, sao có thể trùng hợp đến như vậy, vấn đề kinh tế của Tôn Văn Minh lại được tìm ra đúng vào hôm nay, còn bị đem nói ra giữa Hội nghị thường vụ, chẳng lẽ đúng là trời cao cũng giúp Từ Quân Nhiên?
Với tình huống hiện nay, trong lòng Bạch Lâm cũng chẳng biết phải làm thế nào, dĩ nhiên gã có thể nhận ra thái độ của Từ Quân Nhiên ngày hôm nay, đó là nếu không xử lý được Tôn Văn Minh sẽ không chịu bỏ qua.
Hừ một tiếng, Bạch Lâm nhìn về phía Lưu Tiểu Quang, lạnh lùng nói:
- Chuyện của Tôn Văn Minh, vì sao trước đó Ủy ban kỷ luật không báo cáo trước với tôi?
Theo đạo ký, điều tra Trưởng ban tài chính của một huyện, Ủy ban kỷ luật cần thông báo với Bí thư huyện ủy, đột nhiên nói ra trước hội nghị như hôm nay, quả thật không hợp với quy củ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận