Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 520: chuyện tốt đến liên tục.

Đối với người đàn ông, một trong những chuyện khó có thể khống chế nhất, chính là bị người phụ nữ chơi đùa.
Đương nhiên, đối với người đàn ông, đây cũng là một sự kích thích mới mẻ.
Giờ phút này,Vương Hiểu Nhu dùng đôi bàn tay ngọc của cô, không ngừng vuốt ve trên người Từ Quân Nhiên, cơ bắp người đàn ông cường tráng rắn chắc, vô cùng có lực, toàn thân tràn đầy sức bộc phát của một con báo.
Quan trọng nhất là, thứ lọt vào trong tầm mắt cô chính là thứ dường như đang ngẩng đầu đứng thẳng.
- Cái này, dường như lớn hơn lần trước!
Không biết tại sao, nhìn cơ thể Từ Quân Nhiên, trong lòng Vương Hiểu Nhu đột nhiên có một suy nghĩ kì lạ cổ quái, trực giác của cô vừa sợ hãi vừa hưng phấn, liền nhắm mắt lại quay đầu sang nơi khác, không dám nhìn tiếp, sau một hồi mới quay đầu lại, ôm chặt lấy cơ thể người đàn ông ngồi lên, hai chân kẹp chặt lưng, hai chân dùng sức…
- Ah !
Tùy theo tiếng rên cao vút của người phụ nữ, cơ thể hai người cuối cùng cũng dán chặt vào nhau.
Một loại cảm giác thiết thật trào dâng khiến Vương Hiểu Nhu nhịn không được bắt đầu rên rỉ, cũng cảm giác được cơ thể Từ Quân Nhiên hình như bị một thứ gì đó ấm áp ôm chặt, khiến dục vọng của hắn không thể kiềm chế nỗi nữa, dường như con trâu vậy ra sức cày cấy.
Ngay cả ánh trăng, cũng như đang thẹn thùng, kéo mây che mắt mình lại, ngẫu nhiên hiện ra một chút ánh sáng nhìn lén đôi nam nữ trên giường.
………
……….
Buổi trưa ngày thứ hai, Từ Quân Nhiên không hề ở lại thị trấn, mà trực tiếp quay về xã Trường Thanh.
Ngay lúc này, tin tức trong huyện đã truyền đến trong xã, giống như sự phỏng đoán Chu Trạch Thành và Từ Quân Nhiên, rất nhanh đã dẫn đến sự phản ứng mạnh.
Đối với một số lãnh đạo cán bộ cơ sở nông thôn mà nói, không thể nghi ngờ thủ trưởng cấp cao chỉ có thể nói là đã tồn tại với truyền thuyết và những thứ đồ vật trên sách, những bài viết ngàn vạn dặm vào Đại Biệt Sơn vẫn còn trên sách, nhưng những người như thế, lại biểu dương tán thường bí thư đảng ủy xã Trường Thanh – Từ Quân Nhiên, ca ngợi hắn là người tiên phong cải cách, đây là có ý gì chứ?
Cán bộ cơ sở xem không có xuất hiện vấn đề gì, điều mà họ có thể chắc chắn đó chính là, trước đây có người truyền tai nhau thông tin bí thư Từ có thể bị chuyển đi, xem ra bây giờ vốn dĩ là điều vô căn cứ, điều bí thư Từ đi, ai đám?
Cát Đại Tráng càng không dám nói gì, không còn bộ dáng kêu ngạo giống trước đây, mọi chuyện cho dù lớn hay nhỏ, tất cả bắt đầu xin chỉ thị của Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên cũng không có thời giờ làm khó ông ta, chỉ là sắp xếp lại công việc trước đây của mình, thay đổi hoàn toàn, bao gồm việc thúc đẩy sản xuất cây ăn trái với cải cách doanh nghiệp trong thị trấn.
Thời gian trôi qua rất nhanh chớp mắt đã hơn một tuần, thấy sắp đến tháng 6 rồi, Từ Quân Nhiên biết rõ, sau khi thế cục thành phố ổn định lại, bước tiếp theo e là bắt đầu điều chỉnh lại nhân viên chính phủ huyện ủy, vả lại vua nào triều thần ấy, Trần Đại Dũng – tân chủ tịch thành phố mới nhận chức, hơn nữa bí thư thành ủy thành phố Song Tề – Diệp Đức Hoa cũng từ chức vị chủ tịch thành phố thăng lên bí thư thành ủy. Hai người chắc chắn sẽ đề bạt một nhóm người.
Buổi sáng ngày 29 tháng 5, Từ Quân Nhiên nhận được một cuộc gọi của văn phòng huyện ủy, thông báo hắn mười giờ sáng ngày mai đến huyện ủy, có chuyện quan trọng cần hội nghị.
Tuy không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng Từ Quân Nhiên vẫn phải nói với Cát Đại Tráng một tiếng, hai người ngổi xe Jeep đến thẳng huyện.
- Bí thư, ngài biết chuyện gì đang xảy ra không?
Khi Cát Đại Tráng xuống xe, thận trọng hỏi Từ Quân Nhiên, những ngày gần đây đối với ông ta mà nói thực sự quá mạo hiểm kích thích rồi, vốn cho rằng Từ Quân Nhiên phải bị đều đi, ông sẽ có thể độc chiếm quyền lực xã Trường Thanh, nhưng thật không ngờ bối cảnh của Từ Quân Nhiên này lại thâm sâu như vậy, không ngờ lại làm một vật cản, chẳng những không xảy ra vấn đề, ngược lại còn nổi tiếng trong tỉnh nữa, bây giờ ngay cả lãnh đạo huyện ủy thấy hắn cũng phải khách sáo, ông thật sự quá xui xẻo rồi.
Từ Quân Nhiên nhàn nhạt nhìn ông một cái, chậm rãi trả lời:
- Không biết, nhưng mà có lẽ là có liên quan đến việc điều chỉnh nhân viên huyện ủy.
Nói xong, liền nhắm mắt lại, dáng vẻ không muốn nói chuyện nữa.
Thấy Từ Quân Nhiên bày ra dáng vẻ này, Cát Đại Tráng cũng bó tay, chỉ đành thấp đầu thở dài, không nói thêm nữa, hơn nữa bây giờ địa thế còn mạnh hơn người, ông không cách nào có thể nổi nóng với Từ Quân Nhiên.
Trong dãy văn phòng huyện ủy, dọc theo đó gặp mặt một số cán bộ huyện ủy, mọi người nhiệt tình chào hỏi với Từ Quân Nhiên.
- Bí thư Từ, gần đây chắc bận lắm phải không?
- Bí thư Từ, lâu ngày không gặp, ăn sáng chứ?
- Haha, cám ơn, đến họp thôi.
Từ Quân Nhiên cũng không tức giận, cười gật đầu chào mọi người, tạo thiện ý đáp lại.
Phần lớn những người làm trong nhà nước, đều không hiểu rõ cái gọi là thích hay ghét, mọi người đều tuần hoàn theo một loại quy luật quan trường mới có thể sinh tồn trong hoàn cảnh nguy hiểm này, thì đó chính là xu cát trị hung, là người sáng suốt, cho nên khoảng thời gian trước Từ Quân Nhiên ở trong huyện ủy, mới trở thành người mà mọi người tránh né không kịp, nguyên nhân rất đơn giản, đó là vì hắn Từ Quân Nhiên đăc tội với người không nên đắc tội, phải làm bia đỡ đạn, nếu thật sự nói như vậy, hắn thật không còn giá trị gì đáng để người ta kết giao nữa, huống hồ không phải tất cả mọi người đều giống như Tạ Mỹ Quyên, một lòng hướng về hắn.
Đạo lí này ở kiếp trước Từ Quân Nhiên đã hiểu rất rõ, trong lòng mình hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, bề ngoài mọi người hi hi ha ha thì thôi đi, có một số thứ không cần thiết phải nghiên cứu sâu, đạo lí này giống với đạo lí làm người, tất mọi mọi chuyện nếu như quá nghiêm túc, ngược lại sẽ khiến mình không vui.
Cát Đại Tráng vẫn luôn cẩn thận theo sau Từ Quân Nhiên, thấy bóng dáng Từ Quân Nhiên, trong mắt không biết tản ra ánh sáng gì.
Từ Quân Nhiên đang bước lên lầu, đằng sau truyền đến tiếng bước chân vội vã, quay người lại nhìn, phát hiện huyện ủy thường vụ, bộ trưởng vũ trang Chu Trung Nguyên đang bước về phía mình, nhìn dáng vẻ có lẽ là từ bên ngoài về, đằng sau ông có hai người đàn ông mặc quân trang màu xanh, trong tay còn mang theo bao phục.
Có lẽ phát hiện trước mặt có người, Chu Trung Nguyên ngừng bước ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện là Từ Quân Nhiên, lập tức ngừng bước, đi qua bắt tay với Từ Quân Nhiên, cười nói:
- Bí thư Từ, chúc mừng cậu nha!
Từ Quân Nhiên ngây người, cho rằng ông đang nói chuyện mình được thủ trưởng cấp cao khen ngợi, Chu Trung Nguyên này tuy ngày thường ít nói chuyện với Từ Quân Nhiên, nhưng Từ Quân Nhiên lại nghe Tạ Mỹ Quyên và Chu Trạch Thành nhắc qua rất nhiều chuyện liên quan đến ông ta. Người này trong huyện ủy thường vụ, mấy lần gần đây đều chủ động nói giúp mình, tuy bình thường không nói gì, nhưng chỉ cần liên quan đến quyền lợi của mình hoặc vấn đề của xã Trường Thanh, thái độc của Chu Trung Nguyên liền trở nên kiên quyết ủng hộ hắn, điểm này vẫn luôn khiến Từ Quân Nhiên tò mò, rốt cục là nguyên do gì, lại khiến Chu Trung Nguyên bảo vệ mình như vậy.
Nở nụ cười khách sáo, Từ Quân Nhiên nói với Chu Trung Nguyên:
- Chào bí thư Chu, tôi vẫn luôn muốn chào hỏi ông, có thời gian chúng ta ăn bữa cơm nha.
Điều khiến người khác ngạc nhiên là Chu Trung Nguyên lại nở nụ cười gật đầu:
- Vậy thì được, được thôi, sau này dù sao chúng ta sẽ gặp mặt thường xuyên, cậu cũng đừng khách sáo với tôi.
Hai người nói chuyện với nhau mấy câu, Từ Quân Nhiên mới chào tạm biệt Chu Trung Nguyên, đi thẳng đến văn phòng Chu Trạch Thành.
Gõ cửa văn phòng Chu Trạch Thành, Chu Trạch Thành nhìn vẻ mặt vui vẻ của Từ Quân Nhiên, cười hỏi:
- Gần đây công việc rất thuận lợi sao?
Từ Quân Nhiên gật đầu:
- Cũng được, tất cả mọi chuyện trong xã đều thuận lợi, đúng rồi, chị Quyên đâu, sao không thấy chỉ?
Chu Trạch Thành cười cười:
- Hôm qua cô ta nhận được thông báo, đi đảng ủy thành phố học tập, lần này, chỉ sợ một bước lên trời rồi.
Từ Quân Nhiên lập tức ngẩn người, hắn biết rằng, lúc này nữ cán bộ đã bắt đầu được đề bạt phân công, nhân viên thì tăng số lượng nữ cán bộ hơn, tình trạng giống như Tạ Mỹ Quyên, đi đảng ủy thành phố học tập, đợi nửa năm sau khi tốt nghiệp, làm một chức cán bộ phó sở là điều hiển nhiên, vận động một chút, hoàn toàn có khả năng làm huyện ủy thường vụ.
- Chuyện tốt, thật là chuyện tốt mà.
Từ Quân Nhiên ngẩn người một hồi, nhịn không được cười nói với Chu Trạch Thành.
Chu Trạch Thành gật đầu, nói sâu xa:
- Haha, đúng vậy, hai chuyện tốt, quả nhiên không sai.
Từ Quân Nhiên cho rằng ông đang nói đến chuyện mình thoát khỏi cảnh khốn đốn với chuyện Tạ Mỹ Quyên đến trường Đảng học tập, gật đầu cười nói:
- Đúng vậy đó, lần này Chị Quyên xem như lên đời rồi.
Đây không phải nói đùa, phải biết rằng cán bộ cấp sở với cán bộ cấp khoa, tuy chỉ cách nhau một cấp bậc, nhưng đãi ngộ và quyền lực thì hoàn toàn khác biệt một trời một vực, càng không nói đến việc Trần Đại Dũng ngày hôm nay đã trở thành chủ tịch thành phố của người dân thành phố Song Tề, đang muốn đề bạc cấp dưới của mình. Tạ Mỹ Quyên và Chu Trạch Thành là người một nhà, có mối quan hệ này, con đường của cô có thể nói là tiền đồ sáng lạng.
- Tình hình thành phố như thế nào?
Từ Quân Nhiên nói đùa mấy câu với Chu Trạch Thành, mở miệng nói với Chu Trạch Thành, hắn rất quan tâm đến chuyện của thành phố Song Tề, huống hồ chuyện này liên quan đến quan hệ chính sách sau này của hắn, nếu làm không tốt, lỡ như xảy ra tình huống tương tự lần trước, Từ Quân Nhiên thật sự không muốn giẫm lên vết xe đổ.
Chu Trạch Thành gật đầu:
- Khoảng thời gian này, trong thành phố thật không yên bình tí nào, có mấy cán bộ liên tục bị điều chỉnh, ha ha, một củ cải trắng một đống đồ vật, bây giờ bị hai người nhắm trúng, cậu nói xem sẽ là tình trạng gì?
Ông với Từ Quân Nhiên không phải người ngoài, nên cũng không có gì phải giấu diếm cả, trực tiếp nói tình hình của thành phố.
Từ Quân Nhiên cười ha ha, hắn tất nhiên hiểu ý của Chu Trạch Thành, cho dù là chủ tịch thành phố Trần Đại Dũng hay là bí thư thành ủy Diệp Đức Hoa, điều không được xem là cán bộ chân chính của thành phố Song Tề, càng không cần phải nói, đơn giản là vua nào triều thần nấy, cả thành phố Song Tề chỉ sợ có một nhóm người phải rời bỏ vị trí, ngược lại có một nhóm người một bước lên mây rồi.
- Đổi một nhóm người cũng là một chuyện tốt, hơn nữa đổi người như đổi dao, nói không chừng có thể thúc đẩy việc phát triển kinh tế thành phố của chúng ta nữa.
Từ Quân Nhiên cười nói với Chu Trạch Thành, còn việc trong lòng hắn đang nghĩ chuyện gì, không hề quan trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận