Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 763: Người đại diện

Bình tĩnh xem xét, đối với vị hôn phu này, Tạ Băng Hân cảm thấy bản thân càng ngày càng không nhìn thấu hắn, thậm chí có nhiều lúc cô cảm thấy, bản thân trước mặt Từ Quân Nhiên, căn bản như trong suốt.
Bây giờ nghe Từ Quân Nhiên hỏi mình có muốn là nữ phú hào Trung Hoa không, phản ứng đầu tiên của Tạ Băng Hân là tên này uống quá nhiều nên đang nói lung tung.
Từ Quân Nhiên nhún nhún vai, quay lại nới với Dương Kiệt Siêu:
- Anh Dương, qua đây xem bạn hợp tác với anh đi.
Nói xong, hắn đứng lên, kéo tay Tạ Băng Hân từ từ nói:
- Băng Hân chính là người đại diện của tôi, dựa vào những thỏa thuận trước kia của chúng ta, 70% cổ phần của công ty đầu tư Hồng Viễn, toàn bộ thuộc về cô ấy.
Từ Quân Nhiên vừa nói xong, tất cả đều ngẩn người.
Đám người Trương Kiệt chỉ biết Từ Quân Nhiên kiếm được một khoản tiền ở Lĩnh Nam, cụ thể có bao nhiều thì không rõ lắm, nhưng Dương Kiệt Siêu và Thẩm Thanh lại biết, món tiền kia lớn đến cỡ nào, họ vốn cho rằng Từ Quân Nhiên sẽ tự mình quản lý, không ngờ hắn lại giao cho vị hôn thê của mình, điều này thực sự khiến người khác bất ngờ.
Đang lúc họ cho rằng Tạ Băng Hân sẽ vui mừng tiếp nhận, không ngờ Tạ Băng Hân lại thay đổi sắc mặt, kéo Từ Quân Nhiên ra ngoài.
- Đây, đây là thế nào?
Vẻ mặt Dương Kiệt Siêu khó hiểu.
Ra đến bên ngoài quán bar, ban đêm hơn mười một giờ tất nhiên đầy sao trên trời, Từ Quân Nhiên nhờ ánh trăng, thấy rõ ràng ngực Tạ Băng Hân phập phòng không ngừng, sắc mặt vô cùng không tốt, hắn vội quan tâm hỏi:
- Băng Hân, em không sao chứ?
Hắn thật sự không hiểu, Tạ Băng Hân đột nhiên thay đổi kỳ lạ, khiến hắn không biết bản thân đắc tội người đẹp ở chỗ nào.
Tạ Băng Hân hừ một tiếng:
- Em không sao, nhưng em thấy anh mới có sao đấy!
Đối với tình trạng của Tôn gia, thực ra Tạ Băng Hân có hiểu đôi chút, dù sao sau khi lão gia qua đời Tạ gia vẫn còn thanh thế đến nay, trong quá trình lâu nay vì được lão gia của Tôn gia trông nom, năm đó Tạ lão gia và Tôn lão gia là chiến hữu, quan hệ tất nhiên không hề tầm thường.
Tạ Băng Hân hiểu rõ, nên nói là, những ngày tháng Từ Quân Nhiên ở Tôn gia không dễ chịu, nhất là bài luận kia của hắn càng đẩy hắn lên nơi đầu sóng ngọn gió, ít nhất Tạ Băng Hân cảm thấy, Tôn Vũ Thanh vị anh họ cả kia của Từ Quân Nhiên, chắc chắn không vui vẻ.
Điểm này, có thể nhìn ra từ sự chuyển biến trong quan hệ giữa Tôn Vũ Hàng và Tôn Vũ Thanh của đời thứ ba của Tôn gia.
Lúc còn rất nhỏ, trong mắt Tạ Băng Hân, quan hệ giữa Tôn Vũ Hàng và Tôn Vĩ Thanh vẫn rất thân mật. Lúc đó Tôn Vũ Thanh cũng không lớn lắm, chưa bị thế tục ảnh hưởng quá nhiều. Thêm nữa là khi đó đúng vào cuối thời kỳ náo động, tuy Tôn lão gia không bị ảnh hưởng lớn, nhưng ngày tháng trong nhà cũng không quá tốt, một nhà đoàn kết chặt chẽ cùng nhau, quan tâm lẫn nhau, bảo vệ lẫn nhau.
Phải thừa nhận rằng, con người càng trong hoàn cảnh khó khăn, càng dễ phát hiện điểm tốt của người xung quanh.
Nhưng, từ sau khi Tôn Vũ Thanh tốt nghiệp đại học, bước vào quan trường, sự qua lại của anh ta với Tôn Vũ Hàng liền ít đi, cảm tình cũng dần dần xa cách. Nguyên nhân rất đơn giản, lúc đó Tôn Vũ Thanh đã trở thành người tiếp nhận đời thứ ba của gia tộc, tất nhiên hy vọng tất cả tài nguyên trong nhà, đều phải dùng cho một mình anh ta. Tuy lão gia có danh vọng lớn, Tôn gia cũng có thể nói là hào phú cấp cao ở Bắc Kinh, nhưng dù sao tài nguyên cũng không phải vô hạn. Khi bắt đầu từ tầng cơ sở, vẫn chưa có gì, đủ để phân phối. Nhưng người làm quan đâu có ai không hy vọng đi lên càng cao, Tôn Vũ Thanh đầy tham vọng, mong muốn có thể rực rỡ hào quang trên chính đàn. Như vậy, tài nguyên có hạn, chỉ cần tập trung sử dụng, nhiều người hơn đến phân chia, sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn.
Những chuyện này, Tạ Băng Hân đều biết, thậm chí cô biết rõ, Tôn Vũ Hàng sau khi phát hiện anh cả vốn thân thiết với mình dần dần xa cách, liền bắt đầu điên cuồng phản nghịch, trở thành thiếu gia ăn chơi có tiếng ở toàn bộ Bắc Kinh.
Tạ Thanh Yên tất nhiên cũng biết, hiện nay chỉ sợ Từ Quân Nhiên phải đối mặt với mối phiền phức Tôn Vũ Hàng.
Dù sao ai cũng biết, Tôn gia hiện nay có thể nói là danh tiếng bay rất xa, mấy người con đời thứ hai đều rất thành công, Tôn Vũ Thanh của đời thứ ba vốn đứng đầu, nhưng bây giờ vì bài luận được công bố của Từ Quân Nhiên, người sáng suốt vừa nhìn liền biết, chắc chắn Từ Quân Nhiên sẽ trở thành đối tượng được Tôn gia nâng đỡ. Hiện nay trong Bắc Kinh đều đang nghị luận, vị trí người tiếp nhận Tôn gia đời thứ ba, có lẽ sẽ vì bài luận này mà đổi người, nhưng bây giờ xem ra, Từ Quân Nhiên lại muốn làm kinh doanh, điều này làm sao có thể không khiến Tạ Băng Hân tức giận chứ!
Từ Quân Nhiên nhìn Tạ Băng Hân đang thở gấp, không nhịn được mỉm cười nói:
- Băng Hân, em cảm thấy anh bỏ bê công việc của mình để làm việc khác sao?
Tạ Băng Hân hừ một tiếng:
- Anh cho là bây giờ bản thân đang làm việc đúng đắn sao? Văn phòng bên kia đang đình chỉ chức của anh không phải là giả, nhưng việc lần này em biết không trách anh được. Sau này chắc chắn ông Tôn sẽ có sắp xếp, tại sao anh phải vội vàng đi làm kinh doanh chứ?
Gương mặt Từ Quân Nhiên thể hiện sự bất đắc dĩ, cuối cùng hắn hiểu được nguyên nhân Tạ Băng Hân tức giận, không ngờ cô gái này cho rằng mình bỏ con đường làm quan tiền đồ tốt để đi làm kinh doanh.
- Băng Hân, không phải anh muốn làm kinh doanh, là dự định cho em làm kinh doanh.
Thành khẩn nhìn Tạ Băng Hân, Từ Quân Nhiên nói một cách chân thật:
- Con đường sau này của anh đi như thế nào, anh có suy nghĩ của anh.
Tạ Băng Hân nhìn người đàn ông trước mặt một cách không ngờ, cô cảm giác, những lời được nói ra từ miệng của người đàn ông này, rất nghiêm túc, hắn không nói đùa với mình, mà thật sự hứa hẹn với mình.
- Anh…
Đôi mi thanh tú của Tạ Băng hân cau lại, nhìn Từ Quân Nhiên không nói ra lời được.
Từ Quân Nhiên nhẹ nhàng nở nụ cười:
- Băng Hân, em không muốn biết, bây giờ anh có bao nhiêu tiền sao?
Nghe được câu này, Tạ Băng Hân lại một lần nữa ngây người, trong suy nghĩ của cô, việc được gọi là kinh doanh của Từ Quân Nhiên, đại khái chỉ là món tiền vài vạn, lợi dụng quan hệ trong nhà phê duyệt các loại văn bản bên ngoài, dù sao loại chuyện này có rất nhiều công tử quần là áo lượt ở Bắc Kinh làm, không ít gia tộc không có đời thứ hai phát triển trên con đường quan trường, liền dựa vào mạng lưới quan hệ này để phát triển.
Thế nhưng cô cũng có mơ hồ nghe nói, một người bạn gái từ trước kia của Từ Quân Nhiên, hùn vốn kinh doanh với Trần Hoành Đạt và Tào Tuấn Vĩ, nghe nói có quy mô rất lớn ở nước ngoài.
Mỉm cười, Từ Quân Nhiên chậm rãi nhả ra từng từ nói với Tạ Băng Hân:
- Đại tiểu thư của anh ơi, lần này anh đầu tư cổ phần ở Hồng Viễn dưới tên em, là một công ty đầu tư đăng ký gần ba trăm triệu đô la, em ở trong công ty đó, chiếm 70% cổ phần.
Vừa nói câu này ra khỏi miệng, dù Tạ Băng Hân cũng là người có kiến thức rộng rãi, trái tim sớm đã trở nên kiên cường, lúc này cũng hoa dung thất sắc, khiếp sợ không thôi hỏi:
- Anh nói, bao nhiêu tiền?
Từ Quân Nhiên duỗi ba ngón tay ra, ra dấu nói:
- Ba trăm triệu đô la Mỹ!
- Trời ơi!
Tạ Băng hân bật thốt lên:
- Anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy!
Cho dù xuất thân cao quý thế nào, cho dù gia thế tốt thế nào, ba trăm triệu đô la ở đầu thập niên 90 đối với bất cứ ai, cũng là một con số không nhỏ, phải biết rằng tính thành tiền về sau của Trung Hoa, đây là trên một tỷ rưỡi. Bây giờ Từ Quân Nhiên còn chưa đến 30 tuổi, đã có khoản tiền lớn như vậy, hơn nữa nghe ý vừa rồi của hắn, là do chính hắn kiếm được, không có bất cứ quan hệ nào với gia tộc, chuyện này làm sao để Tạ Băng Hân tiếp tục trấn định được chứ?
Từ Quân Nhiên cười cười, vươn tay giữ chặt đôi tay mềm mại của Tạ Băng Hân, nói với Tạ Băng Hân từng việc từng việc mình đã làm ở Lĩnh Nam, cuối cùng vừa cười vừa nói:
- Đây coi như là một cơ hội những lão gia thăm dò anh, thuận tiện để anh kiếm chút tiền lợi nhuận tiêu vặt.
Hắn không nói dối, chuyện này thực sự là cố ý thăm dò, dù sao lúc đó Tôn Chấn Bang nghe ý kiến của cháu ngoại, mượn một khoản tiền từ Liên Bang Xô Viết, bên ngoài nhìn vào thấy rất quỷ dị, phải biết rằng mấy tháng trước người của Tôn gia còn bình luận Liên Bang Xô Viết sắp xảy ra việc lớn, nhưng qua tay người trong cuộc lão gia lại chủ trương vay Liên Bang Xô Viết vài trăm tỷ đồng rúp, đổi thành bất cứ ai cũng đều cảm thấy rất kỳ quái. Vài vị đại lão cấp cao vừa gặp mặt nhau, liền nói về sự việc kia của quân khu Lĩnh Nam.
Ai cũng không ngờ tới, chỉ đầu tư vào hơn ba nghìn, liền đổi về được 3 trăm triệu đô la Mỹ. Điều này khiến đám lão gia thoáng cái tin lời nói của Từ Quân Nhiên, sau khi truyền tin tức Liên Bang Xô Viết giải thể Tôn lão gia liền nói riêng với Tôn Chấn Bang:
- Con xem cháu trai giúp nhà chúng ta làm một việc lớn như vậy, xem hiện nay xu thế phát triển, có lẽ mười năm sau, con vay bên ngoài mấy chục tỷ, chúng ta chỉ cần tiêu chưa đến một trăm vạn là có thể trả lại rồi.
Sau một hồi lâu, Tạ Băng Hân trợn mắt há mồm nhìn người đàn ông đang cười trước mặt, làm thế nào cô cũng không thể tin, thời gian đến lúc này còn chưa đến nửa năm, tên này lại trở thành một phú ông có được hơn 10 tỷ.
- Anh xác định, không phải em đang nằm mơ?
Tạ Băng Hân sững sờ nhìn Từ Quân Nhiên, tự lẩm bẩm trong miệng.
Cô thật sự quá kinh ngạc, trước kia cũng từng nghĩ qua Từ Quân Nhiên có thể thu được không ít tiền lợi nhuận qua việc kinh doanh bên Lĩnh Nam, nhưng Tạ Băng Hân tuyệt đối không ngờ tới sẽ là con số lớn đến như vậy, trong suy nghĩ của cô, bản lĩnh Từ Quân Nhiên thể hiện ra trước kia, càng giống như chính khách từ đầu đến chân, mà không phải một Đào Chu Công có thể hợp ngang chia dọc trong thương trường.
Quan trọng hơn là Tạ Băng Hân từng nghe nói qua chuyện tình của Từ Quân Nhiên cùng Lâm Vũ Tình, tuy không hiểu quá nhiều, nhưng lại biết Từ Quân Nhiên từng giúp đỡ vị hồng nhan tri kỷ kia trở thành tỷ phú của ngày hôm nay, bây giờ lại nghe Từ Quân Nhiên nói những lời này, cô thực sự cảm thấy bản thân ngày càng không hiểu người đàn ông trước mặt này.
- Ha ha, em cũng biết rồi đấy, người anh tin tưởng không nhiều lắm.
Từ Quân Nhiên nhìn Tạ Băng Hân, bình tĩnh nói.
Những lời này của hắn là thật, Lâm Vũ Tình là kết quả trong lúc nhất thời Từ Quân Nhiên cao hứng đẩy ra, nay nghiễm nhiên trở thành một mảnh thế giới rồi, nhưng cho dù như thế nào, bản thân nếu đã không thể cho Lâm Vũ Tình một danh phận, tóm lại phải cho cô một phần sự nghiệp.
Đạo lý giống như vậy, Từ Quân Nhiên cũng không hy vọng Tạ Băng Hân có lòng oán hận với mình
Bạn cần đăng nhập để bình luận