Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 316: Kim Điểm Tử

Lúc mấy người trở lại nhà của Tào Tuấn Minh, đã là xế chiều, Trần Hoành Đạt lái xe đi về nhà, Tào Tuấn Vĩ, Lâm Vũ Tình và Từ Quân Nhiên cùng nhau bước vào cửa.
Tào Tuấn Minh làm việc ở tỉnh Giang Bắc, lần này trở lại thủ đô mở một hội nghị về công tác xóa đói giảm nghèo, thời gian rất nhàn rỗi, Từ Quân Nhiên mời anh ta giúp đỡ, xem có thể liên lạc được với lãnh đạo bộ trung tuyên, dù sao cái chuyện của tiệc tối tết âm lịch ấy, tuy nói là lần đầu tiên làm, nhưng theo cách nghĩ của Từ Quân Nhiên mà nói quả thực có chút lớn mật, hắn cũng không cho rằng đám người của đài truyền hình có cái gan đó. Nói cho cùng, ở trên mảnh đất Trung Hoa này, lệnh hành chính vẫn là hữu dụng.
- Anh, anh sao lại trở về sớm thế?
Vừa vào tới cửa, Tào Tuấn Vĩ đã nhìn thấy Tào Tuấn Minh đang ngồi ở trên ghế sa lon đọc sách, mở miệng cười nói.
Tào Tuấn Minh đặt quyển sách trong tay xuống, nói với hai người đang mang theo đồ ăn bước vào là Từ Quân Nhiên cùng Lâm Vũ Tình:
- Tiểu Lâm đến rồi, Quân Nhiên, chị dâu cậu đi công tác rồi, chúng ta đi ra ngoài ăn.
Lâm Vũ Tình tuy biết nấu cơm, nhưng Tào Tuấn Minh dù thế nào cũng không thể để cho em dâu còn chưa về nhà chồng tự mình xuống bếp, hơn nữa, có Tào Tuấn Minh tài chủ ở đây, không làm thịt tử tế nhà tư bản là em mình một bữa, dùng lời của Tào Tuấn Minh mà nói, quả thực chính là có lỗi với sự bồi dưỡng của đảng cùng nhân dân với mình.
Tây Lai Thuận là quán ăn lâu đời nổi danh sạch sẽ ở thủ đô, trong suốt mười năm, tên quán từng đổi thành quán ăn dân tộc, năm 1979 khôi phục lại tên cũ. Ở đây trước kia là nơi mà danh nhân trung ngoại mở tiệc chiêu đãi khách, lãnh đạo trung ương từng mở tiệc chiêu đãi nhiều quốc khách nước ngoài Tát Mạc Lạp, Kiesinger, Isa Khắc hãn…
Lúc mà mấy người họ đến nơi, đang là giờ ăn cơm buổi tối. Trong tiệm cơm người người tấp nập, thực sự là rất náo nhiệt.
- Em nói này anh trai, anh hôm nay không phải là ý định ăn hết tiền của em chứ?
Tào Tuấn Vĩ nhìn thoáng qua anh cả nhà mình, cười khổ nói.
Anh ta cũng không phải để ý chút tiền ấy, dù sao trong thời gian nửa năm làm cho công ty xây dựng, anh ta với tư cách đại cổ đông, ít nhất cũng kiếm được mấy chục vạn, chớ đừng nói dưới sự truyền cảm hứng của Từ Quân Nhiên, Tào Tuấn Vĩ còn kinh doanh vật liệu xây dựng, có Tằng Văn Khâm quan hệ ở Lĩnh Nam giúp đỡ nữa. Thấm thoát, công ty xây dựng Tuấn Đạt, hiển nhiên trở thành là một trong những xí nghiệp đầu rồng đứng đầu trong lĩnh vực kiến trúc dân doanh ở thành phố Bằng Phi, mà ngay cả cán bộ ở Bằng Phi, đối với Tào Tuấn Vĩ cũng rất khách khí.
Loại cảm giác này, khiến cho Tào Tuấn Vĩ rất là mê muội. Anh ta biết rõ những người này đối với mình tôn kính, cũng không phải bởi vì bản thân mình là Nhị công tử của Tào gia, mà là bởi vì cái xí nghiệp của bản thân mình. Cho nên, từ nội tâm anh ta thực sự phát ra cảm giác thích làm ăn.
Cho dù Tào Tuấn Minh không thu xếp, Tào Tuấn Vĩ hôm nay cũng dự định cùng Từ Quân Nhiên uống vài chén, cám ơn “Quân sư tốt” đã bày mưu tính kế giúp mình.
- Ăn cho cậu nghèo thì thôi? Có mấy người chúng ta, có thể ăn hết tiền của tài chủ đất như cậu sao?
Tào Tuấn Minh trừng mắt liếc em trai, cười mắng một câu nói:
- Đừng cho là tôi không biết tâm tư kia của ngươi, cha chúng ta để cho tôi cảnh cáo cậu, ở Lĩnh Nam bên đó không được nhắm vào biển hiệu của ông ấy làm việc, có bản lĩnh kiếm tiền là năng lực của cậu. Nếu như bị chúng tôi phát hiện ngươcậu dựa vào danh hiệu của lão gia làm công trình ở khắp nơi, coi chừng tôi chặt đứt chân của cậu. Đem cậu trở lại thủ đô.
Tào Tuấn Vĩ rụt lại cổ, vẻ mặt đau khổ nói:
- Em nào dám chứ? Người ta là thấy đội công trình của công ty chúng ta làm tốt mới tìm đến chúng ta đấy. Không tin anh hỏi Tằng nhị ca, nếu không phải anh ấy ngăn lại, hai thương nhân đến từ Hương Giang ở Bằng Phi, đã đánh nhau rồi.
Nói xong, hắn nhìn hướng về phía Từ Quân Nhiên nói:
- Cậu đúng thật là thông minh đấy, lại có thể nghĩ đến chuyện thiết kế nội thất, đội kiến trúc khác căn bản không phục vụ hạng mục này, bọn họ tứ phía cầu người tìm việc để làm, chúng ta thì chỉ chờ người cầu tới cửa, ngồi trong nhà kiếm tiền, cảm giác này quá quá sướng!
Tào Tuấn Minh nghe thấy hắn lập tức sững sờ, không rõ tiểu tử này là có ý gì, sao bỗng nhiên nói như vậy, quay đầu nhìn về phía Từ Quân Nhiên không hiểu hỏi:
- Tiểu tử cậu, lại đưa ra chủ ý gì cho bọn chúng rồi hả?
Từ Quân Nhiên mỉm cười, trên mặt biểu lộ ra vẻ thế nào cũng được, vừa đi vừa cười khoát tay một cái nói:
- Kỳ thật không có gì cả, em chỉ là thuận miệng nói vậy thôi, không ngờ anh ba cùng anh Vĩ đều tưởng thật, lại làm như thế thật.
Lần này Tào Tuấn Minh càng cảm thấy hứng thú, anh ta hiện tại xem như cũng đã sớm hiểu ra, tiểu huynh đệ ở cùng kí túc xá với mình, đã không thể dùng ánh mắt trước kia để đối đãi được nữa, khỏi cần phải nói, chính Từ Quân Nhiên năm lần bảy lượt đề ra những cái tri thức lí luận cùng với những việc thực tế làm ở huyện Võ Đức, cũng đủ để chứng minh, trong mỗi chuyện, khứu giác chính trị của Từ Quân Nhiên còn mạnh hơn cả những cán bộ lãnh đạo bình thường, thậm chí đến ngay cả chính bản thân Tào Tuấn Minh, không thừa nhận cũng không được, so sánh cùng với Từ Quân Nhiên, bản thân còn thiếu cái dũng khí đi trước vì thiên hạ.
- Cậu nói xem, rốt cuộc là chuyện gì thế?
Tào Tuấn Minh trong lòng rất hiếu kỳ, nhất định muốn Từ Quân Nhiên nói.
Từ Quân Nhiên bất đắc dĩ lắc đầu:
- Chúng ta vừa ăn vừa nói được không?
Mấy người cười nói, đi vào quán ăn Tây Lai Thuận. Quán ăn Tây Lai Thuận nổi danh món thịt dê nướng, nhiều năm qua vẫn luôn bảo trì việc lựa nguyên liệu, cộng với cách nấu, tá khoa toàn bộ, hỏa lực vượng các loại đặc điểm. Từ Quân Nhiên đời trước có nghe nói, thịt dê ở đây đều là loại đặc biệt. Theo lời của đầu bếp, mấy nơi này cắt ra thịt mỏng, đều đặn, đủ, nửa ký thịt dê vừa cắt dài 20 cm chiều rộng thịt rộng 8cm, 80 đến 100 mảnh, mỗi mảnh vẻn vẹn nặng 4 .5 khắc, mà lại từng mảnh hoa văn rõ.
Hôm nay tới đây được tận mắt nhìn thấy, xác thực như thế, hiện tại mấy người bưng thịt dê lên, hoàn toàn chính xác “Mỏng như giấy, đều đặn như tinh, thẳng hàng như tuyến, đẹp như hoa”, mấu chốt nhất là, uống vào món súp tôm nõn, ăn vừa thơm vừa tươi, không béo không ngán.
- Bây giờ cậu có thể nói rồi chứ, rốt cuộc đưa ra chủ ý gì cho bọn họ?
Tào Tuấn Minh kẹp một miệng thịt dê, cười hỏi Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên nâng chén rượu trước mặt mình uống một ngụm, gật đầu nói:
- Cũng không có gì, chỉ là nói cho nhị ca bọn họ, mời một vài kiến trúc sư, lúc thiết kế kiến trúc, trang hoàng nội thất cần tiến hành thiết kế một chút.
Vào lúc này, Trung Hoa vẫn chưa có cái gọi là trang hoàng thiết kế, đại bộ phận công ty đều là lo lắp đặt thiết bị, công ty xây dựng Tuấn Đạt dẫn đầu đưa ra hạng mục thiết kế lắp đặt thiết bị ở trong phòng, có thể thấy rằng ở Bằng Phi sẽ thu hút bao nhiêu tiếng vang.
Mấu chốt nhất là, sau khi Tào Tuấn Vĩ nhận được chỉ điểm của Từ Quân Nhiên, chuyên môn tại Hương Giang mời đi vài vị chuyên gia thiết kế tới, làm ra mười phương án có phong cách không giống nhau. So với những đội kiến trúc chỉ biết xây nhà sơn tường, không còn nghi ngờ về việc bọn họ càng có sức cạnh tranh hơn.
- Kim Điểm Tử, cậu đây là Kim Điểm Tử sao!
Nhìn Từ Quân Nhiên, Tào Tuấn Minh không khỏi cảm khái nói.
Từ Quân Nhiên lắc đầu:
- Nói thật, cũng là anh ba tin tưởng em, đổi thành người khác, thì chưa chắc rồi…
Hắn nói đây là những lời xuất phát từ tấm lòng, lúc mà người tham chính không đến phiên mình ra sức, dù cho giả bộ đầy mình Kim Điểm Tử, cũng không nhất định phải tin vào người chỉ điểm. Nếu như nói, tại giới kinh doanh Kim Điểm Tử chính là kim tiền, như vậy thì ở giới chính trị, Kim Điểm Tử chính là tiền đồ cùng vận mệnh. Nói hay thì, Kim Điểm Tử chính là Kim Điểm Tử, nói không hay, Kim Điểm Tử chính là chủ nghĩa ôi thiu.
Chuyện này có thể thành công, một mặt là bởi vì chủ ý của Từ Quân Nhiên thực sự tốt, một mặt khác, lại là vì sự tín nhiệm của Tào Tuấn Vĩ đối với Từ Quân Nhiên.
Tào Tuấn Minh gật gật đầu, Từ Quân Nhiên nói là sự thật, dù sao tương đối mà nói, mấy cái đề nghị hắn đưa ra cho Tào Tuấn Vĩ, thực ra cũng là có nguy hiểm.
- Lão Nhị, thật không ngờ, cậu còn có gan nhận thức.
Ở trước mặt của Từ Quân Nhiên, Tào Tuấn Minh vừa cười vừa nói với em trai mình.
Tào Tuấn Vĩ cười ha hả:
- Đại ca, cái này gọi là vận khí, vận khí đã đến, muốn ngăn cũng ngăn không nổi!
Nói xong, mấy người cười ha hả, đang ngồi đều coi như là người một nhà, cho nên nói tới nói lui rất tự nhiên không kiêng nể gì cả.
- Đúng rồi, đại ca, hôm nay chúng ta ở Cung Vương phủ, anh đoán xem đã gặp ai nào?
Sau khi uống vài chén rượu, Tào Tuấn Vĩ bỗng nhiên cười hỏi với Tào Tuấn Minh.
Tào Tuấn Minh sững sờ:
- Ai vậy? Anh quen sao?
Rất rõ ràng, nếu như không phải người mà mình quen biết, em trai chắc chắn sẽ không chủ động hỏi mình. Bình tĩnh mà xem xét, huynh đệ mấy chục năm, Tào Tuấn Minh đối với người em trai này của mình hiểu rất rõ, cái miệng căn bản là giấu không được, còn may Từ Quân Nhiên giúp cậu ta chỉ một con đường sáng để cho cậu ta làm ăn, nếu không nếu tiến vào con đường làm quan, với cái tính cách này của Tào Tuấn Vĩ, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện thôi.
Tào Tuấn Vĩ vừa cười vừa nói:
- Tạ Vĩnh Cường, anh ta cùng vợ đi ra dạo phố, vừa vặn gặp bọn em.
Tào Tuấn Minh lông mi chớp chớp, như có điều suy nghĩ gật gật đầu:
- Vĩnh Cường có lẽ cảm thấy rất hứng thú đối với Từ Quân Nhiên.
- Hả?
Từ Quân Nhiên sửng sờ, lại không nghĩ rằng Tào Tuấn Minh sẽ nói như vậy, mình và Tạ Vĩnh Cường vốn không quen biết, hôm nay đối phương biểu hiện rất nhiệt tình, Từ Quân Nhiên còn tưởng rằng là bởi vì quan hệ của Tào Tuấn Minh, bây giờ xem ra, dường như bên trong còn có nội tình nào khác, bằng không thì Tào Tuấn Minh sẽ không nói như vậy.
- Đại ca, vị chủ nhiệm Tạ này, không hề đơn giản đúng không?
Đầu óc hơi đi lòng vòng, Từ Quân Nhiên liền ẩn đoán được, Tào Tuấn Minh.
Tào Tuấn Minh gật gật đầu, giải thích với Từ Quân Nhiên:
- Tạ Vĩnh Cường cùng với anh là lớn lên ở đại viện, về sau tuy dời ra ngoài, nhưng quan hệ của chúng ta coi như không tệ. Con người anh ta, tuy nói có chút tâm tư, nhưng tổng thể mà nói, coi như tạm được. Trong nghiên cứu chính sách, cũng được coi là tài hoa xuất chúng, không thì cũng đã không được thủ trưởng tối cao coi trọng rồi.
Sắc mặt biến đổi, Từ Quân Nhiên nhìn về phía Tào Tuấn Minh, từ trong lời nói của Tào Tuấn Minh, Từ Quân Nhiên nghe ra được, chuyện này, còn có nhiều chuyện khác.
Quả nhiên, Tào Tuấn Minh nhìn thoáng qua thấy Từ Quân Nhiên đang có điều suy nghĩ, thấp giọng, dùng ngữ khí rất thận trọng chậm rãi từng chữ từng câu nói:
- Nếu như anh không đoán sai, Tạ Vĩnh Cường gần đây vẫn luôn đi theo thủ trưởng cao nhất, nếu như anh ta nói có hứng thú với bài viết của cậu, đây cũng là ý nghĩa, lão già kia, cảm thấy rất có hứng thú với cậu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận